Lục Minh không đáp, lạnh lùng bỏ đi.
Giang Tiểu Lệ nhìn theo bóng lưng của Lục Minh, cuối cùng nhẹ nhàng cắn răng tiến vào tiệm làm đẹp.
Trải qua một phen tìm kiếm, Lục Minh rốt cuộc cũng tìm được một căn phòng cách trường Lam Hải cũng không quá xa, một phòng khách một phòng ngủ, có cả nhà bếp, phía sau còn có sân phơi đồ. Tuy tiền thuê mỗi tháng 850 đồng khá mắc, nhưng chồng tiền là lấy phòng ngay, hơn nữa cũng không hỏi gì. Lục Minh lấy giấy chứng minh đăng ký, nghe nói người thuê là Giang Tiểu Lệ, cũng chỉ viết tên lên hợp đồng chứ không hỏi nhiều.
Thời gian đã qua hơn một giờ, Giang Tiểu Lệ đã đứng chờ ở bên đường.
Lục Minh lần đầu tiên thấy thiếu chút nữa là không có nhận ra, bởi vì nàng ta tóc ngắn như con trai vậy, nhưng tóc đã đen tuyền, cảm giác thay đổi rất lớn.
Hiện tại Giang Tiểu Lệ có vẻ khỏe mạnh, sức sống thanh xuân phi thường, khuôn mặt nhỏ nhắn không bị tóc dài che dấu, lộ ra da thịt trắng nõn, hai má thiếu nữ đỏ hồng, đặc biệt mặc đồng phục học sinh, phối hợp nhẹ nhàng với mái tóc ngắm, cảm giác nàng ta như một con chim nhỏ lúc nào cũng có thể bay lên, hết sức hoạt bát, hết sức đáng yêu.
Vốn Lục Minh chỉ nghĩ giao cái chìa khóa cho nàng ta là xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Hiện tại nhìn xem tiểu cô nương này trước không ai ưa thích, nay lại đổi khác so với trước đây một trời một vực, nếu quản giáo cho tốt thì nàng ta sẽ có hy vọng vô hạn.
"Đói chứ?" Lục Minh đến gần còn chưa nói gì, chợt nghe thấy bụng của Giang Tiểu Lệ kêu lên.
"Ừm!" Giang Tiểu Lệ khuôn mặt nhỏ nhắn đổ hồng, cúi đầu sờ sờ lên cái mũi thanh tú của mình, bộ dáng rấy ngượng ngùng.
Lục Minh cũng không cố ý tìm quán cơm nào, chỉ tùy tiện dẫn nàng tới một tiệm bánh. Giang Tiểu Lệ cầm lấy một cái bánh nóng, Lục Minh bụng mới chỉ có chút cháo kê nên phất tay kêu phục vụ lấy thêm bánh lên. Giang Tiểu Lệ ăn tới cái thứ hai bỗng nhiên đôi mắt hồng lên, nước mắt rơi từng giọt xuống chén. Nàng nhớ tới cha mình. Có một lần cha đã dẫn tới đây ăn, lúc đó là sinh nhật mười tuổi của mình. Hiện tại đã là sinh nhật thứ mười lăm rồi.
Đối với việc Giang Tiểu Lệ rơi lệ, Lục Minh trong lòng khẽ chua xót. Cô gái nhỏ này khẳng định là đang nhớ tới cha mẹ.
Cha không còn, mẹ đi theo người khác, thật sự là một chuyển rất thê thảm!
Lục Minh đưa khăn tay qua, Giang Tiểu Lệ tiếp nhận thì cảm thấy có chút kinh ngạc, trong tiếng thút thít nói tiếng cảm ơn, sau đó nhanh chóng lau khô nước mắt rồi cắm đầu xuống ăn. Mãi sau mới ngẩng đầu nhìn Lục Minh chờ hắn phân phó.
"Hiện tại, đi mua quần áo, chỉ trong nửa giờ, giá tiền không thể vượt qua ba trăm, em thấy cái gì cần thiết sử dụng hàng ngày thì mua, giá tiền khống chế trong vòng hai trăm!" Lục Minh nói chuyện tựa như phân nhiệm vụ, rõ ràng đơn giản, Giang Tiểu Lệ càng cảm thấy hắn là đặc vụ, vừa thấy Lục Minh lấy ra năm trăm đồng thì vui mừng nhận lấy, hướng về phía hắn gật gật đầu.
"Ta chờ ở bên ngoài" Lục Minh dẫn Giang Tiểu Lệ đến một cái siêu thị rồi nói: "Động tác nhanh lên, thời gian chỉ có nửa giờ".
Nửa giờ sau, Giang Tiểu Lệ mang theo bao lớn bao nhỏ đủ thứ, thở phì phò chạy tới trước mặt Lục Minh.
Không đợi Lục Minh mở miệng, liền bối rối giải thích: "Khi xếp hàng thì có người gây với nhân viên thu ngân, cho nên mới chậm hai phút, em không phải cố ý".
Lục Minh nói không sao, lạnh lùng đi về phía trước.
Giang Tiểu Lệ lè lè lưỡi, vác bao lớn bao nhỏ lỉnh kỉnh đi theo sau.
Dẫn nàng ta đi tới căn phòng mới thuê, Lục Minh đưa chìa khóa rồi nói: "Đây là nhà mới của em, mền mùng tự mua, cơm nước tự phục vụ. Cha của em trong sạch hay không, tôi không biết, nhưng em trừ phi nguyện ý tiếp nhận huấn luyện làm nữ đặc công, phục vụ đất nước, nếu không một khi phát hiện cha của em phản bội quốc gia, tôi sẽ theo kế hoạch, tất cả mọi người thân thích đều phải biến khỏi thế gian này. Giang Tiểu Lệ, em có nguyện ý tiếp nhận tập huấn sơ cấp hay không?"
Giang Tiểu Lệ môi run run, liều mạng gật đầu.
"Ngày mai, em mỗi ngày năm giờ rưỡi phải rời giường huấn luyện, trước tiên tiến hành thả lỏng khởi động, sau đó chạy chạy quanh mười vòng rồi mới trở về" Lục Minh quyết định dạy dỗ Giang Tiểu Lệ, trong lòng nghĩ ra một "kế hoạch đào tạo ra một cô gái đẹp".
"Mười vòng?" Giang Tiểu Lệ kêu lên sợ hãi.
Nàng biết mình tám trăm thước còn chạy không nổi, hiện tại chạy mười vòng, tính sơ sơ cũng phải cỡ năm ngàn mét, cái này, làm sao có thể?
Lục Minh không để ý tới nàng ta, lại nói: "Một tháng sau, mỗi ngày chạy thêm năm vòng, lượng huấn luyện sẽ gia tăng một trăm lần tập cơ bụng, năm mươi lần chống đẩy. Mỗi cuối tuần chờ ở nhà, tôi sẽ dẫn ra ngoại ô tiến hành huấn luyện đặc biệt. Cứ mỗi ba tháng, tiến hành một lần khảo hạch, nếu không hợp cách sẽ bị đào thải. Trong khi huấn luyện đặc biệt, tôi có thể mỗi tháng cho một ngàn đồng tiền lương… Hoa hồng máu số 9, đây là số hiệu mới của em, nhớ cho kỹ chưa?"
"Nhớ rồi" Giang Tiểu Lệ ngẩng đầu ưỡn ngực, tận lực lớn tiếng trả lời.
"Tốt lắm" Lục Minh lừa dối cả nửa ngày, chuẩn bị chuồn đi.
"Em, em có một vấn đề" Giang Tiểu Lệ bỗng nhiên hỏi: "Ngày hôm qua, rất nhiều phỉ đồ bắt con tin tại tòa nhà Ngân Phong, có quan hệ gì tới cha em không?"
"Không có quan hệ" Lục Minh vừa nói như vậy, làm cho Giang Tiểu Lệ buông được một tảng đá lớn trong lòng.
"Như vậy, Tử thần ngày hôm qua, là anh sao?" Thật ra những lời này Giang Tiểu Lệ không dám hỏi, nàng sợ Lục Minh nổi giận sẽ giết người diệt khẩu, nhưng nàng thấy bóng lưng của Lục Minh thật sự có chút giống, nên kìm không được mà nói ra.
"Hoa hồng máu số 9, nhớ kỹ một chút, người biết nhiều thì sống không thọ" Lục Minh hừ lạnh một tiếng, xoay người nhìn Giang Tiểu Lệ.
"Em cái gì cũng không biết" Giang Tiểu Lệ sợ tới mức chảy nước mắt, bộ dáng đáng thương cầu khẩn: "Đừng có giết em!"
"Thông qua kiểm tra, là là điều duy nhất mà em phải làm" Lục Minh nhẹ nhàng vuốt vuốt lên đầu Giang Tiểu Lệ, thanh âm có chút hòa hoãn: "Tôi cũng cảm thấy cha của em sẽ không phản bội quốc gia, nhưng tạm thời không ai có thể chứng minh được điều này. Cha của em cho dù là trong sạch, nhưng ông ấy cũng không thể dễ dàng trở về, ông ấy có vô số kẻ địch nhân, ngoài sáng lẫn trong tối, em nếu không có năng lực tự bảo vệ, có lẽ trước khi gặp được cha thì đã bị kẻ địch giết chết, hoặc là bắt em đến uy hiếp cha của em, cho nên, trở thành một chiến sĩ đủ tư cách, mới là điều mà em cần làm nhất trước mắt, hiểu chưa?"
"Hiểu rồi!" Giang Tiểu Lệ kích động gật đầu, lệ rơi đầy mặt.
"Hai mươi bốn giờ sau sẽ bắt đầu" Lục Minh khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng, đi nhanh ra khỏi phòng.
Kế hoạch đào tạo ra một cô gái đẹp, rốt cuộc đã chính thức bắt đầu!
Lục Minh thầm nghĩ, Hình gia gia đem cô gái này giao cho mình, kinh qua nhiều lần lừa dối, mềm cứng có đủ, nàng ta đã có chút tin phục mình, nếu trải qua một phen huấn luyện, một phen cải tạo, một phen dạy dỗ, có lẽ thật có chút hy vọng!
Thu phục xong Giang Tiểu Lệ, Lục Minh trong lòng cũng có chút đắc ý, bỗng nhiên Trần Lập Dân gọi điện thoại tới thúc giục: "Tiểu Lục, mau tới đây, tất cả mọi người đang chờ cậu!"