Trong bữa cơm bà cụ không ngừng gắp thức ăn vào bát Lục Xuyên, tôm chọn con lớn nhất, sườn chọn đoạn sườn non, miệng còn liên tục dặn dò, bảo anh có rảnh cứ đến đây ăn cơm, Lục Xuyên một bên tiếp nhận thịnh tình của bà cụ, một bên gật đầu đáp ứng, ông Kim Đầu nhai được mấy ngụ cơm, đột nhiên hỏi: “Tiểu Lục, gia đình cậu làm nghề gì?”

Kim Hạ trong lòng cả kinh, lúc trước hình như Lục Xuyên cũng không đề cập đến người nhà mình, dường như đối với chuyện này có chút giữ kín như bưng, không nghĩ đến bây giờ ba ba lại đường đột hỏi như vậy, liền vội vàng ngăn cản nói: “Ba, sao ba có thể hỏi những việc riêng tư của người khác như vậy?”

Ông Kim Đầu thẹn đỏ mặt, dỗi không nói nữa, ông bất quá là muốn thay con gái kiểm tra đối phương một cút, biết bối cảnh gia đình anh, trong lòng mới có thể có cái để an tâm a.

Lục Xuyên ngược lại không ngại, ôn nhu nói với Kim Hạ: “Không có gì, để cho chú hỏi đi, cũng không phải là chuyện gì ám muội.”

Bà cụ cười vẻ mặt như đã biết trước gì đó, xem xét mắt ông Kim Đầu : “Hi, còn hỏi làm gì, vừa rồi mẹ đều hỏi rồi, ba nó tham gia quân ngũ trong bộ đội, mẹ ở nhà, làm nội trợ.”

Kim Hạ có chút không biết nói gì, thì ra thừa dịp cô mua đồ ăn, bà nội đã tra ra nhân khẩu.

Ông Kim Đầu âm thầm cân nhắc, tính theo tuổi của Lục Xuyên, ba nó dù thế nào cũng ngoài 50 tuổi, tuổi cao như vậy còn ở trong bộ đội tham gia quân ngũ, có chút kỳ quái, liền hỏi thêm: “Tiểu Lục, ba cậu chắc làm trong bộ tham mưu quân đội hả?”

Bà cụ nghe vậy có chút ngẩn người, bà chỉ hỏi ba anh tham gia quân ngũ, không sũy nghĩ sâu, bây giờ vừa nghe, thấy con trai hỏi cũng có lý.

Kim Hạ cũng sửng sốt, không nghĩ đến ba còn có thể tiếp tục truy vấn, liền vội nói: “Ba! Ba đừng…”

Còn chưa nói xong, tay trên bàn đã được Lục Xuyên nhẹ nhàng cầm: “Chú, chú nói đúng, ba cháu ông là tư lệnh quân khu.”

Lời này vừa nói ra, trên bàn cơm rất lâu không phát ra âm thanh, đầu óc Kim Hạ giống như bánh răng bị rỉ sắt, ấp a ấp úng vòng vo một lúc lâu, mới nhớ đến rút tay ra khỏi nắm tay anh.

Bà cụ cũng khiếp sợ quá mức, bà cũng không biết quân hàm, nhưng nghe thấy hai chữ tư lệnh này, cũng biết là chức quan rất lớn.

Ông Kim Đầu bình thường ít nhiều có chút quan tâm đến quân sự, trong lòng cũng từng nóng lên máu huyết nam nhi, ông so với bà cụ và con gái càng có thể biết được hàm nghĩa của tư lệnh quân khu, bởi vậy đã bị đả kích đánh sâu vào, lập tức, ông liền cảm thấy con gái cùng Tiểu Lục, khoảng cách xa xôi giống như Ngưu Lang Chức Nữ, chỉ có thể há miệng nửa ngày không nói lại câu gì, thật lâu sau, nặng nề thở dài một tiếng.

Lục Xuyên quan sát biểu tình của hai người lớn, không có vui mừng trong mắt hai người, nhất là chú, ánh mắt giống như bịt kím một tầng khói mù nặng nề, anh là con tư lệnh chuyện này có thực, với ông mà nói, càng giống như tin dữ.

Thì ra người nhà cô, cũng giống cô, không có tâm địa gian xảo, cũng không có dã tâm quá lớn.

Vốn ban đầu, anh tính nói qua loa về thân phận của mình, không nghĩ tạo thành khoảng cách, hoặc dẫn đến hảo cảm vô cớ, nhưng sau lại bị hỏi đến, lại lừa gạt thì có vẻ không có thành ý, chỉ có thể ăn ngay nói thật.

Kim Hạ rất nhanh liên tiêu hóa sự thật này, thấy ba ba và bà nội đều ngừng đũa sửng sờ, trong lòng biết bọn họ suy nghĩ nhiều mới có thể chịu đả kích như vậy, liền nói lái sang chuyện khác: “Hôm nay trời lạnh, ăn cơm nhanh nhanh đi, nếu không sẽ nguội.”

Lục Xuyên cẩn thận gắp cho bà cụ chút thức ăn: “Bà nội, bà ăn nhiều một chút.”

Bà cụ được sủng mà kinh sợ đáp lại: “Ai ai, được.” Bà thấy bộ dáng thành tâm thực lòng của Lục Xuyên, tâm tư liền từ từ nới lỏng chút, nhưng có thể theo đuổi đến cửa như vậy, cũng rất không dễ dàng.

Ông Kim Đầu buồn không nói chuyện bới bới bát cơm, đối với thức ăn Lục Xuyên gắp cho cũng không nhiệt tình tiếp nhận, trong nội tâm, ông hy vọng con gái kết hôn vào gia đình tốt, lại không hy vọng tương lai con gái chịu ủy khuất, ai, việc đời khó vẹn toàn.

Sau đó ông Kim Đầu liền không hỏi thêm gì, ngược lại bà cụ hỏi Lục Xuyên thích ăn gì, uống gì, bình thường công tác có bận không, sau khi cơm nước xong, gọt cho anh quả táo tráng miệng.

Lục Xuyên nghĩ, nếu đã gặp được người lớn trong nhà cô, đến đây là được rồi, không cần quá gấp rút, liền đúng lúc cáo từ. Bà cụ có chút không muốn, bảo Kim Hạ ra tiễn, Kim Hạ chỉ có thể nhận lệnh.

Hai người đi trong đường hẻm nhỏ, một bước sâu một bước nông, trong chỗ trũng còn đọng chút nước bùn sau khi cơn mưa ngang qua, Kim Hạ vừa đi vừa nhìn giày da của Lục Xuyên, trên mặt khó tránh khỏi vài chấm bùn bắn tung tóe, cô biết, anh mặc dùng, đều là hàng hiệu, người giống như anh, căn bản không thích hợp xuất hiện ở nơi này,đi trên loại đường này, tim vừa động, cô liền hỏi: “Anh dừng xe ở đâu?”

“Đầu ngõ.”

“Về sau anh đừng đến đây nữa.”

Lục Xuyên kinh ngạc: “Sao vậy, vì thân phận của anh?”

Kim Hạ nhìn cuối ngõ nhỏ, thản nhiên nói: “Chúng ta không phải là người ở trong cùng một thế giới.” Anh làm sao có thể hy sinh tiền đồ của mình, theo đuổi cô không tha.

Lục Xuyên cong khóe miệng lên, hình như có chút ngoài ý muốn: “Anh lại không biết, em còn có một mặt tự ti.”

“Xem như biết được sự thật đi.”

Lục Xuyên nhìn xa xăm, thật lâu sau: “Ở trong mắt em, anh cao cao tại thượng?”

Kim Hạ rầu rĩ dạ: “Là anh nói, có giai cấp.”

Lục Xuyên có cùng nhận thức: “Quả thật. Ở trong trào lưu hệ thống giá trị quyền lực tiền tài, anh xác thực cao hơn em. Nhưng trong thế giới này không chỉ có một hệ thống giá trị, em có chỗ cao hơn anh.”

Kim Hạ kinh ngạc giương mắt, Lục Xuyên tiếp tục hỏi: “Như là, em có một gia đình hạnh phúc, ba em và bà nội đều đối với em tốt lắm, rất trân trọng.”

Ngụ ý: “…Ba mẹ anh không đối tốt với anh sao?”

Lục Xuyên tự hỏi một lúc, mới đáp: “Cũng không phải không tốt, chỉ là thủy chung thiếu đi mùi vị tình thân này, cảm giác của anh không phải là điều đầu tiên bọn họ lo lắng.”

Trong ấn tượng, đây là lần đầu tiên, anh nói với cô chuyện riêng, cùng cảm giác của mình, Kim Hạ không dấu vết liếc nhìn anh một cái, giống như ở trên người anh, quả thật có chút gì đó không giống.

Cô nhớ đến lúc trước sống chung với anh, lúc đó, anh thế nào cũng không nhận được điện thoại trong nhà, thế nào cũng không về nhà, ngược lại cô thường cùng người nhà trò chuyện, chỉ cần có ngày nghỉ, liền một lòng một dạ muốn về nhà.

“Khó trách anh lúc trước thế nào cũng không về nhà.”

“Trở về cũng không nói nhiều lắm, lại nói ăn tết đều ở cùng một chỗ, bình thường không nhất thiết sẽ không trở về.”

“Cho dù không phản đối, chỉ cần anh trở về, tôi nghĩ bọn họ vẫn sẽ rất cao hứng.”

Lục Xuyên quay đầu liếc nhìn cô một cái, thở dài: “Có lẽ.”

Tiếp theo hai người đều trầm mặt, không nói gì sóng vai nhau cùng đi.

Thì ra trong thế giới của cô, cũng có thứ khiến anh nhìn lên. Trừ bỏ cái mác thế tục gắn cho anh, bên trong, anh cũng chỉ là người bình thường, muốn có cảm thụ bình thường.

Cô vẫn chỉ biết, đối với cô mà nói, kiếm tiền rất khó, đến bây giờ cô mới ý thức được, thì ra đối với anh, cũng có chuyện khó khăn.

Bông nhiên cô theo bản năng nhìn anh một cái, tại sườn mặt im lặng kia, cô lại nhìn ra một chút cô độc.

Có lẽ, bọn họ trong lúc đó, không có giống như cô tưởng tượng.

Đi đến đầu ngõ, Lục Xuyên dừng chân, xoay người nhìn cô, khóe môi nhếch lên ý cười thản nhiên: “Đừng tiễn nữa, xe của anh ở phía trước, em trở về đi.”

Kim Hạ gật đầu, xoay người rời đi, lại nghe anh nói: “Về sau anh còn đến nữa, em không cần phải tránh, trốn không thoát đâu.”

Trong giọng nói kia, mang theo chắc chắn không để cô trốn tránh.

Kim Hạ hơi ngây người, lúc này mới nhận ra vừa rồi phí công, nhà của mình đều bị người ta phát hiện, hơn nữa da mặt anh lại dày như vậy, há lại vì cô nói không đến sẽ không đến, anh có bao giờ nghe lời như vậy.

Khẽ thở dài, cô hơi gật đầu, liền dọc theo ngõ nhỏ trở về, vào nhà mới phát hiện, hai người già trong nhà đang triển khai một cuộc thảo luận về Lục Xuyên.

Bên đồng ý bà nội ý kiến cho rằng: “Bất luận thân phận Lục Xuyên là gì, thành ý của nó không thể phủ nhận, dù sao đến gặp cha mẹ, chuyện này đã là chính thức, chỉ cần nó thật tình, là có thể chấp nhận.”

Bên phản đối ba ba cho rằng: “Hai nhà bối cảnh gia đình cách nhau quá lớn, nếu gả nha đầu qua, chắc chắn sẽ chịu ủy khuất, đến lúc đó nhà mẹ đẻ ngay cả việc nhỏ cũng không giúp được.”

Bà nội liền không đồng ý: “Vậy chiếu theo cách nói của con, thế nào cũng phải tìm người môn đăng hộ đối, giống như nhà chúng ta sao, cháu gái còn có thể gả ra ngoài sao? Gia đình như vậy, con lại để nó gả qua chịu khổ hả?”

Ông Kim Đầu tỏ vẻ: “Chắc chắn không thể tìm gia đình có điều kiện còn kém hơn gia đình chúng ta, nhưng điều kiền của của Tiểu Lục, cũng quá tốt, trèo cao té đau.”

Bà nội tức giậm chân: “Cái gì mà trèo cao?! Nếu như hai đứa nó thích nhau, vốn không còn trèo cao nữa rồi. Con luôn nói nhà chúng ta điều kiện kém, ở bên ngoài dễ bị người khác kỳ thị, vậy con cũng không thể bởi vì người có điều kiện tốt, liền kỳ thị Tiểu Lục a, chẳng lẽ nó điều kiện quá tốt, cho nên không thể theo đuổi cháu gái chúng ta sao?”

Ông Kim Đầu cứng họng không nói được gì, nhìn thấy Kim Hạ trở về, liền vội vàng hỏi nói: “Nha đầu, con cùng Tiểu Lục kia, rốt cuộc là quan hệ gì?”

Kim Hạ nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có gì, cũng chỉ là bạn bè”

“Chỉ là bạn bè, nó liền mang theo quà tặng đắc tiền như vậy đến nhà sao?”

“Anh ấy muốn đến, con cũng không có cách nào ngăn lại a.”

“Nha đầu, con nên thận trọng lo lắng chuyện này a, nhà bọn họ điều kiện tốt như vậy, những ngày tháng sau này của con sẽ không dễ qua a.”

Bà cụ lập tức bác bỏ nói: “Cháu gái, mặc kệ nói gì, chỉ cần cháu thích, bà nội chắc chắn chấp nhận. Bà không hy vọng người khác bởi vì bà nghèo mà kỳ thị bà, bà cũng không thể bởi vì người khác giàu liền có thành kiến, suy bụng ta ra bụng người, chỉ cần đối phương người tốt, thì không có gì gây trở ngại được.”

Kim Hạ có chút vô lực: “Bà nội, bà cùng ba đều nói đến người nào vậy, cái gì mà nghèo hay giàu, con và anh ấy thật sự không có gì, hai người đừng suy nghĩ nhiều. Con hơi mệt, về phòng trước nằm một chút.”

Ngã lên giường, mặt vùi vào gối đầu, đầu óc vẫn còn chút hỗn độn. Bất quá một buổi sáng, liền thêm được hai thông tin về anh, một là từ hôn, hai anh là con của tư lệnh. Cô mơ hồ có loại dự cảm, trong tương lai, ít nhất trong một khoảng thời gian không ngắn, cô ắt sẽ bị anh quấy rầy, cô biết tính cách của anh, không đạt được mục đích thề không bỏ qua.

Nhớ đến buổi tối cô rời khỏi anh, cô nói với anh, anh cái gì cũng muốn, lại không muốn hy sinh. Bây giờ anh làm được, đổi lại cô quyết định, vậy cô sao? Nên xử lý quan bệ với anh như thế nào?

Tiếp theo lại thấy mình lo lắng vô cớ. Trước mắt còn chưa đến lúc quyết định làm gì, anh cũng không có buộc chính mình đáp lại cái gì, cô cần gì phải kinh hoảng phiền não như vậy? Tóm lại chính mình không đến gần anh là được rồi, nếu anh muốn quấy rầy cô, vậy kệ anh đi, dù sao cô cxung không khống chế được hành vi của anh. Nghĩ như vậy, cô liền nặng nề ngủ.