Cố‌ ‌Phong‌ ‌ôm‌ ‌con‌ ‌ngồi‌ ‌bên‌ ‌ngoài‌ ‌một‌ ‌lát,‌ ‌Cố‌ ‌Gia‌ ‌Duệ‌ ‌quả‌ ‌nhiên‌ ‌oa‌ ‌oa‌ ‌khóc‌ ‌lớn‌ ‌lên.

‌Trong‌ ‌tay‌ ‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌cầm‌ ‌bình‌ ‌sữa‌ ‌bột‌ ‌đã‌ ‌pha,‌ ‌thuần‌ ‌thục‌ ‌đút‌ ‌cho‌ ‌Cố‌ ‌Gia‌ ‌Duệ.

‌Hắn‌ ‌đút‌ ‌xong‌ ‌cho‌ ‌nhóc‌ ‌thối,‌ ‌nhìn‌ ‌nó‌ ‌yên‌ ‌lặng,‌ ‌mở‌ ‌đôi‌ ‌mắt‌ ‌to‌ ‌tròn‌ ‌xoe‌ ‌tiến‌ ‌vào‌ ‌thế‌ ‌ giới‌ ‌quan‌ ‌sát‌ ‌hàng‌ ‌ngày,‌ ‌quan‌ ‌sát‌ ‌daddy,‌ ‌mình‌ ‌cũng‌ ‌thở‌ ‌phào,‌ ‌suy‌ ‌nghĩ‌ ‌một‌ ‌chút,‌ ‌ vẫn‌ ‌là‌ ‌lấy‌ ‌điện‌ ‌thoại‌ ‌ra,‌ ‌gọi‌ ‌điện‌ ‌thoại‌ ‌cho‌ ‌Anna.

‌Anna‌ ‌bên‌ ‌kia‌ ‌nhanh‌ ‌chóng‌ ‌nhận:‌ ‌"Cố‌ ‌tổng?"‌ ‌ "Anna,"‌ ‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌suy‌ ‌nghĩ‌ ‌một‌ ‌chút‌ ‌nói,‌ ‌"Sắp‌ ‌tới‌ ‌cẩn‌ ‌thận‌ ‌chú‌ ‌ý‌ ‌đến‌ ‌tình‌ ‌hình‌ ‌công‌ ‌ ty‌ ‌của‌ ‌Cao‌ ‌Hưng‌ ‌Thịnh,‌ ‌tình‌ ‌huống‌ ‌thích‌ ‌hợp‌ ‌có‌ ‌thể‌ ‌suy‌ ‌nghĩ‌ ‌mua‌ ‌vào‌ ‌lượng‌ ‌lớn‌ ‌cổ‌ ‌ phiếu‌ ‌của‌ ‌bọn‌ ‌họ,‌ ‌đợi‌ ‌đến‌ ‌lúc‌ ‌vượt‌ ‌qua‌ ‌số‌ ‌định‌ ‌mức‌ ‌nhất‌ ‌định,‌ ‌đóng‌ ‌gói‌ ‌công‌ ‌ty‌ ‌của‌ ‌ Cao‌ ‌Hưng‌ ‌Thịnh‌ ‌kể‌ ‌cả‌ ‌mấy‌ ‌công‌ ‌ty‌ ‌truyền‌ ‌thông‌ ‌dưới‌ ‌cờ‌ ‌chúng‌ ‌ta‌ ‌thành‌ ‌sản‌ ‌ nghiệp,‌ ‌giá‌ ‌cao‌ ‌bán‌ ‌tháo‌ ‌ra‌ ‌bên‌ ‌ngoài."

‌Cao‌ ‌tổng‌ ‌trước‌ ‌kia‌ ‌còn‌ ‌từng‌ ‌bắt‌ ‌nạt‌ ‌Dư‌ ‌Bảo‌ ‌Nguyên,‌ ‌giờ‌ ‌tính‌ ‌toán‌ ‌nợ‌ ‌nần.

‌Hắn‌ ‌sẽ‌ ‌không‌ ‌tiếp‌ ‌tục‌ ‌giữ‌ ‌mặt‌ ‌mũi‌ ‌cho‌ ‌người‌ ‌này,‌ ‌mọi‌ ‌người‌ ‌lăn‌ ‌lộn‌ ‌ở‌ ‌thương‌ ‌giới,‌ ‌ mạnh‌ ‌nuốt‌ ‌yếu,‌ ‌vốn‌ ‌là‌ ‌vô‌ ‌cùng‌ ‌bình‌ ‌thường.

‌Anna‌ ‌ở‌ ‌bên‌ ‌kia‌ ‌dùng‌ ‌bút‌ ‌xoẹt‌ ‌xoẹt‌ ‌xoẹt‌ ‌ghi‌ ‌lại‌ ‌lời‌ ‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌nói,‌ ‌hỏi:‌ ‌"Vâng,‌ ‌tôi‌ ‌hiểu‌ ‌ rồi.

‌Còn‌ ‌có‌ ‌chuyện‌ ‌gì‌ ‌khác‌ ‌không?"‌ ‌ "Tạm‌ ‌thời‌ ‌không‌ ‌có,‌ ‌trước‌ ‌theo‌ ‌dõi‌ ‌tình‌ ‌huống,‌ ‌có‌ ‌việc‌ ‌báo‌ ‌lại‌ ‌tôi."

‌"Vâng."

‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌thu‌ ‌điện‌ ‌thoại,‌ ‌trong‌ ‌tay‌ ‌ôm‌ ‌con,‌ ‌yên‌ ‌lặng‌ ‌vào‌ ‌phòng‌ ‌bệnh.

‌Quả‌ ‌nhiên‌ ‌không‌ ‌ngoài‌ ‌dự‌ ‌đoán‌ ‌của‌ ‌Cố‌ ‌Phong,‌ ‌công‌ ‌ty‌ ‌của‌ ‌Cao‌ ‌tổng‌ ‌sắp‌ ‌tới‌ ‌có‌ ‌ chấn‌ ‌động‌ ‌lớn.

‌Cao‌ ‌tổng‌ ‌vốn‌ ‌đã‌ ‌bù‌ ‌lỗ‌ ‌3‌ ‌hạng‌ ‌mục‌ ‌lớn,‌ ‌hắn‌ ‌cuối‌ ‌cùng‌ ‌giống‌ ‌như‌ ‌con‌ ‌thuyền‌ ‌cứu‌ ‌ mạng‌ ‌túm‌ ‌chặt‌ ‌lấy,‌ ‌quyết‌ ‌chiến‌ ‌một‌ ‌bộ‌ ‌điện‌ ‌ảnh‌ ‌đầu‌ ‌tư‌ ‌lớn,‌ ‌sau‌ ‌khi‌ ‌chiếu,‌ ‌thu‌ ‌hoạch‌ ‌ về‌ ‌chửi‌ ‌rủa‌ ‌và‌ ‌bình‌ ‌luận‌ ‌tiêu‌ ‌cực‌ ‌của‌ ‌56‌ ‌dân‌ ‌tộc‌ ‌trong‌ ‌9‌ ‌triệu‌ ‌600‌ ‌ki‌ ‌lô‌ ‌mét‌ ‌vuông‌ ‌tổ‌ ‌ quốc‌ ‌dùng‌ ‌hơn‌ ‌trăm‌ ‌nghìn‌ ‌loại‌ ‌tiếng‌ ‌địa‌ ‌phương.

‌Phòng‌ ‌vé‌ ‌đương‌ ‌nhiên‌ ‌cũng‌ ‌chỉ‌ ‌có‌ ‌hai‌ ‌chữ,‌ ‌bết‌ ‌bát.

‌Vốn‌ ‌cũng‌ ‌không‌ ‌thu‌ ‌về‌ ‌được.

‌Công‌ ‌ty‌ ‌quản‌ ‌lý‌ ‌của‌ ‌Cao‌ ‌tổng,‌ ‌mắt‌ ‌xích‌ ‌tài‌ ‌chính‌ ‌đứt‌ ‌gãy‌ ‌hết,‌ ‌bên‌ ‌đầu‌ ‌tư‌ ‌quảng‌ ‌cáo‌ ‌ thương‌ ‌nhân‌ ‌toàn‌ ‌bộ‌ ‌rút‌ ‌lui,‌ ‌cổ‌ ‌phiếu‌ ‌xuất‌ ‌hiện‌ ‌kiểu‌ ‌sườn‌ ‌dốc‌ ‌rớt‌ ‌xuống,‌ ‌ở‌ ‌điểm‌ ‌ mấu‌ ‌chốt‌ ‌nào‌ ‌đó‌ ‌bị‌ ‌Anna‌ ‌dùng‌ ‌username‌ ‌mua‌ ‌vào‌ ‌lượng‌ ‌lớn,‌ ‌công‌ ‌ty‌ ‌sắp‌ ‌đổi‌ ‌chủ.

‌Lúc‌ ‌Anna‌ ‌dùng‌ ‌điện‌ ‌thoại‌ ‌hồi‌ ‌báo‌ ‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌tình‌ ‌huống,‌ ‌cảm‌ ‌thán‌ ‌liên‌ ‌tục:‌ ‌"Cố‌ ‌tổng‌ ‌ thật‌ ‌đúng‌ ‌là‌ ‌liệu‌ ‌sự‌ ‌như‌ ‌thần‌ ‌......chúng‌ ‌ta‌ ‌không‌ ‌cần‌ ‌lập‌ ‌mảng‌ ‌sản‌ ‌nghiệp‌ ‌giải‌ ‌ trí‌ ‌chứ?"‌ ‌ "Không‌ ‌có‌ ‌kế‌ ‌hoạch‌ ‌này,"‌ ‌Trong‌ ‌tay‌ ‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌nghịch‌ ‌một‌ ‌chiếc‌ ‌đồng‌ ‌hồ,‌ ‌"Chỉ‌ ‌là‌ ‌ cạnh‌ ‌tranh‌ ‌thương‌ ‌mại‌ ‌bình‌ ‌thường‌ ‌và‌ ‌tiên‌ ‌đoán‌ ‌thôi."

‌Anna‌ ‌gật‌ ‌gật‌ ‌đầu,‌ ‌ở‌ ‌bên‌ ‌kia‌ ‌do‌ ‌dự‌ ‌một‌ ‌chút,‌ ‌vẫn‌ ‌mở‌ ‌miệng‌ ‌nói:‌ ‌"Còn‌ ‌có‌ ‌chuyện‌ ‌này‌ ‌......phải‌ ‌báo‌ ‌cáo."

‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌cau‌ ‌mày:‌ ‌"Cô‌ ‌nói."

‌"Năm‌ ‌nay‌ ‌thật‌ ‌đúng‌ ‌là‌ ‌thời‌ ‌buổi‌ ‌rối‌ ‌loạn,"‌ ‌Anna‌ ‌thở‌ ‌dài,‌ ‌"Lục‌ ‌thị‌ ‌khoảng‌ ‌thời‌ ‌gian‌ ‌ này‌ ‌cũng‌ ‌tình‌ ‌hình‌ ‌không‌ ‌ổn."

‌"Tôi‌ ‌cũng‌ ‌nghe‌ ‌thấy,‌ ‌cô‌ ‌nói‌ ‌chi‌ ‌tiết."

‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌bình‌ ‌tĩnh‌ ‌nói.

‌"Là‌ ‌vậy,‌ ‌Lục‌ ‌thị‌ ‌trước‌ ‌kia‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌tiếp‌ ‌nhận‌ ‌thì‌ ‌làm‌ ‌chủ‌ ‌kinh‌ ‌tế‌ ‌thực,‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌ sau‌ ‌khi‌ ‌nhậm‌ ‌chức‌ ‌đã‌ ‌mở‌ ‌WenChuang‌ ‌Media,‌ ‌phát‌ ‌triển‌ ‌E-commerce‌ ‌mới,‌ ‌cho‌ ‌nên‌ ‌ mới‌ ‌có‌ ‌thể‌ ‌dẫn‌ ‌dắt‌ ‌Lục‌ ‌thị‌ ‌tốt‌ ‌như‌ ‌vậy,"‌ ‌Anna‌ ‌dừng‌ ‌một‌ ‌chút,‌ ‌"Nhưng‌ ‌kể‌ ‌từ‌ ‌khi‌ ‌Lục‌ ‌ Dương‌ ‌bị‌ ‌đuổi‌ ‌khỏi‌ ‌Lục‌ ‌gia,‌ ‌để‌ ‌Lục‌ ‌Nham‌ ‌tiếp‌ ‌nhận,‌ ‌hắn‌ ‌căn‌ ‌bản‌ ‌không‌ ‌có‌ ‌kinh‌ ‌ nghiệm‌ ‌và‌ ‌cái‌ ‌nhìn‌ ‌về‌ ‌phương‌ ‌diện‌ ‌này,‌ ‌chỉ‌ ‌sống‌ ‌nhờ‌ ‌thế‌ ‌lực‌ ‌cũ."

‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌gật‌ ‌gật‌ ‌đầu,‌ ‌Lục‌ ‌Nham‌ ‌và‌ ‌Lục‌ ‌Dương,‌ ‌rốt‌ ‌cuộc‌ ‌ai‌ ‌mới‌ ‌là‌ ‌đại‌ ‌công‌ ‌thần‌ ‌ của‌ ‌Lục‌ ‌thị,‌ ‌hắn‌ ‌vẫn‌ ‌hiểu.

‌"Mấy‌ ‌năm‌ ‌nay‌ ‌kinh‌ ‌tế‌ ‌thực‌ ‌gặp‌ ‌phải‌ ‌khó‌ ‌khăn,‌ ‌sản‌ ‌nghiệp‌ ‌vốn‌ ‌có‌ ‌của‌ ‌Lục‌ ‌thị‌ ‌đã‌ ‌ không‌ ‌cách‌ ‌nào‌ ‌chống‌ ‌đỡ‌ ‌được,‌ ‌chỉ‌ ‌có‌ ‌thể‌ ‌dựa‌ ‌vào‌ ‌mấy‌ ‌trụ‌ ‌cột‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌mới‌ ‌ khai‌ ‌phá.

‌Nhưng‌ ‌Lục‌ ‌Nham,‌ ‌cái‌ ‌nhìn‌ ‌ngắn,‌ ‌thủ‌ ‌đoạn‌ ‌không‌ ‌đủ,‌ ‌mấy‌ ‌sản‌ ‌nghiệp‌ ‌lớn‌ ‌ của‌ ‌Lục‌ ‌thị‌ ‌ở‌ ‌trong‌ ‌tay‌ ‌hắn‌ ‌hao‌ ‌mòn,‌ ‌sắp‌ ‌tới‌ ‌lại‌ ‌gặp‌ ‌phải‌ ‌thay‌ ‌đổi‌ ‌chính‌ ‌sách‌ ‌của‌ ‌ chính‌ ‌phủ,‌ ‌e‌ ‌là‌ ‌......"

‌"Tôi‌ ‌nghĩ,‌ ‌Lục‌ ‌gia‌ ‌hiện‌ ‌giờ‌ ‌hắn‌ ‌đã‌ ‌sắp‌ ‌loạn‌ ‌cào‌ ‌cào."

‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌cầm‌ ‌điện‌ ‌thoại,‌ ‌âm‌ ‌ thầm‌ ‌gật‌ ‌đầu.

‌Hắn‌ ‌mặc‌ ‌dù‌ ‌từng‌ ‌ghen‌ ‌với‌ ‌Lục‌ ‌Dương,‌ ‌nhưng‌ ‌hắn‌ ‌cũng‌ ‌rất‌ ‌thừa‌ ‌nhận‌ ‌thủ‌ ‌đoạn‌ ‌của‌ ‌ Lục‌ ‌Dương.

‌Một‌ ‌chiêu‌ ‌lấy‌ ‌lui‌ ‌làm‌ ‌tiến‌ ‌như‌ ‌vậy,‌ ‌khiến‌ ‌xí‌ ‌nghiệp‌ ‌Lục‌ ‌thị‌ ‌bấp‌ ‌bênh,‌ ‌Lục‌ ‌Nham‌ ‌ngay‌ ‌ cả‌ ‌muốn‌ ‌tiếp‌ ‌tục‌ ‌ngồi‌ ‌vị‌ ‌trí‌ ‌tổng‌ ‌tài,‌ ‌những‌ ‌người‌ ‌khác‌ ‌của‌ ‌Lục‌ ‌gia‌ ‌cũng‌ ‌sẽ‌ ‌không‌ ‌ chịu.

‌Mà‌ ‌tầm‌ ‌quan‌ ‌trọng‌ ‌của‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌đối‌ ‌với‌ ‌Lục‌ ‌gia,‌ ‌cũng‌ ‌vì‌ ‌vậy‌ ‌trở‌ ‌nên‌ ‌càng‌ ‌rõ‌ ‌ ràng.

‌Lục‌ ‌gia‌ ‌chỉ‌ ‌cần‌ ‌mở‌ ‌miệng‌ ‌cầu‌ ‌xin‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌quay‌ ‌về,‌ ‌như‌ ‌vậy‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌liền‌ ‌có‌ ‌ quân‌ ‌cờ‌ ‌đàm‌ ‌phán.

‌Về‌ ‌phần‌ ‌quân‌ ‌cờ‌ ‌này‌ ‌có‌ ‌đủ‌ ‌nặng‌ ‌không,‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌muốn‌ ‌dùng‌ ‌quân‌ ‌cờ‌ ‌này‌ ‌đổi‌ ‌ lấy‌ ‌thứ‌ ‌gì‌ ‌......hẳn‌ ‌chính‌ ‌y‌ ‌đã‌ ‌nghĩ‌ ‌kỹ.

‌Lúc‌ ‌Cố‌ ‌Phong‌ ‌cúp‌ ‌điện‌ ‌thoại‌ ‌liền‌ ‌nghĩ,‌ ‌lần‌ ‌này,‌ ‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌và‌ ‌Lộ‌ ‌Dương,‌ ‌e‌ ‌là‌ ‌bên‌ ‌ được‌ ‌lợi‌ ‌lớn‌ ‌nhất‌ ‌sau‌ ‌đại‌ ‌loạn‌ ‌của‌ ‌Lục‌ ‌thị.

‌Lục‌ ‌Dương‌ ‌quả‌ ‌nhiên‌ ‌rất‌ ‌thủ‌ ‌đoạn!‌ ‌