Nami vừa nghe thấy lời nói này của Alex, liền hét ầm lên:
"Tớ không đồng ý! Cái quả trái cây này là do toàn bộ mọi người tìm thấy, cho nên phải dựa theo đó mà chia đều.

Dựa theo lúc nãy tính toán thì quả trái cây này 600 triệu Belly, chia cho 6 người, mỗi người 100 triệu.

Giờ đưa cho tớ 100 triệu, ai ăn cái thứ này tớ cũng mặc kệ!!!"
Nami là cái dạng người tham tiền thành tính, làm gì có chuyện cô ta có thể đứng yên, nhìn một đống tiền cứ như thế mà trôi qua mắt mình.
Nhưng những lời này của Nami lại làm cho Alex ngay lập tức khó chịu, cậu ta cảm thấy cô ta mặc dù đã vào băng nhưng vẫn hoàn toàn ích kỷ như trước, không hề có một chút tinh thần tập thể nào, còn chưa kể việc làm gì có dụ Trái Ác Quỷ này là mọi người tìm ra, rõ ràng là công của một mình Alex, cậu ta còn chưa lên tiếng đòi, nào đến lượt Nami.
Alex dự tính mở miệng mắng cho Nami một trận, nhưng trong đầu tự dưng lóe lên một tia linh quang, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên một nụ cười quỷ dị.
Lợi dụng lúc Nami vẫn còn đang hung hăng mở miệng liên tiếp chém ra các loại lý lẽ, chỉ thấy tay Alex đang cầm Trái Ác Quỷ nhanh như chớp nhét nó vào trong miệng của Nami.
Nami theo bản năng cắn một cái, sau đó hai con mắt lập tức trừng lớn, hai chân liên tục hướng đi lùi về phía sau, không ngừng phun lấy phun để cái gì ở trong miệng ra.
Mặc dù phản ứng rất nhanh, nhưng mà đáng tiếc là vô dụng, giống như Trái Ác Quỷ cái loại này, chỉ cần đơn giản cắn một miếng nhỏ thôi, năng lực của nó liền lưu lại trong cơ thể, Nami cho dù có cố gắng phun ra như thế nào đi nữa cũng là vô ích.
"Cậu làm gì thế Alex! Thế mà đút phân vào miệng tớ!"

Alex tiến lại gần Nami, trên mặt nở nụ cười tươi như hoa, lấy tay vỗ vỗ lấy bờ vai cô ta:
"Không phải là phân đâu, đó là 600 triệu Belly đấy! Dựa vào cái giá này, trừ đi phần của cô, thì mau trả cho mọi người 500 triệu! Cái này chính là cô tự nói ra, ai ăn Trái Ác Quỷ liền phải trả cho những người còn lại mỗi người 100 triệu.

Tôi xem như là người có nửa quyền quyết định trong băng, cho nên tôi tôn trọng ý kiến của cô, vả lại cảm thấy nó rất hay, vô cùng công bằng đối với tất cả mọi người.

Hiện tại, chờ khi nào gia tài của cô đủ 500 triệu thì bọn tôi sẽ tự cầm, yên tâm đi, chúng tôi sẽ chỉ lấy đúng số tiền đó, sẽ không lấy thêm!!!"
Mặt Nami liền ngu rồi, thân hình liền cứng ngắc, giống như là bị ai đó điểm huyệt.
Alex nhìn về phía những người còn lại trong băng, nói tiếp:
— QUẢNG CÁO —
"Lát nữa về thuyền mọi người đến phòng Nami lấy tiền ha, mỗi người 100 triệu Belly.

Luffy, cậu có số tiền đó thì có thể thỏa thích mua đồ ăn, Zoro thì có thể dùng tiền để mua rượu ngon mà uống, Usopp thì có thể dùng để mua tài liệu chế tạo, còn có Sanji, trước cậu không phải nói đồ làm bếp khó dùng sao, tới thị trấn tiếp theo cậu liền có thể mua loại tốt nhất mà dùng!"
Mấy người Luffy Zoro Usopp Sanji nghe thấy vậy, nhao nhao hoan hô một tiếng, không khí lúc này trong băng thực sự là vui vẻ đến cực điểm.
Đồng thời lúc này, toàn thân Nami đã hóa đá rồi, từ trong tay một kẻ keo kiệt như cô ta lấy đi 500 triệu, việc làm này không khác gì tình huống một người đang cầm con dao cứa vào trái tim của Nami.
Nhìn thấy đám người đã sung sướng chạy về thuyền để lấy tiền, Nami cảm thấy trong lòng đau như cắt da cắt thịt, trong miệng không ngừng kêu to:
"Trái Ác Quỷ là cái gì? Tớ nhất định có thể nôn nó ra lại mà! Đừng có lấy tiền của tớ!"
Nami thật sự là rất muốn chạy tới không cho bọn họ làm như vậy, nhưng lại bởi vì việc này là do chính bản thân cô ta nói ra, cho nên Nami là không có bất kỳ lập trường hay biện pháp nào ngăn cản mấy người.
Cứ như vậy, hiện tại đứng cạnh Nami, cũng chỉ còn một mình Alex, cậu ta tiếp tục lên tiếng, đâm tâm Nami:
"Cảm giác như thế nào? Thực sự là nếu cô không nói ra những lời, mọi người trong băng căn bản không ý thức được còn có chuyện chia tiền này.

Mấy người Luffy Zoro Sanji Usopp căn bản là không quan trọng ai sẽ là người ăn Trái Ác Quỷ này, liền xem như đem nó bán lấy tiền, bọn họ cũng chưa chắc vì số tiền này mà cảm thấy hứng thú.

Đương nhiên là bọn họ vốn ngay từ đầu cũng không phải vì tiền mà ra biển, chỉ có mỗi cô là cái tham tiền.


Bây giờ trong lòng có cảm thấy đau hay không?"
Nami lúc này đã rưng rưng, khóe mắt đã ương ướt, gật gật đầu xem như đồng ý với cách nói của Alex.
Chỉ thấy Alex cười tươi như hoa, đâm Nami thêm một nhát:
"Nếu như cô đã hiểu rồi, thì tí nữa quay lại thuyền, nhớ là cũng phải đưa cho tôi 100 triệu.

Ha ha ha ha..."
Alex cho tới lúc này, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, mở miệng cười to.
"Hu hu hu hu...!Đừng lấy tiền của tớ! Đừng lấy tiền của tớ mà!!!" — QUẢNG CÁO —
Mà Nami nghe xong, lập tức òa khóc, sắc mặt thê thảm vô cùng.
Nami mắt thấy Alex cũng dự định quay người, cô ta lập tức vươn tay, dự định chụp lấy cậu ta, ngăn cản không cho cậu ta rời khỏi chỗ này.
Tiếp đó, một màn thần kỳ lập tức xuất hiện, trên tay của Nami giống như là bị bôi lên dầu bôi trơn, cô ta làm sao cũng không thể nào nắm được tay áo của Alex.
Sự kiện này làm cho Nami có chút bối rối, chỉ thấy cô ta tiếp tục không ngừng đưa tay ra mà chụp lấy vị trí khác trên áo của Alex.
Ban đầu, Alex là cũng không để ý chuyện này, cậu ta cứ tưởng là Nami đang trêu mình, nhưng cho đến khi cậu ta phát hiện Nami dần trở nên nóng nảy, thì Alex mới ý thức được chuyện rằng cô ta thật sự nắm không được tay áo của mình.
Alex hơi nhíu mày một cái, lập tức trong đầu cấp tốc suy nghĩ, có chút không chắc chắn, đưa ra một cái tên:
"Sube Sube no Mi?"
Alex suy nghĩ một lát, sau đó dự định để Nami thí nghiệm một chút năng lực vừa đạt được, cậu ta lên tiếng:
"Bây giờ cô thử cởi giày ra, sau đó lấy đà trượt một cái thử xem?"
Mặt mũi Nami hiện tại vẫn còn đang khóc bù lu bù loa, nước mắt nước mũi trộn lại cùng một chỗ, cô ta liên tục van xin Alex:

"Chỉ cần cậu không lấy tiền của tớ, thì muốn tớ làm cái gì cũng được!"
Alex lập tức lắc đầu:
— QUẢNG CÁO —
"Làm gì có chuyện đó! Không được! Không được!"
Nami lại thêm một lần nữa òa khóc, lần này âm thanh rất to, rất vang.
Nhưng rốt cuộc Nami vẫn là theo lời Alex nói, thử nghiệm xem năng lực mới đạt được của mình.
Đi qua một vài thí nghiệm đơn giản, cuối cùng Alex có thể xác định chắc chắn:
"Đây chính là trái Sube Sube no Mi!"
Alex đến lúc này cũng hiểu ra, bởi vì bản thân cậu ta xuất hiện, cho nên tạo nên hiệu ứng cánh bướm, bởi vì vậy mà Alvida đã không tìm thấy Trái Ác Quỷ này, đó là lý do vì sao cô ta cũng không xuất hiện tại Logue Town kiếm chuyện với Băng Mũ Rơm.
Mà dường như vận may của cả nhóm cũng được tăng lên một đoạn, để cho Usopp tình cờ nhìn thấy hòn đảo hoang, sau đó vô ý nói ra chữ "trái cây", mà cái chữ này làm cho thằng ham ăn như Luffy chú ý, dẫn điến việc cả bọn đặt chân đến nơi này, cuối cùng Alex thông qua Haki Quan Sát tình cờ phát hiện ra trái Sube Sube no Mi.
"Từ bây giờ phải cẩn thận hơn! Phải nhanh chóng mạnh lên mới được!"
Alex thầm than một tiếng, bắt đầu từ Logue Town, cốt truyện rốt cuộc cũng từ từ biến hóa, mọi thứ đều dần dần lệch khỏi quỹ đạo, ưu thế biết trước của cậu ta dần mất đi..