Trên ô tô Jun và Ren có tâm trạng rất thấp thỏm không yên, vừa nãy khi nhận được điện thoại của Sunny hai người đã rất bất ngờ. Sunny bảo hai anh đến cà phê Đêm ngay lập tức có chuyện gấp cần bàn bạc, nghe qua giọng nói Jun cảm nhận được chuyện quan trọng mà Sunny nói rất có thể là chuyện rất lớn. Nếu không cô ấy cũng không gọi cho anh.

Cánh cửa phòng được mở ra.

Cà phê đêm được thiết kế như một quán karaoke, nơi đây thường tụ tập những người làm ăn lớn. Thích hợp cho việc bàn bạc chuyện làm ăn, và thư giãn cho những người có quyền thế trong xã hội. Ngũ Quỷ lựa chọn nơi đây làm nơi tập họp, nếu xảy ra chuyện gì quan trọng và cần giải quyết cả nhóm sẽ lập tức đến đây.

Hai người bước vào trước mắt là ba cô gái đang ngồi một cách mệt mỏi trên sô pha, tiếng nhạc inh ỏi vang bên tay làm cho ba cô gái đang nhắm nghiền mắt lại không hề hay biết có người bước vào.

“Vù………. Bốp”

Phát hiện có người bước vào phòng Cherry liền im lặng thầm tính bước chân người đó đi vào được đến đâu, khi cảm nhận được bước chân càng lúc càng gần cô phóng người dậy tay nhanh nhẹn cầm lấy chiếc ly thủy tinh trên bàn ném về phía đó.

Cũng mai Jun và Ren là hai người có phản ứng nhanh nên không có ai bị thương, lực ném của Cherry rất mạnh nếu chiếc ly thủy tinh đó và bay vào trúng đầu một trong hai người thì nhất định máu sẽ tuôn ra.

-Cứ tưởng mọi người ngủ hết rồi chứ.

Jun không trách về hành động vừa rồi của Cherry mà còn thản nhiên ngồi xuống ghế như không có chuyện gì xảy ra, còn Ren thì quay qua nhìn cô với ánh mắt không sao hiểu được.

-Nghe nói em bị thương mà không ngờ còn khỏe như vậy đấy.

Cherry cũng hơi bất ngờ khi phát hiện hai người mà mình vừa hạ thủ là Jun và Ren, do tính cô trước nay luôn rất cẩn thận nên việc phòng thân bằng phương pháp này cũng là chuyện bình thường bọn họ không thể nào trách cô được. Huống chi bây giờ không phải là lúc chấp nhất mấy chuyện nhỏ nhoi đó.

-Hai người không sao là tốt rồi.

Thu bàn tay đang trên cao lại, cô ngồi xuống ghế nhắm nghiền mắt như lúc anh vừa mới bước vào đây. Gương mặt cô thoáng qua nét mệt mỏi có thể những chuyện xảy ra ngày hôm nay làm cô thật sự đuối sức, khi dùng mí mắt che lấp ánh sáng bầu trời đen sẫm lập tức hiện ra trong tri thức. Những hình ảnh máu me đầy người, ánh mắt căm hận nằm dưới đất không ngừng nhìn vào người cô.

Bọn họ như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, mọi thứ đều chỉ là trong trí nhớ nhưng làm Cherry nghĩ đó là hiện tại. Những hình ảnh nằm la liệt trong con hẻm khi nãy làm cô nhớ đến cách đây 10 năm cô đã trông thấy những hình ảnh tương tự những hình ảnh đó. Nhưng người nằm trong đó không ai khác mà chính là ba mẹ cô, và cả người chị trẻ tuổi xấu số.

-Hai người đến rồi à?

Sarly ngồi dậy nhìn Jun và Ren, trên cánh tay cô đang băng bó nên không tiện cử động. Vết thương tuy không sâu cho lắm nhưng cũng khoảng 1 tháng sau mới có thể hồi phục bình thường, xem ra trong vòng một tháng cô phải mặc áo khoác xuyên suốt.

-Đã xảy ra chuyện gì?

Nhìn thấy sắc mặt ba cô gái đều rất không ổn, trong lòng Jun càng thêm lo lắng.

Sarly chậm rãi kế hết mọi chuyện xảy ra chiều hôm nay cho Jun và Ren nghe: -Khi nãy Cherry bị một đám côn đồ chặn định làm chuyện đồi bại, người cầm đầu bọn họ là cô gái thường xuyên gây chuyện với Mỹ An. Do không kìm chế được cảm xúc bọn em đã giết chết bọn họ, có tổng cộng 30 người.

Sắc mặt Jun bỗng thay đổi, quả nhiên đúng như anh dự đoán đã xảy ra một chuyện lớn như thế này, ba người họ chỉ vào trường chưa được bao lâu không thể bào gây thù oán với người khác được. Không phải Cherry không biết chuyện này rất quan trọng sao? Nếu để người khác phát giác ra một chuyện gì đó cả Ngũ Quỷ sẽ gặp phiền phức. Huống chi lần này lại là giết người, không hề đơn giản như những gì mọi người nghĩ, nếu chuyện này để Mina biết được nhất định Cherry phải chịu một hình phạt cực kì đau đớn.

Hầu là những người làm hổng cục diện đều bị Mina xử phạt tàn nhẫn, nơi luyện tập trước đây của mọi người có rất nhiều dụng cụ và thiết bị dùng để tra tấn làm người khác đau đớn. Hình phạt khổ sở sống không bằng chết đó chính là chiếc lồng bằng sắt được nẹp toàn đinh xung quanh, chỉ cần đưa người vào bên trong đó buộc chặt hai tay vào lồng sắt khóa chặt lồng lại. Một người đứng bên ngoài chỉ cần dùng chân đá nhè nhẹ lên trên chiếc lồng khiến nó không ngừng lắc lư, những cây đinh to dài và những thanh thép sắt nhọn không ngừng đâm vào da thịt. Làm người ta có cảm giác muốn chết ngay lập tức nhưng không thể.

Ren ngồi im lặng từ nãy đến giờ chú ý nghe, như có điều gì đó bất an anh lên tiếng hỏi: -Còn người nào sống sót, hay có ai phát hiện không?

Tuy ba người đều là những sát thủ tài giỏi nhưng việc bị người khác phát hiện cũng có thể xảy ra, cần phải điều tra kĩ càng nếu không những điều mà bọn họ phải gánh đằng sau chuyện này rất lớn.

Sunny gật đầu trả lời:

-Người sống thì không còn một ai, nhưng có một kẻ xuất hiện. Tên đó mặc một bộ đồ màu đen cũng có đeo mặt nạ như em và Sarly, nhưng hình như không phải là người của tổ chức. Khẩu khí của hắn ta rất lạnh lùng, tài bắn phi tiêu cũng được xem là khá giỏi.

Lúc nãy Sunny quan sát mọi hành động của Devil rất kĩ, lúc anh bắn phi tiêu vào tay Cherry nhằm cứu Ann. Lực bằn ra rất mạnh khi va chạm với khẩu súng của Cherry nhưng vẫn còn lực để tạo thành phản xạ bắn vào cổ Ann làm cô ta chết ngay tức khắc.

Người xử dụng thành thạo phi tiêu trong thế giới ngầm không có nhiều, xem ra người này có thân phận rất đặc biệt. Nếu hắn ta phát hiện một trong ba người Cherry, Sarly và Sunny thì quả thật gặp rắc rối lớn, nhất định phải giết chết.

Người chết không bao giờ để lộ bất cứ bí mật nào của người sống.

Jun chống hai tay lên gối gương mặt có chút ủ rủ: -Đeo mặt nạ, mọi người có nhận ra được hắn ta là ai không?

-Người đó là Devil.

Cherry nhằm nhắm mắt từ khi nãy đến giờ bỗng nhiên lên tiếng, ban đầu cũng chỉ là hoài nghi nhưng khi xem xét mọi thứ cô chắc chắn rằng người đó chính là Devil. Nếu không nói ọi người biết thì xem ra cô không làm đúng bổn phận của mình rồi, chuyện này nhất định phải để mọi người bàn bạc cách tốt nhất để giải quyết. Cô không thể nào tự ý quyết định và hành động, nếu không mai xảy ra sơ xuất gì cô nhất thời rất khó ăn nói với Mina.

Jun chợt nhớ ra người con trai có tên Devil là ai, ánh mắt Ren cũng hiện ra tia bất ngờ. Người mà Cherry nghi ngờ chính là anh chàng hot boy học chung lớp với Jun và Ren.

-Em chắc chứ?

Dù chưa qua nhiều lần tiếp xúc với Devil nhưng theo nhận xét của Jun về con người này thì thật sự có rất nhiều điểm để người khác nghi ngờ, ban đầu anh cũng rất tò mò về con người này nhưng cũng như Cherry điều tra về Devil chỉ nhận được những thông tin như họ tên, tuổi,…

Cherry ngước mắt lên nhìn Jun.

-Em chắc chắn.

Cuộc sống này luôn có nhiều thứ bất công không được như ý nguyện của chúng ta, cũng như lúc này khi nhìn qua ánh mắt đầy nỗi đau khổ của Cherry anh lại không thể nào ngừng xót xa. Biết bao nhiêu năm nay chịu sự sắp đặc ràng buộc của người khác, anh biết cô luôn chịu đựng và nhịn nhục. Để tập làm một con người không màn đến sự sống chết của người khác không phải một sớm một chiều là có thể, anh biết trong lòng Cherry đang lo lắng và đau đớn về chuyện gì.

Tuy trước mắt không phải cô chưa từng giết người, nhưng lần này lại là khác. Những người cô giết đều hoàn toàn không có đủ khả năng đánh trả, cái giá cho sự ngu xuẩn của họ là cái chết.

Có phải cô đã quá xem thường mạng người rồi không?

Jun im lặng không nói thêm bất cứ câu gì nữa, anh biết dù có nói như thế nào cũng không thể làm cô thấy yên tâm và bớt đau khổ trong lòng hơn. Những chuyện xảy ra ngày hôm nay có thể là sự bắt đầu cho cuộc chiến, là một sát thủ việc giết người tất nhiên là chuyện đương nhiên xảy ra. Không nên có bất cứ lòng thương hại nào cả, nó chỉ có hại chứ không có lợi.

Nếu đã quyết định đi con đường này, nếu thù hận đã ăn sâu vào xương tủy không thể nào rửa sạch được. Thì cô chỉ còn cách tập chấp nhận mà thôi, cô chưa làm quen được với chuyện bàn tay mình thường xuyên dính máu. Ít ra điều đó làm anh thấy yên tâm, cô không mất đi tính người, cô vẫn còn có tình thương và tình cảm.

Cô biết đau sót cho người khác.

“Cherry à! Rồi sẽ có một ngày anh giúp em thoát ra khỏi cuộc chiến này. Anh sẽ làm mọi cách để giúp em có một cuộc sống bình thường như bao người. Nhất định sẽ có ngày đó”.

Thoát ra khỏi những suy nghĩ trong đầu Jun cất tiếng nói:

-Chuyện lần này nếu thật sự người biết được toàn bộ câu chuyện là Devil thì….

Jun bỗng nhiên ngưng không nói tiếp, cô biết nguyên nhân tại sao anh không nói ra tất cả vì những người có mặt ở đây đều hiểu rõ ý của anh. Giết Devil người ra tay giúp Ann là chuyện sớm muộn gì một trong năm người cũng sẽ làm, nhưng điều quan trọng nhất chính là người đứng đằng sau lưng Nhị Quái. Thân thủ của Devil rất nhanh nhẹn, Cherry đoán được rằng người đứng phía sau anh nhất định có thế lực không hề đơn giản.

-Em hiểu rồi.

Cô nói xong khẽ cầm gói thuốc trên bàn châm một điếu dùng ngón tay thon dài đưa lên môi, hít một hơi thật sâu vào trong miệng những cảm giác căng thẳng đều được vơi đi một ít. Làn khói trắng được nhả ra từ đôi môi nhỏ mọng, ánh mắt Jun nhìn Cherry bỗng trở nên chăm chú, mọi động tác của cô đều được anh thu vào tầm mắt. Trái tim Jun khẽ run, người con gái phía trước chính là cả bầu trời của anh.

…………………….

Thời gian trôi qua rất nhanh, cuộc nói chuyện của mọi người cũng nhanh chống kết thúc. Ra khỏi cánh cửa không khí yên lặng bỗng nhiên thay thế bằng những ánh đèn đường lấp lánh và các âm thanh xe cộ đông đúc. Mọi thứ đang diễn ra trước mắt, nhìn những người tay trong tay đi sánh bước bên nhau cười cười nói nói trong lòng Cherry thầm nhói đau.

Cảm giác đó mới chính là hạnh phúc, cảm giác đó mới chính là những thứ thuộc về con người. Nhìn lại bản thân mình, một người không có lấy một ngày tháng yên bình liệu mơ ước những ngày tháng như bọn họ có thật sự là viễn vong hay không? Đời là thế không bao giờ có hai chữ công bằng, bây giờ cô chỉ có thể đối mặt với tất cả. Con đường rút lui đã bị mòn lối rồi.

Cherry không đi xe buýt về nhà mà đi bộ từng bước trên con đường, lắng nghe và cảm nhận cái vẻ đẹp của thành phố.

Khi về đến nhà đã là nữa tiếng sau.

Trong suốt thời gian nữa tháng qua JB luôn ở cùng Cherry và hắn cũng chưa có ý định dọn đi, từ khi người mẹ hờ của cô rời khỏi nhà đi về quê thì trong nhà bỗng nhiên xuất hiện một số đồ dùng cá nhân của nam. Từ khăn tắm đến dầu gội và cô còn nhường hẳn đi một góc tủ quần áo của mình, hắn nói tất cả những vật dụng mà cô mua giúp hắn sau này hắn nhất định sẽ trả lại không thiếu một món.

Cherry khẽ cười, từ khi nào cô lại suy nghĩ về hắn nhiều như thế. Chỉ mới hai tuần trôi qua thôi mà cô đã thật sự xem hắn là người trong một nhà rồi sao.

Thật nực cười.

“Cạch”

Tiếng cửa mở ra người con trai đang nằm trên ghế bật ngồi dậy, ánh mắt hắn dừng lại trên người cô. Phải nói chính xác hơn đó chính là nhìn vào vết thương gần cổ cô, do lúc dùng sức bóp lấy cổ Hồng không mai Cherry bị cô ta đưa bàn tay sắt nhọn lên quào một đường dài lên cổ. Lúc đó do vết thương của Sarly nghiêm trọng hơn nên cô cũng không còn nhớ đến vết thương này, khi nãy trong quán cà phê Đêm cô còn cố tình dùng áo khoác che đi nên tất cả mọi người đều không biết cô bị thương.

Khi trên đường về do thấy ngột ngạt nên cô đã kéo khóa áo khoác xuống một chút nên đã vô tình để lộ vết thương ra ngoài, ánh mắt hắn nhìn cô rất lạ vừa tức giận vừa lo lắng còn thoáng qua tia khó chịu.

Cô thật sự không hiểu rõ được con người này, có những lúc cô nghĩ mình có thể hiểu một chút ít về hắn nhưng chỉ trong vài ngày hắn lại khiến cô có thêm những suy nghĩ khác. Con người này không dễ dàn gì đoán ra được tâm tư, tuy cô cũng không mấy quan tâm đến chuyện hắn là người như thế nào, nhưng không hiểu sao vẫn thấy khó chịu dù gì mạng của hắn cũng là do cô cứu về đây.

Lấy bàn tay che cổ lại, cô không nhìn vào hắn mà quay mặt bước vào bên trong. Do mấy ngày đầu hắn bị thương nặng nên cô để hắn nằm bên phòng mình, nhưng bây giờ thì khác vết thương của hắn cũng khá hơn rất nhiều rồi không gian yên tĩnh của cô đã được trả lại. Hắn được cô thu xếp chuyển qua phòng cùa người mẹ hờ ngủ.

Khi đi gần hắn cô có thể nghe thấy được tiếng thở nặng nề bên tay, thật ra hôm nay hắn đã gặp chuyện gì mà lại có những biểu hiện kì lạ như thế. Mặc dù hai người sống chung nhưng số lần gặp mặt không đến 3 lần một ngày, có gặp thì cũng chẳng khi nào Cherry mở miệng nói chuyện trước, hôm nay cũng vậy hai người tuy gặp nhau trong nhà nhưng chỉ đứng nhìn nhau từ xa.

Không một ai chịu lên tiếng nói chuyện, không khí trong nhà lúc này rất căng thẳng, vì sao thì nhất thời cô không thể nghĩ ra, hôm nay cô không gặp hắn thì làm sao có thể kiếm chuyện làm hắn nổi giận chứ.

Không lẽ khi nhìn vào vết thương của cô nên hắn mới có những biểu hiện như thế này. Cherry thầm cười mỉa mai trong lòng, cô tại sao lại có những suy nghĩ không thực tế như vậy rồi.

Lúc đi đến gần cửa bỗng nhiên đằng sau có tiếng bước chân gấp gáp càng ngày càng tiến lại gần cô hơn, hơi thở năng nề đó đang thắt chặt lấy trái tim cô.

Bàn tay chạm vào cánh cửa bị người đàn ông đằng sau nắm kéo mạnh khiến cô mất thăng bằng hơi ngã người về sau, hắn đưa bàn tay còn lại ra xoay người cô, tay đang nắm chặt bàn tay cô buông ra di chuyển lên trên bóp mạnh vào cằm Cherry ép cô nhìn thẳng vào mắt hắn.

Mọi hành động của hắn hiện tại làm cô khả tin, một người con trai suốt ngày chỉ biết im lặng không thèm nói với cô đến ba câu trong suốt thời gian qua lại có thể làm những hành động bá đạo như thế này với cô.

Thật ra hắn muốn làm gì.

-Anh.

Lời nói còn chưa thoát ra khỏi miệng người phía trước mặt đã cúi mặt xuống ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô, khiến cơ thể cô bỗng nhiên căn cứng những dòng chữ “Định làm gì?” cũng bị cô nuốt trôi vào trong họng.

Bàn tay ôm eo cô bỗng siết mạnh, bên tay vang lên giọng nói khàn khàn.

-Là em ép tôi, ép tôi phải đối xử với em như thế này.

Nói xong JB không đợi cô có phản ứng mà nhanh chống dùng môi mình khóa chặt môi cô, mọi cảm giác tê liệt cùng với những suy nghĩ chấn động và câu nói đầy vẻ lạnh lùng khi nãy cũng nhanh chống bay đi như hạt bụi. Cô cũng chỉ là một cô gái, cô cũng cần có sự yêu thương của một người đàn ông. Cô cũng biết yêu và mong chờ hạnh phúc, nhưng đối với người đàn ông này thì không thể nào. Hắn không phải là đối tượng cô có thể yêu, càng không thể có bất cứ quan hệ mờ ám nào với hắn.

Hắn dùng răng cắn chặt lấy môi dưới của cô, không ngừng đai nghiến. Hắn muốn cô đau và luôn ghi nhớ cái cảm giác khi hắn hôn cô, chiếc lưỡi linh hoạt nhanh chống đưa vào trong nhẹ nhàng lướt qua hàm răng trắng sáng của cô.

Hương thơm đôi môi cô mang lại cho hắn nhiều cảm giác thích thú, rất ngọt ngào làm hắn không thể nào rời khỏi được, ít nhất giây phút này hắn muốn hưởng thụ người con gái trước mặt.

Cô không hề có phản ứng nào chỉ mặc cho hắn chiếm đoạt đôi môi, cô biết mình càng vùng vẫy chỉ làm cho dục vọng trong người hắn càng tăng mà thôi. Một người đàn ông luôn thích chiếm hữu người khác không nên dùng phương pháp la hét cắn xé vùng vẫy làm với họ, phương pháp tốt nhất là im lặng không hé răng, không chấp nhận nụ hôn đó và cũng không từ chối nụ hôn đó.

Đáy mắt JB hiện qua tia bất mãn, thân hình hắn rất cao to đôi chân dài bờ vai rộng và cả gương mặt chết người kia thật sự không làm cô thấy xao xuyến trong lòng sao? Toàn thân hắn bây giờ đã bao phủ hết thân hình nhỏ nhắn của cô, hắn đã biết nguyên nhân vì sao cô không cự tuyệt hắn mà chỉ đứng yên như thế.

Hắn là một người đàn ông từng được huấn luyện nghiêm ngặt để trở thành một sát thủ, cũng từng là người của tổ chức. Chắc hẳn Cherry cũng biết rõ những chuyện này, tuy cô có võ thuật giỏi đến thế nào đi nữa khi gặp phải một người đàn ông như hắn cũng không thể nào đánh lại. Khi tiếp xúc gần hắn cô có cảm giác như mình trở nên vô cùng bé nhỏ, cô mãi mãi cũng không thể đánh lại hắn.

Bỗng nhiên bàn tay ngay eo cô lập tức được nới lỏng, bờ môi cũng được thả ra khỏi cánh môi mềm ướt át của hắn. Cô ngước lên trừng mắt nhìn hắn, tuy nổi giận nhưng cô cũng không muốn gây chuyện với người đàn ông này.

JB không né tránh mà trực tiếp nhìn vào mắt cô, môi hắn khẽ nhếch lên mang ý cười. Người con gái này trong lòng suy nghĩ gì hắn cũng không thể nào đoán được, hành động vừa rồi của cô quả thật đã làm hắn thật sự tức giận.

Chuyển ánh nhìn xuống dưới đôi môi xưng đỏ lên của cô trong lòng JB càng thấy rất thích thú, cảm giác hôn một người con gái đặc biệt như thế này quả thật vô cùng dễ chịu. Hắn còn muốn thử một lần nữa, không thể nào dễ dàng bỏ qua được.

“Á”

Hắn bước đến ánh mắt nhìn cô lạnh băng, đôi môi không còn mang ý cười như khi nãy. Cô khẽ xoay người định đi vào trong thì bị hắn bế thốc lên tay đi thẳng vào trong.

“Bịch”

Thân hình mềm mại của cô bị JB ném mạnh xuống giường, ánh đèn chiếu xuống chiếc váy đồng phục nữa hở nữa lộ của cô làm con ngươi của hắn càng thêm di chuyển. Cô lấy tay chống ra sau định đứng lên, giương đôi mắt đầy tức giận nhìn hắn.

Bàn tay đưa lên cao rồi mạnh bạo cung xuống gương mặt anh tuấn kia.

“Chát…….”

Lần nãy khi hắn hôn cô, cô đã nhịn không thèm chấp nhất với hắn chỉ dùng ánh mắt căm phẫn nhìn hắn ý muốn nói lên những điều khó chịu trong lòng. Trái ngược lại với những gì cô cảnh cáo, hắn vẫn ngang nhiên bế cô vào trong phòng, thật ra hắn định làm gì chứ?

-Anh đừng có quá đáng.

Không kìm được cơn giận Cherry phẫn nộ quát lên, người đàn ông này thật ra đã bị gì thế không biết. Bỗng nhiên hôm nay lại nổi lên thú tính với cô, bình thường thỉnh thoảng hắn cũng có đưa ra những câu nhận xét cô. Nhưng tất cả chỉ là những câu đại loại như “Em quá gầy, ôm không thích tí nào” Hoặc “Em xấu hơn người yêu tôi rất nhiều”

Hắn thật sự đã quên người yêu trong lòng mình hay sao? Hắn không còn nhớ đến cô gái đó hay sao?

“Uhm…..”

Do mãi chìm đắm trong suy nghĩ của mình nên Cherry không hề biết con mắt đang nhìn cô rực lửa, JB vừa tức giận vừa khó chịu. Hắn thật sự đang rất rất muốn cho cô nếm mùi vị, và phải cho cô một bài học.

Nụ hôn lần này mạnh bạo hơn khi nãy rất nhiều, bàn tay hắn đưa lên bóp mạnh vào cổ Cherry, hắn ép cô phải làm theo ý hắn há miệng ra không được cắn răng như vừa rồi. Do bị hắn hôn mạnh bạo cộng thêm bàn tay rắn chắc không ngừng bóp mạnh vào cổ, nhất thời Cherry không thể thở được bất đắc dĩ mới hé môi ra để cho chiếc lưỡi ướt át đó sộc thẳng vào trong khoan miệng.

Hương bị nồng nàn lan nhanh trong cơ thể, bàn tay đang để phía trước đẩy ngực hắn ra khẽ run. Lúc này hắn chỉ mặc suy nhất chiếc quần Jean dài để trần, cộng thêm không khí và những hành động đang diễn ra trước mắt càng thêm ái mụi.

Cô muốn thoát khỏi đôi môi của hắn nhưng không thể được, càng đẩy mạnh hắn càng ôm chặt lấy người cô hơn. Không thể giữ nguyên cho hắn tự ý làm điều xằng bậy,Cherry dùng sức cắn mạnh vào môi hắn, mùi máu tanh sộc hòa quyện cùng đôi môi tạo thành một mùi bị vô cùng khó chịu.

Hắn chỉ hơi cau mày rồi ngay sau đó vẫn bình tĩnh trở lại tiếp tục hôn cô, dùng lưỡi truyền hết những giọt máu tanh vào miệng cô. Chiếc lưỡi xoay xoay lệnh cho cô lập tức nuốt xuống những thứ hắn vừa đẩy qua, máu này là máu của hắn cô lại là người khiến hắn bị như vậy nên hắn muốn cô nuốt hết chúng xuống. Đó là cách mà hắn dùng để trừng phạt sự ngang bướng của cô, không thể cưỡng lại được những cảm giác run rẩy của cơ thể và nụ hôn ngang ngược của hắn, Cherry cắn răng mút từng giọt máu từ lưỡi hắn truyền qua, nuốt nhẹ xuống cổ họng.

Hắn hài lòng mỉm cười, bàn tay lập tức nới lỏng ra không đặt trên cổ Cherry nữa mà men theo chiếc cổ trắng nõn xuống dưới xương quay xanh và xuống một chút nữa. Trong lòng Cherry thầm chấn động.

-Uhm……….. Không.

Cherry cố gắng vùng vẫy, dùng một chân đá lên nhưng nhanh hơn thế hắn đã dùng đôi chân như sắt thép của mình kìm chặt lại không cho cô có bất cứ động tác trốn chạy nào. Không quan tâm đến sắc mặt đang thay đổi của Cherry, JB luồn bàn tay mình vào trong chiếc áo đồng phục dùng lực xoa nắn nụ hồng kiêu ngạo của cô.

Một giọt nước mắt khẽ rơi xuống khóe mi, cô thấy thật sự hối hận khi đã quyết định cứu hắn. Nếu không đưa hắn ta về nhà, nếu không ra sức trị thương cho hắn liệu bây giờ cô có rơi vào tình cảnh như thế này không. Thật đáng xấu hổ ột người được mệnh danh là sát thủ, bây giờ cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng mặc cho người đàn ông xấu xa này làm càng. Mọi sức lực của cô đều không cánh mà bay, hôm nay thật sự đã xảy ra quá nhiều chuyện cô hoàn toàn không còn một chút sức lực nào nữa để ngăn cản hắn. Chỉ nói với chính bản thân mình, nếu người đàn ông này dám làm nhục cô thì cô nhất định giết chết hắn.