Một lát sau, hơi thở quanh thân con chó Ngao đều thay đổi, đã không còn hung hăng như trước, còn lắc lắc đuôi làm nũng với nàng.
【ra lệnh cho nó, kêu nó nằm sấp xuống thử xem. 】
Vân Hề đứng ở trên đỉnh núi giả, xoa eo, nâng cánh tay, khí thế mười phần chỉ vào con chó Ngao kia, giọng thanh trong mềm mại: “Nằm xuống, nếu không ta đánh bẹp đầu chó của ngươi.”
Long Tử: 【……】
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bộ muốn đánh bẹp đầu chó lắm hả?
Vân Hề lên tiếng vừa ra lệnh, thì thấy con chó Ngao kia cào cào móng vuốt hai lần, rồi quỳ mọp trên mặt đất, phát ra tiếng rên đầy sợ hãi.
“Long Tử, ta thành công rồi đúng không?”

Long Tử cũng giật mình ngạc nhiên. Phải biết rằng, dù là đệ tử các môn phái tu tiên ở Khu vực Thượng giới cũng chưa chắc có thể nắm giữ bí quyết Ngự thú trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
Hắn cũng không trông cậy vào Vân Hề, có làm được hay không tùy vào năng lực của nàng ta. Rốt cuộc ngay từ đầu, Vân Hề không hề có linh lực hay tu vi.
Nào ngờ, nàng chỉ làm một lần đã thành công.
Đây là thiên phú biế.n thái kiểu gì vậy!
Ngay cả chủ nhân trước kia của hắn, người được giới tu tiên thổi phồng là thiên tài cũng không có khả năng học thuộc lòng nhanh như vậy, còn một lần đã thành công ngay.
Trong lòng Long Tử so sánh năng lực của hai người… Hiện tại hắn thật không dám khinh thường nàng.
【nếu ngươi không xác định, có thể lại ra thêm lệnh cho nó. 】
“Ừ.” Vân Hề đang rất hưng phấn, huấn luyện chó thôi mà, chuyện nhỏ.
“Lăn, giỏi, ngươi rất tuyệt.”
“Vẫy đuôi, ừ, ngoan, ta sẽ không đánh bẹp đầu chó của ngươi.”
……
Long Tử: Có thể bỏ qua vụ đánh bẹp đầu chó này đươc không?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vân Hề đứng mỏi chân, ngồi xổm trên ngọn núi giả, tự nhiên nhàn nhã đung đưa hai chân, tiếp tục sự nghiệp huấn luyện chó, chơi còn rất vui vẻ.
Long Tử chờ nàng huấn luyện chó hết nửa ngày.
Í, tại sao cô nương này còn chơi với chó?

Có phải nàng ấy đã quên còn có bảy con chó Ngao đang như hổ rình mồi muốn nhào lên cắn xé nàng hay không?
【 Vân Hề, đừng vội buông lỏng cảnh giác, còn có bảy con kia kìa, Thuật Ngự Thú rất khó điều khiển, ngươi là tay mới, chưa chắc mỗi một lần đều có thể thành công. 】
Kế tiếp, Vân Hề lại một lần đổi mới kiến thức của Long Tử, hắn bị vả mặt cực đau.
Cái gì mà khó điều khiển, không tồn tại.
“Ngoan, cẩu đại, cẩu nhị, cẩu tam, ba đứa nằm sấp xuống, cẩu tứ, cẩu ngũ, cẩu lục, ba đứa đứng bằng hai chân, cẩu thất, cẩu bát, hai đứa vẫy tay chào ta cái coi.”
“Giỏi, mấy đứa đều rất ngoan, chờ ta đi ra ngoài, sẽ tìm thức ăn lấp no bụng tụi bây nha.”
Nếu nguy cơ đã giải trừ, Vân Hề cũng nên nghĩ cách đi ra ngoài.
Còn không chờ nàng leo từ núi giả xuống, xa xa đã nhìn thấy một bóng dáng cao dài đang đi tới phía nàng.
“Lục Tu Trưng?” Tại sao hắn lại xuất hiện ở chỗ này?
Vân Hề vỗ trán.
A, làm sao nàng có thể quên mất chuyện này được kia chứ.

Dựa theo cốt truyện, lúc Ngu Điềm Nhi bị nhốt ở nơi này, còn không phải là tình cờ được nam chủ Lục Tu Trưng cứu thoát sao!
Lúc đó, Ngu Điềm Nhi bị mấy con chó Ngao nổi cơn điên vây quanh, biểu tình hoa trắng nhỏ kiên cường đâm vào trong lòng Lục Tu Trưng, nhất kiến chung tình.
*Nhất kiến chung tình: yêu ngay cái nhìn đầu tiên.
Nói chung, Ngu Điềm Nhi có thể tránh thoát một kiếp này, cũng không phải dựa vào năng lực trời cho của bản thân, mà là Lục Tu Trưng như thần tiên từ trên trời giáng xuống, hoàn thành cốt truyện anh hùng cứu mỹ nhân, một chi tiết rất ư là sến, mà chục quyển ngôn tình máu chó máu chiết đều có.
Nhưng hiện tại, nàng không phải Ngu Điềm Nhi nha, cốt truyện có chút lộn xộn rồi đó.
Vân Hề và Lục Tu Trưng chỉ gặp mặt một lần ở cung yến. Cho nên, theo lý, nàng không biết tên của hắn, lúc này nên giả vờ nhìn người xa lạ, trong mắt tràn đầy nghi hoặc mới đúng.
Dô, diễn thôi!
Tình cờ là hôm nay Lục Tu Trưng bị gọi vào cung để gặp mặt sứ thần Thánh Khải trước khi bọn họ về. Bề ngoài là cho hắn thấy đồng hương, nhưng trên thực tế, Đế Vô Thích đang thử xem hắn có phải chỉ là một con cọp bị rút răng hay không?
Hết chương 52