‘‘Cái gì?’’
Hai tên Kuroobi và Chuu nghe được lời nói của Alex bỗng giật mình một cái, cả hai nhìn nhau một cái, sau đó đồng loạt dùng ánh mắt sắc lẹm nhìn về phía Alex.

Người Cá Đuối Kuroobi dùng giọng lạnh lùng: ‘‘Ngươi dám nói giống loài người cá cao quý của chúng ta như vậy sao tên con người hạ đẳng?’’
Alex ngửa mặt lên trời cười to: ‘‘Ha ha ha ha… Người cá là giống loài cao quý? Đừng có chọc cười ta !!!’’
Con dao găm bên hông được Alex sử dụng năng lực để nó bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay, sau đó cậu ta cầm con dao chỉ hướng tên Arlong đang ngồi ở trên ghế, mở miệng nói: ‘‘Cái các ngươi gọi là người cá cao quý… Chỉ là một đám có giá bán đắt đỏ tại thị trường buôn nô lệ ở Quần Đảo Sabaody phải không?’’
Arlong nghe những lời của Alex, sắc mặt ngay lập tức trở nên âm trầm đến đáng sợ, hắn ta gằn giọng: ‘‘Con người… Ngươi là đang tự tìm cái chết!!!’’
‘‘Ồ… Như thế nào? Bị ta nói trúng chỗ đau rồi phải không?’’
Mặc kệ Arlong bên kia đang dùng ánh mắt giết người nhìn mình, trên miệng Alex vẫn treo một nụ cười.

Alex đưa mắt nhìn tất cả những tên người cá đang có mặt tại nơi này một lần, sau đó mở miệng nói tiếp: ‘‘Cái giống loài được gọi là ngư nhân, tại trên Đại Hải Trình chỉ được xem như là ‘hàng hóa khan hiếm’ được mấy tên quý tộc có tiền hay là Thiên Long Nhân tranh đoạt mà thôi!!!’’
‘‘Cái gì?’’
‘‘Cái này…’’
Usopp và Sanji ở bên cạnh Alex nghe xong đều sợ ngây người, bọn họ không ngờ rằng cái đám ở trước mắt đã ức hiếp người dân nơi này ròng rã 8 năm trời, chiếm lĩnh hơn 20 cái thôn làng thị trấn, đánh đâu thắng đó chưa bao giờ thất bại, ngay cả hải quân cũng phải nhượng bộ mấy phần, tại Đại Hải Trình lại bết bát như vậy.

Alex tiếp tục chế giễu: ‘‘Người cá cao quý? Các ngươi là đang mở trò đùa sao? Bị người khác chộp tới làm chủng tộc nô lệ, cũng xứng!!!’’

Arlong gầm lên một tiếng: ‘‘Im miệng!!!’’
‘‘Hưu… hưu… hưu…’’
Mấy điểm sáng lóe lên, bọn nó dùng tốc độ vượt xa một viên đạn bình thường bắn ra hướng thân hình của Alex phóng tới, để cho cậu ta đang nói hết lời này tới lời khác cũng đành phải dừng lại.

Nhưng mà, Alex đã có chuẩn bị trước, không hề bị nao núng chút nào, cậu ta chỉ là đơn giản lay động thân thể, nhẹ nhàng tránh né, từng điểm sáng lần lượt bay sượt qua người của cậu ta.

‘‘Phốc… phốc… phốc…’’
Bức tường phía sau lưng của Alex ngay lập tức bị đục ra mười mấy cái lỗ, từng cái có kích thước bằng một nắm đấm.

‘‘Ầm… ầm… ầm…’’
Ngôi nhà dường như bị đánh gãy mất cân bằng, lập tức đổ sập xuống, biến thành một đám phế tích, đất đá ngổn ngang khắp nơi.

Trong những âm thanh liên tiếp vang lên, Alex nhẹ nhõm né được toàn bộ chiêu thức ‘Karate Người Cá – Yarinami’ của Arlong.

Cái gọi là ‘Karate Người Cá – Yarinami’, chính là một loại kỹ năng cho phép người dùng đem nước hay nước biển tạo hình thành một cái thương, sau đó bắn nó thẳng về phía trước với tốc độ rất nhanh, lực phá hoại vô cùng kinh khủng.

Chẳng những tổn thương nó gây ra không thua gì đạn bắn, tính ẩn nấp cũng rất cao, chỉ là nó không thể nào qua mắt được Haki Quan Sát của Alex.

Nhìn thấy Alex không tốn một chút sức liền có thể tránh được chiêu đánh lén của mình, bên ngoài Arlong mặc dù không tỏ ra biểu hiện gì, nhưng trong lòng cũng giật mình một cái, hắn ta không khỏi phải đánh giá lại thực lực của đám người trước mặt thêm một lần nữa.

Người Cá Đuối Kuroobi ngửa ra hai bàn tay, nhìn về phía Arlong: ‘‘Ngài Arlong! Tôi đã bảo ngài cứ nghỉ ngơi đi mà! Nếu như ngài tiếp tục ra tay thì nơi này sẽ bị san bằng mất!’’
“Ta chỉ là muốn xem thử một chút tên kia vì cái gì mà lớn lối như vậy mà thôi…”
Arlong đáp lời, sau đó một lần nữa ngồi lại vào vị trí ghế của mình.

Hắn ta nhìn về phía hai tên sĩ quan, dặn dò: ‘‘Cẩn thận đấy… Bọn chúng không yếu đâu…’’
Người Cá Chù Chuu đưa ra cái môi dày cộm nhìn vô cùng biến thái của mình, tự tin nói: “Ngài cứ yên tâm… Người cá bình thường khi sinh ra đã mạnh gấp mười lần một con người khỏe mạnh… Huống hồ gì chúng ta còn là những người cá mạnh mẽ nhất… Cho dù bọn chúng có chút thực lực, thì cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng ta đâu…”
Người Cá Đuối Kuroobi thì trực tiếp hơn, hắn ta lập tức chứng minh lời nói của đồng đội mình vừa nói bằng cách đi tới một bên, hai tay dùng sức một chút, dễ dàng nhấc lên một tảng xi măng to gấp mười lần thân hình của hắn ta, đây chính là một mảnh tường bị vỡ ra từ một ngôi nhà.

Kuroobi nâng cao tảng xi măng ở trên đỉnh đầu, nhảy một cái lên cao, hướng về phía đám người Luffy đang đứng mà đập xuống.


Mặc dù cái vật thể khổng lồ kia đang rơi xuống đầu của mình, nhưng ba người Luffy, Alex và Sanji dường như không quá để ý, khuôn mặt của bọn họ vô cùng bình tĩnh.

“Á… á… á… Chết mất…”
Nhưng Usopp thì không có gan to như vậy, cậu ta ngay lập tức ngồi thụp xuống, ôm đầu la oai oái.

‘‘Răng… rắc…’’
Ngay lúc mảnh kiến trúc này hầu như đã che lấp đi hoàn toàn thân hình của bốn người, mắt thấy bốn người phải bị thứ này đè cho bẹp dí, thì bên dưới vang lên âm thanh giống như có thứ gì bị vỡ gây ra.

‘‘Ầm… ầm… ầm…’’
Tảng xi măng xuất hiện vết nứt ở chính giữa, sau đó nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, thứ này ngay lập tức bị vỡ ra thành từng tảng đá nhỏ, rơi về phía hai bên nhóm người Luffy.

Bụi mù được gió xua tan, để lộ ra thân hình của bốn người Luffy được bao bọc xung quanh bởi một đám đất đá.

Người ở chính giữa bọn họ là Sanji, cậu ta vẫn đang giữ tư thế chân nâng cao khỏi đầu, vừa rồi chính là cậu ta dùng một chiêu cước pháp đá nát tảng xi măng khổng lồ.

Sanji từ từ hạ chân xuống, hít một hơi thuốc dài, sau đó nhả ra một vòng khói: “Mạnh mẽ à? Ta lại không nghĩ như vậy… Đối với một đầu bếp như ta, con cá như ngươi chả là cái gì cả…”
“Khốn kiếp…”
Kuroobi nghe thấy như vậy liền tức giận mắng một tiếng, hắn ta cấp tốc lao tới trước mặt Sanji, cánh tay phải đưa ngang, dùng phần cùi chỏ có phần vây cá vô cùng cứng rắn và sắc nhọn hướng về phía cổ của Sanji mà chém qua.


‘‘Ối…’’
Sanji hơi bị bất ngờ, nhưng vẫn kịp phản ứng, cậu ta hơi ngã người ra phía sau, vừa đủ để tránh thoát đòn công kích của Kuroobi cắt qua.

“Cá thì phải nghe lời đầu bếp chứ…”
Sanji hừ lạnh một tiếng, cậu ta lập tức xoay người, một chân đá quét từ dưới lên hướng về phía đầu của Kuroobi mà đánh tới.

Kuroobi cũng không hề nao núng, hắn ta ngay lập tức đưa ra phần vây cá che ở vị trí bị tấn công giống như là một cái lá chắn.

Cú đá của Sanji đánh vào phần vây của Kuroobi vang lên một tiếng ‘bốp’, chỉ thấy sắc mặt của Kuroobi hơi biến sắc một chút, sau đó thân hình của hắn ta lùi lại hai ba bước rồi mới đứng vững trở lại.

Ở trong lòng hắn ta thầm kinh hãi, bởi vì sức mạnh từ cú đá vừa rồi của Sanji đã làm cho cánh tay của hắn ta tê rần, phải biết rằng trong ba sĩ quan của Băng Hải Tặc Arlong, Kuroobi là người sử dụng thành thục môn võ Karate Người Cá nhất, hắn ta cũng là người có sức mạnh thể chất mạnh nhất băng, chỉ thua mỗi thủ lĩnh Arlong.

Mà qua lần đối bính vừa rồi, Kuroobi không khó để nhận ra thể chất của Sanji không thua kém gì bản thân mình, thậm chí còn có thể là mạnh hơn, điều đó không thể không làm cho hắn ta kinh ngạc.