4.11.2021

Editor: Autumnnolove

---

Lạc Ninh giơ tay bấm đốt ngón tay.

"Hạng mục của công ty ngài nếu như thất bại thì ai sẽ có lợi, người đó chính là người đứng sau tất cả những chuyện này."

"Ngài có thể đi tra, đối thủ của ngài có phải dưỡng phong thủy sư hoặc là có quan hệ với người biết huyền thuật hay không, nếu có thì tuyệt đối chính là hắn."

Võ Kiếm Phong sắc mặt không khỏi khó coi: "Mấy hạng mục thua lỗ gần đây, tất cả đều bị Liễu gia nhặt tiện nghi, Liễu thị gần đây còn ở sau lưng đào bới trụ cột công ty chúng tôi."

Hắn lại nói: "Chuyện như vậy, thật đúng là nhà hắn là khả nghi nhất."

Võ gia cùng Liễu gia kết oán đã lâu, tất nhiên biết Liễu gia là cái mặt hàng gì. Tổ tiên Liễu gia là thổ phỉ, sau này lại làm rất nhiều vụ làm ăn bất chính, những năm gần đây mới rửa tay gác kiếm làm ăn chân chính, nhưng mà nhiều năm như vậy không biết trên tay dính bao nhiêu máu rồi. Phong cách làm việc nham hiểm tàn nhẫn, nếu nói mấy thứ này là do Liễu gia sai người tới giấu, hắn càng nghĩ càng cảm thấy không thể sai đi đâu được.

Nửa năm này, nhà bọn họ càng ngày càng xui xẻo, mà Liễu gia bên kia ngược lại càng ngày càng rực rỡ, này không phải là giống như Lạc đại sư nói, khí vận nhà mình bị hút đi chuyển dời lên người đối phương sao. Hắn híp mắt, Liễu gia cứ chờ đó, thù này không thể không báo.

"Lạc đại sư, nếu bọn họ lại dùng loại thủ đoạn này hại chúng tôi thì phải làm sao bây giờ?". Đây chính là chuyện trước mắt hắn lo lắng nhất.

Lạc Ninh trả lời: "Trước đó tôi đã thiêu hủy hết mấy món tà vật hại người, người dùng âm sát để vẽ bùa chắc chắn sẽ gặp phản phệ, trong thời gian ngắn không có tinh lực đi đối phó với các người đâu."

"Các người cũng có thể xuống tay điều tra từ điểm đó, đối phương bị phản phệ, khẳng định sẽ mời người đến trị liệu."

Cô lại nhắc nhở: "Có thể đem mấy thứ này cất giấu trong hoa viên cùng nhà chính của các người, khẳng định đối phương có nội ứng, cần phải nhanh chóng bắt được hắn, nên phản kích thì phải phản kích, cũng làm cho đối phương không rảnh để bày trò hãm hại người khác."

Võ Kiếm Phong cũng dự tính điều tra kỹ càng người làm trong nhà, "Cảm ơn Lục đại sư nhắc nhở, tôi hiểu được."

Chờ sau khi ổn định việc nhà cùng công ty, cũng chính là thời điểm bọn họ phản kích Liễu gia.

Lạc Ninh xử lý xong chuyện nhà Võ gia liền chuẩn bị rời đi. Thái độ của Võ Kiếm Phong đối với cô lúc này chính là thập phần tôn kính: "Lạc đại sư, cô xem chúng ta nên tính thù lao thế nào?"

Lạc Ninh trả lời: "Tìm ra tà vật, thiêu hủy cùng vẽ bùa thu phí một ngàn vạn. Bất quá ngài cùng chú Kỷ là bạn tốt, nể mặt chú Kỷ, giảm giá 20% cho ngài, ngài chuyển cho tôi 800 vạn là được."

Cái giá này không thấp, nhưng tuyệt đối đáng giá, rốt cuộc cô xử lý hết đống tà vật đó cùng vẽ bùa đều dùng đến linh khí.

"Tôi vẫn là dính ánh sáng của lão Kỷ, cảm ơn Lạc đại sư!". Võ Kiếm Phong không chút do dự chuyển khoản cho Lạc Ninh tại chỗ.

800 vạn mua bình an, tuyệt đối đáng giá.

Lạc Ninh thu tiền xong cũng không ở lâu, trước một bước cáo từ, chú Kỷ cùng Võ Kiếm Phong đều muốn gọi tài xế đưa cô về, đều bị cô uyển chuyển từ chối.

--Editor: Autumnolove--

Chờ sau khi Lạc Ninh rời đi, Võ Kiếm Phong duỗi tay ôm bả vai người anh em tốt Kỷ ba. "Lão Kỷ, ân tình hôm nay tôi nhớ kỹ, nếu không phải ông mời Lạc đại sư tới, Võ gia chúng ta liền không xong rồi". Hắn cảm kích nói.

Võ gia xảy ra chuyện, những người trước kia có quan hệ không tồi đều lựa chọn xa cách, thậm chí còn có người bỏ đá xuống giếng, chỉ có Kỷ gia là vẫn như cũ, còn giúp hắn mời đại sư tới xem, người bạn như vậy rất quý giá.

Kỷ ba sờ sờ cái mũi, cười nói: "Kỳ thật tôi cũng không nghĩ tới Lạc Ninh lại lợi hại như vậy, cũng chỉ muốn tới thử vận may."

"Tôi thấy quan hệ của ông cùng vị Lạc đại sư này thực không tệ, về sau cũng phải tiếp tục duy trì, tôi cũng muốn qua lại với Lạc đại sư nhiều một chút."

Võ Kiếm Phong có thể hiểu được bạn tốt nghĩ gì, thời điểm hắn mới nhìn thấy Lạc Ninh, cũng không quá tin tưởng cô. Đại sư lợi hại như vậy, đương nhiên muốn kết giao.

Kỷ ba gật gật đầu, "Đương nhiên, Ninh Ninh là con gái của bạn thân của bà xã tôi, cũng giống như con gái của tôi vậy, cho dù nó không phải là đại sư, quan hệ của nó cùng nhà chúng tôi cũng sẽ duy trì."

Hắn không còn mặt mũi nói Lạc Ninh là bạn gái cũ của con trai hắn, bằng không phỏng chừng sẽ bị bạn già mắng cái tên phản nghịch nhà mình là ngu ngốc.

Võ Kiếm Phong nói: "Vậy thì tốt, chờ chuyện nhà tôi ổn thỏa, tôi mời ông qua ăn cơm."

Kỷ ba cười nói: "Tất nhiên là ông mời rồi."

"Ông bên này nếu tra ra chính xác là Liễu gia làm, đến lúc dọn dẹp một nhà bọn họ, cũng đừng quên kêu tôi, tôi sẽ theo phía sau nhặt chút tiện nghi". Kỷ ba lại nói.

Tuy rằng Lạc Ninh nói không cần bọn họ ra tay đối phó Liễu gia, nhưng Kỷ ba vẫn muốn làm chút gì đó, người nhà bọn họ không tới lượt Liễu Thiếu Hiền khi dễ. Làm tốt, còn có thể khoe khoang thành tích với bà xã, cũng có thể không cần phải ngủ ở phòng cho khách nữa...

Võ lão gia tử mặt trên* còn có người, lúc trước cũng không biết là Liễu gia động tay động chân, hiện tại chỉ cần xác thực chuyện này, nhất định sẽ lợi dụng quan hệ mà phản kích. Hắn cũng sẵn lòng đi theo ra sức nhổ cỏ tận gốc, thay Lạc Ninh xả giận, thuận tiện vì công ty nhà mình tăng gia sản xuất.

(*) : cấp trên, cơ quan cao hơn chống lưng.

Võ Kiếm Phong không biết bạn tốt là vì trút giận cho Lạc Ninh mới đề nghị hợp tác đối phó Liễu gia, trong lòng có chút cảm động: "Anh em tốt, về sau ông có việc gì cứ nói!". Đưa than ngày tuyết* mới đáng quý, Võ Kiếm Phong thực trân trọng người bạn này.

(*) : cứu giúp người lúc khẩn cấp.

Cái này cũng là một sự hiểu lầm tốt đẹp, Kỷ ba sẽ không đi giải thích. Bất quá hắn cũng thật sự coi Võ Kiếm Phong là bạn bè, tuần trước còn đầu tư vốn vào Võ thị, hi vọng có thể giúp đỡ một phen.

Võ Kiếm Phong là người ngay thẳng hào khí, không cần lo lắng sẽ bị đâm sau lưng, là một đối tác hợp tác kinh doanh thích hợp, Kỷ ba cũng hy vọng đối phương có thể càng ngày càng tốt.

Hai người lại nói một hồi, Kỷ ba mới cáo từ ra về.

--Editor: Autumnnolove--

Sau khi về nhà, thấy con trai nhà mình ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách phát ngốc, hắn đi qua.

"Ba, hai người đi nhà chú Võ xử lý thế nào?". Kỷ Tinh Hành biết ba hắn hôm nay mang theo Lạc Ninh đi Võ gia hỗ trợ.

Kỷ ba trả lời: "Ninh Ninh đã giúp nhà chú Võ của mày xử lý sạch sẽ, những chuyện còn lại hẳn là ông ấy tự giải quyết được."

"Tao còn chưa nghĩ đến Lạc Ninh lại lợi hại như vậy, chú Võ của mày còn trực tiếp kêu Lạc Ninh là đại sư."

Trên mặt Kỷ Tinh Hành liền lộ ra một nụ cười, kiêu ngạo nói: "Từ nhỏ em ấy đã thông minh, cũng rất lợi hại, bản lĩnh của chú Lạc đều học được."

Thấy bộ dáng này của con trai, Kỷ ba cũng có chút cạn lời: "Mày tự hào cái gì, người cũng bị mày làm cho chạy mất."

Kỷ Tinh Hành: "...". Bị cha ruột đâm một dao.

"Ây, tao thấy chuyện Ninh Ninh đã quyết định không phải dễ dàng thay đổi được đâu, mày vẫn nên chuẩn bị tâm lý thật tốt đi". Kỷ ba thấy con trai có chút suy sụp, cũng thực đau lòng.

Nhưng cũng không còn cách nào, tự làm tự chịu!

Giống như hắn năm đó, cùng Kỳ Nguyệt Lan sinh ra hiểu lầm rất lớn. Nhưng sau khi bà ấy đột ngột biến mất hắn mới phát hiện chính mình không thể sống thiếu bà ấy, tìm kiếm mười mấy năm mà không hề có một chút tin tức nào, cái loại thống khổ này chỉ có hắn biết. Đợi đến khi tìm được người, hắn cũng mất hơn hai năm công phu mới mang được người về. Hơn nữa hắn cũng có thể cảm giác được, cảm tình của Kỳ Nguyệt Lan đối với hắn đã phai nhạt rất nhiều, nếu không phải vì hai người đã có con và lấy lại những gì thuộc về bà ấy, bà ấy khả năng vẫn là không muốn để ý tới hắn.

Quan hệ của bọn họ ít nhất còn có đứa con trai Kỷ Tinh Hành này ràng buộc, nhưng con trai cùng Lạc Ninh không có cái gì hết, cho nên muốn vãn hồi cũng không dễ dàng.