Nala quay đầu lại phía sau thấy có rất nhiều chăn mền, chỉ để lộ một ít tóc của thành chủ bên ngoài! Trong lòng cô ta nhói lên, nhẹ nói:“Anh lái xe cẩn thận một chút! Xương sườn của anh ấy bị gãy, sẽ rất đau!”Minh Nhất không nói lời nào, lái xe chạy về phía cổng trại, ở đó đều là người của Bố Lặc Ngạc, có thể ra khỏi đây hay không đều do trở ngại trước mặt này!Quả thật, chưa ra khỏi cổng đã bị ngăn lại!Nala hạ cửa kính xuống, giận dữ chửi lớn:“Thằng khốn, không nhìn xem đây là xe của ai sao!”“Nala đại tiểu thư?” Người kia dùng con mắt tinh tế đánh giá Nala!“Mày ở đâu ra, không nhận ra bản tiểu thư là ai sao?”“Tôi là thủ hạ của Bố Lặc đại nhân! Bố Lặc đại nhân nói ai ra ngoài đều phải báo cáo một tiếng, nên tôi phải chạy đi báo cáo một tiếng?”Tiểu tử nói xong liền chạy đi báo cáo!“Quay lại!” Nala giận dữ hét lên, cảm thấy lo lắng hơn bao giờ hết!“Tôi ra ngoài cũng phải báo với hắn ta? Mày có hiểu quy củ không?”Tên kia có chút khó xử!“Viết tên mày đây cho tao!” Nala nói.

“Tên?” Lão ta không hiểu.

“Bản tiểu thư ở chỗ này có chút mệt mỏi, tao muốn yên lặng ra ngoài chơi một chút, mày đừng nói Bố Lặc Ngạc, lần sau tao sẽ nói Bố Lặc bá vương khen thưởng cho mày!”“Tạ ơn đại tiểu thư!” Tên thủ hạ nhanh chóng viết tên hắn vào tờ giấy.

Lúc đưa tờ giấy, tên thuộc hạ đột nhiên cảm thấy giống như có một người đang nằm ở bằng ghế sau! Trong lòng cảm thấy có điều gì đó không ổn, đang lúc hắn ta muốn nghĩ biện pháp, Nala đột nhiên nắm lấy cổ áo của hắn, nói nhỏ bên lỗ tai hắn:“Tên này hôm qua không nghe lời bản tiểu thư, nên bị bản tiểu thư đùa chết!” Tên thuộc hạ như hiểu ra, hắn ta đột nhiên có chút đổ mồ hôi lạnh.


Đại tiểu thư này quả nhiên không dễ chọc, phất phất tay để cho người ở phía trước mở cửa!Sau khi xe chạy được hơn mười nét, Nala đột nhiên thở dài một hơi!Minh Nhất nhìn cô ta rồi hỏi:“Cô cũng có lúc sợ hãi sao?”“Anh thì không sao?”“! ” Minh Nhất không trả lời.

“Cô đùa chết nhiều người rồi sao?” Minh Nhất không chút biểu cảm hỏi.

Nala liếc nhìn anh ta và nói: “Anh sợ à?”Minh Nhất không nói gì nữa.

Lái xe khoảng nửa tiếng, hai người không nói một lời, Nala ngột ngạt cảm thấy có chút khó chịu, còn cảm thấy Minh Nhất giống như người chết vậy!Cô ta đang định kiếm chuyện gì nói cho đỡ buồn, thì nhìn thấy xe của Ngôn Thanh Thanh rẽ theo hướng khác.

“Cô ta, cô ta muốn đi đâu?”“Đương nhiên là đi thị trấn!”“Vậy, vậy chúng ta đi đâu?”“Đi hít thở không khí!”Minh Nhất đột ngột tăng tốc độ xe và lao đi.

“Á, anh điên à?” Nala bị xe xóc nảy sợ hãi hét lên, “Anh muốn chết à, xóc nảy như vậy anh Thành sao có thể chịu được?”“Ngồi chắc vào!” Minh Nhất không biểu cảm gì nói.

Dậm chân ga tăng tốc độ như bay!“A! A! Thành, sẽ chết ! ” Nala hét chói tai, lo lắng quay đầu nhìn phía sau, thấy mấy chiếc xe đen kịt đang lao tới!“Bọn họ, bọn họ sao lại đến nhanh vậy?” Bởi vì tốc độ xe quá nhanh, Nala chỉ có thể lớn tiếng nói, Minh Nhất mới có thể nghe thấy!“Xem ra cô đút lót không thành công rồi!” Minh Nhất nói.


Xe quẹo thật nhanh thành một đường cong, kính cửa ở ghế sau đập mạnh vào một cành cây lớn, Nala sợ hãi hét lên, gió đột nhiên thổi vào, mái tóc không dài của Nala bị gió thổi hất vào mặt, cô ta lo lắng nhìn vào băng ghế sau, không biết cú va chạm mạnh thế thành chủ sẽ như thế nào, cô ta lo lắng suýt chút nữa thì khóc thành tiếng.

Lúc này có một cái gì đó đen xì bay vào mặt cô ta, cô ta ngẫu nhiên dùng tay lấy xuống xem thử, thì ra là tóc giả.

Nhìn kỹ vào băng ghế phía sau thấy chăn mền bị xóc nảy lên thành đống, không có một bóng người nào!“Minh Nhất, tên khốn anh dám gạt tôi!” Nala lớn tiếng muốn đánh anh ta.

Nhưng tốc độ xe quá nhanh, cô ta bị giật ra phía sau, không thể đánh anh ta được.

Phía sau, Bố Lặc Ngạc lao đến và hét lên để họ dừng lại.

Gió rất mạnh, chiếc xe lao nhanh và giọng nói của Bố Lặc Ngạc bị gió cuốn đi trong nháy mắt.

Nala bị xóc nảy người, không thể phân biệt được đông tây nam bắc.


“Minh Nhất, thành chủ đâu rồi? Có phải ở chỗ người phụ nữ kia?”Minh Nhất lái xe địa hình trong rừng, đâu có thời gian và sức lực để trả lời cô ta.

Nala không biết tình huống bên Thanh Thanh cũng không khá hơn bao nhiêu.

Vân Lôi chở Thanh Thanh với tốc độ bàn thờ, mặc dù có ít người đuổi theo hơn bên chỗ Nala, nhưng vì Nala không có trên xe nên bọn chúng liền không cần bận tâm, lấy súng ra để ép Thanh Thanh và Vân Lôi.

May mà có A Hổ ngồi băng sau yểm trợ, nếu không thì đã bị bọn người của Bố Lặc Ngạc bắn thành tổ ong rồi.

Bên Nala bị Bố Lặc Ngạc đổi kịp, hắn ta liều mạng lái ngang hàng với xe của Minh Nhất, hai chiếc xe quẹt vào nhau tạo ra một tiếng động lớn!.