Tần Liệt Dương vốn còn muốn ở lại với Lê Dạ vài ngày, Lê Dạ nói hiếm khi có thể ra ngoài vẽ thực địa, không muốn vắng lớp quá nhiều, Tần Liệt Dương đã nghĩ ở Nam Trang thêm một ngày, ngày mai dẫn Lê Dạ đi Bắc Hoa Sơn tập trung với Hứa Nhất Sơn.

Dù sao chuyện Lê Dạ đã xong, còn ở nhà họ Tần vẫn chưa nói rõ.

Hắn không nghĩ sẽ giấu sự tồn tại của Lê Dạ, hắn tin tưởng bản thân có thể bảo vệ Lê Dạ, có điều không thể để Lê Dạ không hiểu chuyện trong nhà, lúc đó trở tay không kịp.
Không ngờ buổi chiều Ninh Trạch Huy gọi điện tới vài lần.
Ninh Trạch Huy cũng bất đắc dĩ phải làm vậy, hơn một năm nay lần đầu tiên Tần Liệt Dương nghỉ phép, nếu chuyện có thể giải quyết gã tuyệt đối sẽ không làm phiền hắn.

Nhưng tin này bị các tờ báo lớn thổi phồng vô cùng nghiêm trọng.
Dựa theo tiêu chuẩn quy định của nhà nước, vải dệt quần áo tiếp xúc trực tiếp với da thì hàm lượng Aldehyde không được vượt quá 75mg/kg, mà trong báo cáo này viết hàm lượng Aldehyde của QUEEN cao nhất đạt mức 110 mg/kg, vượt quá quy định của nhà nước 57%.
Mà quan trọng nhất là, nếu tiếp xúc trực tiếp chất liệu có chứa Aldehyde thời gian dài, nhẹ thì dẫn đến viêm da, triệu chứng ngứa da ghẻ lở, nghiêm trọng có thể dẫn đến nhiễm trùng, hoại tử, thậm chí ung thư.

Ngoài ra, Aldehyde xâm nhập vào trong cơ thể có thể bị hen suyễn, hoàn toàn có khả năng mắc bệnh liên quan đường máu, gan bị hư hại.
Huống chi lần này đưa tin là có chuẩn bị mà đến, sau ngày đầu tiên đăng tin, ngay sau đó trên internet các phương tiện truyền thông mạng đều đăng bài tương tự, gần đây QUEEN nổi lên rất nhanh, vốn được công chúng chú ý, lúc này gặp chuyện không may, tiếng vang không nhỏ.
Chỉ mới gần nửa ngày, trên mạng đã có rất nhiều bài viết weibo nghị luận việc này, bình luận dưới các bài viết đó tăng nhanh một cách chóng mặt, Ninh Trạch Huy không loại trừ khả năng quần chúng thật sự quan tâm, nhưng có thể khẳng định có người thao túng, có người có ý đồ bôi đen QUEEN, thậm chí là Tần thị.
Thêm nữa, Ninh Trạch Huy đã vận dụng mối quan hệ của mình có được một tin, người bắt đầu vụ này là ký giả của ‘XX Đô Thị Báo’, hiện giờ đang chuẩn bị viết bản thảo thứ hai, tiếp tục đưa tin chuyện này, có người nói nội bộ tòa soạn báo rất coi trọng vụ này, muốn làm bản tin nhiều kỳ.

Ninh Trạch Huy nghe được tin này thiếu chút nữa lật bàn, cái này rõ ràng là muốn chống đối bọn họ mà.

Bình thường loại tin tức này khi đưa tin sẽ không nghiêng về một phía, có người đưa ra nghi vấn, vậy cần phải có đối tượng đáp trả, cho song phương đường sống để nói, bằng không còn nói gì đến công bằng? Nếu vậy khi đưa tin nghiêng về một phía, quả thật là hành vi cường đạo.
Chưa kể loại chuyện rút dây động rừng này thì một kẻ chỉ là trợ lý Chủ tịch như anh không thể tự quyết định sẽ xử lý như thế nào, chỉ có thể gọi điện thoại báo cho Tần Liệt Dương, khẩn cấp gọi anh trở về.
Lúc Tần Liệt Dương tiếp điện thoại là đang nằm ngủ trưa với Lê Dạ, sủi cảo của thím Lý làm vẫn ngon như ngày nào, hắn và Lê Dạ ăn tới nỗi chướng bụng.

Hai người vừa tháo gỡ khúc mắc, tuy không thể ăn sạch, Tần Liệt Dương cũng không phải người ăn chay, dụ dỗ Lê Dạ xoa bụng cho hắn, sau đó sẵn tiện mượn danh nghĩa giúp Lê Dạ xoa bụng ăn đậu hũ mới mãn nguyện nhắm mắt ôm người đi ngủ.
Lúc tiếng chuông điện thoại vang lên, Tần Liệt Dương híp mắt lờ mờ nhìn thấy tên Ninh Trạch Huy, còn tưởng người này gọi điện tới oán giận đâu.

Dù sao hôm qua lúc hắn nói muốn tìm Lê Dạ nghỉ ngơi, người này đã khóc lóc kể lể thế nào, “Tăng ca thì tăng ca, tôi một đôi tình nhân bí mật, không tăng ca cũng không ai theo tôi.”
Cho nên khi nhận điện thoại Tần Liệt Dương đã nói, “Sao hả, bác sĩ Trác lại ngược cậu à?” Nghe nói bác sĩ Trác gần đây lên cấp, không gửi ảnh lộ ngực nữa, chuyển thành tà mị cuồng quyến, động một chút là kéo người tới cắn một cái, sờ hai cái, chọc ghẹo Ninh Trạch Huy đến mức không chỉ hừng hực trong lòng, tiểu huynh đệ cũng bị chọc tới nóng bừng, nếu dùng nguyên câu để nói là, “Nếu còn không lên giường được thì chiến thuyền của tôi sẽ tan thành mấy khói luôn.”
Khi đó hắn cùng Ninh Trạch Huy phân tích nhưng kiên trì không được bao lâu, hắn nói, “Cậu không bỏ được, rõ ràng người ta định lực tốt hơn, còn có thể liên tục trêu chọc cậu, nếu không muốn cương như vậy, hay là cậu theo người ta đi.” Ninh Trạch Huy nói thế nào, gã ngẩng cao cái cổ vịt cố chết mà nói, “Chuyện này… không được.” Hai chữ cuối cùng nói cũng không quá chắc chắn.
Tần Liệt Dương và Ninh Trạch Huy vừa là bạn vừa là đồng nghiệp, nhưng không tới mức xen vào chuyện nhà của nhau, huống chi người ta còn cảm thấy đây là tình thú.

Hắn sẽ không phát biểu thêm ý kiến nào nữa.
Lúc Ninh Trạch Huy nghe hắn nói xong, câu đầu tiên là, “Tôi tình nguyện để anh ta ngược.” Sau đó gã đổi sang giọng nghiêm chỉnh, nói chuyện chính, “Liệt Dương, có truyền thông nói là trang phục QUEEN của chúng ta có Aldehyde vượt mức quy định, hôm nay đã lan truyền rộng rãi trên mạng, bọn họ chuẩn bị đưa tin liên hoàn, anh mau trở về đi.”
Thế này rồi sao còn ngồi yên được, Tần Liệt Dương lập tức bật dậy như cá chép trở mình, vội vã xuống giường mặc quần áo.


Lê Dạ bị anh đánh thức, thấy hắn ngày thường có chuyện gì vẫn bình chân như vại, nhưng lần này vẻ mặt rất lo lắng, anh biết đã có chuyện lớn, cũng vội vàng ngồi dậy giúp hắn thu xếp đồ, hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì.
Tần Liệt Dương không muốn làm anh lo lắng, miễn cưỡng cười nói, “Không có gì, có người gây chuyện thôi, cần em trở về trấn tràng.

Em không ở đây anh cũng đừng ở lại, để Tiểu Châu đưa anh về Bắc Hoa Sơn đi, có thời gian em trở lại cùng anh đi thăm Tam Đại Gia chú Lục chú Lý thím Lý bọn họ, em về đến nơi sẽ gọi điện thoại cho anh.”
Lê Dạ thấy hắn không muốn nói nên cũng ra vẻ thoải mái, cười cười nói, “Được, em đi đường cẩn thận.”
Chờ Tần Liệt Dương đi xa chỉ còn một mình, sắc mặt mới triệt để khó nhìn, không phải vì chuyện này mà vì đằng sau chuyện này khả năng cao là tồn tại âm mưu.

Giống như suy đoán của Ninh Trạch Huy, hắn không tin khách hàng sau khi phát hiện có vấn đề mà không liên hệ với cửa hàng độc quyền trước, lại mang đi kiểm trắc, đây căn bản không phải là cách giải quyết vấn đề, mà là cách để gây rối.
Người khác chưa tới nhưng chỉ thị đã ra, bên kia Ninh Trạch Huy bắt đầu vận hành toàn diện, trang weibo chính thức trả lời sẽ mau chóng xử lý, hi vọng người tiêu dùng có thể liên hệ QUEEN, ngoài ra còn tự mình điều tra, thông qua kiểm tra đối chiếu hình ảnh trên báo xác định kiểu dáng và công xưởng sản xuất, phòng quan hệ xã hội bắt đầu khởi động, một bên cố gắng liên hệ các tòa soạn báo, một bên liên hệ vị khách hàng trung thực cảm thấy chất lượng sản phẩm quá kém mà thấy vô cùng tức giận thậm chí tự chi tiền để đem sản phẩm đến bên thứ ba để làm kiểm trắc.

Cho dù tòa soạn báo này bị tình nghi có ý đồ sao tác tin tức, nhưng bọn họ cần phải tỏ thái độ chính xác, lúc này ở phía sau không có nghĩa là bị động.

Bên kia cũng liên hệ Truyền Thông Đồng Thành, để phát ra thông cáo.
Chờ Tần Liệt Dương chạy tới công ty ở Bắc Kinh đã là tám giờ tối.


Ninh Trạch Huy còn trong phòng làm việc chờ hắn, Tần Liệt Dương sau khi vào phòng uống trước ly nước, Ninh Trạch Huy mới báo cáo kết quả sau khi liên lạc với tòa soạn báo cho hắn, “Phòng quan hệ xã hội đã liên hệ, hi vọng có thể nói chuyện trực tiếp với khách hàng để xử lý vấn đề.

Bọn họ từ chối.”
Tần Liệt Dương không ngạc nhiên à một tiếng, “Bọn họ quyết tâm rồi.

Được thôi, để phòng quan hệ xã hội giữ người được việc lại, những người khác tan ca đi, giữ cũng vô ích, này không phải làm khó xưởng in bọn họ đóng cửa không thể in báo sao?”
Ninh Trạch Huy lại hỏi, “Có muốn liên hệ Truyền Thông Đồng Thành lên tiếng không, chúng ta đang bị đẩy lên đầu, gần đây hình tượng thương hiệu được xây dựng rất tốt, nếu để chuyện này phát triển lớn sẽ ảnh hưởng không hay.”
Tần Liệt Dương lắc đầu, “Sớm như vầy không thích hợp, Truyền Thông Đồng Thành chỉ đăng tin được chứng thực, không có chứng cứ sẽ không hướng về chúng ta, phát ra tuyên bố không có ý nghĩa.

Huống chi tự kiểm tra không ra, không thể 100% loại bỏ vấn đề vốn có, nói bất cứ cái gì cũng là nói suông.

Trang weibo chính thức có thể tỏ thái độ.

Vả lại hiện giờ mới đưa tin ngày đầu tiên, nếu ngày mai tùy tiện truyền thông khác phát thông báo, ngược lại biến thành chúng ta quá mẫn cảm, không cho phép đưa tin tiêu cực.”
Loại chuyện này nhẹ không phải nặng không tới sớm không được trễ không xong, nhẹ thì đuối lý, nặng là ỷ thế hiếp người, sớm là khống chế dư luận, chậm thì coi như xong, nắm chặt từng bước không dễ dàng, “Tĩnh quan kỳ biến, xem xem người ta muốn nói gì.

Hôm nay nội dung liên hệ đều giữ lại.” Ninh Trạch Huy tất nhiên gật đầu.
Ông chủ đã lên tiếng, tòa nhà nhanh chóng yên tĩnh lại.


Thật ra Tần Liệt Dương không đi, hắn ngồi bên cạnh cửa sổ sát đất ngắm thành phố phồn hoa, nhịn không được đưa tay vân vê chân mày ―― Từ sau khi Lê Dạ xuất hiện, Tần Liệt Dương đã lâu không làm động tác này, nhưng rõ ràng chuyện lần này khiến hắn cảm thấy nguy cơ.
Ninh Trạch Huy nhỏ tiếng suy luận, “Chuyện này tôi không quá tin nguyên nhân từ chỗ chúng ta, khẳng định đây không phải là mũi tên không đích, anh nói xem là ai làm? Tần Phù không có khả năng rồi, nếu cậu ta có bản lĩnh này đã không ra tay với Gia Phù còn bị người ta bắt được thóp, hơn nữa gần đây cậu ta bận rộn chăm sóc Đường Đỉnh Hân, công ty ảnh thị cũng ít tới, cậu ta không có thời gian.

Phương Hải Đông?” Ninh Trạch Huy đề cập người này, là kẻ thù lâu năm của Tần Liệt Dương, âm hiểm giả dối, một con cáo già, quan trọng nhất đây là phong cách làm việc của lão, ném đá giấu tay, lão thích trốn sau lưng người ta giở thủ đoạn.

“Nhưng làm tổn hại QUEEN ảnh hưởng đến lợi ích của lão mà.”
Ninh Trạch Huy đổi hướng khác, “Có thể là đối thủ cạnh tranh không? Tổng phải biết đối thủ là ai, mới dễ làm việc! Chúng ta ngay cả khách hàng làm tổng kiểm tra cũng không biết là ai.”
Những điều này đều có khả năng, nhưng bọn họ ngoài sáng kẻ thù trong tối, bài báo đăng tin hôm nay chỉ là một góc tảng băng, bọn họ không thể thông qua bề mặt mà tìm được chân tướng, chỉ có thể chờ đợi đối phương lộ ra ngày càng nhiều.

Tần Liệt Dương nghe xong thì cười, “Cậu làm sao biết được có người này hay không, hơn nữa cho dù có, có lẽ người đó cũng không phải khách hàng thì sao.

Theo sát ký giả đó là được rồi, nhìn xem gã có liên hệ với ai? Ngoài ra, hình như bên thứ ba làm kiểm trắc ở Bắc Kinh, tôi nhớ có một đơn vị giống như vậy sẽ không tiếp nhận nghiệp vụ cá nhân, tìm người điều tra xem.”
Tuy nói ra nhẹ nhàng như vậy nhưng Tần Liệt Dương phải thừa nhận, hắn xuyên qua chuyện này cảm nhận được một luồng sát khí, chuyện này tuyệt đối không đơn giản.

Cho nên hắn làm tốt chuẩn bị để nghênh đón cuồng phong bão táp, nhưng ngày thứ hai sau khi nhìn thấy bản tin của đô thị báo đó, vẫn như trước tức giận kinh khủng, tiêu đề bài báo này là ‘Bề ngoài xử lý qua loa, bên trong thu mua tin tức, hai dấu hiệu nghiêm trọng của QUEEN’.

Nói rõ trang weibo chính thức ra thông cáo cùng phòng quan hệ xã hội câu thông với báo chí, rõ ràng là hành động rất bình thường, vậy mà vừa viết ra lại có vẻ như QUEEN đang cố gắng che giấu sai sót, giấu đầu hở đuôi.
Đúng là không biết xấu hổ..