So về sở trường nàng có đã đánh không lại được hắn, huống chi giờ còn so về những phương diện khác, chẳng cần đánh nàng cũng đã biết trước kết cục, duy nhất kẻ thất bại gọi tên mình nàng thôi.
Đợi tới khi nàng định thần lại, khung cảnh nơi nàng cùng hắn xuất hiện đã khác hơn so với ở bên trong thế giới lấy tăm tối và hoang tàn làm chủ đạo kia, một khoảng trời rộng lớn bao la được bao phủ một màu khói sương mờ mịt, không thấy rõ thực sự hình dáng của nó ra sao, tuy vậy nàng lờ mờ thấu cảm được nơi đây từng là chốn nàng đã dừng chân qua.
" Ngươi hiểu rõ được bao nhiêu phần về thế gian...!Kahli " Thiên Hồ bất ngờ hỏi nàng một câu.
" Đủ để biết nó không đơn giản như cách nó mang ngươi tới nơi buồn chán và tẻ nhạt này.

Khổ đau, muộn phiền hay hết thảy những trải nghiệm con người phải trải qua không đơn thuần như gia vị của cuộc sống như họ tưởng.


Hiểu đơn giản hơn, nó chính là thứ họ phải trả cho những gì họ từng làm trong quá khứ, thứ có khi họ còn chẳng biết nó có xảy ra hay không ?! " Kahli tầm nhìn hướng về phía xa, rất nhanh đã trả lời cho câu hỏi hắn đưa ra cho nàng.
Không phải ngẫu nhiên những chuyện con người gặp phải ở kiếp này là chuyện họ được quyền lựa chọn, bởi lẽ chính họ phải trả nợ cho thế gian, cái nợ đó được gọi với cái tên Nghiệp Chướng.
" Vậy ngươi nghĩ sao về những con người ngày ngày vẫn an vui mỉm cười, không phải chịu những thứ ngươi vừa nói...!" Hắn đặt tiếp vấn đề cho nàng.
" Ha ha...!Không phải họ không phải chịu nghiệp mà chưa tới lúc họ phải gánh chịu nó thôi.

Bất kể ai, cho dù là thần tiên đi nữa cũng không thể tránh được luật Nhân- Quả hay Nghiệp Chướng về những chuyện họ đã từng làm qua.

Tương tự như ta chẳng hạn...!Cho dù ta chưa từng tạo ra Nhân gì, tuy nhiên thứ ta gieo rắc vào thế gian khi ta còn là Đại Tế Tư của Tháp Quang Minh kia cũng khiến cho ta vô tình mị hoặc những con người nhỏ bé kia về thế gian không có niềm đau, duy có thứ hạnh phúc giả tạo họ luôn truy cầu.

"
Kahli giọng đã có chút nhỏ lại khi nói tới vế sau, đúng là có rất nhiều chuyện nàng đã từng làm trong quá khứ đã không thể vãn hồi được, tưởng nhớ tới nó lại làm cho Nghiệp Lực của nàng có phần sôi trào nhè nhẹ.
" Đúng thế...!Thế gian muôn hình vạn trạng, dù ngươi có lựa chọn con đường nào đi nữa thì kết cục vốn đã được định trước cho ngươi ở phía cuối con đường.


Nhưng liệu rằng có thực sự một kiếp bình thường của nhân loại chỉ có để dành đi trả nợ cho những gì họ từng làm không ?? Những câu chuyện họ trải qua chắc chắn sẽ bao gồm nhiều thứ, ngọt ngào có, đau khổ có, yêu thương có, mỗi một thứ đều dần dà tạo nên một con người có đầy đủ cảm xúc.

Mặc dù ngươi có bao lần vương vấn với quá khứ đi nữa thì khi mở mắt ra vẫn là tương lai, kể cả bất định lại ẩn chứa những kì vọng không ngờ tới được.

"
Thiên Hồ thong dong nói, đồng thời làn sương mờ kia cũng dần dần khuất tan đi, lộ ra khung cảnh phía sau là hình dáng một ngôi làng nho nhỏ nằm ở lưng chừng núi, một nơi tưởng chừng như hiếm có bóng dáng con người có thể sống ở đây được.

Họ đang tấp nập làm những công việc thường ngày, dù cực nhọc vẫn có nụ cười nở trên khuôn mặt lấm lem kia.
Bất giác khung cảnh khiến Kahli như lâm vào hồi ức khi nàng mới trở thành học đồ của Thánh Quang Ma Đạo Sư Edras, một Kahli vô lo vô nghĩ, hồn nhiên thích tham dự vào những ngày hội hay những dịp đặc biệt của Vương Quốc Norman, không phải tiếp nhận công việc truyền đạo trên ngôi đền ánh sáng, không phải học cách huyễn hoặc thường dân đang mất niềm tin vào tín ngưỡng không có thật, mù quáng ảo tưởng về việc được ban phát thứ ân huệ vô thực...
" Ta cần ngươi trở thành một phần của ta, giúp ta biến thế giới ngươi coi như nó bị ô uế bởi sự giả tạo trở nên công bằng hơn.


Không biết...!Ngươi có đồng ý với nguyện vọng duy nhất của ta không, Kahli ?? " Hắn bất ngờ cầm lấy cả hai tay của nàng, ánh mắt nhìn thẳng vào đôi mắt màu tím của nàng đang hơi mơ màng nói.
" Ngươi...!Ngươi nói gì đó ?? Ta nghe không rõ...!" Kahli có hai tay bị hắn nắm chặt lấy không thể dứt ra được, tự nhiên nàng quên mất mình còn bốn tay khác không có bị hắn khống chế, không những vậy bốn tay đó cả bốn còn đang cầm những món vũ khí khác nhau, nếu nàng muốn hoàn toàn có thể sử dụng để kéo dãn khoảng cách đang dần bị thu hẹp giữa hai người.
Vấn đề là nàng lại không nỡ làm tổn thương hắn...!Ân...!Nghe có vẻ thiếu logic lại chính xác là những gì Kahli đang không hiểu nổi bản thân nàng, câu hỏi hắn vừa đưa ra nàng đều nghe rõ mồn một, hơn hết một điều...!Nàng thực sự động tâm trước lời mời gọi của hắn như thời khắc Volkath muốn nàng gia nhập vào Quân Đoàn Hắc Ám nhiều năm trước.
" Ta nói...!Ta muốn ngươi trở thành nữ nhân của ta...!" Hắn ranh mãnh nở nụ cười nói nhỏ bên tai nàng.
" Cái ...!Cái gì ?! Ngươi lại có hứng thú với cơ thể xấu xí của ta ? " Hết bất ngờ này tới bất ngờ khác khiến Kahli không hiểu nổi hắn thực sự muốn gì.