[Mật] Mưa hè không ngớt:?

[Mật] Mưa hè không ngớt: Vì sao cho tôi vậy?

Trì Tái Hạ lấy lại tinh thần, gõ một dấu chấm hỏi gửi đến.

Chẳng mấy chốc, đối phương đã gửi một tấm ảnh chụp màn hình qua, là Nhất Xuyên Yên Thảo và Vật trang sức của Nha Nha đang điên cuồng nhắn tin riêng cầu anh cứu vãn tình hình.

Hạ Hạ: [Tôi biết, nhưng anh có thể giữ lại cho mình, không cần đưa tôi.]

Minh Kính: [Tôi có rồi.]

Anh tiếp tục chụp màn hình chuông Đồng Tâm trong túi của mình.

Ồ, ra thế.

Trì Tái Hạ đã hiểu.

Lúc trước cô đã tặng đá quý, bây giờ anh tặng vật này cho cô, có lẽ cũng để trả lễ.

Hạ Hạ: [Vậy được rồi~ Cảm ơn.]

Minh Kính: [Sau này gặp nguy hiểm, em có thể dùng nó gọi tôi.]

Hạ Hạ: [1111.]

Cuối cùng bầu không khí trong đội cũng hòa hoãn.

Nhưng dù sao đã từng so kè nhau nên ai nấy đều hơi xấu hổ. Đấu giá kết thúc, Nha Nha và Mãn Thành Phong Nhứ lần lượt tìm lý do rời khỏi đội, Vật trang sức của Nha Nha và Nhất Xuyên Yên Thảo cũng cấp tốc đuổi theo.

Thấy người đi rồi, Xuân Phong Bất Độ thở phào, không nhịn được bèn móc mỉa một câu: “Mấy người yêu từ mạng đến hiện thực như bọn họ phiền phức thật ấy. Động một tí là phát cáu làm mình làm mẩy, còn phải suốt ngày theo phía sau mông để dỗ. Tìm tình duyên trong trò chơi tốt biết bao, không được thì tan.”

“Họ muốn đập thứ gì đó thôi, chỉ có thế mà bảo làm mình làm mẩy rồi? Hơn nữa, ban đầu Nhất Xuyên bọn họ cũng đã nói không chạy đến hiện thực nhé, khổ nỗi tình~ thì~ khó~ khống~ chế~, mày có hiểu không, không hiểu thì tém tém cái miệng lại đi.” Cách màn hình cũng có thể cảm nhận được An Yểu Yểu đang trợn mắt.

Xuân Phong Bất Độ: “À đúng đúng mày hiểu nhất, nhất mày rồi, mày hiểu đến mức ngay cả một cánh hoa đào cũng tìm không ra.”

An Yểu Yểu: “Xuân Phong Bất Độ có phải mày muốn ăn đòn hay không!”



Hai người đấu võ mồm dữ dội trong kênh giọng nói của đội, Trì Tái Hạ không chen vào, nhưng cô bỗng hơi tò mò. Acc chính này của Minh Kính…ắt hẳn dạo trước cũng có tình duyên nhỉ?

Ở trong game, những người như tuyển thủ xếp hạng, đội trưởng phó bản, chỉ huy bang chủ luôn luôn được người ta chào đón vô cùng. Anh là người chơi cao cấp chuyên đồ sát bảng, giọng nói còn rất êm tai, chắc vận đào hoa không ngừng mới đúng.

Trì Tái Hạ càng nghĩ càng thấy bản thân đoán không sai. Suy ngẫm một lát, cô nghĩ đến chiếc chuông Đồng Tâm đã có trong túi anh, rồi liên tưởng đến khả năng có thể lúc trước anh ở Nam Kha bị tình tổn thương nên mới đổi server chơi acc clone. Bởi thế nên mới chơi một Thiền Tông khám phá hồng trần tâm lặng như nước…

Chỉ trong thời gian cô để trí tưởng tượng của mình bay xa, Xuân Phong Bất Độ và An Yểu Yểu đã đấu võ mồm xong, đến khu PK đánh nhau. Thoáng chốc trong đội ngũ chỉ còn tiểu vu nữ và kiếm khách Quân Sơn.

Trì Tái Hạ không nghĩ ngợi nữa, đang muốn lên tiếng thì bất thình lình, hệ thống đột nhiên bắt đầu thông báo:

[Thanh Sơn Bất Hứa] dâng tặng bạn một đóa hoa hồng, độ thân mật +1.

[Thanh Sơn Bất Hứa] dâng tặng bạn một đóa hoa hồng, độ thân mật +1.



[Mật] Mưa hè không ngớt: [Khó hiểu].

[Mật] Thanh Sơn Bất Hứa: Vừa lúc có đạo cụ, tăng độ thân mật một tí.

[Mật] Mưa hè không ngớt: Tăng thứ này có tác dụng gì không?

Dạo trước anh chơi Thiền Tông, hình như bọn họ chưa từng tăng mục này.

[Mật] Thanh Sơn Bất Hứa: Triệu hồi bạn tốt cần độ thân mật từ 500 trở lên.

Thật ư? Trì Tái Hạ nhìn về phía bảng miêu tả vật phẩm chuông Đồng Tâm. Quả thật có miêu tả điều kiện kèm theo này.

Cô mở túi mình ra, phát hiện cũng có mấy đạo cụ tăng độ thân mật, bèn dùng hết luôn.

Bạn tặng một bình Rượu Hoa Lê cho [Thanh Sơn Bất Hứa], độ thân mật +1.

Bạn tặng một bình Rượu Hoa Lê cho [Thanh Sơn Bất Hứa], độ thân mật +1.





Chẳng mấy chốc hai người đã dùng hết đạo cụ, nhưng độ thân mật chỉ khoảng hơn 100.

[Mật] Mưa hè không ngớt: Còn cách nào khác để tăng thêm không?

[Mật] Thanh Sơn Bất Hứa: Song tu.

???

Trì Tái Hạ lập tức tìm hiểu một chút, đúng thật kìa.

Diễn đàn nói, thông thường độ thân mật là trị số bạn lữ mới có thể cần sử dụng, chỉ khi dùng song tu và đạo cụ đặc biệt thì mới có thể tăng.

Thế nên, chẳng lẽ còn phải kết hôn để dùng chức năng triệu hồi?

[Mật] Thanh Sơn Bất Hứa: Không sao, nhà kho của tôi còn rất nhiều đạo cụ. Để tôi về thành chính lấy.

Trì Tái Hạ tranh thủ thời gian gõ số 1.

Lập tức vỗ vỗ mặt.

Người ta chỉ nêu một đường tắt khác cho cô mà thôi, cô đang nghĩ lung tung gì vậy. Quá hoang đường!

Nhất định tại tối nay đã xảy ra nhiều chuyện, khiến đầu óc cô loạn nên mới chưa trở lại bình thường. Ừ, chắc là thế rồi!

Nghĩ như vậy, Trì Tái Hạ tăng độ thân mật xong thì ngay cả nhiệm vụ ngày bình thường cô không bỏ ngày nào cũng không làm nữa, chột dạ vội vàng offline. Cô cần phải ngủ một giấc thật ngon, để đầu óc mình tỉnh táo chút.

-

Bên này, tâm trạng Trì Tái Hạ không đúng nên vội vàng offline ngủ ngay, một bên khác, cuộc báo thù cho cô của kiếm khách Quân Sơn vẫn chưa kết thúc.

Hôm nay vừa gộp server, Tây Giang Nguyệt đã bị Cố Kiếm Tình Thâm dẫn tới một đám người trang bị Thần võ chặn vây giết ở lối ra Nam Vực.

Không oán không thù, Tây Giang Nguyệt vốn cho rằng đám bang chó ở Trung Châu liên minh mưu đồ bí mật gì đó trước khi gộp server, hợp tác thực hiện chiến thuật mới.

Mãi đến khi Thanh Sơn Bất Hứa bảo vệ tiểu vu nữ tên Mưa hè không ngớt ở U Dạ Minh Hà, khởi xướng bật đồ sát với nhóm người Mộ Thiển Dao, nhân tài của Tây Giang Nguyệt mới giật mình vỡ lẽ. Má nó chứ, hình như không phải không oán không thù rồi!

Khêu Đèn Xem Kiếm: [Anh em, bình tĩnh mà xem xét, lúc trước hai người chúng ta cũng không xảy ra khúc mắc gì. Trước đó, khi thi đấu vượt server chúng ta cũng đã ngừng chiến với bang bọn họ đúng không? Có thể kể ngọn nguồn không, Hứa thần và Mưa hè không ngớt kia có quan hệ gì vậy?]

Bang chủ Tây Giang Nguyệt xoắn xoắn xuýt xuýt, cuối cùng đành liên hệ với Xuân Phong Bất Độ.

Xuân Phong Bất Độ: [Làm sao tôi biết.]

Khêu Đèn Xem Kiếm: [Vậy chuyện này bên phía các anh tính xử lý thế nào? Đêm nay các anh người toàn Thần võ chặn chúng tôi hai tiếng, bang chúng tôi cũng không nói gì. Như vậy đã đủ rồi nhỉ?]

Xuân Phong Bất Độ: [Bang các người cũng có thể nói gì đó mà.]

Khêu Đèn Xem Kiếm: [...]

Khêu Đèn Xem Kiếm: [Người anh em, nói như vậy không phải hơi vô nghĩa rồi à?]

Xuân Phong Bất Độ: [Cậu nghĩ có ý gì?]

Xuân Phong Bất Độ: [Quan trọng là chuyện này tôi có nói cũng không được.]

Xuân Phong Bất Độ cũng bị anh ta lải nhải đến phiền.

Xuân Phong Bất Độ: [Được rồi, để tôi khai sáng cho cậu. Nếu không phải vì mới gộp server và chưa phân phối được thời gian chỉ huy liên bang, thì buổi tối hôm nay không phải chặn người ở cửa ra vào thôi đâu, mà là sẽ mở bang chiến đó. Nói như thế cậu đã hiểu chưa?]

Xuân Phong Bất Độ: [Bang các người đụng vào người không nên đụng. Dự định của bạn thân tôi cũng đơn giản lắm, huyết tẩy bang các người.]

Khêu Đèn Xem Kiếm: [???]

Khêu Đèn Xem Kiếm: [Đến mức đó sao?]

Xuân Phong Bất Độ: [Đã bảo chuyện này tôi có nói cũng không được.]

Xuân Phong Bất Độ: [Cậu ở đây nói chuyện với tôi cũng vô dụng. Hoặc cứ bang chiến rồi xem bang nhà ai giải tán, hoặc lo nghĩ cách biểu hiện thành ý, được chưa? Tôi đang vội, không tiếp chuyện nữa.]

Ra vẻ với Khêu Đèn Xem Kiếm một lượt xong, Xuân Phong Bất Độ không nhịn được, phải tới kiếm chính chủ.

Xuân Phong Bất Độ: [Tôi nói với Khêu Đèn Xem Kiếm, bảo anh ta thể hiện thành ý. Nếu anh ta đá người đi thì vẫn muốn tiếp tục mở à? Vậy có quá đáng không?]

Thanh Sơn Bất Hứa: [Lúc 10 người PVP* đuổi giết một người mới PVE*, bọn họ có cảm thấy mình quá đáng không?]

*PVP: Người chơi vs Người chơi, bình thường chỉ thi đấu qua lại. Người chơi PVP chính là người chơi thích hình thức thi đấu đối kháng này.



*PVE: Người chơi vs Hoàn cảnh, bình thường chỉ đánh quái, vào phó bản. Người chơi PVE chính là người chơi chỉ thích vào phó bản đánh BOSS.

Xuân Phong Bất Độ: [Ok, mở mở mở.]

Xuân Phong Bất Độ: [Vậy nên cậu thật sự chỉ vì Hạ Hạ kia sao?]

Xuân Phong Bất Độ: [Tôi nhớ năm ngoái hỏi cậu, cậu còn trả lời sau này chắc sẽ không chơi nữa. Còn nói gì mà vốn vì một người nên mới bắt đầu chơi game, kết quả người ta không hề chơi, thành ra trò chơi này đã không còn ý nghĩa với cậu nữa. Đại khái là như vậy, tôi không nhớ lầm chứ?]

Xuân Phong Bất Độ: [Kể nghe thử, sao giờ có ý nghĩa lại rồi?]

Thanh Sơn Bất Hứa: [Bớt quản giùm.]

Xuân Phong Bất Độ: [Để tôi đoán xem, bây giờ vừa tạo acc clone vừa đổi server, đừng bảo mục tiêu của cậu là người ta á nha!]

Xuân Phong Bất Độ: [Nghĩ như thế thì cũng có khả năng phết ha. Người ta là người mới, cậu lập tức tạo acc clone người mới thăng cấp với người ta… Hạ Hạ, ai da nếu tôi không nhớ sai, mật mã của cậu có phải có một chữ summer không?]

Đối diện không trả lời.

Xuân Phong Bất Độ chưa từ bỏ ý định, tính vào lại game để tìm người.

Nhưng vừa bấm về giao diện trò chơi, anh ta phát hiện mình đã bị Thanh Sơn Bất Hứa bật đồ sát.

Đã hiểu, nói trúng tim đen người ta rồi.

-

Lại nói về bên phía Tây Giang Nguyệt, sau khi nhận lời được khuyên “phải có thành ý” của Xuân Phong Bất Độ, Khêu Đèn Xem Kiếm nghĩ ngợi một lát đã thông suốt mấu chốt.

Anh ta lập tức nhắn lên kênh bang, bảo Mộ Thiển Dao xin lỗi Mưa hè không ngớt.

Thật ra trong lòng mọi người đều hiểu rõ, không có chứng cứ đã bảo người ta là kẻ thứ ba, Mộ Thiển Dao cũng vô lý quá rồi. Huống chi, sau đó còn có người tuồn quan hệ của cô ta và Tùy Phong ra.

Tùy Phong là một thằng khốn sĩ diện điển hình, ngày bị lộ chuyện mập mờ với sư đồ, gã ta đã rời khỏi bang, ở chim cánh cụt lẫn tường trò chơi chỉ treo bảng “Tạm nghỉ, không biết ngày về”. Toàn bộ đúng chuẩn hành vi tránh đầu ngọn gió.

Nhưng Mộ Thiển Dao thì khác, cô ta làm việc luôn ngang ngược càn rỡ không chịu nói lý lẽ. Xóa topic xong còn trả thù, đuổi giết gây chuyện thị phi.

Bang hội bọn họ cũng chiều vị phú bà này, ra người ra sức, còn kéo Mưa hè không ngớt vào sổ đen, gặp một lần giết một lần.

Nhưng nay đã khác xưa, nếu cô là người mới, tất nhiên bang hội sẽ không có ý kiến. Vấn đề nằm ở chỗ, sau lưng người mới này có Thanh Sơn Bất Hứa và một bang hội như Cố Kiếm Tình Thâm làm chỗ dựa, tình hình đã khác xa rồi.

Rất hiển nhiên, với tính cách của Mộ Thiển Dao thì cô ta tuyệt đối không có khả năng xin lỗi.

Cô ta lập tức chất vấn khóc lóc “giãy đành đạch” ở kênh bang, Khêu Đèn Xem Kiếm theo quy trình mà lý luận vài câu với cô ta, thẳng thắn bảo nếu không xin lỗi thì phiền cô ta rời bang. Tiếp đó bang hội lâm vào tình trạng mắng nhau ầm ầm, sau nữa Mộ Thiển Dao và người ủng hộ cô ta bị đá ra khỏi Tây Giang Nguyệt.

Khêu Đèn Xem Kiếm cảm thấy đợt thành ý này thật sự rất đúng đắn.

00:00.

Sau khi gộp server, lần đầu tiến hành phân phối thời gian chỉ huy liên bang, đương nhiên quyền chỉ huy liên bang của Trung Châu được phân cho Cố Kiếm Tình Thâm.

00:01.

Hệ thống thông báo: Bang [Cố Kiếm Tình Thâm] Trung Châu tuyên chiến bang [Tây Giang Nguyệt] Nam Vực!

[Thế giới] Khinh Khinh: Chuyện gì đây?

[Thế giới] Diệc Sơn Diệc Xuyên: Vừa rồi nội bộ Tây Giang Nguyệt ầm ĩ một trận, Mộ Thiển Dao dẫn theo một đám người rời đi.

[Thế giới] Lưu Huỳnh Bão Nguyệt: Cậu xác định là đi chứ không phải bị đá à? Cười chết, đúng là không ngờ có thể thấy nghiệp báo của công chúa Dao nhanh như vậy.

[Thế giới] Khanh Trạch Trạch: Đậu má, rốt cuộc Cố Kiếm Tình Thâm có thù gì oán gì với Tây Giang Nguyệt thế, vừa qua 0 giờ đã mở bang chiến ngay.

[Thế giới] Tĩnh Thủy Lưu Thâm: Theo như tình báo đáng tin, đợt này là do có người giận dữ vì hồng nhan đó [che miệng].

Không đợi quần chúng hóng hớt bàn tán xem hồng nhan là ai, người của Tây Giang Nguyệt đã tự ra mặt.

[Thế giới] Khêu Đèn Xem Kiếm: Thanh Sơn Bất Hứa, các người có ý gì? Quá đáng lắm đấy?

[Thế giới] Nguyệt Lung Sa: Vốn dĩ là ân oán cá nhân, bang chủ đã xử lý người rồi, còn mở bang chiến nữa. Chẳng lẽ thành ý này chưa đủ à?

[Thế giới] Thanh Sơn Bất Hứa: Không chủ động giải tán bang, quả thật không đủ thành ý.

[Thế giới] Thanh Sơn Bất Hứa: Cố Kiếm Tình Thâm tuyên chiến Tây Giang Nguyệt, giải tán bang mới thôi, rời bang thì không giết.

- -------------------