Thanh Thanh hơi do dự, run rẩy lấy con bướm ngọc cô đeo suốt trên cổ ra, nhìn kỹ một hồi liền thấy vết lõm giống nhau, cô nhẹ nhàng thả vào, Minh Nhất ấn xuống một cái, răng rắc, một dây kéo bằng ngón tay bật ra từ cuối hộp gỗ, bên trong là một cuộn giấy to bằng điếu thuốc.


Trái tim Thanh thanh co rút vài lần, Mục Thiết Quân muốn nói gì với cô?Cô căng thẳng hít một hơi, duỗi ra vài ngón tay đang run rẩy, lấy mảnh giấy ra!Ngay khi cô vừa xem qua xưng hô, Thanh Thanh liền cảm thấy đau đớn như kim đâm vào tim.

“Thanh Thanh, con gái của cha!Xin lỗi con, nhiều năm như vậy mà cha không biết đến sự tồn tại của con, Ngày hôm đó lần đầu tiên gặp con trong tiệc tối, cha cảm thấy như đã từng quen biết, con và mẹ con xinh đẹp và quật cường!Biết con tồn tại cha rất vui, rất hạnh phúc, thế nhưng với tư cách là một người cha, ta lại không đủ tư cách, thậm chí là rất tàn nhẫn.

Cha không thể bù đắp những thua thiệt mười mấy năm qua cho con, không thể yêu thương, chăm sóc tốt cho con, ngược lại chính cha lại gây ra bất hạnh cho con, sự lựa chọn này, vận mệnh này khiến cho cha vô cùng đau đớn.


Cha là một quân nhân, bảo vệ an toàn quốc gia, xã hội yên bình là nhiệm vụ của cha.

Con biết không? Khi cha biết mẹ con, cha vẫn đang chiến đấu trong một xã hội nguy hiểm, bọn chúng rất hung tàn và độc ác, chính vì lý do này cha đã rời khỏi mẹ con, cha không muốn mẹ con phải sống trong cảnh nguy hiểm như vậy, cha hi vọng bà ấy có một cuộc sống bình thường và hạnh phúc! Chỉ là cha không nghĩ tới, cái mà cha cho rằng không đành lòng làm tổn thương lại làm bà ấy tổn thương sâu sắc như vậy, còn làm tổn thương đến con …Chồng sắp cưới của con Đoan Mộc Nam, là một người cha nhìn trúng, cậu ấy cương trực và ngay thẳng, can đảm và mưu lược.

Chúng ta đã triển khai một kế hoạch Nam Biến, chỉ huy kế hoạch này chỉ có thể là cậu ấy!Khi biết con là con gái cha, lòng cha đau nhói, chẳng lẽ tất cả chuyện trùng hợp này là ông trời muốn trừng phạt cha sao?Cha không nỡ phá vỡ hạnh phúc của con, thế nhưng những người đang chịu khổ ngoài kia lại đang chờ cậu ấy cứu về, lòng cha như bị xé nát, cha cảm thấy hổ thẹn với mẹ con, bây giờ càng hổ thẹn với con hơn …Vốn dĩ kế hoạch này ban đầu là do cha làm chỉ huy, nhưng ba tháng trước khi cha gặp con, cha lại bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư dạ dày giai đoạn cuối, cho nên toàn bộ gánh nặng đều đặt trên vai cậu ấy …Cậu ấy là hy vọng duy nhất của chúng ta!Cho nên chúng ta đã thiết kế ra một kế hoạch, nói gọn gàng chính là dùng cái chết của cha để giúp Đoan Mộc Nam lẻn vào thế giới ngầm (hắc đạo), để chứng minh cậu ấy thật sự tạo phản …Con gái thân yêu của cha, cái chết của cha là do cha tự nguyện, không biết con còn nhớ cha đã nói với con một câu khi con hỏi cha của con chết như thế nào, cha đã nói cha của con chết vì đất nước!Khi đó cha đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ là trong lòng thật sự không đành lòng muốn làm tổn thương đến con và mẹ con, kể cả chồng chưa cưới của con.


Cha bước vào bữa tiệc đính hôn của con, cha nghĩ cha đã uống thuốc độc, ôm quyết tâm phải chết mà đến, vì vậy phát súng đó không phải là để giết cha, mà đó là phát súng khởi đầu của công lý, là cậu ấy đã từ bỏ danh dự, vinh nhục và từ bỏ hạnh phúc cá nhân ….

Nếu có một ngày con đọc được bức thư này, nếu cậu ấy vẫn còn sống, nếu con vẫn chưa yêu người khác, thì con gái của cha, mong con hãy tha thứ cho cậu ấy, tất cả đều là lỗi của cha …Bởi vì trong khoảng thời gian này cậu ấy đã phải chịu đựng đau đớn nhiều hơn so với con tưởng tượng!Cậu ấy là một người đáng để con tin tưởng cả đời, đáng để yêu thương …Cha là một người lính, không mê tín, nhưng bây giờ cha lại vô cùng mong mỏi có kiếp sau, vì kiếp này cha nợ con quá nhiều, hy vọng kiếp sau sẽ bù đắp cho con!Thanh Thanh, con gái của cha, một hy vọng xa vời con sẽ tha thứ cho cha - Mục Thiết Quân!Chấp bút vào trước bữa tiệc đính hôn của Thanh Thanh!Thanh Thanh mở to hai mắt, nước mắt đầm đìa, chữ viết trên giấy càng ngày càng mờ, nhưng từng chữ đều như một lưỡi dao sắc bén, cứa vào tim cô, cô không thể tin được nỗi bất hạnh và đau đớn suốt năm năm của mình hóa ra là do cha ruột của cô lên kế hoạch …"Làm sao có thể, làm sao có thể! "Thanh Thanh lẩm bẩm một mình, ngồi khóc lóc thảm thiết một lúc, lúc này tim cô lại thắt lại, những nỗi đau và sự thất bại mà cô phải chịu đựng trong 5 năm qua đều xuất phát từ kế hoạch này, từ sự công bình của cha cô, và cô đã hiểu lầm Đoan Mộc Nam, cũng hận sai anh ấy …Lòng hận thù của cô khiến cô đau khổ và tuyệt vọng, không phải Đoan Mộc Nam còn khó khăn và đau đớn hơn cô sao?Biết rõ tất cả, nhưng không thể nói ra, chịu đựng sự nghi ngờ của cô, sự căm ghét, hận thù của cô …“Tại sao bây giờ anh mới nói với tôi, tại sao, tại sao anh không nói với tôi sớm hơn ! ?”Thanh Thanh hét lên với anh ta trong đau đớn!.