Cùng lúc đó, ở phòng bên cạnh.

Tần Diệu cũng đang xem làn đạn trong phòng trực tiếp.

"Thì ra là vậy! Chẳng trách tôi luôn cảm thấy buổi chiều sắc mặt ba người bọn họ quái quái. Thì ra đây là một câu chuyện tình tay ba em thích anh nhưng anh không thích em, anh thích cậu ấy!"

Thanh bình luận này vừa hiện, vô số cư dân mạng lập tức bỗng dưng hiểu rõ.

"Bỗng thấy hợp lý!"

"Điều này cũng có thể giải thích tại sao vừa rồi khi chia phòng bầu không khí giữa ba người bọn họ lại khác lạ như vậy."

"Hơn nữa khi ở khu vui chơi hồi chiều....... Biểu cảm khi đó của Hạ Dương cũng rất xấu!"

"Vậy là buổi chiều Diệp Lạc Dao đã phát hiện ra rồi?"

"Đáng ghét, không hổ là Dưa King, tốc độ ăn dưa quả nhiên nhanh hơn chúng ta rất nhiều!"

"Không thể không nói, ngay cả hiện tại Diệp Lạc Dao được ăn dưa mới tươi nóng trước chúng ta!"

Đúng vậy!

Cậu nói xem tại sao vận khí của Diệp Lạc Dao lại tốt như vậy, lúc đầu cậu ấy thậm chí chưa từng nghĩ đến việc tới chương trình ăn dưa, kết quả đánh bậy đánh bạ vô tình để cậu đụng phải!

Quần chúng ăn dưa phát ra âm thanh hâm mộ ghen tị uất hận.

"Có thể cho linh hôn tui xuyên vào Diệp Lạc Dao được không, tôi chỉ ăn một miếng dưa thôi, chỉ ăn một miếng!"

"Đúng đúng, tui ăn xong dưa này sẽ lập tức xuyên trở về!"

Ngay khi cư dân mạng ăn dưa đang sôi nổi bày tỏ sự ghen tị, chính giữa một làn đạn đột nhiên lướt qua:

"Trước kia quả thật không nhìn ra....... Du Bạch còn lại một vạn nhân mê!"

Cư dân mạng nhìn thấy thanh bình luận này đều không nhịn được:

Không phải chứ, fans Du Bạch coi bọn họ thành kẻ ngốc hay thành đứa mù vậy?

"Lời này nói ra để lừa gạt fans các cô đúng không."

Một số cư dân mạng không biết sự thật cũng mở miệng hỏi: "Mặc dù tình cảm của ba người xác thật có chút kịch tính nhưng không thể không thừa nhận Du Bạch quả thật có chút mị lực?"

Fans Du Bạch khẽ cười: "Nói trắng ra chính là ghen tị."

Nếu fans Du Bạch không nóng lòng bước ra mở mic thì nói không chừng cư dân mạng sẽ không trực tiếp chọc thủng.

Hiện tại thấy bọn họ gấp gáp chạy ra giải thích hộ chính chủ, đừng nói là cư dân mạng, ngay cả ba Hoắc mẹ Hoắc cũng không nhịn được.

Mẹ Hoắc trực tiếp mở tài khoản phụ trước đó của mình, bình luận cao cấp lại lần nữa xuất hiện trên đầu thanh truyền tin tuần hoàn của phòng trực tiếp:

"Trước không bàn gia thế, sự nghiệp phát triển, chỉ xét về ngoại hình, Hạ Dương, Tiền Duyệt, người nào mà không phải là sự tồn tại hàng đầu trong giới? Fans Du Bạch các cô chẳng lẽ thật sự cho rằng Du Bạch nhà các cô là bạch nguyệt quang tuyệt thế gì đó, không đáng để người ưu tú như vậy tranh giành đến vỡ đầu chảy máu?"

Làn đạn mang theo ý chế giễu và tính ám chỉ cực mạnh này vừa hiện, đã nhận được hàng nghìn lượt like chỉ sau vài giây.

Cư dân mạng sôi nổi hùa theo:

"Chính là đạo lý này."

"Đáng tiếc, fans Du Bạch không hiểu."

"Bọn họ có chỗ nào không hiểu? Bọn họ đang giả vờ không hiểu."

"Nói thẳng ra, ngay từ đầu Du Bạch không nói rõ với mọi người, cù cưa cù nhằng không rõ rằng, nếu không hôm nay sẽ không xảy ra loại tình huống này rồi."

"Này, như vậy xem ra, Du Bạch giống như có chút cặn bã, cũng may trước đó tôi chỉ hơi thích cậu ta thôi."

Cư dân mạng thời nay không ngốc, ban đầu nghĩ không thông nhưng nhìn thấy tin bình luận này của mẹ Hoắc đều phản ứng lại.

Đúng vậy.

Mặc kệ là Tiền Duyệt hay Hạ Dương, bọn họ muốn tìm đối tượng, chẳng phải chỉ cần nói một câu sẽ có người nhanh chóng ùa vào xếp hàng sao?

Tại sao phải cần hèn mọn đi lấy lòng ai đó?

Còn ghen tuông trên chương trình chỉ vì một tên đàn ông.

Cần thiết sao?

Trong lúc nhất thời, trên làn đạn tràn ngập những bình luận phân tích quan hệ giữa ba người.

Nếu chính miệng Du Bạch đã thừa nhận hắn thích Hạ Dương rồi, vậy cũng có nghĩa Du Bạch vừa ở bên Hạ Dương, vừa không thể hiện rõ sự từ chối với Tiền Duyệt.

Nhìn Du Bạch kiểu gì cũng là một tên tra nam!

Còn có cái gì tốt để chọn à?

Thấy tiết tấu của làn đạn vẫn ổn định, Tần Diệu hơi thở phào.

Chính là lúc này, chuông điện thoại hắn vang lên, là điện thoại của đạo diễn.

Tần Diệu nhận cuộc gọi, liền nghe thấy bên kia truyền tới giọng nói nôn nóng của đạo diễn: "Tần tổng, không hay rồi, Tiền Duyệt cũng qua đó rồi!"

Tần Diệu bỗng nhíu mày, vội vàng nói: "Tìm cách để người quay phim kéo cô ấy lại, tôi sẽ tới ngay."

Sau khi cúp điện thoại, Tần Diệu đứng dậy xuống lầu.


Đây là cơ hội chính bản thân Du Bạch đưa tới, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Vườn hoa.

Diệp Lạc Dao và người quay phim sau khi nghe được dưa lớn kinh hãi như vậy, không hề có sự thỏa thuận ngầm nào đồng loạt thở nhẹ.

【 Tuyệt đối không được để bị phát hiện! 】

【 Nếu như bị phát hiện, hôm nay sẽ không ăn được dưa. 】

Người quay phim hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, còn ra hiệu cho Diệp Lạc Dao cúi người xuống, đừng để bị nhìn thấy.

Diệp Lạc Dao bước đi nhẹ nhàng, đi tới bồn hoa trước mặt bọn họ.

Trước mặt bọn họ có một bồn hoa dài bốn mét, trong bồn hoa có loại cây rậm rạp cao gần hai mét, cộng thêm bối cảnh buổi tối hoàn toàn che đậy bóng dáng của bọn họ.

Trên bãi đất trống cách bồn hoa không xa có một chiếc bàn đá nghỉ chân, lúc này Du Bạch và Hạ Dương đang ngồi sát cạnh nhau.

Diệp Lạc Dao cẩn thận vạch khóm lá trước mặt, không quan tâm đám muỗi bay xung quanh, xuyên qua kẽ hở giữ nhưng khóm cây, vừa hay có thể nhìn thấy hai người dưới ánh áng mờ tối.

Hai mắt Diệp Lạc Dao lập tức sáng lên:

【 Từ góc độ này nhìn rất rõ! 】

【 Í, Du Bạch còn nắm tay Hạ Dương! 】

Người quay phim bên cạnh liếc nhìn Diệp Lạc Dao, sau đó nhìn khóm cây rậm rạp trước mặt mình, nhất thời không biết mình nên quay ai.

Khó khăn lắm mới cho hắn gặp được dưa lớn, chẳng lẽ thật sự không quay được chút hình ảnh nào sao?

Người quay phim có chút rục rịch.

Chính là vào lúc này, Diệp Lạc Dao đột nhiên quay đầu nhìn người quay phim, chỉ vào khoảng trống ở khóm cây bên cạnh mình.

Tựa như đang dùng âm hơi nói: "Chỗ này chắc có thể quay được."

Người quay phim hưng phấn chuyển động camera với Diệp Lạc Dao, nhanh chóng tiến lên ngồi xổm xuống tìm góc độ thích hợp bắt đầu quay.

Vì thế khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp liền phát hiện camera trực tiếp đột nhiên run chuyển kịch liệt, nhưng chỉ mấy giây sau, camera nhanh chóng ổn định lại.

Nhưng lần này trong camera lại không có bóng dáng của Diệp Lạc Dao nữa, chỉ có thể nhìn thấy mấy chiếc lá cây và đất đen.

Camera bỗng di chuyển lần nữa, lần này không chỉ tầm nhìn trở nên sáng hơn, còn nhìn thấy bóng dáng của hai người Du Bạch và Hạ Dương. Mặc dù vẫn có một khoảng cách nhưng hình ảnh cao cấp rõ ràng.

Cư dân mạng còn chưa kịp kích động liền nghe thấy giọng nói lưỡng lự của Hạ Dương vang lên: "Thật sai? Anh khẳng định anh chưa từng đáp lại Tiền Duyệt? Không có lừa em?"

Làn đạn:

"A a a a, quả nhiên chính là hai người bọn họ!"

"Trời ạ, Diệp Lạc Dao, cậu vậy mà được ăn ngon! Ăn dưa ở khoảng cách gần như vậy?"

Bản thân Diệp Lạc Dao tập trung tinh thần nhìn, nghe thấy câu này của Hạ Dương mà lắc đầu:

【 Ngốc, giả đó! 】

【 Nếu anh ta không đáp lại Tiền Duyệt, Tiền Duyệt sao có khả năng ở bên anh ta được? Thậm chí Tiền Duyệt còn là người được Du Bạch chủ động theo đuổi! 】

Nhưng đáng tiếc, Hạ Dương không nghe được tiếng lòng của Diệp Lạc Dao.

Cư dân mạng cũng không biết nội tình nhưng bọn họ tỉnh hơn Hạ Dương, nhanh chóng giải thích:

"Vừa nghe liền biết Du Bạch hắn đang lừa cậu, nếu chỉ thích mình cậu, tại sao hắn phải vừa ở bên cậu vừa mập mờ với Tiền Duyệt!"

"A a a a a, mẹ nó tôi vừa rồi không tức giận, hiện tại nhìn thấy Du Bạch nắm tay Hạ Dương con trai tôi, tôi thật sự cảm thấy củ cải trắng nhà tôi bị heo ủi đi rồi! Du Bạch anh mẹ nó mau buông tay con trai tôi ra!"

Làn đạn ồn ào càng lúc càng lớn, lúc này chỉ thấy Du Bạch đột nhiên đưa tay ra chậm rãi nhéo mặt Hạ Dương, thâm tình nói: "Anh từng lừa em khi nào chưa?"

Hạ Dương giương mắt, im lặng nhìn hắn.

Diệp Lạc Dao nhìn vậy da gà rơi đầy đất.

【 Quả nhiên, Lê Tư Viễn nói không sai, kỹ năng diễn xuất của Du Bạch rất tệ! 】

【 Ánh mắt và động tác này cũng quá dầu rồi! 】

Qua mấy giây, Hạ Dương hơi dời mắt.

Diệp Lạc Dao không nhịn được ở trong lòng thở dài.

【 Không phải chứ, cậu tin thật à! 】

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp thấy vậy cũng tức giận trong lòng, sao Hạ Dương dễ dàng tin lời xằng bậy của Du Bạch như vậy?

Hạ Dương cậu đừng để bị lừa!

Lúc này, làn đạn đột nhiên bắt đầu vuốt màn hình.

"Các cô mau xem phòng trực tiếp của Tần Diệu!"

"Đi xem phòng trực tiếp của Tần Diệu!"

"Phòng trực tiếp của Tần Diệu và Tiền Duyệt, mau! Nhanh lên!"


Cư dân mạng vẻ mặt mông lung nhưng vẫn vô cùng nghe lời mà chia màn hình, bấm mở phòng trực tiếp của Tần Diệu và Tiền Duyệt.

Vừa vào liền nghe thấy Tiền Duyệt hỏi Tần Diệu: "Cậu muốn nói gì với tôi?"

Hả hả hả?

Bên phía Tần Diệu và Tiền Duyệt hình như cũng đang đi về hướng bọn Diệp Lạc Dao!

Cùng lúc đó, sâu trong vườn hoa.

Biểu cảm trên mặt Hạ Dương trông như không có biến hóa gì nhưng Du Bạch hiểu Hạ Dương, biết sự im lặng của y có nghĩa thái độ của y đã dịu đi.

Vì thế Du Bạch thừa thắng xông lên: "Em yên tâm, sau này anh chắc chắn sẽ giữ khoảng cách với Tiền Duyệt. Nhưng em cũng phải đồng ý với anh, hai ngày ghi hình tiếp theo, hai chúng ta cũng phải giữ khoảng cách một chút."

Hạ Dương nghe đến đây lập tức nhướng mày: "Tại sao?"

【 Tại sao? Đương nhiên là vì Du Bạch muốn công bằng! 】

【 Nếu chỉ giữ khoảng cách với Tiền Duyệt nhưng vẫn muốn anh anh em em với anh, anh cảm thấy Tiền Duyệt sẽ không nhìn ra sơ hở giữa hai người sao? Tiền Duyệt lại không mù. 】

Tần Diệu nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao, hắn thoáng dừng bước, sau khi xác nhận phương hướng mới trả lời Tiền Duyệt. "Du Bạch."

Tiền Duyệt sửng sốt, lập tức quay đầu nhìn Tần Diệu, không dám tin nói: "Cậu —————."

"Tôi biết quan hệ của cô và cậu ta." Tần Diệu không che giấu: "Cho nên tôi cảm thấy cô hẳn là có quyền biết chuyện này."

Lông mày Tiền Duyệt đột nhiên nhíu lại, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc: "Chuyện gì? Còn có sao cậu biết chuyện của tôi và Du Bạch? Chẳng lẽ lúc chiều tôi biểu hiện rất rõ?"

Tần gia và Tiền gia liên hệ với nhau không ít lần, cho nên Tần Diệu đã quen biết Tiền Duyệt từa lâu.

Nhưng Tần Diệu không trả lời câu hỏi của Tiền Duyệt, chỉ nhấn mạnh: "Lát nữa lúc qua đó đi nhẹ một chút, hơn nữa mặc kệ cô nghe thấy những gì cũng đừng xúc động quá mức."

Tiền Duyệt càng nghi ngờ hơn.

Tần Diệu rốt cuộc muốn làm cái gì?

Tiền Duyệt không biết nhưng khán giả trong phòng trực tiếp rất rõ!

Bọn họ xem đến đây trong nháy mắt sục sôi:

"Vậy là Tần Diệu cũng đã sớm biết chuyện này rồi sao?!"

"Đáng ghét, vậy nên chỉ có mấy người xem ngu ngốc chúng ta bị che trong bóng tối?"

"Lầu trên cậu tự coi mình thành kẻ ngốc thì đừng kéo theo bọn tôi!"

"Nhưng mà, vừa rồi Tiền Duyệt nói "chuyện của tôi và Du Bạch", chẳng phải Du Bạch nói hắn không thích Tiền Duyệt sao?"

"Lẽ nào Du Bạch còn định dỗ dành cả hai bên?"

"Không phải chứ?!"

"Có lẽ là vậy! Không thấy Tần Diệu nói, Tiền Duyệt có quyền biết chuyện này à?"

"Cho nên điều này có nghĩa đang ám chỉ Du Bạch một chân đạp hai thuyền?"

Lời này vừa hiện, vô số cư dân mạng ăn dưa đều không nhịn được bắt đầu "a a a a".

"Đệt mợ, ăn được dưa lớn rôi!"

"Tôi biết mà! Tôi biết mà! Biểu cảm lúc chiều của Diệp Lạc Dao thật sự quá rõ ràng!"

"Mau mau mau! Mau đi xem phòng trực tiếp của Diệp Lạc Dao!"

Vì để được ăn dưa nóng tươi mới, cư dân mạng quay đầu chạy.

Tống Triết Hàm đứng ở khu nghỉ ngơi trên tầng ba, tầm mắt rơi trên người Tần Diệu và Tiền Duyệt ở tầng dưới, rồi nhanh chóng dời đi, cau mày suy nghĩ.

Lê Tư Viễn vừa xuống tầng liền phát hiện hắn đang xuất thần, không nhịn được thò qua: "Sao vậy?"

Vị trí này của bọn họ không tính cao, cộng thêm sắc trời đã tối nên khoảng cách nhìn thấy rất có hạn.

Nhưng dù vậy, sau khi tầm mắt của Tống Triết Hàm quét qua vườn hoa mấy vòng, vẫn phát hiện ra bóng dáng hai người dưới ngọn đèn.

Tần Diệu tựa hồ........ cũng đang đi về hướng đó.

Cho nên chắc Diệp Lạc Dao cũng ở đó?

Tống Triết Hàm bỗng mỉm cười: "Đi xem náo nhiệt không?"

Lê Tư Viễn lập tức trở nên hưng phấn: "Giờ này còn có náo nhiệt để xem?"

Tống Triết Hàm xoay người xuống tầng.

Lê Tư Viễn không chút do dự đi theo.

Sâu trong vườn hoa.

Du Bạch nắm tay Hạ Dương, giọng điệu dịu dàng mà nghiêm túc: "Đương nhiên là vì anh muốn bảo vệ em. Em nghĩ xem, sự nghiệp của anh và em đang trên đà đi lên, rất nhiều fans đều không muốn chấp nhận chúng ta yêu đương, nếu chúng ta tương tác quá nhiều trên chương trình, bị fans nhìn thấy thì phải làm sao?"


Hạ Dương có chút không hiểu cau mày: "Dù sao em cũng không đi con đường lưu lượng, không phải anh cũng giống em sao? Cho dù chuyện tình của hai chúng ta bị lộ, sẽ không có quá nhiều ảnh hưởng đến sự nghiệp của chúng ta? Cùng lắm chỉ trong một khoảng thời gian thôi."

Diệp Lạc Dao nghe đến đây thật sự không nhịn được, ở trong lòng bật cười.

【 Công khai xác thật không gây ra ảnh hưởng đến Hạ Dương, nhưng lại ảnh hưởng rất lớn đến Du Bạch! Dù sao hắn yêu một lúc hai người, không chỉ vậy, hắn còn có rất nhiều mối tình vương vấn không dứt! 】

【 Đến khi đó nếu như mấy người này đều tìm đến đòi thân phận, anh chẳng phải sẽ khó trách Du Bạch! 】

Càng lúc càng gần rồi.

Tần Diệu nghiêng đầu nhìn Tiền Duyệt, hạ giọng nói "Đợi lát nữa mặc kệ là nhìn thấy, nghe thấy cái gì thì cũng đừng lên tiếng."

Tuy Tiền Duyệt nghi hoặc trong lòng nhưng thấy bộ dáng nghiêm túc của Tần Diệu, cô không hỏi nhiều mà cùng Tần Diệu tiến về phía trước.

Cuối con đường này, vừa xoay người, Tiền Duyệt liếc một cái liền thấy Diệp Lạc Dao và người quay phim ngồi cạnh cậu đang ngồi xổm cạnh bồn hoa.

Tiền Duyệt hai mắt sáng lên, đang định lên tiếng chào, Tần Diệu kịp thời giơ một ngón tay.

Tiền Duyệt vội vàng im lặng, cũng là vào lúc này, cô nghe thấy một giọng nói có chút mơ hồ nhưng lại vô cùng quen thuộc truyền đến ————

"........ Anh biết công khai không có ảnh hưởng gì, nhưng em không thể phủ nhận việc sau khi công khai chuyện tình sẽ gây ra hậu quả mất đi một số fans?"

Lông mày Tiền Duyệt bỗng nhíu càng chặt.

Giọng nói này cô quen đến mức không thể nào quen hơn, đây là giọng nói của Du Bạch.

Công khai chuyện tình?

Chẳng lẽ bởi vì lúc chiều cô biểu hiện quá rõ ràng nên bị người đại diện của Du Bạch nhìn ra? Du Bạch đang nói chuyện điện thoại với Du Bạch?

Nếu hiện tại công khai chuyện tình giữa cô và Du Bạch, xác thật sẽ gây nên một số ảnh hưởng tới sự nghiệp của Du Bạch.

Tiền Duyệt tức khắc có hơi không yên, cô đang định xoắn xuýt nên qua đó động viên người đại diện giúp Du Bạch hay không, đột nhiên lại nghe thấy một giọng nam khác vang lên ———

"Nhưng em muốn công khai, Du Bạch, anh không dám công khai chuyện tình với em là bởi vì anh vẫn còn chuyện gì giấu em sao?"

Tựa như từ trên bầu trời xanh giáng xuống một tia sét đánh trực tiếp oanh tạc bên tai Tiền Duyệt.

Vài giây trôi qua, Tiền Duyệt vẫn không lấy lại được tinh thần.

Không cần qua đó xác nhận, Tiền Duyệt cũng biết chủ nhân của giọng nam này ——— Hạ Dương.

Chính là vì Hạ Dương, nên vừa rồi khi chọn phòng Tiền Duyệt mới cố ý hờn dỗi với Du Bạch, sau khi quay về phòng vẫn còn tức giận với Du Bạch.

Sau khi Du Bạch thu dọn hành lý xong, ngay lập tức liền tới xin lỗi Tiền Duyệt.

Mặc dù khi đó Tiền Duyệt vẫn còn chút không vui, nhưng nghĩ tới hiện tại dù gì vẫn đang quay chương trình, hơn nữa trong khoảng thời gian rất dài cô xác thật đã lâu không gặp Du Bạch.

Cô không muốn khiến cuộc gặp gỡ duy nhất của hai người toàn là tranh cãi, cho nên Tiền Duyệt không hề do dự mà tha thứ cho Du Bạch.

Hai người làm hòa như lúc đầu, ngồi với nhau trò chuyện một lúc mới tách ra.

Thậm chí vào 10 phút trước Tiền Duyệt còn nhận được tin nhắn Du Bạch gửi cho cô.

Du Bạch nói, hắn xuống tầng xem thử trong bếp có nguyên liệu gì không, tối nay sẽ bộc lộ tài năng cho cô xem.

Bộc lộ tài năng........

Chính là công khai chuyện tình của Du Bạch và Hạ Dương?

Hoang đường, buồn cười.

Bọn họ công khai chuyện tình, vậy mình là gì?

Vành mắt Tiền Duyệt đột nhiên ửng đỏ, nước mắt bắt đầu trào ra khỏi viền mắt.

Giọng nói của Du Bạch tiếp tục vang lên, giọng nam dịu dàng còn mang theo một tia lấy lòng: "Hạ Dương, anh đã nói nhiều lần với em rồi, anh sẽ không lừa gạt em, anh thật lòng thích em, nhưng bây giờ thật sự không phải lúc công khai chuyện tình của chúng ta........ Em cũng biết tâm sự nghiệp của anh rất nặng, nếu bây giờ công khai chuyện tình......"

Tống Triết Hàm và Lê Tư Viễn vừa tới liền nghe thấy câu này, không chờ bọn họ có phản ứng gì liền thấy Tiền Duyệt trước mặt bật khóc.

Hai mắt Lê Tư Viễn đột nhiên mở to.

Thật sự có dưa ăn?

Tống Triết Hàm vẻ mặt ẩn ý, đầu tiên là nhìn Tần Diệu rồi mới nhìn Diệp Lạc Dao vẫn đang chuyên tâm nghe bát quái.

"Em yên tâm đi Hạ Dương, anh bảo đảm với em, anh chắc chắn sẽ công khai chuyện tình với em nhưng không phải bây giờ, em đợi anh được không?"

Còn muốn Hạ Dương đợi nữa.

Có cái gì phải đợi, chi bằng công khai luôn bây giờ đi!

Tiền Duyệt không nhịn được nữa nhấc chân đi về phía bàn đá.

Cô hùng hổ bước đi, chỉ trong thời gian mấy giây liền đi tới trước mặt Du Bạch và Hạ Dương.

Hạ Dương thấy Tiền Duyệt, chân mày hơi nhíu lại, sau đó ánh mắt liền rơi trên khuôn mặt đầy nước mặt của Tiền Duyệt, y nhất thời sửng sốt.

Du Bạch trái lại bị Tiền Duyệt đột nhiên xuất hiện làm cho giật mình, hắn đang định mở miệng liền nghe một tiếng "bốp", trực tiếp bị Tiền Duyệt tát một bạt tai.

"Tôi thấy không cần đợi nữa, muốn công khai thì công khai luôn bây giờ đi, vừa hay, cũng có thể thuận tiện công khai luôn chuyện tình của tôi và anh!"

Diệp Lạc Dao không ngờ Tiền Duyệt sẽ bất ngờ xuất hiện, cậu đứng dậy xoay đầu lại, phát hiện không chỉ có Tần Diệu, ngay cả Tống Triết Hàm và Lê Tư Viễn cũng ở đây.

【 Tần tổng các anh tới khi nào vậy? 】

【 Vậy là các anh cũng nghe thấy rồi? 】

Tần Diệu đi về phía Diệp Lạc Dao, Tống Triết Hàm và Lê Tư Viễn cũng đi theo.

Mấy người đều ngầm hiểu không lên tiếng.

"Du Bạch, được không?"

Du Bạch bị một cái tát này làm cho choáng váng, ngẩng đầu mới phát hiện Tiền Duyệt đang đỏ mắt nhìn hắn.

Hạ Dương sững người tại chỗ, cũng chính là vào lúc này, rất nhiều chuyện trước đây y không hiểu đột nhiên trở nên rõ ràng.

Đúng vậy.


Thế này mới đúng.

Nếu chỉ là bạn bè bình thường, Tiền Duyệt sẽ không trực tiếp ôm lấy Du Bạch ngay trước mặt mọi người, cũng sẽ không không biết chừng mừng mà yêu cầu muốn chung phòng với Du Bạch như vậy. Càng sẽ không đứng trước mặt y ngay vào thời khắc này, đưa tay không chút nể tình tát Du Bạch.

Thì ra mọi chuyện đều không phải do y nghĩ nhiều.

Du Bạch đang lừa gạt y!

Sắc mặt Hạ Dương lúc này tức khắc tràn đầy sương giá.

"Du Bạch, tôi cần anh cho tôi một lời giải thích." Hạ Dương lạnh giọng nói.

Du Bạch ôm mặt, trong mắt toàn là kinh hãi.

Xảy ra chuyện gì........ Tại sao Tiền Duyệt lại ở đây?

Ban nãy trước khi hắn xuống tầng chẳng phải đã nói với Tiền Duyệt rồi sao, nói cô muộn chút rồi hẵng xuống.

Còn có, hắn đã xác định nhiều lần địa điểm nói chuyện mình tìm vô cùng ẩn nấp, khẳng định sẽ không bị người khác phát hiện ra.

Tiền Duyệt làm thế nào mà tìm được đến đây?

Xong rồi.

Hiện tại triệt để kết thúc rồi.

Sự hoảng loạn trên mặt Du Bạch không hề che đậy.

Nhìn bộ dáng này của hắn, trái tim của Hạ Dương rốt cuộc cũng chìm xuống đáy biển, y đột nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi và khó tin.

Bạn trai của mình, vậy mà còn là bạn trai của một cô gái khác.

Nói câu này chắc sẽ bị người khác cười thối mũi?

Hạ Dương tức đến mức cả người run lên, mấy giây sau y mới bình lĩnh lại lạnh giọng chất vấn: "Khi nào? Anh ở bên Tiền Duyệt từ khi nào?"

Du Bạch mở miệng: "Anh....... Hạ Dương, em nghe anh giải thích......."

"Làm sao, anh chẳng lẽ không dám thừa nhận mối quan hệ của chúng ta?"

Tiền Duyệt đã nhanh chóng hồi phục vẻ lạnh lùng, nhìn Du Bạch trước mặt, trong mắt cô tràn đầy sự thất vọng.

Khi Du Bạch theo đuổi mình, cô vừa thoát khỏi mối tình thất bại trước đó không lâu.

Cho nên khi đối diện với Du Bạch, Tiền Duyệt biểu hiện cực kỳ dè dặt cẩn thận, chứng cứ có thể giữ lại cô đều giữ lại toàn bộ.

"Không sao, anh không thừa nhận cũng không thành vấn đề, vừa hay tôi đều giữ lại toàn bộ chứng cứ."

Tiền Duyệt tươi cười: "Bất kể là cuộc gọi tỏ tình, hay là tin nhắn thoại tỏ tình của anh, thậm chí ngay cả quà tặng anh mua cho tôi, tôi đều có bằng chứng."

Du Bạch sắc mặt trắng bệch: "Tiền Duyệt....."

Tiền Duyệt không thèm nhìn hắn một cái, đưa tay lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt mình, xoay người nhìn Hạ Dương lộ ra một nụ cười tươi với y: "Hai người chúng ta không phải đều biết rõ rồi sao?"

Đả kích mà Hạ Dương nhận được không ít hơn Tiền Duyệt, thấy vậy y cũng gật đầu.

Xác thật, Tiền Duyệt nói không sai, căn bản không cần sự tham gia của Du Bạch, y và Tiền Duyệt đối với chuyện này, đều biết rõ.

"Đi thôi." Hạ Dương mệt mỏi đưa tay ấn huyệt thái dương.

Chính là vào lúc này, Du Bạch đột nhiên phản ứng lại, không được, không thể để bọn họ đi.

Nếu để bọn họ đi đối chứng, vậy mình liền xong đời!

Tiền gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình ————

Du Bạch vội vàng tiến lên, đồng thời kéo cánh tay của Tiền Duyệt và Hạ Dương: "Tiền Duyệt, Hạ Dương, hai người đợi đã, anh có thể giải thích! Hai người trước tiên nghe anh giải thích đã được không?"

Tiền Duyệt hất tay Du Bạch: "Nói, tôi đứng ở nơi này nghe."

Nói xong, cô cầm điện thoại ra, mở ghi âm.

Hạ Dương cũng rút tay mình ra, mím môi không nói chuyện.

Du Bạch mở miệng, qua một lúc lâu mới không lưu loát nói: "Tiền Duyệt, Hạ Dương, anh......." Du Bạch hoảng loạn cực kỳ, từ lúc Tiền Duyệt xuất hiện trước mặt hắn, đầu óc hắn đều là một mảng trống rỗng, lúc này phải nói cái gì mới tốt?

Hắn phải nói gì mới có thể nhận được sự tha thứ của Tiền Duyệt và Hạ Dương?

Chợt, Du Bạch giống như nghĩ đến gì đó, hai mắt hơi sáng lên.

Diệp Lạc Dao thấy vậy, không nhịn được lẩm bẩm:

【 Luôn cảm thấy Du Bạch sẽ không nói được câu nào hay ho. 】

Quả nhiên, ngay lúc Diệp Lạc Dao vừa dứt lời, chỉ nghe thấy Du Bạch dùng giọng điệu vô cùng chân thành mà trịnh trọng nói: "Tiền Duyệt, Hạ Dương, anh thật sự thích hai người! Không phải anh muốn lừa hai em, bất kể ai trong hai người, đối với anh mà nói đều là người vô cùng quan trọng, lẽ nào ba người chúng ta không thể cứ ở bên nhau như vậy không tốt sao?!"

Diệp Lạc Dao nhắm mắt, cười đến mức bả vai run lên:

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha hay cho câu anh thật sự thích hai em ———— 】

【 Mình biết trong cái miệng chó của Du Bạch không mọc ra được ngà voi mà! Tra nam chết tiệt không có liêm sỉ! 】

Tần Diệu cũng không nhịn được cười.

Khi Tống Triết Hàm không chịu nổi muốn mở miệng, nắm đấm của Hạ Dương nhanh hơn hắn một bước.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Du Bạch vốn dĩ còn đang đứng bỗng bị Hạ Dương đánh ngã vật dưới đất.

Một đấm của Hạ Dương trực tiếp chào hỏi với mặt Du Bạch: "Thích, anh mẹ nó còn dám nói thích, anh không biết xấu hổ sao Du Bạch?! Anh quả thật chính là tên cặn bã! Súc vật!"

Diệp Lạc Dao thấy vậy không chịu nổi, vội vàng quay đầu nhắc nhở người quay phim bên cạnh: "Mau mau mau, đừng quay cảnh đánh nhau này nữa, vạn nhất đợi lát nữa phòng trực tiếp bị chặn thì phải làm sao? Mau tới quay tôi đi!"

Cư dân mạng: "?"

Cậu cũng tốt bụng quá nhỉ.

———————

Nói gì thì nói, trong mắt tui em Dao mới là người chửi thấm:) em nó không nói thì thôi nhưng thở câu nào là thấm câu đó.