Lăng Lạc Giao nhìn thấy vậy, khẽ chau mày, sau đó đi theo Lăng Y Mộc nói: “Chị, hôm nay em đến đây cũng chỉ là muốn nói câu xin lỗi với chị, hôm đó thật là có lỗi, đã làm tay của chị bị thương”
“Cũng đúng, hôm đó hình như cô chưa thanh toán tiền viện phí và thuốc men cho tôi, làm phiền hãy quyết toán một lần.” Lăng Y Mộc nói.

Sắc mặt Lăng Lạc Giao bỗng nhiên cứng đờ, nhưng mà vào lúc này không thể hiện ra được, chỉ có thể ngượng ngùng cười một tiếng, sau đó lấy ví tiền ra rồi hỏi Lăng Y Mộc: “Bao nhiêu tiền?”
“Ba trăm mười tám nghìn!” Lăng Y Mộc nói.


Lăng Lạc Giao rút ra tờ năm trăm nghìn chẳn, cố tỏ vẻ hào phóng rồi nói: “Số tiền dư đó chị không cần đưa lại cho em, xem như em cho chị.

Lăng Y Mộc vẫn giễu cợt nhận lấy tiền: “Không phải cô tặng cho tôi mà là tôi tốt bụng chỉ lấy của cô phần tiền bồi thường này.

Nếu tôi kiện cô tội cố ý gây thương tích cho người khác thì cô nói xem, cô cần phải bồi thường thêm bao nhiêu nữa?”
Lăng Lạc Giao tức đến mức đỏ bừng mặt, cũng may là bây giờ có mang khẩu trang nếu không thì cũng có người nhìn thấy mất!
Suýt chút nữa cô ta đã quên, trước đây Lăng Y Mộc là một luật sư “Tại sao em lại cố ý làm tổn thương chị chứ?” Lăng Lạc Giao giả vờ cười nói: “Hôm đó em không cẩn thận nên mới vậy thôi.”
“Lăng Lạc Giao, cô có cần diễn trước mặt tôi như vậy không?” Lăng Y Mộc buồn cười nhìn đối phương “Cô và tôi đều biết cô là hạng người gì, xung quanh không có ai khác, cô cứ gọi tôi một tiếng chị như vậy thì tôi cũng chỉ thấy cô như thằng hề đang nhảy múa thôi.”
Lăng Lạc Giao suýt chút nữa nghẹn ở trong cổ họng, lúc này sắc mặt trầm xuống: “Được thôi, tôi cũng muốn hỏi cô một câu, mối quan hệ giữa cô và Vĩ Ngạn là như thế nào?”
“Xem ra, đây mới là mục đích của cô đến đây hôm nay.” Lăng Y Mộc lạnh lùng nhìn đối phương rồi nói: “Mối quan hệ giữa tôi và anh ta là gì thì cần phải nói cho cô biết sao?”

“Bây giờ Vĩ Ngạn là bạn trai của tôi, tốt hơn hết là cô đừng nên nghĩ cách dụ dỗ anh ấy.

Nếu không cô không chỉ mất đi danh tiếng mà còn không nhận lại được gì!” Lăng Lạc Giao hung hăng nói.

Mất hết danh tiếng à… Lăng Y Mộc chỉ cảm thấy những lười mà cô em cùng cha khác mẹ này nói ra thật sự rất buồn cười.

Danh tiếng của cô, chắc cũng đã mất trong vụ tai nạn giao thông cách đây hơn ba năm rồi: “Chẳng lẽ bây giờ tôi có thể lấy được gì sao?” Cô nói một cách châm chọc.

Lăng Lạc Giao hất cắm một cái: “Nếu cô yên phận một chút thì sau này tôi có thể cho cô một chút tiền lẻ để cô buôn bán gì đó, còn tốt hơn là đi quét đường như thế này đúng không?”
Dù sao thì nếu sau này cô ta làm bà Cổ mà lại có người chị là công nhân vệ sinh môi trường thì quả thật không tốt lắm.


Mặc dù theo ý định ban đầu của Lăng Lạc Giao thì chỉ muốn Lăng Y Mộc càng sa sút tinh thần càng tốt, nhưng là vì thể diện trong tương lai thì vẫn cảm thấy sau này để cho Lăng Y Mộc làm ăn buôn bán nhỏ vẫn tốt hơn.

Sau này khi nhắc tới thì cũng là tin cô ta không quan tâm những hiểu lầm lúc trước mà nâng đỡ chị mình, lại có thể có được một chút danh tiếng.

“Cô nghĩ tôi muốn số tiền lẻ này của cô sao?” Lăng Y Mộc đột nhiên mỉm cười: “Huống chi là cô nghĩ cô có thể làm bạn gái của Cổ Vĩ Ngạn được bao lâu?”
Những người đàn ông giống như Cố Vĩ Ngạn không phải là kiểu người Lăng Lạc Giao có thể kiểm soát được, sao Cổ Vĩ Ngạn lại không biết những chuyện Lăng Lạc Giao đã tính toán chứ?
Huống chi cô đã từng thấy Cố Vĩ Ngạn lạnh lùng đối mặt với bạn gái cũ như thế nào..