Dân thường của hành tinh Dark Blue không ở trên khu vực mặt đất.

Chỉ cần phong tỏa dư luận, đừng nói nổ tung cống thoát nước, cho dù nổ cả khu Đại sứ quán, người dân cũng không biết.

Phòng ở thời này cách âm rất tốt, nhưng nếu có hơn mười chiếc tàu bay bật đèn cường quang, chiếu sáng bừng mỗi ngã tư đường, robot vũ trang ầm ầm nện bước không ngừng nghỉ, thì cho dù có ngủ say như chết cũng bị đánh thức.

- -- chính biến bắt đầu rồi ư? Ngay đêm nay?

Có người run rẩy đứng dậy khỏi khoang ngủ, sợ hãi nghĩ.

Không đúng lắm, chính biến hẳn phải tấn công dinh Thủ tướng? Tấn công Quốc hội? Chiếm lấy lực lượng quân sự cảng Hoàng gia chứ! Vì sao ra tay với khu vực Đại sứ quán của họ? Chẳng lẽ bọn họ còn chưa đủ cẩn thận, sinh hoạt rúm ró như vậy còn chưa đủ sao?

Có vài người nơm nớp lo sợ dán cửa sổ nhìn ra ngoài.

Robot vũ trang màu đen lạnh căm căm thô lỗ băng ngang ngã tư đường, vai và khuỷu tay chúng nó khiêng pháo năng lượng lóe sáng xanh, đằng xa còn vang rầm rầm tiếng xe thiết giáp đang chạy, đó là một loại cơ giáp tác chiến mặt đất cần ba người mới điều khiển được, sở hữu hai loại hình thái chiến xa và cơ giáp, nước khác dùng trang bị cho quân tinh nhuệ, còn ở hành tinh Dark Blue, cảnh sát tuần tra cũng đã đủ tư cách sử dụng rồi.

Đèn cường quang dày đặc biến khu vực Đại sứ quán trở nên hết sức xa lạ.

Mọi người chưa từng nhìn thấy toàn cảnh của quảng trường này, sương mù dày đặc che lấp rất nhiều thứ, hiện tại ánh sáng rọi vào khiến toàn bộ kiến trúc lộ ra, ngay cả một cây kim trên đường cũng có thể thấy được, tựa như lớp bảo vệ yếu ớt trong lòng mỗi người bị hung hăng xé mở, bất an trỗi dậy dữ dội.

Vài tên người dính đầy nước bẩn, bị robot kéo lê đi, chúng cứ thoải mái tự nhiên mà lướt qua.

"Trời ạ, Monard! Là thư ký sứ quán chúng ta!" Tiếng hô kinh ngạc thốt lên từ một trong những tòa nhà, "Hắn hẳn phải đang ngủ trong phòng mình chứ, sao lại chạy ra ngoài thế kia---" người nói chuyện, rất nhanh đã bị đồng bọn bịt kín miệng.

Người trong sứ quán cách lớp thủy tinh, lùi sau khe hở rèm che, yên lặng nhìn Monard bị robot cưỡng chế lôi đi.

Tên bất hạnh này, người đầy bùn đất cùng nước bẩn, tích tóc nhỏ xuống đất, khuôn mặt xanh xao, mắt nhắm chặt, gục đầu như đang bất tỉnh, loạng choạng bị kéo đi.

Quần áo và cổ tay áo trong còn rớt ra một ít đồ vật nhỏ.

Có cái rất tinh tế, có cái lại như chắp vá từ những miếng gỗ, robot vũ trang liếc mắt một cái cũng không thèm, một đạp khiến chúng vỡ tan tành, vụn vỡ tội nghiệp nằm trên dất, nát bươm.

"Trời ạ, là đồ mà Monard cải tiến." Có người trong sứ quán nhận ra, nháo nhác rít hơi dài.

Cuộc họp được giữ bí mật khá tốt, chỉ có một đại sứ dáng người mập mạp, loáng thoáng nghe nói về việc này, hiện tại bọn hắn run rẩy mắt trừng to, phút chốc đã hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Quả nhiên, không bao lâu sau, cửa các Đại sứ quán bị bật tung, đặc vụ tổ chức tình báo hành tinh Dark Blue được vũ trang đầy đủ, xông vào tập hợp tất cả nhân viên trong sứ quán, chỉ cần không ở trong phòng, đều bị liệt vào danh sách bị truy nã, còn đánh dấu gạch chéo màu vàng to tướng, mặt sau ghi chú: Tham gia hoạt động gián điệp.

"Các người đang vi phạm điều lệ nhân quyền cơ bản của hệ hành tinh White Whale..." Có người yếu ớt kháng nghị, còn các việc mà nhân viên ngoại giao được miễn, ngay cả đề cập bọn họ còn chẳng dám.

Nhưng kháng nghị của bọn hắn chỉ đổi lấy sự uy hiếp không tiếng động từ nòng súng lạnh lẽo.

Kháng nghị nháy mắt im bặt, Bộ trưởng Bộ ngoại giao vương quốc Dark Blue là bệnh tâm thần, ai dám mong gì vào kháng nghị sau đó sẽ có tác dụng đây? Huống chi Đảng chấp chính hiện nay tác phong cực kỳ cứng rắn.

Nếu bảo bọn họ là phái chủ chiến, thì lại chưa bao giờ thấy phát động chiến tranh, có điều cách quản lý lại gần như độc tài. Thủ tướng vương quốc nói: Cường quyền tức chính trị, nếu một quốc gia phải suy xét đến áp lực dư luận cùng sự can thiệp của nước khác, thế thì, nó vẫn chưa đủ mạnh.

Hệ hành tinh White Whale đánh giá vương quốc Dark Blue là một con sư tử vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, bởi vì ngủ lâu quá cho nên lười biếng, vuốt cũng chả muốn cử động, nếu ai dám chọc nó xù lông, hậu quả không thể nào tưởng nổi.

Đêm này đã định trước không thể nào bình yên.

Trong cống nước, đám người Ôn Loan đang lần mò trong bóng tối.

Bởi vì Seere kích hoạt màng bảo vệ, Ôn Loan không bị mảnh vỡ đâm bị thương, trên người cũng không dính bất kỳ nước bẩn nào, nhưng điều đó không thể bù đắp lại tâm trạng gay go của hắn.

Phía sau, âm thanh click click vẫn theo sát.

Đó là tiếng robot theo dõi loại nhỏ phát ra, khiến bọn Ôn Loan chỉ có thể hướng về chỗ càng sâu hơn hòng tránh thoát, đỉnh đầu vẫn luôn truyền đến tiếng kêu la chít chít của đám chuột.

"Chết tiệt! Nghe đồn sâu trong cống nước có loại côn trùng biến dị, có người nào có vũ khí không?" Một tên viên ngoại giao hoảng hốt hỏi.

"Nhất định phải rời khỏi khu sứ quán!" Trương Sâm đã tỉnh táo lại, hắn lớn tiếng bảo, "Chúng ta không có cách nào để trờ lại khu đại sứ quán kịp lúc, Cơ quan tình báo Dark Blue chắc chắn đã cho tên chúng ta vào danh sách truy nã! Chỉ cần bị bắt, sẽ không còn đường sống!"

Dòng nước từ các ống dẫn khác nhau ong ong vang, hoàn cảnh tối om khiến những người đang trốn chạy càng thêm run sợ trong lòng.

"Đêm nay, Cơ quan tình báo có động thái lớn như vậy, chắc chắn sẽ khiến những người chống lại chính quyền hành tinh Dark Blue chú ý, chỉ cần những tên đó phán đoán tình hình sai lầm, lập tức phát động chính biến --------- chúng ta liền an toàn! Nghe đây, chỉ cần sống qua kỳ nguy hiểm trước khi bọn họ xảy ra xung đột, thì không ai sẽ chú ý phạm nhân bị Cơ quan tình báo truy nã nữa!" Trương Sâm nói, lập tức có hiệu quả khống chế cảm xúc khủng hoảng trong lòng mỗi người, hắn chậm rãi nói, "Bây giờ, chúng ta nhất định phải đi thật xa, đủ để thoát khỏi khu sứ quán đang bị phong tỏa."

Nhóm viên ngoại giao còn sống sót, đều không có phản đối, lay lắt lảo đảo tiếp tục chạy thoát thân.

Cyrus không tiếng động nhìn Trương Sâm, hơn nữa, khuôn mặt người phương Đông giống Ôn Loan kia, càng khiến biểu tình của hắn u ám thêm vài phần.

"Cậu nghe hắn à?"

Ôn Loan lại nghe thấy ác ma thì thầm, không nhịn được phải bịt tai, hơi thở ấm áp khiến cả người hắn rất không được tự nhiên: "Hắn biết đường."

Nói đến việc này, Ôn Loan cũng đành chịu, hắn kêu Seere chỉ đường, Seere lại lý lẽ đương nhiên mà đáp lời "Một cơ giáp công nghệ cao, một cơ giáp có lý tưởng có chỉ số thông minh cao làm sao có bản đồ cống thoát nước? Đừng nói tìm đọc, ngay cả nơi nào phục chế cũng không biết nữa đây", đối với loại trả lời này, Ôn Loan chỉ đành thở dài "Quả nhiên không đáng tin mà".

"Tôi cũng biết đường." Cyrus nói.

"À?" Ôn Loan phản ứng bình bình, đầu cũng chả thèm quay lại.

Lúc này, Seere đang xem cuộc vui quyết định thúc đẩy một chút tiến triển trong việc đào móc chân tướng: "Chủ nhân, hắn nói hắn biết đường!"

"Hắn biết đường, thì liên quan gì đến tao, tao với hắn cũng có quen đâu." Ôn Loan trả lời một cách đương nhiên.

Không quen mà các người còn lên giường?!

Lên giường xong rồi các người còn không quen!!

Seere bi phẫn nghĩ, loài người thật sự quá gây rối vô cớ đi.

Bị liệt vào danh sách "Không quen", Cyrus, nghe không được đối thoại sóng não giữa Ôn Loan và Seere, ngược lại, tâm tình hắn thế nào, Ôn Loan cũng không thể nào biết được.

- -----dưới tình hình hỏng bét như vậy, Ôn Loan đương nhiên càng muốn tin tưởng một người mình biết rõ nhiều hơn rồi.

Lý trí đều sẽ chọn Trương Sâm, mà không phải đối tượng tình một đêm nào đó.

Đám viên ngoại giao rất nhanh đã phải thở hồng hộc, gian nan bò qua khe hở ống dẫn, bọn họ hơn nửa đều là người thường, cho dù bình thường vận động nhiều thế nào, cũng không có hạng mục rèn luyện cúi người bò rạp hoặc chui qua ống dẫn như vậy.

"Chịu đựng, lộ trình của tôi cho thấy, chỉ cần phương hướng không sai, chúng ta sắp ra khỏi khu sứ quán rồi." Một viên ngoại giao đang cầm đồ vật đã cải tiến nào đó lên tiếng động viên.

Mỗi năm bọn họ đều chuẩn bị cách trốn thoát, đồ vật mang theo tự phát ra tia sáng mong manh, miễn cưỡng cũng có thể thấy đường đi.

Phải lần mò chạy trốn như vậy bởi vì sợ đặc vụ Cơ quan tình báo sử dụng người máy cảm ứng quang để truy đuổi.

Tin tốt này cũng không thay đổi được bầu không khí áp lực, nội thành hành tinh Dark Bluelà trung tâm hành chính cả vương quốc, không có dân thường, ban đêm đường phố trống hoác, muốn thành công trà trộn để trốn thoát thực sự rất khó, chứ đừng nói chi đến việc tiến vào thành phố lòng đất.

Bố cục hành tinh Dark Blue lại càng hố, cảng dân dụng giữa các hành tinh chỉ liên kết với thành phố lòng đất.

Cảng Hoàng gia Meredith ở trên thành phố mặt đất, là nơi đóng quân của Dark Blue, chạy tới đó chỉ có chết.

Việc này có nghĩa, nếu muốn trốn thoát, trước hết phải tránh ánh mắt theo dõi của đội tuần tra trong thành, sau đó đột phá màng năng lượng của thành phố mặt đất, rồi băng qua băng nguyên lạnh lẽo, mới có thể đến được bờ của cảng dân dụng giữa các hành tinh ----- căn bản nửa phần thành công cũng không có!

"Tôi thật sự không tin được..." Một nữ nhân viên ngoại giao đau xót nói, "Chúng ta đã không còn đường để đi."

Trương Sâm đi đầu, gắt gao mân miệng, mắt lộ vẻ đau thương.

Không đường để đi, cũng phải đi! Phía sau, trong đường ống luôn văng vẳng tiếng click click của robot truy tung, đó là con dao đang kề trước cổ họ, khiến bọn họ không thể ngừng chạy dù chỉ một giây.

Ôn Loan nghĩ, không biết những người tham gia khác thế nào rồi, có thể tất cả đã bị bắt, hoặc may mắn, cũng giống như họ đang hoảng hốt chạy trốn trong mạng lưới đường ống chằng chịt này.

Âm thanh click click phía sau ngày một gẫn, mọi người rốt cuộc không nhịn được thấp giọng tranh cãi.

"Không thể tiếp tục chạy trong đường ống này nữa!" Càng dễ bị đuổi theo.

"Nhưng rẽ khỏi đường ống có thể chính là ngõ cụt!"

"Hơn nữa đường ống đó rất nhỏ, sẽ rất khó chui qua, sẽ ảnh hưởng tốc độ!"

Ôn Loan không nói lời nào, cách áo choàng hắn mò mẫm Seere, không tiếng động ra lệnh Seere chuẩn bị tốt để chiến đấu-----bọn họ rất có thể không thoát được!

"Có một nơi an toàn!"

Một giọng nói bỗng vang lên, ngăn chặn các thanh âm đang rầm rì tranh chấp.

Mọi người im lặng ba giây, cuối cùng Trương Sâm hỏi: "An toàn? Ở tòa nhà nào?"

Nội thành hành tinh Dark Blue có màng năng lượng bao trùm, quanh năm tràn ngập sương mù, không có thời tiết nào khác. Cho dù bên ngoài mưa rền gió dữ, cũng không có khả năng xuyên qua màng năng lượng, cho nên ở trên đường căn bản không xây đường thoát nước, thời đại này, thiết bị dập lửa cũng tốt rất nhiều, khi xảy ra hỏa hoạn cũng không cần tưới nước để dập lửa, cho nên cửa ra duy nhất của cống thoát nước, chính là phòng tắm hoặc bồn phun nước.

Gay go chính là, các tòa nhà nội thành, ngoại trừ văn phòng hành chính, thì là nơi ở của quý tộc cùng với cán bộ quản lý của chính phủ, nếu không thì là ký túc xá của quân đội và nhân viên chính phủ.

Ôn Loan có lẽ là người duy nhất vẫn còn đùa giỡn được.

Hắn đùa cợt nhìn Cyrus: "Anh nói anh biết chỗ an toàn? Không phải nhà người tình của anh đấy chứ? Đi qua ống thoát nước để gặp người tình, nghe có vẻ đau nhức đấy nhỉ."

"Không sai, tôi quả thật có quyết định này, nhưng đáng tiếc tôi không biết đường hầm ngầm dẫn tới đại sứ quán Moorvia ở nơi nào, nếu không chúng ta đi----"

Cyrus còn chưa dứt lời, đã bị Ôn Loan mạnh bạo túm lấy.

"Anh, làm sao biết thân phận của tôi?" Ôn Loan hung tợn hỏi.

Chỉ là tình một đêm, thế nào mà ngay cả Đại sứ quán Moorvia cũng khai ra?

"Chưa từng nghe nói đến Shax - Khu rừng diễm ngộ, lại không biết gì về thường thức của Dark Blue, mà cậu còn bảo cậu là lần đầu tiên đến du lịch nơi này." Cyrus nhàn nhã đáp lời, "Này đó tổng kết lại khó đoán đến vậy sao? Gần đây nhất chỉ có Thượng tá Trương Sâm của Đại sứ quán Moorvia là đem theo trợ lý đến nhậm chức."

"..." Ôn Loan nín lặng.

Trương Sâm tuy nghi ngờ không khí quỷ dị giữa hai người, nhưng hiện tại không phải lúc nghiên cứu chi tiết, hắn sốt ruột nói: "Chỗ an toàn gì? Nó ở đâu hả?"

Cyrus híp mắt, nhấn từng chữ một: "Dịnh thự Thủ tướng."

Vừa dứt lời, cả đám người đụng vào ống dẫn, còn có người bị sặc nước miếng.

"Anh đang nói đùa à?" Trương Sâm kinh hãi, "Nơi đó quả thật sẽ không bị điều tra, nhưng không ai biết tình thế hiện tại như nào, Đảng phản chính phủ sẽ tập trung hỏa lực tấn công nơi đó."

"Thế thì, Hoàng cung vương quốc Dark Blue." Đây là một quốc gia chế độ quân chủ lập hiến, đương nhiên vẫn còn hoàng tộc.

"Ớ! Chúng ta, dáng vẻ hiện tại, cả người dính đầy nước cống xuất hiện trong Hoàng cung?"

Ôn Loan bản năng cảm thấy, kỳ thật Cyrus căn bản không muốn dẫn bọn hắn đến nơi an toàn.

"Chỉ còn lại một nơi cuối cùng, số 41 Đại lộ Monton khu phía Tây. Cho dù đột ngột xuất hiện bên trong tòa nhà đó, người ở bên trong cũng sẽ không nghi ngờ, ít nhất có thể tránh thoát đêm nay."

Cyrus nói, khiến tất cả đều yên lặng.

Ôn Loan kỳ quái nghĩ, số 41 kia rất đặc biệt à?

"Thôi được! Vậy đi đường nào? Ai biết đường?" Trương Sâm đánh nhịp quyết định.

Căn bản không cần Cyrus chỉ đường, nhóm viên ngoại giao thời thời khắc khắc chuẩn bị trốn chạy đã có đầy đủ thiết bị.

Mười mấy phút sau, số 41 Đại lộ Monton khu phía Tây, nhà tắm phía sau phòng khách trên lầu hai, tất cả ống nước dưới đáy rung động, một tiếng nổ rất nhỏ phát ra, toàn bộ nhà tắm phút chốc hỗn độn.

Ôn Loan mặc áo choàng run rẩy bò ra, những người khác thì dính đầy nước bẩn.

Ôn Loan quay đầu vừa nhìn, phát hiện trên người Cyrus cũng rất chỉnh tề, nhịn không được bèn hỏi Seere: "Sao mà mày bảo vệ cả hắn chi vậy?"

"Khoảng cách gần." Seere vô tội bổ sung thêm câu, "Lại nói quan hệ các ngài đặc biệt."

"..." Ôn Loan nghẹn họng.

Bọn Trương Sâm còn đang mải miết chôn lấp mấy đường ống bị sụp, sau khi ống thoát nước bị hủy, nước thải bị chặn đổ về các ống ở khúc cua, robot truy tung mất đi mục tiêu, trong bóng tối chuyển động.

"Rầm!"

Cửa phòng nhà tắm bị đá văng.

Một người đàn ông khôi ngô rắn rỏi, đội mũ giáp sừng trâu, tay cầm khiên, ăn mặc sơ sài hùng hổ xông vào.

Nhìn thấy một đám năm sáu người rõ ràng mới từ cống nước bò ra, hắn phút chốc thốt lên tiếng kêu sợ hãi, mắt trừng to thiệt to: "Gia tộc nào lại không có đẳng cấp thế này, ngay cả cách lên sân khấu như vậy mà cũng dám viết?"

Hắn nói chính là tiếng Anh cổ đại, ngay cả Ôn Loan cũng nghe không hiểu.

Bất qua, cách ăn mặc như vượt thời gian của người trước mắt này, khiến Ôn Loan cảm thấy không ổn chút nào: "Seere, đây là chỗ nào?"

"Bắt đầu quét phân tích, xác nhận, nơi tạm trú của dân lưu lạc."