199: Chiến Trường Kiến Đỏ


Tôi bước ra khỏi hang kiến.

Adofu đã kiên trì quan sát lối vào kể từ lúc chúng tôi tách ra.

Vừa thấy bóng tôi xuất hiện, ông ấy vội vàng chạy đến.

“Cậu đã xong chưa vậy? Chẳng phải hơi nhanh quá sao?”
Đừng, lại gần vào lúc này rất nguy hiểm!
Lũ kiến sắp chui ra từ phía sau đó!
Sử dụng cử chỉ, tôi hớt hãi gợi ý cho ông ấy.

Adofu dừng lại nhíu mày tỏ ra khó hiểu.

Ngay sau đó, cả một quân đoàn kiến đỏ xếp lớp phía sau tôi.

Gương mặt của ông ta trở nên khả ố hơn.

“Pefu.


「Sự việc thay đổi… đi ngay」
Từ phía xa Adofu gật đầu rồi nhanh chóng lẩn mất.

Tôi không biết lần này ông ấy sẽ hiểu như thế nào đây.

Chắc không tưởng tượng ra nổi việc tôi bị dụ dỗ vào cuối cuộc đàm phán, trở thành một tên lính cho cuộc tranh chấp của lũ kiến.

Sau khi rời hang, tôi tham gia vào đội hình.

Để chúng chỉ cho tôi một số hướng dẫn nhanh nào.

Qua đánh giá có khoảng ba mươi con kiến phải không nhỉ?
Điều này làm tôi nổi da rồng nếu bọn chúng là kẻ thù, nhưng tự trấn an bản thân ít nhiều gì cũng đã trở thành đồng minh.

Năng lực chiến đấu tương đương với ba mươi con Rồng đá nhỏ từng phá nát ngôi làng.

Chúng có thật sự là bằng hữu chứ?
Không phải là cái bẫy đâu nhỉ?

Nếu cuối cùng là một trận thế gọng kiềm thì tôi không khỏi nạn.

「! Từ bầy kiến, không có ý thù địch」
Thỏ banh bình tĩnh xua tan mối lo của tôi.

Dù mày không thể đọc được suy nghĩ của Nữ hoàng, nhưng may ra vẫn tác dụng với đám lính của bà ta.

Nếu có gì đó bất ổn, thỏ banh chắc chắn sẽ nói ra ngay, không cần phải hỏi.

Nhưng dù tình hình đã trở nên tốt đẹp cách đây không lâu, tôi vẫn phải cảnh giác.

Bởi vẫn có khả năng khác, lợi dụng 〖Thần giao cách cảm〗 kiến chúa có thể đánh lừa cả quân đoàn của mình.

Không, thật sự chẳng cần làm như thế.

Tôi lại quá đa nghi rồi.

Nếu bà ta gài tôi tới mức độ này cũng không thể khiến đám lính hợp tác hiệu quả đến vậy.

Tuy nhiên, gây chiến với một tổ chức kiến đỏ khác…
Cũng là vấn đề về lãnh thổ mà?
Kiểu như “Thằng con của chú đang đi săn trong sân vườn nhà tôi này”.

Có lẽ lý do trong việc tôi tiêu diệt con rết khổng lồ đã khiến cuộc tranh giành quyền lực trở nên lộn xộn.

Sau vài giờ tiến quân, có hai con kiến tách ra khỏi nhóm đi lên trước.

Những con còn lại cũng không lấy làm thắc mắc.

Nghĩ sẽ tốt hơn nếu cũng theo chúng, tôi vội nhấc chân lên, chỉ có duy nhất một con kiến khá to ở đầu hàng ngũ vẻ như có nhiệm vụ kiểm soát đội hình kêu “Kucha! Kucha!” để gọi tôi.

Xem ra tôi cần phải ở lại.

Lũ kiến có cách riêng cho công việc của chúng.

Dù có ít lý do để phản đối, nhưng tôi đành nghe theo vậy.

Chưa đầy một tiếng sau, hai con kiến quay lại.

Chúng đến gặp mặt trực tiếp kiến chỉ huy như bàn luận gì đó.

Vậy ra chúng là tình báo do thám.

To béo siêu thịt khổng lồ như tôi rõ ràng không phù hợp rồi.

Thỏ banh, mày có hiểu chúng đang nói gì không?
「Chả biết… giống như trao đổi thông tin và tác chiến」
! Hmm, tôi không biết bất kỳ điều gì về chiến thuật tấn công của bầy kiến.

Liệu có được không đây?
Chẳng lấy một tý liên quan nào giữa chúng tôi hay thậm chí cách tôi phân biệt đâu là phe ta đâu là phe địch.

Chúng đều là kiến đỏ hết mà.

Ít ra hãy vẽ ký hiệu gì đó trên lưng để tôi còn dễ nhận dạng.

Phải chi tôi có khả năng thông qua hóa chất sinh học pheromone.

Lũ kiến không chừng còn nhận diện được gương mặt người quen của chúng.

Kiến chỉ huy đến chỗ tôi.

Chắc nó có gì đó để giao cho tôi.

“Kucha, kucha!”
Nếu không phiền thỏ banh.

「Chả biết… để em hỏi cách dễ hiểu hơn」
Èooo… có những lúc ngay cả thỏ banh cũng bó mồm.

Hay vì câu từ của nó khá lạ?
Kiến chỉ huy dùng chân trước vẽ ra một vòng tròn, rồi khéo léo chỉ vào đó như đang muốn nói “Chú hiểu không?”
“Guoh…”
Thông cảm, anh mày thật sự nuốt không vô…
“Kucha…”
Kiến chỉ huy lấy làm ngỡ ngàng, tiếp theo vẽ phác thảo như một con kiến ló đầu ra từ vòng tròn đó.

Có phải là tổ kiến?
“Kucha?”
“Guo”
Đã thấu hiểu, tôi đáp lại nhẹ nhàng.

Một lần nữa con kiến chỉ huy dùng chân, kéo những đường nét xung quanh vòng tròn giữa.

Chỉ thoáng qua, nó đã vẽ thêm vài vòng tròn và một thứ như con rồng.

Nó đang hướng dẫn tôi sơ đồ chiến thuật.

Những hình xung quanh chính là đồng đội của tôi.

Từ đó nó gạch thêm nhiều mũi tên.

Tôi đoán đây là lộ trình cả nhóm sẽ chia ra và tấn công.

Bắt đầu tôi quẹo dây thần kinh khi có hình tam giác xuất hiện chỉ hướng về con rồng, quá khó để hiểu nó là cái gì.

Đừng vậy chứ.

Theo ý của tôi đó là hình đại diện cho kẻ thù.

Chúng tôi sẽ tách ra làm hai nhóm, nhóm đầu tiên sẽ tấn công chính diện.

Tiếp tục nhóm này sẽ chia thành ba đội riêng biệt.

Sau khi bên kẻ thù đã chui ra khỏi hang.

Nhóm còn lại sẽ xâm nhập vào bên trong khi đối phương đang bị gài bẫy và dẫn dụ bên ngoài.

Không còn chỉ dẫn cụ thể nào hơn nữa.

Chắc nó nghĩ sẽ ổn khi gửi một ít quân vào đó rồi tự hành động, bởi vì dù sao cũng khó dự đoán được động thái bên trong?
Hoặc có thể nó không chắc việc nào để có thể tận dụng tôi.

Được, nếu đã vậy tôi sẽ tự giải quyết theo cách của mình.

Tôi sợ sẽ đập nhầm vài đồng chí, nhưng thật tốt khi có thể phân biệt họ nhờ 〖Thần giao cách cảm〗! hy vọng vậy.

Tôi thuộc trung tâm của nhóm đầu tiên.

Nhóm còn lại chỉ có năm thành viên.

Tôi không chắc năm người thì sẽ làm được gì, nhưng dù sao vẫn là chiến thuật riêng của chúng.

Tuy vậy, tất cả những thông tin ở đây chỉ được truyền đạt bằng giọng kêu, chẳng giúp ích gì khi thỏ banh không thể dịch hết tất cả.

Chắc chắn nó có phổ biến sơ đồ bằng những tên gọi.

Sau khi tiến quân thêm một đoạn xa, chúng tôi chia ra làm hai.

Có vẻ nơi trú ẩn của kẻ thù đã gần lắm rồi.

Nhóm năm con kiến đã nhanh chóng phân tán đâu đó.

Rất có thể chúng đi theo đường vòng.

“Kucha!”
Khoảng mười phút sau, kiến chỉ huy hô lên.

Những con kiến khác cũng đồng thanh náo động.

“Kucha!” “Kucha!”
“Kucha!”
Không chút chầm chừ, chúng xông lên với tốc độ khác hẳn với trước đó.

Thoáng cái đã bị bỏ lại, tôi nhanh chóng chạy theo đàn kiến.

Sau cuộc bức phá không lâu, một cái hố màu đỏ mở rộng trên mặt đất xuất hiện.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là tổ kiến.

Tiến gần hơn, quân đoàn của kẻ thù bắt đầu bước ra.

Một con, ba con, tiếp theo là bốn… và để báo cáo lại tình hình, một con chui trở vào hang.

.

200: Khởi Loạn

Tôi tiến lên cùng với quân đoàn kiến đỏ hung hãn.

Tại đây bắt đầu chia ra hai cánh trái phải với mười con mỗi bên và năm con ở hàng giữa, lao tới hang kiến.

Tôi thuộc bên đội giữa.

Vẫn chưa thấy chúng đâu, nhưng tôi chắc năm con kiến tách ra trước đó đang tìm đường xâm nhập lối sau.

Giống với đội hình mà kiến chỉ huy đã cho tôi xem.

Tới giờ vẫn chưa có được nổi mười tên lính bên kẻ thù chui ra khỏi hang.

Bên chúng tôi có tận ba mươi quân.

Xem ra sẽ dễ dàng đè bẹp chúng.

Đương nhiên không nhanh gọn vậy đâu.

Rồi sẽ còn nữa.

Tôi muốn có điểm kinh nghiệm dù không nhiều cũng ít.

Đạp mạnh đà lên mặt đất, tôi bức tốc.

Vượt khỏi đội của mình, tôi xông vào đám kiến gần cửa hang.

Không như nơi chật hẹp, chỗ này rất thoáng đãng, tôi sẽ không vướng phải thế gọng kiềm.

Nếu có gì bất lợi, với chỉ số nhanh nhẹn đơn thuần chỉ cần rút lui rồi chữa trị bằng 〖Tự tái tạo〗 hoặc 〖Hồi sức cấp cao〗 là xong.

Mức độ HP tối đa của tôi rất nhiều, không dễ nhận phải sát thương chí mạng cho dù có bị chèn ép.

Có ba con kiến trước mặt.

Nhóm bên này cũng chia ra làm ba đội để phản ứng với chúng tôi.

Chắc hẳn mục đích của chúng là cầm chân để quân tiếp viện kịp đến nơi.

Hiện giờ bên chúng quân lực yếu hơn, cho nên thay vì phản công, chúng sẽ làm hết sức mình để phòng thủ.

Trong tình huống này, mức độ cơ động của chúng bị giới hạn.

“Guoh!”

“Kucha!” “Kucha!” “Kuchaa!”

Ba con kiến xếp theo hàng ngang và bắn 〖Súng đất sét〗.

Sẽ theo đúng ý kẻ thù nếu tôi lo ngại dừng lại và tìm hướng khác.

Nhiệm vụ của chúng là chặn tôi lại tại đây.

Điều chúng sợ nhất là cách tôi hùng dũng lao vào theo đường thẳng.

Không thèm tránh né mấy viên đá nhỏ, tôi đỡ tất cả bằng chân trước. (Trans: bên Eng dịch tay chân gì lẫn lộn loạn hết cả lên)

Nếu tôi chủ động lao đến và tấn công với một mức độ tương đối, chúng sẽ không tài nào lấn lướt lại được.

Hơn nữa, thay vì chống đỡ sơ xài, chúng sẽ phải tránh những đòn gây thương tích nặng.

Chẳng cần phải ngại lãnh đạn 〖Súng đất sét〗 làm gì vì tôi đâu có ý bỏ chạy.

Đây là cách mà tôi chọn từ khi có kỹ năng hồi phục và lượng HP khủng.

Nhưng phải bảo vệ chắc chắn phần đầu của mình.

Tôi không thể đánh rơi thỏ banh được.

“Kucha!?”

Lũ kiến những tưởng sẽ cản được tôi lùi lại một bước.



Quả nhiên, chúng bị bất ngờ khi tôi xông thẳng qua bất chấp đòn phủ đầu để câu giờ.

Có cố gắng lắm.

Nhưng cũng khá liều lĩnh lắm phải không?

Máu chảy xuống từ chân tôi, vảy bị tróc ra một số nơi.

Tôi cũng có 〖Hồi phục MP tự động〗 dành cho trường hợp cần bù đắp lại.

〖Hồi sức cấp cao〗 có hiệu quả hơn 〖Tự tái tạo〗, nhưng bị cô nàng kia ém mất rồi.

“Guoh!”

Tôi gọi cho người bạn đồng hành.

“Guah?”

Cô ta nhìn tôi trống trơ.

Con lạy má, dùng ma thuật hồi phục đi…

“Gaa!”

Cô ấy kêu lên và ánh sáng bao trùm cả cơ thể.

Những vết thương của tôi lành lại ngay trước mắt.

“Kuchaa!” “Kucha!” “Kuchaa!”

Ba con kiến đồng loạt ra tay.

Chúng tản ra theo ba hướng.

Tôi đánh con giữa bằng cú húc đầu và con bên phải bằng đuôi.

Thay vì dùng sức, tôi tập trung vào đuôi hơn.

Tôi muốn hạ chúng từng con một.

Con kiến bên trái tôi giao cho người bạn của mình hoàn toàn phụ trách.

Nên ngó qua xem thử.

“Guau! Guah!”

Cô ta cắn vào bụng của nó rồi quăng vật xuống đất.

Giỏi lắm, tôi biết cô làm được mà, thấy không?

Nâng phần thân trước, tôi vươn đôi cánh bay ngược về, cộng thêm bàn đạp từ chân sau.

Hai con kiến lãnh đòn trước đó e ngại không dám lao đến.

Cùng với mục đích cầm cự, chúng chắc chắn sẽ không dại dột đuổi theo kẻ thù.

Không để chậm trễ, tôi bay lên không trung.

Nhờ kỹ năng 〖Bay〗 lên cấp mà tôi cảm thấy dễ dàng hơn trước.

Như thể tôi sẽ biểu diễn được thêm những động tác nhào lộn phức tạp khác, nhưng để sau đi.

“Kuchaa! Kuchaa!”

Con kiến ghim trên miệng cô nàng vùng vẫy quyết định.

Tôi bay lên thật cao để có thể chắc chắn gϊếŧ chết được tên này.

Vì vẫn còn đang ở cấp độ thấp, chỉ với một con kiến, lượt tăng sẽ rất có giá trị.

Dù thế này có thể sẽ giúp kẻ thù gọi được cứu viện, tôi càng thích.



“Guah!”

Vì chống cự mà con kiến vụt khỏi miệng người bạn của tôi.

Đến lượt tôi mở to hàm răng ngoạm lấy nó khi sắp rơi tự do.

“Kucha!”

Có vẻ cô ấy đã bất cẩn vì nghĩ chỉ cần cho nó rơi xuống đất.

Thế thì không hay đâu.

Anh mày có tới hai đầu lận mà.

Tôi định sẽ nện nó vào mặt đất bằng 〖Kẹp hạt dẻ〗, nhưng phản lực từ kỹ năng đó có thể gây hại cho thỏ banh.

Tôi vung đầu ném nó xuống dưới một cách mạnh bạo.

“Kuchaa!”

Tiếp theo thu cánh lại lao xuống theo con kiến.

Khi nó chạm tới mặt đất, tôi cuộn lại giống tư thế 〖Lăn〗 chuẩn bị cho một cú đập.

“Guje!”

Chất dịch cơ thể bắn tung tóe khắp mọi nơi, sau ít giây co giật rồi duỗi thẳng ra đó.

【Đã nhận được 243 điểm kinh nghiệm】

【Danh hiệu 〖Trứng đi bộ: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 243 điểm kinh nghiệm】

【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 5 lên 15】

Khi cách biệt giữa hai thứ hạng đã rộng hơn, lượng điểm kinh nghiệm cũng giảm đi đôi chút.

Có hơn không, dù sao vẫn còn lời.

Đúng thật với một quái thú hạng A.

Tôi có thể cảm nhận sức mạnh thể chất của mình tăng lên với một mức cấp độ đáng kể.

“Kuchaa!”

Hai con còn lại tiến công khi tôi vừa hạ cánh và bắn 〖Súng đất sét〗.

Tôi lại dùng chân chặn chúng một lần nữa.

Lực va chạm tuy có truyền đến, nhưng lúc này đã không còn gây sát thương nổi lên vảy của tôi nữa.

Tôi có thể xử lý chúng khi đã hổ báo thế này.

“Kucha!” “Kucha!”

Một số lượng lớn kiến đỏ đổ ra từ cửa hang.

Chúng là đội hình mà một con trước đó đã quay vào trong gọi đến.

Hai mươi con đã sẵn sàng, nhưng tôi không thấy dấu hiệu của quá trình này sẽ dừng lại.

Thế này… tách biệt về quân lực đã không còn nữa rồi nhỉ?

Nếu liệu mạng với đám này, tôi sẽ có kết cục như con rết khổng lồ đã từng.

“Kucha!” “Kuchaa!”

Từ đằng sau, nhóm kiến đồng minh tiến lại gần.

Bắt kịp theo tôi, họ xông thẳng vào kẻ thù.

Tôi cũng nhanh chóng tham gia cùng.