Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Sắc trời đã tối, Ngô Minh nhìn xuyên qua ô cửa sổ mạn tàu có thể trông thấy cảnh vật bên ngoài.

Trên bờ có đất hoang, ngẫu nhiên có thể thấy được đồng ruộng phía xa xa. Vừa vặn lúc này có thể nhìn thấy cảnh tượng nông phu dắt trâu trong ánh chạng vạng trở về nhà.

Từ hình dạng y phục trên người nông phu, cùng với dựa trên kiểu tóc phán đoán, tựa hồ tiếp cận với thời Đường Tống trong lịch sử địa cầu.

Đừng nghĩ đến những thứ này, đầu tiên lo lắng chính mình không nên chết đói ở chỗ này. Ngô Minh lắc lắc đầu, tóc mai thiếu nữ đen óng phất phơ trước mắt không ngừng nhắc nhở chính mình không phải là cái người “xuyên việt” may mắn.

Ở một thế giới khác chính mình chắc là bị phán định tử vong rồi đi? Ba mẹ nhất định rất đau đớn. Lúc thu thập di vật liệu sẽ phát hiện chen lẫn ở bên trong giá sách có bản H?

Còn có một vài trò galgame chưa có chơi qua, nhưng chính mình lại trở thành nữ nhân vật bị chiếm đoạt…

Còn là giam cầm theo hướng hình tượng nữ nhân vật chính Hentai…

Trời ạ!

Tĩnh táo một chút, hiện tại trước tiên nên nghĩ cách làm sao để sống sót.

Ngô Minh bắt đầu phán đoán tình thế.

Không có nước, không có đồ ăn, ít nhất phải vượt qua hai ngày nữa, hai người huyền khí võ giả kia mới có thể trở lại xem kết quả tiền đặt cược.

Mình bây giờ là thân thể của nữ hài, khoảng chừng trên dưới mười bốn tuổi, đã bắt đầu phát dục cũng bắt đầu tích lũy mỡ. Nếu như có nước, chống đỡ hai ngày nữa không có vấn đề.

Ngô Minh ha hả cười, nhìn toàn thân, ngoại trừ đầu tóc đã khô ra, phía dưới đều còn ướt nhẹp.

Đặc biệt quần áo thấm nước dính sát vào da thịt, ngưng tụ đầy nước sông, làm người ta cảm giác cả người lạnh lẽo.

Sống sót có gì khó khăn? Nếu là cô gái kia, có lẽ thực sự lo âu. Nhưng mình thế nhưng là nam a, một thân y phục ẩm ướt chính là nước uống.

Ngô Minh giơ cánh tay lên, quan sát trù y hồng nhạt trên người. Xem từ góc độ điện ảnh và kịch truyền hình trước đây suy đoán, loại tơ lụa này thuộc vào hàng trung đẳng, không tính xa xỉ cũng không mất thể diện.

Ngẫm lại nàng kia hình như mới bán được mười lượng bạc, chắc là bởi vì đi tới cái gì Nguyên Liệu Điện, ở trên đường mới được an bài thay đổi quần áo tốt hơn.

Được rồi, trong đầu đã từng vang lên thanh âm máy móc, có nói qua bộ y phục này không phải là [ biến đổi ] ra sao?

Vừa nghĩ đến đây, trong đầu Ngô Minh đột nhiên vang lên: ( xác nhận ý đồ cải biến quần áo.)

Cái bộ quần áo này đột nhiên như biến thành trạng thái gợn nước hay gì đó, nó bắt đầu chậm rãi phiêu động giống như là trôi nổi ở mặt ngoài thân thể Ngô Minh vậy.

Theo ý của Ngô Minh, không ngừng có thủy thể như là bị thúc động tập trung, dần dần hội tụ bên trên cổ tay phải.

Trù y khôi phục nguyên dạng bằng lụa, nhưng trang phục trên cổ tay Ngô Minh đã khép lại tạo thành hình dạng một cái bát to bằng chiếc ô, trong đó chứa đầy nước sông.

Nước sông trong trẻo thế mà lại không có thẩm thấu qua bộ trù y hình cái bát này, nước ở trong đó theo thân tàu nhấp nhô mà hơi lay động nhộn nhạo.

Ngô Minh kinh ngạc đến không khép miệng lại được. Cái này hoàn toàn phá vỡ quy luật tự nhiên, làm hắn nhất thời không phản ứng kịp.

Bất quá, hắn rất nhanh tiếp thu. Điều quá đáng hơn đều đã trải qua, chính một trạch nam có thể biến thành nữ, còn nhìn thấy hai người huyền khí võ giả.

Ngô Minh bắt đầu học được cách khống chế loại quần áo biến hóa này, thậm chí có thể dùng ý niệm đem quần áo dạng cái bát kia chậm rãi di động.

Lợi hại!

Tuy rằng cái tiến hóa khung máy móc kia giải thích gì đó nghe không hiểu, nhưng tựa hồ rất hữu dụng a. Ngô Minh bắt đầu vui vẻ trong lòng.

Đúng rồi, bộ y phục này có thể trở nên cứng rắn không? Hoặc là như xúc tu có thể vươn dài? Thậm chí có thể biến thành cái chìa khóa mở cửa? Ngô Minh bất chợt nảy sinh ý tưởng.

( năng lượng không đủ, không tìm thấy chương trình khởi động chiến đấu. Quần áo biến hóa chỉ có tác dụng như một loại trang sức, không cách nào hình thành kéo dài.) âm thanh máy móc trong đầu lại đột nhiên phát ra tiếng đưa ra đáp án.

Ngươi là ai? Ngô Minh vội vã nỗ lực dụng ý niệm liên lạc với cái thanh âm này, nhưng lại không hề có trả lời.

Biến hóa phục sức hóa ra chỉ là thay đổi hệ thống quần áo, không thể biến thành xúc tu quái a, trách không được gọi là biến hóa mà không phải biến đổi…

Hình như có chút tiếc nuối không tên? Kỳ thực trở thành xúc tu quái so với trở thành nữ nhi bạc nhược cũng không kém đến nỗi nào.

Theo thói quen liên tưởng đến mấy cảnh nhạy cảm của quái vật xúc tu với mấy em gái 2D, Ngô Minh nghĩ tới đây có chút bất đắc dĩ, tiện đà thử dụng ý niệm cải biến thân thể.

Thanh âm máy móc trong đầu lại đột nhiên nhắc nhở: ( trạng thái hiện nay, không cách nào cải biến thân thể.)

Trạng thái hiện nay? Trên phương diện này nhưng là ẩn chứa rất nhiều ý tứ hàm xúc a… Ngô Minh đột nhiên cảm giác tựa hồ mình còn có cơ hội rất lớn để khôi phục nam thân.

Được rồi, chí ít hiện tại đã giải quyết được vấn đề về nước uống.

Không có cách nào để nấu nước uống, hay là nếm thử một ít? Sẽ không có ký sinh trùng nào chứ? Ngô Minh nhìn nước trong [ chén y ] gần như trong vắt, thử đưa lên miệng thăm dò.

Trong đầu âm thanh máy móc kim loại liền mở lời: ( nước, độ tinh khiết cực cao, bao gồm một số khoáng chất. Ký sinh vật trong nước có khả năng nguy hại đến thân thể nhân tộc đã được khung máy móc tự động tiêu trừ, cũng là bài trừ mối nguy hại tới sinh mệnh.)

Ác, cái thanh âm này quả thực giống như là lời thuyết minh phụ chú a. Ngô Minh từ từ suy nghĩ ra, năng lực của tiến hóa khung máy móc chỉ là thăm dò những thứ mình đưa đến, sau đó nó sẽ nói rõ tác dụng và tính chất của vật đó.

Ngô Minh thử uống một ít nước, không có mùi vị gì đặc biệt, hay là nên cảm tạ thế giới này không tồn tại ô nhiễm hóa học hoặc là vi sinh vật gây hại.

( nhắc nhở, thay đổi hình thái của y phục sẽ tiêu hao năng lượng của khung máy móc, kiến nghị hủy bỏ dạng cấu thành cái bát.)

Ngô Minh lại càng hoảng sợ, vội vã muốn tìm địa phương gửi số nước trong chén này.

( nhắc nhở, khung máy móc có thể uống hết một lần, số lượng nước dư ra có thể dự trữ.)

Ngô Minh vô cùng kinh ngạc, suy nghĩ một chút liền dựa theo đó mà làm.

Một chén nước lớn uống vào, không có nửa điểm cảm giác căng trướng bụng. Thậm chí sờ sờ cái bụng, cũng không có to thêm chút nào. Cả một lượng nước nhiều như vậy thật giống như biến mất vào hư không.

“…” Ngô Minh không nói gì.

Hắn cơ bản có thể xác nhận, mình bây giờ thật sự là cùng với thần bí khung máy móc nào đó dung hợp.

Thậm chí có thể đánh giá, mình hiện tại có thể được xưng là: Loại siêu cấp sinh vật tiến hóa người máy nào đó…

Không phải giống như người máy kim loại lỏng trong phim 《 Kẻ huỷ diệt 》 sao? (các nàng có thể xem phim Terminator 2 và 3 để hiểu thêm nhé)

Y phục trên người đã khô ráo, có lẽ là nhờ tính chất đặc thù của khung máy móc, hoặc là hiệu quả giữ ấm của biến hóa quần áo quá tốt, Ngô Minh không còn cảm thấy lạnh, nhưng để tiết kiệm thể năng tiêu hao, ép buộc chính mình núp ở trong góc khoang tàu.

Ở lúc thu mình rút vào trong góc, Ngô Minh chợt cảm giác được thân thể hiện giờ thật mỏng manh.

Ai, đúng là thân thể sinh vật giống cái 3D, thực sự là quá yếu, xuyên qua thành Saber (trong Fate/Stay Night) chẳng hạn không phải tốt hơn sao. Bất quá mình cũng không đến mức tự sát, dù sao theo như tiến hóa khung máy móc nói không chừng sau này còn có thể biến trở về nam nhân.

Để tiết kiệm thể năng, Ngô Minh bắt đầu ép buộc mình ngủ.

Như đóng nguồn điện người máy, Ngô Minh mới vừa sản sinh loại ý niệm này không lâu sau liền ngủ thiếp đi.

Sáng ngày thứ hai, ánh dương quang từ cửa sổ mạn tàu chui vào.

( nhắc nhở! Khung máy móc yêu cầu hấp thu năng lượng sinh mệnh!)

Một câu nói này đem Ngô Minh đánh thức.

Nếu không phải là cái âm thanh máy móc này tiếp tục ồn ào, Ngô Minh trong nháy mắt còn hoảng hốt cho mình là ở trong phòng dán đầy tranh tuyên truyền đây.

Trong bụng có cảm giác hơi đói, ngẩn ngơ mấy giây, Ngô Minh một lần nữa xác nhận chuyện mình xuyên qua là sự thực.

Vẫn là cánh tay trắng nõn, thân thể nhu nhược, không sai, ta xuyên qua thành nữ.

( nhắc nhở! Có phương thức hấp thu năng lượng tồn tại!)

Phương thức hấp thu năng lượng gì chứ? Không có cái gì xung quanh đây có thể ăn a.

Ngô Minh ngẩn người, đến cửa khoang liếc mắt nhìn, bên ngoài không có ai cũng không có cái gì thay đổi.

Vịn ở cửa sổ mạn tàu nhìn ra bên ngoài, thanh âm máy móc lần nữa vang lên.

( xác nhận tiếp xúc với ánh dương quang, dưới trạng thái bổ sung năng lượng thiếu hụt, tiến hóa chức năng quang hợp tự động mở ra, 1%, 2%…)

Sự quang hợp? Ngô Minh suýt chút nữa kích động kêu lên.

Ngô Minh kinh ngạc phát hiện, trên cánh tay trắng nõn mình vịn bên cửa sổ, bắt đầu hiện ra gân máu hơi xanh lục…