Chương 349:

Hai ngày trôi qua thấy ở trung tâm Kim Bảo thành lóe lên một cái trận đồ rồi một cột sáng phóng thẳng lên cửu thiên, trụ sáng tiêu tán liền có chín nhóm người xuất hiện, chín nhóm người này xuất hiện liền làm cho những người xung quanh sôi nổi bàn tán không thôi.

"Đây không phải là người của Cửu Đại Gia Tộc sao??"

"Kia là Trần gia, phía đó không phải Mộc gia sao?"

"Hướng đó là Hồng gia cùng với Mã gia và Cửu gia nữa."

"Bên này là Thịnh gia, Tiêu gia, Tịch gia và Khương gia, toàn bộ cửu tộc vậy mà tụ hội về đây, chuyện gì đang xảy ra?"

"Một ngày trước ta phát hiện ra rất nhiều thế lực có tiếng trên đại lục đi tới đây, không biết Kim Nguyên Bảo Cát cuối cùng đã đạt được bảo vật gì mà khiến cho nhiều thế lực đi đến đây như vậy."

Một người trong đám đông vốn hay để ý một vài chuyện liền liên kết chúng lại với nhau rồi nói ra suy nghĩ của mình, Cửu Đại Gia Tộc vừa đi không lâu truyền tống trận lại lóe lên một cái có bốn cái thế lực khác lại đến Kim Bảo Thành.

"Là Phúc Hải Thánh Quốc! Vị Thập Thất Hoàng Tử Công Tôn Mạc Tâm vốn rất ít xuất hiện vậy mà cũng đi đến đây."

"Kia là một trong Thập Nhị Tiên Tử của Tiên Thiên Thánh Quốc, Bích Họa Tiên Tử, nàng ấy thật xinh đẹp."

"Vân Phượng Thánh Quốc người của Bát Hoàng Thánh Tử, Trần Lục Thánh Tử cũng tới tham dự."

"Hỏa Tinh Thánh Quốc, Hỏa Thiên Đế Tử, Hỏa Vân Sơn Đế Tử cũng tới."

Bốn thế lực trong Lục Đại Thánh Quốc cuối cùng cũng xuất hiện ở Kim Bảo Thành càng làm cho những người xung quanh nghị luận tới điên đảo, Hàn Vũ Thiên ngồi ở trên đỉnh một mái nhà gần đó quan sát thì cười nhạt một tiếng, hắn không ngờ tới lại có đến bốn thế lực Thánh Quốc tham gia, chỉ là vật phẩm cấp Thánh lại thu hút nhiều kẻ mạnh đến đúng là điều ngoài ý muốn đối với hắn, Hỏa Vân Sơn đột nhiên nhìn về phía này bàn tay nâng lên một đạo hỏa cầu được ngưng tụ ném về phía Hàn Vũ Thiên.

Hàn Vũ Thiên vẫn ngồi ở đó nhìn lấy hỏa cầu cách bản thân chỉ một cánh tay thì thổi nhẹ một hơi, hỏa cầu rực lửa vậy mà bị đóng băng vẫn còn thấy được ngọn lửa trong khối băng nhưng nó không còn tản ra sức nóng nữa, Hàn Vũ Thiên cầm lấy băng cầu bóp nhẹ một cái liền vỡ vụn thẳng bụi phấn, hắn vung tay một đạo băng liên phóng thẳng tới Hỏa Vân Sơn với tốc độ cực cao, trong nháy mắt đó vị gọi là Đế Tử của Hỏa Tinh Thánh Quốc đã không kịp trở tay, một lão già mặc y phục màu đỏ hoa văn hỏa diễm khắp người bên cạnh giơ tay ra liền có hỏa diễm trào ra cùng với băng liên đối cứng một lúc lâu mới ngăn cản được, lão ta tràn đầy kinh ngạc nhìn kẻ thần bí kia nói:

"Thần Cảnh?"

Hàn Vũ Thiên nhìn chăm chú vào Hỏa Vân Sơn cười nói:

"Tiểu bối, hoàn cảnh của ngươi đúng là rất ít người dám trêu chọc vào, nhưng đừng vì thế mà ngông cuồng tự đại, bằng không sẽ có ngày ngươi chết còn thảm hơn bất kì kẻ nào khác."

Hỏa Vân Sơn cười nhạt một tiếng nói:


"Cả thiên hạ này còn có kẻ dám động vào Đế Tử như ta sao?"

Vừa dứt lời đột nhiên dưới mặt đất lao ra một đầu mộc long nuốt trọn lấy Hỏa Vân Sơn vào trong, lão già bên cạnh vung tay muốn giải cứu Đế Tử nhưng con mộc long đã sớm chui lại vào trong mặt đất lần nữa xuất hiện đã là ở trước mặt Hàn Vũ Thiên, Hỏa Vân Sơn sắc mặt đại biến được Hàn Vũ Thiên nắm cổ lôi ra từ trong miệng của mộc long, một cổ hàn khí lập tức khóa chặt tu vi của vị đế tử này lại, toàn thân Hỏa Vân Sơn vốn là tu hành hỏa diễm là một trong những công pháp hệ hỏa mạnh nhất đại lục, Thiên Thánh Phần Tâm Hỏa đứng ở ba vị trí đầu công pháp hệ hỏa mạnh nhất nhân tộc nhưng khi đối mặt với băng hàn đang xâm nhập sâu trong thân thể lại không cách nào có thể xua tan đi được làm cho một đế tử cao ngạo như hắn cũng phải sợ hãi tử vong đang đến gần, Hàn Vũ Thiên ném Hỏa Vân Sơn trở về không có trực tiếp giết hắn mà thản nhiên nói:

"Ta đã đánh lên thân ngươi một đạo băng phong, nội trong vòng hai năm nếu không thể hóa giải thì sẽ lập tức bị âm hàn ăn vào xương tủy lạnh đến thấu triệt, dù là Thần Tổ cũng không thể tự mình hóa giải được, trừ khi ngươi ăn vào một viên đan dược linh hồn cấp Thiên."

"Ngươi dám động thủ trên người đế tử! Muốn chết!"

Lão già bùng nổ khí tức Chuẩn Thần toàn thân hỏa diễm lao thẳng tới Hàn Vũ Thiên, nhưng còn chưa kịp ra tay thì đã thấy kẻ thần bí kia đã hóa thành tượng băng từ từ vỡ vụn trước mặt tất cả mọi người, Hỏa Vân Sơn đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh toát dù có thôi động hỏa diễm trong người đến đâu cũng không thể ngăn cản được sự lạnh giá này, chỉ trong một thời gian ngăn đã thấy đế tử sắc mặt trắng bệch thở ra từng hơi hàn khí, Trần Lục nhìn thấy Hỏa Vân Sơn như vậy thì lắc đầu thở dài nói:

"Không ngờ lại có kẻ trước mặt nhiều người như vậy động thủ với Đế Tử, nhưng cũng không trách được là do ngươi vô duyên vô cớ ra tay với hắn trước, xem lời vừa nãy e là hắn nói cũng rất nghiêm túc."

Bích Họa Tiên Tử che miệng cười nói:

"Dù là Đế Tử nhưng ngươi cũng chỉ mới là Thánh Nhân như chúng ta mà thôi, cũng được xem là yếu nhất trong hàng Đế Tử rồi, đừng có ra ngoài sinh sự rồi lại gặp rắc rối phải cầu cạnh người khác giúp đỡ."

"Hai năm đối với tu sĩ chúng ta chỉ là một cái nháy mắt, ngươi lo mà tự cứu lấy mình đi."

Công Tôn Mạc Tâm yên lặng nhất trong đám người cũng lên tiếng nói, bốn người bọn họ mang thân phận cao quý là hoàng tử, đế tử, tiên tử hay thánh tử nhưng tu vi Thánh Nhân viên mãn là thấp nhất trong thế lực của mình, họ được phong hiệu cao quý là do thiên phú tu luyện chưa đến trăm tuổi đã tu thành Thánh Nhân viên mãn của mình, được xem là thế hệ hoàng kim của nhân tộc đại lục, Hoàng Kim Thiên Kiêu Bảng so sánh thì có đến trăm thứ hạng mà Hỏa Vân Sơn là người mới nổi chỉ xếp thứ 56, Bích Họa là 50, Trần Lục thực lực viên mãn Thánh Nhân đã có thể cùng đối cứng với hạ vị Thánh Tông được xếp vào thứ hạng 30, Công Tôn Mạc Tâm tuy ít xuất hiện nhưng lại là kẻ có thể đánh bại hạ vị Thánh Tông, vượt qua cả ba kẻ còn lại đứng ở thứ hạng 21.

Công Tôn Mạc Tâm chính là vị Thánh Nhân trẻ tuổi cường đại nhất đại lục, từ thứ hạng 20 trở lên đã là thiên kiêu trẻ tuổi tu vi đều đã đạt Thánh Tông với vô số truyền kì, bốn vị trí đầu từ vạn cổ đến nay vẫn chưa hề thay đổi đều thuộc về Thiên Thần Điện, nếu có thay đổi thì chỉ có thứ hạng của bốn thiên kiêu kia lên xuống liên tục vì tranh dành đệ nhất bảng mà thôi, người từ thứ hạng mười sớm đã là Đạo Tổ khi chưa đến hai ngàn năm tuổi thọ, chính là thời kì thiếu niên nếu đặt thước đo tuổi thọ ở cảnh giới này.

"Điều tra kẻ vừa rồi, ta nhất định phải lột da bầm thây nghiền xương hắn!"

Hỏa Vân Sơn cơ thể run cầm cập giọng vô cùng yếu ớt mang theo tức giận nói với lão già bên cạnh, lão ta ôm quyền nhận lệnh rồi dùng ánh mắt ra hiệu cho hai tên cận vệ phía sau đi điều tra, đám người xung quanh khiếp sợ không nghĩ đến có kẻ lại dám động thủ với đế tử trước mặt nhiều người như vậy, nếu kẻ đó bị bắt thì kết cục sẽ vô cùng thảm hại.

Đoàn người của bốn thánh quốc cũng vào trong Kim Nguyên Bảo Cát để nghỉ ngơi một lúc, ở khu đấu giá rộng lớn nằm ở tầng 99 trong bảo cát, Hàn Vũ Thiên yên lặng ngồi ở trong gian phòng được sắp xếp riêng dành cho hắn có thể quan sát được toàn bộ buổi đấu giá, Mạc Đỉnh Chi bước tới vẻ mặt tươi cười nói:

"Đạo hữu, buổi đấu gia sắp bắt đầu rồi, hãy đem vật phẩm ra thôi."

Hàn Vũ Thiên vung tay một cái bình ngọc rơi đến trước khay đựng đồ bên cạnh, hắn thản nhiên nói:

"Hai món còn lại lát nữa tự ta có an bài, cô nương hãy đấu giá những món này trước."


Mạc Đỉnh Chi cười nhẹ rồi cầm lấy khay trên bàn rời đi, bên dưới cuối cùng đã có tiếng đẩy cửa với rất nhiều bóng người bước vào rất nhanh đã đầy hết chỗ, Mạc Đỉnh Chi mặc y phục đỏ chói bước lên sàn đấu giá nghiêm trang đứng ở bục giảng cao giọng nói:

"Như các vị đã biết thì buổi đấu giá hôm nay vô cùng đặc biệt, rất nhiều vật phẩm hiếm hoi và có cả Thiên Thánh Đan trong truyền thuyết xuất thế, không để quý vị chờ lâu thì Mạc Đỉnh Chi xin phép đem ra món đầu tiên, Huyết Lệ Linh Chi."

Thị nữ đem ra một cây linh chi huyết sắc ở nhụy lâu lâu sẽ chảy ra một giọt nước tinh khiết, cây linh chi này được một khối cầu bao bọc lại rễ vẫn còn trên một cục đất nhìn như vừa mới hái, những người xung quanh trố mắt kinh ngạc không ngờ món đấu tiên đã là Thánh Tông linh dược Huyết Lệ Linh Chi, nhưng mà người của cửu tộc và thánh quốc lại không thèm để ý đến món vật phẩm quý giá này, trong mắt bọn họ những cây linh chi cấp độ này không khác nào rác rưởi tùy tiện có thể lấy ra cả mớ, Huyết Lệ Linh Chi được đấu giá rất nhiệt tình.

Buổi đấu giá liên tục cho ra những món bảo vật quý giá cấp độ đều là từ Tông cấp cho đến Tổ cấp, đỉnh điểm là một kiện Bán Thần khí được rèn ra bởi một vị luyện khí sư Bán Thần nổi danh ở đại lục, người của Cửu Đại Gia Tộc đã không thể ngồi yên mà tranh nhau rao giá đẩy cho giá trị thanh Bán Thần cao lên ngất ngưỡng vượt xa so với Bán Thần khí phổ thông, cuối cùng thứ này là ra vào tay Trần gia với số lượng tinh thạch bỏ ra được tính bằng tỷ, Mạc Đỉnh Chi đem lên một cái bình ngọc vẻ mặt tươi cười nói:

"Đây là món bảo vật mà quý vị đã mong chờ từ lâu, Thiên Thánh đan dược lại còn loại đặc biệt tốt dành cho linh hồn Thánh Nhân."

Lời vừa dứt Hỏa Vân Sơn bên này vốn yếu ớt do hàn khí xâm nhập lại đột nhiên ngồi thẳng lưng dậy đôi mắt tràn đầy hào quang nhìn lấy bình ngọc bên trong, còn chưa đợi Mạc Đỉnh Chi nói thì Hỏa Vân Sơn cắt lời nói:

"Tám mươi ức linh thạch, hôm nay thứ này ta muốn, kẻ nào dám động lập tức vạn kiếp bất phục!"

Mọi người xung quanh lập tức yên lặng không ai lên tiếng với uy danh thánh quốc đứng sau của Hỏa Vân Sơn thì ngay cả Cửu Đại Gia Tộc cho dù không cam lòng cũng phải ngồi yên một chỗ, Trần Lục phe phẩy cây quạt thở dài nói:

"Hỏa Vân Sơn, đừng nghĩ chỉ có một mình ngươi là địa vị cao quý, trăm ức linh thạch."

Bích Hoa vừa bỏ miếng táo vào trong miệng cũng cười nhẹ nói:

"Thứ lỗi, hôm nay Thiên Thánh Đan dược này ta cũng muốn, hai trăm ức."

"Linh hồn không đủ, đây là thứ tốt để giúp ta tu bổ linh hồn vốn đã khiếm khuyết của mình, năm trăm ức."

Công Tôn Mạc Tâm không hổ là hoàng tử của thánh quốc vừa ra giá đã là tăng lên gấp mấy lần vượt xa cả ba người còn lại, cuộc chiến hoàng gia bây giờ mới chính thức bắt đầu, Hỏa Vân Sơn hừ lạnh nói:

"Tới hết đi, bảy trăm ức."

"Tám trăm ức."

"Chín trăm ức."

Bích Họa và Trần Lục theo sát không hề có ý định buông bỏ đối với Thiên Thánh đan dược, Công Tôn Mạc Tâm cũng là kẻ không chịu yếu thế cất giọng nói:


"Một tỷ hai trăm ức."

Hàn Vũ Thiên ngồi uống một ngụm trà cũng lập tức phun ra đầy bàn nhìn lấy vị hoàng tử của Phúc Hải Thánh Quốc bên dưới mà tràn đầy vui sướng nói:

"Hảo hoàng tử, ngươi đúng là một bảo khố di động, chỉ mới là mở đầu mà ngươi đã ra tay hào phóng như vậy, đợi ta lấy ra thêm hai món còn lại e là trực tiếp có thể đạt được gia tài lớn, ha ha ha ha."

Toàn trường yên lặng không còn ai dám ra giá kẻ cả ba vị thuộc về ba thánh quốc còn lại cũng không nghĩ tới Công Tôn Mạc Tâm lại ra giá cao đến như vậy, Mạc Đỉnh Chi gõ xuống ba tiếng búa liền mỉm cười ôn nhu nói:

"Viên đan dược Tiên Thiên Thánh Hồn Đan thứ nhất thuộc về thập thất hoàng tử Phúc Hải Thánh Quốc Công Tôn Mạc Tâm."

"Viên thứ nhất?"

Công Tôn Mạc Tâm đứng dậy nét mặt khó coi nhìn về phía Mạc Đỉnh Chi, nàng ta lấy ra từ trong bình ngọc tám viên đan dược làm cho mọi người ngây ra tại chỗ nhìn chằm chằm vào tám viên đan dược tản ra khí tức cao quý hơn Thánh Tông kia, Công Tôn Mạc Tâm nhìn Mạc Đỉnh Chi nói:

"Ngươi là lừa bọn ta?"

Mạc Đỉnh Chi bình tĩnh đứng ở nơi đó thản nhiên nói:

"Lừa ngài sao? Ban đầu ta còn chưa nói hết câu thì các vị tranh nhau đấu giá rồi, ta muốn ngăn cản nhưng chẳng ai quan tâm đến, nếu ngài có trách thì trách kẻ bắt đầu chuyện này."

Công Tôn Mạc Tâm lập tức quay đầu nhìn lấy Hỏa Vân Sơn bên này, toàn thân sát ý ngút trời nhìn chằm chằm vào đế tử của Hỏa Tinh Thánh Quốc, lão già bên cạnh thấy vậy cũng lập tức cau mày đứng che ở phía trước nhất đế tử, chiến tướng bên cạnh Công Tôn Mạc Tâm hừ lạnh đột nhiên động thủ một quyền vung ra đã kéo lão già ra ngoài, Công Tôn Mạc Tâm xuất hiện phía trước Hỏa Vân Sơn tay hóa trảo chộp vào yết hầu của hắn nhấc lên giận dữ nói:

"Nếu không phải nể mặt Hỏa Phi Phi thì bổn hoàng tử đã giết ngươi ngay tại đây rồi, còn để chuyện này lập lại thêm một lần nữa thì đừng trách ta ra tay độc ác."

Tướng quân thấy Công Tôn Mạc Tâm đã buông Hỏa Vân Sơn ra thì cũng ngừng động thủ với lão già, hắn biết Mạc Tâm hoàng tử chỉ là đang trút giận chứ không ra tay giết Hỏa Vân Sơn, bởi vì vị hoàng tử này có hôn ước với một vị công chúa của Hỏa Tinh Thánh Quốc chính là Hỏa Phi Phi một trong những nữ nhân xinh đẹp nhất đại lục, nếu vì giết một vị đế tử của Hỏa Tinh Thánh Quốc mà hủy đi hôn ước với vị tuyệt sắc mỹ nữ kia thì Công Tôn Mạc Tâm thấy không đáng chút nào.

Náo loạn này vừa dứt thì bên ngoài truyền vào một luồng khí màu xanh lục khiến cho tất cả mọi người đều phải kinh sợ lập tức dùng pháp lực hộ thân, công lớn lần nữa mở ra một nữ nhân mặc đồ bó sát mặt đeo mạng che mỏng trong đôi con ngươi có màu lục yêu dị lạ thường, Công Tôn Mạc Can nhướng mày nói:

"Độc Nữ, Ách Vân Dạ Nhi."

Người vừa mới tới đứng trong thế hệ hoàng kim thiên kiêu bài danh thứ 22 chỉ xếp sau Công Tôn Mạc Tâm, người đời gọi nàng là Độc Nữ bởi khả năng sử dụng độc đến lô hỏa thuần thanh của nàng, Ách Vân Dạ Nhi có một vị sư tôn cường đại tuy chỉ là viên mãn Thần Cảnh nhưng uy danh Độc Thần Độc Hùng lão nhân, ngay cả Lục Đại Thánh Quốc cũng không dám trêu chọc vào, sư tôn của nàng là một tán tu vì vậy nàng cũng không có bối cảnh hùng hậu như Công Tôn Mạc Tâm chống lưng, nhưng tự thân tu luyện còn có được loại độc thể hiếm thấy là Bích Lục Thôn Thiên Độc Thể mà vươn lên hoàng kim thiên kiêu bảng, nếu bối cảnh nàng tốt hơn một chút thì chính là dành lấy vị trí của Công Tôn Mạc Tâm một cách dễ dàng, so về thực lực thì từ thứ hạng 20 trở xuống không ai có thể đánh bại được Độc Nữ Ách Vân Dạ Nhi này, bởi vậy nàng mới toát ra vẻ cao ngạo không xem bất kì kẻ nào ở trong buổi đấu giá này vào trong mắt.

main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh