Chương 4600

Bên cạnh phòng vệ sinh còn có một cái bồn rửa tay, tóm lại những điều kiện cần thiết cho cuộc sống coi như cũng có.

“Những người gây chuyện rắc rối mới đưa vào ngày hôm trước đang ở phòng giam nào vậy?”

Toss dừng một chút, sau đó hỏi cai ngục bên cạnh.

Ngày hôm trước, nhà tù tử hình của bọn họ đã phân ra nhiều lần, đưa tới cả mấy trăm người.

Nghe nói là một thế lực ngầm gây ra tội ác nghiêm trọng, ai cũng không phải là hiền lành.

Mới vừa vào ngày thứ nhất, đã thiệt mấy chục mạng người.

Mà những những người rắc rối đó nghiễm nhiên trở thành ông trùm trong phòng giam.

Toss cảm thấy, những người này nhất định có thể khiến cho Cao Phong đau khổ cầu xin tha thứ.

“Ngài Toss, ở phòng giam số bốn, còn có số sáu, số mười hai, mấy phòng giam khác cũng có.”

“Quản ngục trưởng nói phải tách những người này ra, tránh cho bọn họ lập bang kết phái.”

Tên cai ngục nhỏ vội vàng báo cáo với Toss.

“Được, vậy đưa nó đến phòng giam số bốn.”

“Số bốn! Chết! Thật là một con số may mắn.”

“Hy vọng mày không bị giết chết dễ dàng như vậy.”

Toss chậm rãi quay đầu, cười lạnh nhìn Cao Phong một cái, sau đó dời ánh mắt xuống, liếc còng tay trên tay Cao Phong.

Đừng nói Cao Phong trải qua một ngày hỗn chiến, lúc này đã giống như cây cung lợi hại.

Ngay cả khi anh ở trạng thái mạnh nhất và bị hạn chế cả hai tay, hiệu quả chiến đấu của anh sẽ giảm đi rất nhiều.

Đối mặt với hơn một trăm tên làm chuyện ác trong phòng giam, anh ta cũng không tin Cao Phong có thể đấu với những người đó.

Tuy nhiên, sau khi Cao Phong nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người Toss, một nụ cười ẩn ý chôn sâu trong mắt anh.

Tại sao anh dám đồng ý với Jerry, một thân một mình tới nước Mỹ?

Tại sao anh đã quyết định muốn tới nước Mỹ, trong khi có thời gian hai ngày để quyết định?

Tại sao anh lại điện thoại cho Lý Khải Kiệt rất nhiều lần?

Có lẽ, đây chính là nguyên nhân.

Cao Phong có lúc quả thật sẽ không nắm chắc mọi thứ.

Nhưng, anh càng thích sắp xếp một ít tay trong.

“Vào đi thôi!”

Toss tiến lên một bước, nhanh chóng đẩy Cao Phong vào phòng giam, sau đó đóng cửa sắt và khóa lại.

“Ha ha, đợi xem kịch vui đi.”

Toss đốt một điếu thuốc, lẳng lặng đứng ở trước lan can rồi chờ.

Anh ta muốn nhìn một chút, tên Cao Phong đã kiệt sức lại bị đeo còng tay có thể thu phục được hơn một trăm người bên trong phòng giam này hay không.

Lúc này bên trong phòng giam, Cao Phong bị còng hai tay, ánh mắt chậm rãi quét qua tất cả mọi người bên trong phòng giam.

Ánh mắt của hơn một trăm người đồng loạt tập trung trên người Cao Phong.

“Má! Mày nhìn mẹ gì! Quỳ xuống!”

Bỗng nhiên, một tên thanh niên bước lên phía trước, chỉ vào Cao Phong rồi bắt đầu mắng.

“Bộp!”

Nhưng mà, người thanh niên này vừa dứt lời, đã bị một đàn ông lực lưỡng ở bên cạnh cho một bạt tai vào mặt.

“Anh, anh Dương, em, em…”

Người thanh niên này ôm mặt, có chút ức chế nhìn người đàn ông.

Toss khẽ cau mày, đây là tình huống gì?

“Mày thật ngạo mạn mà!”

“Ông đây còn chưa lên tiếng, mày đã dám nói chuyện?”

“Thế nào, mày là ông trùm nơi này à?”

Tên đàn ông lực lưỡng kia trợn mắt nhìn thanh niên, rồi mắng một câu

“Dạ! Dạ! Anh Dương em sai rồi!”

Thanh niên kia không dám giải thích quá nhiều, vội vàng không ngừng gật đầu lên tiếng đáp lại.