Cuối cùng đạo diễn cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi nói vài lời xã giao, Lăng Lạc Giao biểu diễn lại động tác kia trước mặt mọi người một lần.

Vẻ mặt của Lăng Lạc Giao là vẻ mặt bị khuất nhục, lúc này cô ta có thể thấy rõ ràng các diễn viên, các nhân viên bên trong đoàn phim lúc này đang dùng ánh mặt thương hại mà nhìn cô ta.

Thế nhưng họ trào phúng và nhìn cô ta với tâm thể xem kịch vui còn nhiều hơn.


Dù sao cô ta chỉ là một diễn viên nhỏ của tuyến mười tám, đùng một cái “một bước lên mây” trở thành bạn gái của thái tử gia giới giải trí, có biết bao nhiêu con người ghen ghét cô ta chứ!
Mà bây giờ cô ta lại xui xẻo, chỉ sợ người ta thấy thế còn cảm thấy hả hê.

Lăng Lạc Giao hít sâu một hơi rồi bắt đầu quỳ xuống, biểu diễn động tác quỳ dập đầu trước mặt toàn bộ những người trong đoàn làm phim.

Thế nhưng thứ nhất là vốn dĩ trước đây cô ta chưa từng luyện cái động tác này, cô ta cũng chỉ có thể thực hiện một số động tác cơ bản mà cô ta đã thấy trước đó thôi, tuy nhiên nó lại không hề chuẩn một chút nào.

Thứ hai là, lúc này trong lòng cô ta vô cùng hỗn loạn, cô ta chỉ muốn vội vàng làm đại một cái động tác này cho xong, làm gì còn chú ý đến việc có chuẩn hay không chuẩn chú!
Thật vất vả cô ta mới làm xong động tác quỳ xuống dập đầu, Lăng Lạc Giao vừa đứng dậy, cứ nghĩ chuyện này cứ thế là xong.

Ai ngờ giọng nói của Dịch Quân Phi lại vang lên lần thứ hai: “Dường như cô quỳ lạy với không khí có ảnh hưởng đến việc phát huy khả năng của cô, động tác mà cô làm có cảm giác cứ ngập ngừng thế nào ấy.

Hay là để tôi tìm ai đó ngồi trước mặt cô để cô phục lạy với người ta, như thế động tác của cô mới đúng hơn một chút!”
Dịch Quân Phi vừa nói vừa đi đến trước mặt Lăng Y Mộc, kéo Lăng Y Mộc từ trong đám người ra.


Lúc này anh mới lười biếng nhìn Lăng Lạc Giao nói: “Vậy giờ cô sẽ làm lại một lần nhé!”
“Cái gì?” Lăng Lạc Giao cảm thấy thật khó tin, ý của Dịch Quân Phi chính là…
“Muốn tôi quỳ với cô ta á?”
“Có gì không thể à?” Dịch Quân Phi lơ đãng ngước mắt hỏi ngược lại cô ta.

Lăng Lạc Giao đờ người, khuôn mặt cô ả đỏ bừng lên, ngay cả một chữ cũng không nói nên lời.

Lăng Y Mộc nhìn dáng vẻ vô cùng khuất nhục này của Lăng Lạc Giao, chuyện này là do Dịch Quân Phi muốn trút giận cho cô sao? Hoặc giả là muốn gián tiếp nói với cô rằng cho dù Lăng Lạc Giao có Cổ Vĩ Ngạn đứng sau làm chỗ dựa cho cô ta nhưng anh vẫn có thể muốn bắt người ta quỳ là quỳ.

Đúng lúc này phía cửa vào trường quay lại nổi lên ồn ào náo động.

Đạo diễn quay đầu nhìn lại, lúc này ông không biết là nên lo lắng hay là nên thở phào một cái.

Ai có thể ngờ rằng hôm nay cả hai ông trùm này đều đến cái đoàn làm phim này chứ, hôm nay rốt cuộc là cái ngày quái quỷ gì đây!
Lúc này người ta chỉ thấy một dáng người cao to đang đi tới, người mặc một cái áo choàng dài màu xám đậm, khuôn mặt tuấn mĩ lạnh lùng kia nếu không phải Cổ V Ngạn thì còn là ai nữa!
Lăng Y Mộc ngây cả người, cô không ngờ rằng thế mà hôm nay Cổ Vĩ Ngạn cũng xuất hiện ở đây.


Sau khi Dịch Quân Phi nhìn thấy Cố Vĩ Ngạn xuất hiện thì lông mi cũng khẽ chớp một cái, dường như có cảm giác hơi bất ngờ.

Nhưng sau khi Cố Vĩ Ngạn nhìn thấy Dịch Quân Phi thì lại vẫn mang một dáng vẻ bình tĩnh như là đã biết hai người họ đang ở đây rồi.

Lúc này Lăng Lạc Giao nhìn thấy Cố Vĩ Ngạn thì giống như tìm thấy được chỗ dựa.

Cô ta lập tức chạy nhanh tới bên cạnh Cổ Vĩ Ngạn, tay khoác vào cánh tay của anh ta, vô cùng uất ức nói: “Cố Vĩ Ngạn, hay là anh nói giúp em một tiếng với ngài Dịch đây đi, vừa rồi ngài Dịch đây đã yêu cầu em làm mẫu phục quỳ cho cho nhóm diễn viên quần chúng này một lần.

Em cũng đã làm theo ý của anh ấy và đã biểu diễn qua một lần rồi, nhưng anh ấy vẫn chưa hài lòng.

Em đâu phải diễn viên quần chúng đâu mà lại biểu diễn cái vai này chứ.”.