Càn Kình nhìn Đoạn Phong Bất Nhị lại ngồi dậy, ánh mắt liếc hai thanh niên khác, nói:

- Có hứng thúc học đấu kỹ thánh giai không?

- Càn Kình...

Đoạn Phong Bất Nhị bỗng ngồi bật dậy nhào vào người Càn Kình, đè hắn nằm xuống, vẻ mặt hưng phấn đỏ hồng nói:

- Muốn! Muốn! Tất nhiên muốn...

- Muốn cái gì? Tránh sang bên đi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kéo cổ áo Đoạn Phong Bất Nhị lại, ngồi trước mặt Càn Kình, hai tay ôm bụng đè ép bộ ngực sắp thò ra khỏi y phục càng to lớn, khuôn mặt quyến rũ gần sát Càn Kình.

- Tại sao lúc đặt câu hỏi không nhìn ta?

Càn Kình bất đắc dĩ nhún vai, bình tĩnh nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Có một số chuyện không cần nói thêm gì, công chúa này khác với Thiết Khắc.

Mục tiêu của con lai là chặt đầu thái tử ma tộc hiện tại, thậm chí là đầu của Đại Ma Vương bệ hạ, không có khả năng làm lành với ma tộc.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì khác. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là công chúa ma tộc, có dã tâm muốn làm nữ hoàng. Nếu Lộ Tây Pháp Lưu Thủy học được đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi thì sau này sẽ truyền dày cho tiểu đoàn thể tử sĩ của nàng, vậy là tương đương với tặng cho nàng một thanh đao mang lên chiến trường nhân ma giết Chiến Sĩ nhân loại.

Có tình cảm thì có nhưng một số chuyện phải chia rạch ròi, dù sao đao kiếm quyền cước trên chiến trường nhân ma chưa bao giờ có mắt. Nếu sau này trên chiến trường bị ma tộc dùng đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi đánh trúng bản thân rồi chết, khi về ôm ấp của Tinh Thần chẳng phải là bị tên mập La Lâm Na cười chết sao?

- Sợ ta truyền cho ma tộc sao?

Độc nhãn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chớp lóe giận dữ kiêu ngạo nói:

- Ta ở trong mắt của ngươi là như vậy sao? Ma tộc của ta không có đấu kỹ sao? Hoàng tộc Lộ Tây Pháp ta tích lũy vô số năm không có được mấy bộ đấu kỹ thánh giai, cần phải dùng thứ học từ ngươi truyền cho ma khác?

- Cho dù có chém giết trên chiến trường nhân ma.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đột nhiên đứng dậy nhìn xuống Càn Kình, nói:

- Ta có nhiều thủ đoạn giết người, nhất định cần dùng đấu kỹ của ngươi sao? Ta không thể dùng nó tranh giành ngôi báu ma hoàng, dùng nó giết ma sao?

- Ta mặc kệ.

Vẻ kiêu ngạo, giận dữ biến mất trên mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nàng lại ngồi xuống bên cạnh Càn Kình, đôi tay bắt lấy cánh tay hắn, chim nhỏ nép vào người.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy làm nũng như con nít nói:

- Ta mặc kệ, ta muốn học thì phải học được! Cùng lắm thì dùng ma Thần đại nhân thề Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ta học được đấu kỹ tuyệt đối sẽ không không giao cho bất cứ ma tộc nào, càng không dùng nó giết nhân loại, nếu làm trái thì khiến ta nát xương chết!

Càn Kình bình tĩnh nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Khí thế của nữ ma này biến đổi thật nhanh, nếu đã thề nhân danh Ma Thần thì cứ dạy cho nàng. Nếu không có Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì có lẽ Càn Thần Quang sớm giải quyết đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, xem như nữ nhân này cứu mạng bốn người.

- Ta không biết nguyên bộ cách chiến đấu đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi.

Càn Kình gãi đầu nói:

- Ta chỉ biết phóng thứ tự đấu khí.

Độc nhãn bắn ra tia vui sướng, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liên tục gật đầu như thiếu nữ. Ma tộc và nhân tộc, Man tộc đều lưu hành thú đấu kỹ, kỳ thật nó là loại phối hợp đấu kỹ chung. Chúng nó thích hớp phối với đống lớn thứ tự đấu khí, đương nhiên đều là thú đấu khí các loại. Nhưng loại đấu khiếu có thể tu luyện đấu khí không nhiều, bởi vậy rất nhiều người không tập luyện thú đấu khí.

Càn Kình nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đứng bên cạnh, bộ dạng như con thỏ nhỏ, mỉm cười. Hèn chi có cách gọi ma nữ, nữ ma bên cạnh hắn chẳng phải chính là ma nữ mà Ngâm Du Thi Nhân nói sao? Lúc nên đáng yêu thì đáng yêu, khi cần mạnh mẽ thì mạnh, lúc cần quyến rũ thì hấp dẫn tận xương.

Nữ nhân như vậy khi cưới về sẽ là một lão bà tốt biết mấy. Càn Kình ngẩn ra, gõ mạnh màng tang. Hắn đang nghĩ cái gì vậy? Tại sao có úy nghĩ đó? Người bên cạnh chính là ma nữ, hơn nữa quyết chí trở thành nữ hoàng của ma tộc, công hãm Chân Sách hoàng triều, càn quét Man tộc, thống trị toàn bộ đại lục dưới chân nàng, công chúa ma tộc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy!

Sơn động trống trải, bốn Chiến Sĩ trẻ tuổi nhìn chằm chằm vào thứ tự đấu khí Càn Kình vẽ ra.

Càn Kình vứt bỏ nhánh cây vẽ tranh, đứng dậy, hai tay duỗi ra. Càn Kình mặc kệ bốn Chiến Sĩ bận nghiên cứu, một mình nhớ lại các chuyện xảy ra từ lúc vào Càn châu đến bây giờ.

Càn gia bá đạo không phải không có tư cách, ngược lại Càn gia có đủ bá đạo. Càn Vô Thiên chỉ có hai tháng đã cô đọng đấu tâm, thời gian gã thức tỉnh lực lượng huyết mạch chậm hơn Càn Vô Song nhiều, vậy Càn Vô Song là bạn cùng lứa với Càn Kình mạnh cỡ nào?

Muốn đưa phụ thân ra có hai con đường mà có thể nói là chỉ có một con đường. Phải hợp hai đường lại thành một.

Thực lực, thế lực! Hai cái không thể thiếu. Thực lực hì có thể thông qua chiến đấu, Vô Tận thế giới tăng tiếng nhưng thế lực thì không có đường tắt. Nếu cứng rắn nói thì con đường tắt đó là trở về Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.

Thời đại này không còn là thời quốc gia bình yên, chiến tranh vẫn tồn tại nhưng không phải thời đại anh hùng một mình khuấy động thiên hạ. Tất cả chỉ có thể đi con đường chính quy.

Học viện! Thành tích! Xuất thân! Hiện tại quân đội đều chú ý cái này, và nhà trường đánh giá cũng rất quan trọng.

Nhà trường và Hồng Lưu Chiến Bảo hỗ trợ. Càn Kình siết chặt hai tay, nếu có thể trao đổi với Bàn gia được trợ giúp, sau này tham gia quân đội không chừng có cơ hội nhanh chóng thăng tiến, xây dựng thế lực thuộc về mình.

- Quay về Vĩnh Lưu thành.

Càn Kình nhìn thực vật biến dị xung quanh, thở dài thườn thượt. Nghỉ ngơi trong Cổ Hoang Sa Hải một lúc, ít nhất qua mấy ngày khiến thân thể trông như đã lành lặn rồi rời khỏi Cổ Hoang Sa Hải ngay, quay về Chiến Tranh Chinh Phạt học viện tại Vĩnh Lưu thành.

- Trước khi quay về Chiến Tranh Chinh Phạt học viện...

Càn Kình chậm rãi bước vào trong nước, trở về hoang mạc Cổ Hoang Sa Hải, đưa mắt nhìn sâu trong biển cát vô tận. Hải Thanh Nhi! Minh văn, văn chương. Dù Cổ Hoang Sa Hải rộng lớn vô ngần, dù cho tận cùng nó có nối với Tinh Thần thì Càn Kình quyết tìm ra Hải Thanh Nhi, và tiêu trừ văn chương đó.

Cưỡng ép dỡ bỏ văn chương thì thân thể sẽ nổ tung, chỉ có học được minh văn cao thâm hơn, trở thành Minh Văn tông sư hay thậm chí là Minh Tượng.

Mưa đá trong sa mạc đến nhanh mà đi cũng nhanh, trong chớp mắt đã là trời sao trắng sáng, chỉ có sâu trong sa mạc là tối đen.

Càn Kình điều động đấu khí trong một trăm lẻ tám đấu khiếu sống đánh ra một đấm. Mười vạn chuyển! Bước vào Tru Ma nhất chiến, trải qua các loại trùng hợp xúc tiến, bàn về vận tốc quay đấu khí thì Càn Kình mạnh hơn cả Chiến Sĩ Tru Ma cửu chiến. Địa Hỏa Chi Tâm vượt qua mười một vạn chuyển siêu cấp bùng nổ gấp ba lần.