Sáng hôm sau, ba nhân vật có thể nói là cự đầu của vùng Đông Châu cùng nhau xuất phát tới Thăng Tiên đỉnh.
Dù võ giả không thể ngự không phi hành như tu tiên giả nhưng mà khinh công bay lên vẫn là có.

Càng nói chi, Trần Thiên cùng Tần Chính đều đã tông sư chi cảnh.
Càng phải nói thêm, Trần Thiên sau khi từ tiểu viện trở về đã đột phá tới tông sư hậu kỳ cách nóc nhà còn một chút.

Tần Chính hôm qua phát hiện điều này cũng gặng hỏi liên tục.
Trần Thiên cùng Tần Chính nội công thâm hậu nhiều nhanh chóng tiến lên đằng trước.

Tới mức, Trần Tân dù là đế vương một nước nhưng cũng bị hai người bỏ lại đằng sau.

Trần Tân đi cùng người khác luôn được nhún nhường đi trước nhưng mà trước mặt cường giả hắn xác thực chưa là gì.
Tông sư di chuyển chính là rất nhanh.

Qua nửa ngày đường, ba người họ liền tới chân núi Thăng Tiên.

Tần Chính ngựa quen liền muốn phóng lên tiếp liền bị Trần Thiên một tay kéo lấy.
Tần Chính gương mặt khó hiểu hỏi : “Làm gì ?”
Một chặng đường tới đây không phải luôn phi hành sao giờ tự nhiên bị kéo lại khiến Tần Chính đích thực khó hiểu ra mặt.
Nhưng mà, đối diện Trần Thiên chỉ lạnh lùng nói : “Công tử tiểu viện ngay trên đỉnh núi.

Nếu ngươi muốn khoe khoang công phu mèo cào liền tiếp tục a.”
Tần Chính nghe vậy liền dừng.

Dù sao người kia liền ở trên hắn cũng không dám mạo phạm nhưng khi nghe Trần Thiên nói công phu của hắn trước mặt của người kia chỉ là mèo cào hắn có chút không phục đây.
Dẫu sao a, tông sư đỉnh phong là trần nhà cũng không phải nói chơi.

Một chưởng toàn lực kết hợp với võ bộ đánh tới liền có thể phá núi cũng chẳng đùa.

Nghe đến đấy, Tần Chính càng tò mò xem người kia rốt cuộc là ai ?
Ba người đi bộ tiến lên.


Cũng không dám đi quá nhanh, quá mạnh dù sao trước mặt cường giả vẫn là kém một điểm liền tốt.

Phô trương mới thành trò cười đây.
Ba người tiến đến trước cửa tiểu viện.

Dù đây là lần thứ hai Trần Tân cùng Trần Thiên tiến đến nhưng hai người vẫn có chút cảm giác khác lạ.

Tựa như mỗi lần đến đây đều là toàn được đổi thay thứ mới.
Tần Chính nhìn tiểu viện cũng không nói gì.

Hắn còn tưởng cường giả sẽ xa hoa hưởng thụ một tòa cung điện nguy nga thị nữ đầy đủ đây.

Nhưng mà, cũng sẽ có cường giả lại ẩn mình như vậy.

Giống như lần trước trong sơn cốc hắn gặp một lão nhân gia.

Tưởng là một lão già qua đường ai ngờ lại là cao thủ mai sơn ẩn tích.
Người này hẳn sẽ như vậy a ?
Đang lúc mỗi người một tâm tư khác nhau thì cánh cửa tiểu viện mở ra.

Tiểu Vân hắn bước ra ngoài.

Dù ở một mình nhưng Tiểu Vân hắn vẫn luôn mở cửa tiểu viện đón gió mới.
Cũng đúng lúc cửa tiểu viện mở ra, một đại hắc cẩu liền nhanh chóng chạy ra theo.

Nói về đại hắc cẩu này một chút, đó đương nhiên là vật hắn mua từ hệ thống.

Ở một mình liền quá nhàm chán, Tiểu Vân sau khi bước vào cánh cổng về liền mua nó.
Ban đầu, hắn còn định mua một con hồ ly về.

Biết đâu chăm chỉ vuốt vuốt lại hóa thành người như Đắc Kỷ, vậy cuộc sống của hắn chính là viên mãn.


Nhưng mà, khi nhìn giá hồ ly Tiểu Vân hắn lập tức thu hồi tâm tư.
Không sai, hơi đắt một chút chính là hơn 500000 điểm kinh nghiệm mà thôi sau này kiếm liền được.

Bỏ ý định hồ ly, Tiểu Vân hắn tìm kiếm mèo.

Dẫu sao biết đâu cuộc sống lại có thể theo mấy cái trend tiktok gì gì đó kiếp trước của hắn.

Đang nuôi mèo yên bình, một ngày tung nó lên cái hóa thành một cô gái trong tầm tay.

Dù chưa chắc cô gái ấy như Đắc Kỷ nhưng cũng không sao, hắn chấp nhận a.
Cuộc sống a, chính là toàn đau khổ.

Mơ mộng vẫn là mơ mộng, nhìn xem giá mua trên hệ thống Tiểu Vân tâm tư lần nữa nhanh chóng thu hồi.
Một con mèo mà thôi, hệ thống ngươi cũng không nên bán đắt như vậy a.

Một con mèo tới hơn 200000 điểm kinh nghiệm thật sự khác gì bán thận đây.
Thế là, tâm tư mua mèo của hắn nhanh chóng tắt ngỏm.

Hắn quan sát một hồi vẫn là không có thứ gì khả thi.

Lúc ấy vốn là định tắt khung màn hình hệ thống đi lại nhìn thấy dấu hỏi chấm.

Dấu hỏi chấm hắn quen thuộc, chính là lần trước 5000 điểm của hắn cũng bấm vào đây liền cộng thêm vào mị lực.
Dấu hỏi chấm nói cho đúng theo hệ thống chính là một cái sự lựa chọn ngẫu nhiên.

Nhìn xem giá, 20000 điểm kinh nghiệm vẫn là còn được.

Hắn lần này đi vào thu hoạch không sai biệt lắm kiếm hơn 30000 nghìn điểm kinh nghiệm liền dùng mười ngàn mua ít đồ vật dụng cùng linh dược trồng ở tiểu viện.
Còn hơn 20000 nghìn liền quyết định dùng mua dấu hỏi chấm.

Dẫu sao a, hai mươi ngàn đổi được một hồ ly chính là quá lời, liền đổi một chú mèo cũng là lãi lớn.


Suy nghĩ xong, Tiểu Vân hắn bấm vào.
Và kết quả đương nhiên là cái con đang đi cạnh hắn đây, đại hắc cẩu.

Dù trên bảng hệ thống không hiện bán nó nhưng bấm vào hỏi chấm liền mấy giây sau đại hắc cẩu xuất hiện gương mặt ngốc nghếch nhìn lấy hắn.
Tiểu Vân gương mặt ngơ ngác nhìn lại đại hắc cẩu.

Hai người nhìn nhau đắm đuổi thật lâu đều không biết diễn tả sao.

Hắn biết hệ thống lừa hắn a.

Mặt hàng không có bán lại cho vào dấu hỏi chấm ?
Thế là, hắn vốn định chửi một trận liền nhìn vào khung bảng cửa hàng thấy đại hắc cẩu.

A đích thực có trên cửa hàng nhưng nó lại là hàng khuyến mãi khi mua đồ vật.
Tiểu Vân hắn muốn chửi thật lớn nhưng hắn lại nhịn.

Được rồi, méo mó có hơn không.

Thế là, bây giờ liền có một đại hắc cẩu luôn theo kè kè hắn.
Lại nói một chút về đại hắc cẩu, gọi là đại hắc cẩu chính là do hệ thống để tên sẵn ban đầu chứ thân hình của đại hắc cẩu cũng không quá to lớn.

Nhìn bề ngoài chỉ cao tầm 50 cm và theo Tiểu Vân chú ý nhất là đôi mắt lại lờ đờ ngốc nghếch đến lạ.
Theo Tiểu Vân cùng đại hắc cẩu đi ra ngoài, Trần Thiên Trần Tân và Tần Chính đứng ngoài đều nhìn thấy.

Trần Thiên, Trần Tân nhìn thấy Tiểu Vân liền quen thuộc bước lên trước chào hỏi nhưng mà Tần Chính lại khác.
Hắn còn đang trong suy nghĩ ngờ vực xem thử cao thủ kia sẽ là vị lão già ra sao nhưng nào ngờ bước ra mở cửa lại là một người thanh niên trẻ tuổi ? Nhìn thấy Trần Vân hắn chỉ đơn giản nghĩ xem ra là một đồ đệ của người kia a.
Tiếp đó, hắn nhưng lại thấy Trần Thiên và Trần Tân chủ động bước lên trước điều này khiến hắn có chút khó hiểu.
Dù sao chỉ là đồ đệ của người kia, nếu như gặp ba người tiến tới phải bước lên chào trước.

Nhưng mà Trần Thiên cùng Trần Tân bước lên lại khiến hắn không hiểu bước đi theo.
Đón lấy bước chân ba người đi tới, Tiểu Vân hắn cũng đã biết.

Hắn lên đến cấp này cũng đâu phải chỉ để cho đẹp chỉ số thôi đâu.

Biết được ba người tới hắn mới ra mở cửa đón khách mà.


Ba người đi tới, Tiểu Vân nhìn thấy trước tiên nở nụ cười.
Đây đều là trưởng bối của hắn, không được thân thiết nhưng vẫn là có quan hệ.

Chưa kịp mở miệng chào hỏi Tiểu Vân liền được Trần Tân cướp lời trước : “Tiểu Vân a, nay chúng ta lại đến thăm con đây.”
Tiểu Vân hắn rõ ràng hoàng cung bận bịu nhưng mà người phụ thân cùng lão tổ lại vẫn đến thăm hắn như vậy khiến hắn có chút cảm động.

Chưa nói tới a, hắn đi xuống thôn cũ mua đồ vẫn là nghe được Đại Nam Hoàng Triều đang không ngừng lớn mạnh.
Mà một đế quốc lớn mạnh đó chính là mở rộng lãnh thổ, tăng thêm quân số.

Mở rộng lãnh thổ ắt có chiến tranh.

Dù cho có chiến tranh xảy ra nhưng mà phụ thân cùng lão tổ vẫn tới thăm hắn mà bây giờ còn là sáng sớm a.

Hẳn là hai người đi cả trong đêm đây.
“Phụ thân, lão tổ hai người tốt.” Tiểu Vân dứt lời, ánh mắt lưu chuyển sang người thứ ba kia.

Trần Thiên thấy liền nhanh chóng nói : “Tiểu Vân a, đây là Tần Chính cũng là bạn của ta.

Cùng tiện đường tới đây liền đến a, sẽ là không phiền đi.”
Trần Thiên hắn vẫn luôn quan tâm đến cảm nhận của người cháu trai này.

Dù sao, bây giờ hoàng triều muốn phát triển cũng là phải nhờ đến Tiểu Vân chống lưng.

Chưa nói tới, có thể cơ duyên đột phá đại tông sư trong truyền thuyết cũng là ở đây a.

Nếu mà Tiểu Vân sắc mặt không vui, hay không thuận mắt vậy liền nguy.
Một tông sư đỉnh phong không thể bù được cho Tiểu Vân a.

Tiểu Vân hắn chính là một kiếm qua bóng mờ chém tông sư đỉnh phong đây.
Tiểu Vân hắn nghe lão tổ giới thiệu cũng chỉ thoáng gật đầu, chào hỏi qua liền không để ý.

Người nào không ảnh hưởng quá tới hắn liền được.

Nhìn ba người đứng ngoài không được, Tiểu Vân hắn liền mở lời : “Cái kia lão tổ, phụ thân, Tần lão, ta vào pha trà trước.

Ba người tiến vào sau.”