259: Kết Liễu Con Thú Ăn Thịt Người


“Ge, geba…”
Con Manticore lùi lại.
Nhưng chúng tôi đã chắc chắn rằng đó là ngõ cụt.
Nếu nó muốn thoát ra thì phải bước qua thây của tôi.
“L- Là Long thần! H- Hết sức vô lý! Sao lại xuất hiện ở đây?!”
Yarg đang chĩa mũi thương về phía tôi.
Thứ vũ khí của Tatark.
Thế nhưng cả đôi tay và giọng nói run bần bật, hắn không dám tấn công tôi đâu.
“Gaaaa…”
Cô bạn trừng mắt làm hắn buông rơi vũ khí và ngã khụy.
“A-aah...ahg.

Sao lại thế này được chứ…?”
...Xin lỗi vì đã hù dọa chú.
Nhưng thay vì ngồi mà quéo thì cảm phiền biến khỏi đây được không.
Tatark cũng kinh ngạc y hệt Yarg.
Úi, không nên mất tập trung về phía sau.
Tôi trở lại với con Manticore.
Nó chỉ dậm cứng chân ở một chỗ.
“Gebaah!”
Một cơn bão cát lay chuyển bên trong hang.
Cái đèn mờ đục của Yarg lại càng thất bại thêm.
Luồng gió cũng át đi cả âm thanh.
Đây là kỹ năng 〖Bão cát〗.
Những con quái ở hoang mạc cũng dùng chiêu tương tự nhưng lần này mạnh hơn.
Là nhờ hiệu quả dựa theo cấp độ kỹ năng, cộng thêm cả không gian hạn chế khuếch đại nó lên.
Xem ra nó vẫn đang phân vân nên tẩu thoát hay quyết chiến với tôi.
Tôi nhận thấy được nó qua 〖Cảm quan〗.
Tín hiệu di chuyển đến chỗ tôi tuần tự giữa hai bên rồi dừng lại.
Thật không may cho ngươi.
Nếu quan sát được danh sách kỹ năng của ta thì ngươi sẽ không nên chơi chiến thuật này.

Nó nhảy xổ đến tôi từ góc trái.
Sức lực từ chân của nó đã bị cô bạn hạn chế.
Với chỉ số nhanh nhẹn giảm cộng với việc tôi nắm rõ vị trí của nó, không tài nào nó gây sát thương lên tôi nổi.
Tôi xoắn đuôi đánh vào con Manticore trên không.
“Gebaah!?”
Ngay khi ngã xuống đất, cô bạn liền cắn lấy nó quăng vật vào bức tường bên cạnh.
Tôi bổ sung thêm cú húc đầu khi nó bị hất qua đây.
“Geoh?!”
Con Manticore nhào lộn lăn quay.
Tiếp tục xông lên, nhận thấy nó đang để ý về phía sau tôi, chính là Yarg và Tatark.
Có điều không ổn nên tôi dừng lại.
“Gebagebagebaah!”
Nó gồng mình đứng dậy, phóng đuôi lên phía trước.
Ở chót đuôi là một quả cầu gai.
Không thể nào, nó đang dùng 〖Trâm thể〗 ư?
Rõ ràng nó đang nhắm đến chỗ họ.
Thế có nghĩa đây là năng lực tấn công tầm xa.
Chỉ có một khả năng khi nghĩ về cái tên chiêu thức này.
Nó sẽ bắn ra những cái kim.
Tôi vươn cánh.
Vô số những cái kim từ chót đuôi của nó bay ra.
Tôi vỗ cánh khuấy động không khí, vận hành ma thuật.
〖Phong trảm〗 làm chệch hướng đường đi những cái kim.
Tất cả chúng rơi xuống đất giữa cả hai.
“Ge…ge, geba…”
Biết nó định tấn công con người để đánh lạc hướng tôi, nhưng… mơ đi.
Đây là nỗ lực lớn nhất mà nó đạt được.
Chỉ số thứ hạng của tôi cao hơn.
Khả năng nhanh nhẹn của nó cũng đã bị vô hiệu hóa.
Nhờ 〖Kiểm tra trạng thái〗 mà tôi biết hết mọi kỹ năng mà nó có.
Rõ ràng nó không còn kế sách nào nữa cả.
Con Manticore khẽ cúi người, hơi thở hối hả.
Nó nhìn xung quanh với màu mắt đen.
Quả thật đang tìm thứ gì đó sử dụng được.
“Geba… Geba…”
Chúng tôi đã nắm chắc cục diện.
Con Manticore bắt đầu lấy cơ thể nện vào thành tường.
Cả cái hang rung động trong từng cú va đập.
Nó định khoét một cái lỗ để bỏ trốn chăng?
Rất muộn để chuyện đó xảy ra rồi.
Tôi xông lên vươn cao chân trước.
Kết liễu này.
“Ge, gege…”
Lúc định vung móng cắt phăng đầu của nó, cơ thể nó bỗng nhỏ lại.
Trong chớp mắt là một người phụ nữ mái tóc nâu.
Tôi vội đánh hướng khác.
Móng vuốt cắm xuống đất.
Trong khoảng khắc cuối cùng, nó lại 〖Hóa nhân thuật〗.
Dẫu vậy tôi vẫn đưa chân còn lại lên nhưng giữ đó.
「Này, anh làm gì vậy?」
Nghe lời cô bạn nhắc nhở, tôi lấy lại sự tập trung.
Lúc dồn lực lại thì ngay khi đó:
“Xin lỗi, tôi xin lỗi, làm ơn…”
Nó lấy tay che mặt liên tục buông lời năn nỉ.
Bộ dạng thật đáng thương.

Chính con thú này đã săn bắt tộc người Lithovar rất lâu.
Không chỉ gây hại trực tiếp đến họ mà còn chia cắt ngôi làng Long thần ra làm hai, lại còn ép buộc phải dâng tế phẩm.
Nó dằn vặt họ khổ sở.
Ngay cả Aro cũng đã chết dưới tay nó.
Không chỉ có thế… lại còn dùng cách hèn nhát này.
Dù đầu óc tôi tỉnh táo nhưng bàn chân không cử động được.
Nhân dạng Manticore cao hơn so với phụ nữ thông thường, mang tới cái nhìn ấn tượng.
Có lẽ vì trông yếu ớt mà khiến nó khác xa với một con thú ăn thịt người.
Tôi không thể dứt điểm được.
Bàn chân nặng nề đơ cứng như thể sắt đá.
「Này, lấy lại chính bản thân đi!」
Khác với quyết định đúng đắn cần làm, tôi đã hạ chân xuống.
Chỉ chờ có vậy, con Manticore hướng mặt lên.
Dù ở trạng thái này, gương mặt của nó cũng chưa hẳn như con người.
Một nục cười ranh ma hiện lên.
Sự gian tà ẩn trên từng đường mắt.
Khi nó mở to miệng ra cũng là lúc hủy bỏ nhân dạng.
Cái lưỡi dài thè hẳn ra ngoài.
Răng nanh mọc ra lớn dần hơn.
Dồn sức lên cả cái chân bị thương, nó nhắm vào cổ họng của tôi.
Nhanh quá.
Nó đã dồn tất cả sức lực trong đòn tấn công này.
“Gebagebagebagebaaah!”
Tôi sập bẫy rồi.
Lúc nhận ra thì hàm răng cũng đã kề cổ.
Nanh nó đâm sâu vào ngay dưới cằm.
“Guu…”
Ý thức tôi tê dại.
Tôi nhớ rằng nó có 〖Nhát cắn tê liệt〗...
Mẹ kiếp, đáng lẽ phải biết nó chơi trò đánh lén này ngay từ đầu chứ.
Con Manticore dần trở lại dạng quái…
Khi kết thúc biến hóa nó nhả khỏi cổ họng của tôi.
Hoặc đúng hơn là chính nhờ cô bạn đã cắn lại để rút nó ra.
Trạng thái tê liệt vẫn chưa ảnh hưởng đến cô ấy.
Con Manticore bị ném đi, máu phun ra từ cổ.
Nó ngã ngửa trên mặt đất.
Cô nàng nhổ bỏ máu nó ra khỏi miệng.
「Anh thật vẫn luôn tin người vc」
...Tôi có phòng bị mà.
May nhờ đến cô.

Tôi dùng 〖Tự tái tạo〗 chữa lành lỗ thủng trên cổ.
Vết thương nhanh chóng khép miệng và cảm giác tê liệt dần biến mất.
【Cấp độ Kỹ năng kháng 〖Kháng tê liệt〗đã tăng từ 5 lên 6】
Tôi nhìn về chỗ con Manticore.
Tiếng răng rắc kêu lên khi nó ngừng cử động hoàn toàn.
【Đã nhận được 2044 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 2044 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 61 lên 65】
Đã lâu lắm rồi tôi mới lại được nhận lượng lớn điểm kinh nghiệm như vậy.
【Cấp độ Danh hiệu 〖Anh hùng quả cảm〗 đã tăng từ 2 lên 4】
Ố, nhảy cấp luôn kìa.
Tính ra con Manticore là mối nguy cực kỳ tiềm tàng hơn hẳn cả con Rết khổng lồ.
【Kỹ năng cơ bản〖Sao băng: Cấp 2〗 và 〖Kẹp hạt dẻ: Cấp 3〗 đã đã chuyển hóa thành 〖Thiên giáng: Cấp 3〗】
【Nhận được Kỹ năng cơ bản 〖Hồi thổ (Trở về mặt đất): Cấp 1〗】
Ơ? Ch- Chẳng phải là kỹ năng giống của tên anh hùng sao?
Có ổn không vậy?
Nó không lây thú cách xấu cho tôi đâu đúng chứ?
Bỗng tôi nhớ lại vài thứ lúc còn đối đầu với hắn.
Nửa cuối trận chiến, khi hắn triệu hồi ra bầy ruồi dịch bệnh thì có nói thế này:
‘Fu… Khư… Khư khư… Ngươi, thật sự, khiến ta bực mình.

Có biết không? Ta thừa sức… nguyền rủa cái vương quốc này đến diệt vong.

Ngoài ta ra, một 〖Vị thánh〗, không ai sẽ được tha thứ.

Không phải ngươi, không phải Adofu, không phải lão giáo hoàng chết bằm, không phải con ả nhân thú, không một ai hết! Tất cả chúng sẽ chết trong đau đớn! ...Đáng lẽ ngươi không nên kiên quyết chống đối ta.

Hãy xuống địa ngục mà hối cải.’
...Tôi đoán 〖Vị thánh〗 là một kỹ năng để giải trừ nguyền rủa.
Nếu có thể nhận được nó thông qua 〖Anh hùng quả cảm〗 thì chẳng phải tôi sẽ kiểm soát được 〖Bụi vảy rồng〗 rồi sao?.

260: Trở Về

Nhìn thấy máu tuôn ra trên xác con Manticore tôi thật yên tâm.

Riêng cô nàng thì chảy dãi.

L- Làm ơn đừng có xơi…
Nó đã ăn tộc người Lithovar.

Nói gián tiếp là tôi không muốn ăn thịt người.

Nếu mà lần tới được tặng thêm cống phẩm thì tôi cho cô tất, bởi vậy bớt thèm giúp cái.

「Ơơơ, nhưng! 」
Cô sẽ đối diện với lũ nhóc đã gặp gỡ trong hang như thế nào?
Trong bụng của nó là bạn bè và người thân của họ.

「! Ừm, dù sao bây giờ tôi không đói」
Cô ấy quay đi.

Tốt, tôi đã thuyết phục được rồi.

Quan sát xung quanh thì chợt nhận thấy Yarg.

Hắn ta giữ sẵn ngọn giáo nhìn tôi với con Manticore, thái độ mất bình tĩnh.

Trông chẳng có chút sức lực nào.

Như thể còn đang cố tìm hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Cả Tatark cũng tỏ ra hoang mang.

Vì vậy mà tôi không nhận thêm vết đâm nào khi thinh lặng bước ra.

“K- Khoan đã! C- Cô là cái quái gì thế?!”
Bỏ qua câu hỏi của Yarg, tôi rời khỏi hang.

Ngôi làng này sẽ không phải sống trong lo sợ nữa.

Tôi cũng đã báo thù được Aro.

Đến lúc trở về bên kia rồi.

Vì Yarg và Tatark đã chứng kiến việc tôi triệt hạ Manticore, may mắn thì mối thù với ngôi làng Long thần sẽ được giải quyết…
Có lẽ sẽ cần thêm thời gian.

Mâu thuẫn giữa họ đã quá rạn nứt.

Thật tốt nếu tôi khuyên bảo được ngôi làng Long thần luôn.

! Sau khi rời đi được một lúc, 〖Cảm quan〗 bắt gặp một thứ.

Tôi dừng lại chờ, đó chính là Yarg đang đuổi theo.

“T- Tại sao cô lại đến đây!? Là có ý gì?! Trả lời đi! Có thật cô là con gái mang dòng máu rồng của bộ tộc bên kia?!”
! Thật phiền toái.

Tôi cần phải đi gặp Aro rồi.

“Gaaaaaaaaaaaah!”
Cô bạn gầm lên.

“Hiic!”
Yarg đổ sập xuống đất đánh rơi cả cây thương.

Ánh mắt chăm chăm vào người bạn đang hờn dỗi của tôi.

〖Gầm〗 là kỹ năng dùng để uy hϊếp quái thú.

Đó không phải thứ con người bình thường có thể chịu được…
Như thế không làm anh ta ỉa ra quần sao?
「Cho hắn khỏi bám theo」
Cô bạn tỏ ra hãnh diện…
Ờ, cứ cho là vậy đi.

Bây giờ tôi lại dùng 〖Cảm quan〗 tìm kiếm Aro khi lang thang trong rừng.

Tín hiệu của cô nhóc có chút khác biệt nên rất dễ.

Nhưng hy vọng rằng nữ sư tế không phát hiện trước.

Aro đang ngồi dưới gốc cây.

Ôm trên tay là một con thú giống thỏ.

Con bé thấy tôi liền bật dậy, vô cùng mừng rỡ chạy lại.

Con thỏ bị buông xuống đất.

Nhưng nó đáp một cách nhẹ nhàng và bước theo sau.

Cô nhóc ôm ấp nó lâu lắm rồi…
Có thật là con thỏ không vậy?
Tôi nhìn kỹ hơn thì thấy nó không có lông…
Hơn nữa cơ thể cứ như được nặn từ đất cứng.

Trông yếu ớt quá vì chỉ vài bước mà chân sau đã vỡ nát ra.

Lẽ nào…?
【〖Thú cưng Revaana〗 quái thú hạng F】
【Một thuật ngữ chung cho những quái thú được tạo hình thì thổ thuật】
【Lượng quái do loài 〖Revaana〗 được tạo ra rất đa dạng】
【Mặc dù sức mạnh mỗi cá thể vô cùng yếu, nhưng khả năng tạo ra vô hạn cũng đủ gây nên vấn đề lớn】
! Nó không dùng cho mục đích đó đâu phải không?
Con bé tạo ra bằng 〖Hình nhân đất sét〗.

Đ- Đừng có làm quá tay nhé?
Aro đồng ý rồi nhấc con thỏ đất lên vuốt ve đầu.

Khi con bé chạm vào thì phần bị tổn thương đã hồi phục.

Quả là biết rất mực quan tâm.

! Nhưng vì tôi hồi sinh Aro nhờ 〖Sự sống giả tạo〗, Aro lại tạo ra một con thỏ từ 〖Hình nhân đất sét〗.

Chắc con thỏ không tạo ra thêm sinh vật nào nữa đâu hả?
Tôi có cảm giác mình đã khơi dậy nên một vòng tuần hoàn xấu xa…
(Trans: có gì thì mày là thằng tội đồ nặng nhất :v)
“Ủn… tưa?”
Aro nhìn tôi.

Sau một lúc suy nghĩ tôi dám chắc cô nhóc muốn hỏi ‘Ổn chưa?’.

“Guooh.


Tôi gật đầu.

Thích thú, tâm trạng lo lắng của cô bé dịu đi.

“E.

.

m vu! i…”
Không chừng khả năng phát âm sẽ được cải thiện trong lần tiến hóa tới.

Chỉ thêm một bước nữa thôi.

Ở giai đoạn hiện tại đã gần giống người rồi.

Chắc chắn khi đó con bé không khác gì người bình thường cả.

Tôi cùng Aro trở về ngôi đền Long thần.

Trên đường đi tôi lại trông thấy lũ Ragan phát sáng lập lờ màu xanh lục.

Có ba con ngồi trên nhánh cây quan sát chúng tôi y hệt màn một cảnh hai.

! Thật khó chịu khi chúng cứ chăm chăm như vậy.

Nếu có gì muốn nói thì huỵch toẹt ra luôn cho rồi.

Cô bạn liếm mép.

Cả ba cùng đứng dậy như thể phát hiện ra gì đó trước khi nhảy đi.

Chúng biến mất khi đang rơi xuống.

Giữ bình tĩnh bạn tôi….