Lý Phàm nghe xong, tinh tế cân nhắc sau đó bừng tỉnh đại ngộ: “Tinh Hải Lưu Sa...!thì ra là thế.

Nhưng chỉ cần vẫn thiết là được sao? Còn có yêu cầu đặc thù gì khác không?”

“Có chứ, có chứ.”

Tiêu Hằng liên tục gật đầu, sau đó chậm rãi liệt kê từng yêu cầu cụ thể.

“Đầu tiên, vẫn thiết này phải có hình dáng tốt, bề mặt gập ghềnh thì không được.

Thứ hai, tổng trọng lượng của một mảnh ít nhất phải trên hai mươi lăm cân.

Sau đó...

Lý Phàm vừa nghe, vừa chặt chẽ ghi tạc trong đầu.

Chờ Tiêu Hằng nói xong, Lý Phàm cũng không quên lời hứa của mình.

“Nói đi, ngươi muốn những cái gì.”

Tiêu Hằng nhỏ giọng nói: “Ta chỉ muốn một mảnh sân tử tế, cộng thêm một công việc nhẹ nhàng một chút là được.

Đương nhiên, nếu có thể có vài thị nữ thì càng tốt.”


Lý Phàm vốn đã chuẩn bị sẵn sàng nghe Tiêu Hằng đòi hỏi vô độ, giờ phút này đã thấy đối phương có thể thỏa mãn với yêu cầu đơn giản làm hắn không khỏi mỉm cười lắc đầu.

“Không nghĩ tới đường đường là con trai Trấn Nam Vương, chỉ có chút yêu cầu như vậy sao? Ngươi có thể thêm một chút nữa, ta có tiếng nói trong Thiên Bảo lâu mà.”

Tiêu Hằng khéo léo từ chối: “Ta biết rõ năng lực của mình.

Có thể ăn ngon ở tốt, không cần sống mệt mỏi là ta đã thỏa mãn rồi.

Nếu đột nhiên có tài phú khiến người ta ghen tị, ngược lại dễ dàng đưa tới tai họa.”

Lý Phàm gật đầu, cũng không cưỡng cầu nữa.

Sau khi hai người lại hàn huyên vài câu, Tiêu Hằng cáo biệt.

“Có ý định tu hành không? Dù sao thiên nan vạn khổ đi tới đại thế giới Tu Tiên, cũng không thể uổng phí một chuyến phải không?” Lý Phàm đột nhiên hỏi trước khi hắn rời đi

“Sau này tính sau đi.

Ta thật sự không có hứng thú với tu tiên, ‘Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú’ vừa đọc đã buồn ngủ, hoàn toàn loại trừ chướng khí cũng không biết phải mất bao lâu.” Tiêu Hằng hứng thú rã rời hồi đáp, rời đi mà không quay đầu lại.

Sau khi tiễn Tiêu Hằng đi, Lý Phàm vội vàng chạy tới Thiên Bảo lâu.

Gặp được Ân Vũ Trân, Lý Phàm lặp lại luận thuyết của Tiêu Hằng về Tinh Hải Lưu Sa.

“Tinh Hải Lưu Sa chính là vẫn thiết? Đơn giản như vậy sao?”Ân Vũ Trân có chút bất ngờ.”Tiêu Hằng này đáng tin không?”

“Hẳn là không nói dối.” Lý Phàm khẳng định.

“Nhưng cũng không thể không xác nhận.” Lý Phàm đột nhiên chuyển đề tài: “Không phải ngươi nói thương hội Vạn Hoa sắp tới đảo Lưu Ly sao, đến lúc đó có thể từ trong miệng hắn thăm dò thực hư.”

“Là một ý kiến hay.” Ân Vũ Trân đồng ý: “Nếu có thể tiết kiệm được một khoản chi phí thì quá tốt.”

“Dù thế nào đi nữa vẫn phải âm thầm mua vẫn thiết phù hợp yêu cầu trước.

Hiện tại không có nhiều người biết về thứ này, qua không lâu nữa thì chưa chắc.

Mặt khác, lúc mua phải phải mua cũng những thứ khác để che giấu tai mắt người khác, đánh lừa dư luận.

Đồng thời, có thể sai người thả tin tức giả về Tinh Hải Lưu Sa ở trên thị trường Tinh Hải Lưu Sa để quấy đục nước.”

Lý Phàm suy nghĩ một lát, lại kiên nhẫn dặn dò.

Để bảo đảm số lượng cho linh trì tịnh thể, Lý Phàm cần phải lập một kế hoạch vẹn toàn


“Đại thúc, ngươi thật sự là không đơn giản nha.

Trước đây chỉ biết ngươi là Thông Linh Bảo Thể, không ngờ ngươi còn có bản lĩnh như vậy.” Ân Vũ Trân nhìn thấy Lý Phàm sắp xếp đâu vào đấy, trong mắt nhất thời nổi lên một chút tò mò.

“Đại thúc, trước đây ngươi làm gì thế?” Ân Vũ Trân không nhịn được mà hỏi.

“Dạy người ta đọc sách mà thôi.” Lý Phàm trả lời qua loa.

Ân Vũ Trân tỏ vẻ không tin.

“Được rồi, chuyện này giao cho ngươi làm, ta còn phải đi tu hành.

Trừ khi có tình huống đặc biệt, nếu không đừng quấy rầy ta.

Phải rồi, chuyện ta đã hứa với Tiêu Hằng, ngươi cũng thuận tiện xử lý đi nhé.” Cuối cùng Lý Phàm dặn dò một câu, sau đó rời khỏi Thiên Bảo lâu.

“Đại cát, sao lại là đại cát chứ?” Ân Vũ Trân kinh ngạc nhìn phương hướng Lý Phàm rời đi, trong ánh mắt tràn đầy khó hiểu.

Từ khi quen biết Lý Phàm tới nay, mỗi lần Lý Phàm dặn dò hắn dặn dò phải làm việc gì, dự cảm của nàng đều cho thấy đây là điềm báo đại cát.

Điều này gần như làm cho Ân Vũ Trân nghĩ rằng bản lĩnh xu cát tị hung của mình đã mất linh.

Phải biết rằng trước khi gặp Lý Phàm, nàng căn bản chưa từng gặp qua chuyện đại cát.

Ngược lại khi nàng từng muốn nuốt vào viên Ly Trần đan kia và bước lên con đường tu hành, dự cảm được con đường phía trước hung hiểm vạn phần, bách tử vô sinh, thỏa đáng dấu hiệu đại hung.

Dự cảm của Ân Vũ Trân nói cho nàng biết, chỉ cần thuận theo trợ giúp Lý Phàm thì tương lai chắc chắn sẽ không thiếu chỗ tốt.

Tuy rằng không biết ngày sau vị đại thúc này sẽ có thành tựu gì, nhưng Ân Vũ Trân vẫn lựa chọn tin tưởng trực giác của mình, dùng hết khả năng để trợ giúp Lý Phàm.

Vì thế, dưới sự bày mưu tính kế của Ân Vũ Trân, Thiên Bảo lâu bắt đầu toàn lực vận chuyển.


Trong lúc thu thập vẫn thiết, vì để che dấu tai mắt người khác, còn mua luôn một lượng lớn các vật tư chẳng hề liên quan khác.

Các thế lực khác trong đảo Lưu Ly nhận ra sự khác thường của Thiên Bảo lâu, đều âm thầm phái người đến điều tra.

Nhưng Ân Vũ Trân đã sớm có chuẩn bị, tự nhiên không thể tra ra nguyên nhân vì sao.

Ngược lại Thiên Bảo lâu dựa theo chủ ý của Lý Phàm, tung ra tin tức giả về Tinh Hải Lưu Sa.

Những thế lực khác biết có khả năng bị lừa gạt, đầu tiên là lựa chọn quan sát.

Nhưng trong đó có một nhà ôm ý nghĩ “Mua trước rồi nói sau, cho dù là giả cũng có thể bán đi”, chẳng hề kiêng dè mua những thứ liên quan đến lời đồn.

Vì thế, bọn họ cũng ngồi không yên.

Gia nhập đại quân mua sắm.

Trong lúc nhất thời, vật giá ở đảo Lưu Ly tăng cao, hỗn loạn không ngừng xảy ra.



Với tư cách là người khởi xướng tất cả, Lý Phàm chỉ im lặng ở trong Thính U lâu tu hành.

Mãi đến ba tháng sau, Ân Vũ Trân rốt cụ cũng liên lạc được với Hành tẩu thương hội của thương hội Thiên Hoa.