Bên trong Viêm Hoàng tông.

"Vì sao bọn họ lại ngủ dưới đất ở ngoài trời đây? Ai!" Trư Hoa Hoa nữ tử của Trư Nhân tộc rón rén đi qua quảng trường của tông môn, đi ngang qua mấy người chơi đang ngáy khò khò ngủ say như chết ở trên mặt đất, thân thiện lấy chăn nhỏ ra đắp lên cho từng tên.

Còn để cái gối làm thủ công dưới cổ cho mấy người chơi này, mang theo một chút mùi thơm của hoa.

Gối đều chính là Trư Hoa Hoa may, hoa bên trong cũng là những đóa hoa thu thập được ở trong tông môn.

Chẳng mấy chốc, Trư Hoa Hoa đã đi tới Linh Thảo viên.

"Ừm, loại vị đạo này không đúng, thứ mùi này giống như có hơi.

" Nông Tràng Chủ đang ngồi xổm ở trước mặt một cây linh thảo, trong tay cầm hai đống phân, đang nghiên cứu một cách cẩn thận.

"Nông Tràng Chủ đại nhân, đây là bữa ăn khuya mà ta vừa mới làm xong, ngài ăn một chút đi!" Trư Hoa Hoa bưng một bàn đồ ăn để xuống.

"Ồ, cảm ơn!" Nông Tràng Chủ quay đầu lại, có hơi không quá thích ứng.

"Quần áo của ngài cũng bẩn rồi, để ta mang đi giặt sạch cho ngài!" Trư Hoa Hoa tuyệt không ghét bẩn, cầm lấy áo khoác ngoài của Nông Tràng Chủ để vào trong rổ.


"Ngạch, tạ ơn!" Nông Tràng Chủ một mặt mộng bức nhìn vào Trư Hoa Hoa rời đi.

"NPC của trò chơi này làm tới rất chân thực a!" Nông Tràng Chủ cảm khái một câu, lập tức tiếp tục bắt đầu nghiên cứu linh thảo.

Trư Hoa Hoa chẳng mấy chốc lại tới Linh Thực Xan sảnh.

Trong Linh Thực Xan sảnh còn có bốn người chơi đang ăn uống thả cửa ở đây.

Trư Hoa Hoa giống như tập mãi thành quen, đi tới bên cạnh rất tự nhiên, thu dọn bát đũa, lau cái bàn sạch sẽ, sau đó thì tiến vào phòng bếp, để bát đũa vào trong trận pháp tự động rửa, đợi sau khi rửa sạch thì lại sắp xếp gọn gàng.

"???" Bốn người chơi ăn hàng trợn mắt há hốc mồm nhìn vào cảnh tượng này, thẳng tới Trư Hoa Hoa khom người thi lễ với bốn người một cái, lúc này mới quay người rời đi.

"Tuy rằng là một nữ tử Trư Nhân tộc, tuy nhiên tâm địa quả thực hiền lành, quan tâm dịu dàng, hơn nữa công việc bẩn thỉu nào cũng nguyện ý làm, từ lúc tới đến bây giờ chưa phàn nàn câu nào, đối xử thì lễ phép với mọi người, ông trời ơi! !""Đáng tiếc, là một nữ tử Trư Nhân tộc! Không phải vậy, lão tử khụ khụ khụ.

"Bốn người chơi ăn hàng nói chuyện một phen, giống như cảm thấy vấn đề này không cần phải tiếp tục nói nữa, thế là tiếp tục ăn uống thả cửa.

Lúc này, Hạ Nhất Minh tung người nhảy lên một cái, từ trên lưng Thanh Vũ Cự Ưng hạ xuống.

"Minh ca Minh ca!" Hạ Nhất Minh vừa về tới thì có một số người chơi đang ở gần đại điện hưng phấn chạy tớiHạ Nhất Minh nhìn một cái.

ID: Hàn Thủy Nhất Trản.

Con hàng này giống như là người chơi thuộc Mì Thịt Bò quán của Mì Thịt Bò?"Sao vậy?" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt hỏi.

"Minh ca, Bò ca trở về, có điều hắn bây giờ đang nghỉ ngơi ở cứ điểm tại Thập Vạn Đại Sơn phương bắc.

" Hàn Thủy Nhất Trản báo cáo.

"Ừm, ta đã biết!" Hạ Nhất Minh gật gật đầu.

Mì Thịt Bò này làm sao mà bây giờ mới trở về?Chẳng lẽ lại lạc đường giống như trước?"Minh ca MInh ca, Bò ca còn sống trở về, hơn nữa còn mang theo cả bảo bối về! Đây chính là những bảo bối mà Mì Thịt Bò quán chúng ta đoạt được từ trong tay mười con đại yêu Thiên Đan!" Hàn Thủy Nhất Trản lập tức nói.

"???" Hạ Nhất Minh dùng ánh mắt nhìn thằng ngu để mà nhìn vào Hàn Thủy Nhất Trản.

Các ngươi cả một đám đều chỉ là Linh Mạch cảnh vậy mà có thể cướp được đồ từ trong tay mười đại yêu Thiên Đan rồi còn mang về?Lời nói dối này thật là can đảm!"Minh ca, trong đó có một loại trái cây có ba quả, sau khi chúng ta giám định thì gọi là Thiên Cơ Vô Tướng quả, còn có một loại nước màu vàng kim gọi là Sinh Mệnh chi thủy, còn có băng hoa, không nhận dạng ra nổi!" Hàn Thủy Nhất Trản chậm rãi nói.

"Cái gì?" Trên mặt Hạ Nhất Minh hiện ra vẻ giật mình!Thiên Cơ Vô Tướng quả và Sinh Mệnh chi thủy?Là thật hay giả?Hai loại này đều là linh tài cấp ngũ phẩm! Là có thể luyện chế đan dược ngũ phẩm và lục phẩm!Hai loại linh tài này, Hạ Nhất Minh ở trong Tàng Thư các của Hạo Thiên thư viện đều chưa từng thấy, cả hai đều nằm ở bên trong ngọc giản ghi chép hơn ba mươi vạn loại linh tài do Vương Duyệt sư phụ dạy mình luyện đan cho mình mà biết được.


"Ngươi xác định, hai thứ đó có tên như vậy?" Hạ Nhất Minh có hơi khiếp sợ mà hỏi.

"Đương nhiên là thật!" Hàn Vũ Nhất Trản gật gật đầu.

"Thanh Vũ, chúng ta đi!" Hạ Nhất Minh vung tay lên, Thanh Vũ Cự Ưng trong nháy mắt hạ xuống, Hạ Nhất Minh tung người nhảy lên, châm giẫm trên Thanh Vũ Cự Ưng bay về phía Bắc.

Không sai!Hạ Nhất Minh quyết định tự mình đi đón Mì Thịt Bò!Hạ Nhất Minh không chỉ muốn xác định xem có đúng là Thiên Cơ Vô Tướng quả và Sinh Mệnh chi thủy hay không mà còn muốn biết làm thế nào mà tiểu tử Mì Thịt Bò này lại cướp được những bảo bối này từ trong tay mười con đại yêu Thiên Đan cảnh?Có lẽ nhân lúc loạn mới có thể trộm được, nhưng, như thế nào mới có thể thoát thân an toàn từ trong tay của những con đại yêu Thiên Đan kia mới là vấn đề lớn nhất a!"Thanh Vũ, tăng thêm tốc độ!" Nghĩ tới đây, Hạ Nhất Minh nhàn nhạt phân phó một câu.

"Chi chi chi!" Thanh Vân Cự Ưng phát ra một tiếng kêu thanh thúy, tốc độ lại một lần nữa tăng nhanh không ít!Không tới hai giờ, Hạ Nhất Minh đã đi tới cứ điểm ở Thập Vạn Đại sơn phương bắc.

Cứ điểm này, trước mắt chỉ có mấy người chơi thuộc Tinh Thần điện ở lại giữ, đúng, còn có hai tên ăn hàng, có vẻ như nói là chờ ăn xong tất cả thịt yêu thú không mang về rồi mới trở lại.

Hạ Nhất Minh còn chưa hạ xuống đất thì đã thấy mấy người chơi vây quanh Mì Thịt Bò, đang hưng phấn thảo luận chuyện gì đó.

"Ha ha, nói thì chậm nhưng khi đó thì nhanh! Ngay vào lúc đại yêu Thiên Đan kia, Bạo Viêm Thư Hỏa Long muốn giết ta, lão tử xoay tay lại móc, lập tức đánh trúng vào vị trí bảy tấc của con hàng này, đánh nó oa oa kêu loạn.

" Mì Thịt Bò khoa tay múa chân, đắc ý mà nói khoác.

"Đậu xanh rau muống, Bò ca thật lợi hại a!""Khoan đã, bảy tấc không phải chỗ hiểm của Xà sao?""Xà tiến hóa một cái không phải thành Long sao? Ngươi có phải là ngốc hay không, ở bên trong mười hai con giáp, Long Xà vẫn luôn là huynh đệ không phải sao?""Móa nó, ta thích nghe các ngươi nói hươu nói vượn một cách đàng hoàng chững chạc!"Mấy người chơi đắc ý nghe Mì Thịt Bò thổi gió, từng tên đều nghe tới vẻ mặt thỏa mãn.

"Khụ khụ!" Hạ Nhất Minh hạ xuống đất, ho khan vài tiếng.

"Đậu xanh rau muống, Minh ca tới?""Móa nó, Minh ca tới đằng sau ta từ lúc nào?""Trời, Minh ca quá dọa người a, lão tử mải nghe kể chuyện nên nhịn giải quyết, thiếu chút nữa giật mình sợ giải quyết luôn ra quần!"Mấy người chơi này vừa quay đầu thì phát hiện là Hạ Nhất Minh, thiếu chút nữa thì dọa tới đi tiểu tập thể.

Hạ Nhất Minh bó tay rồi.

"Mì Thịt Bò, ta nghe Hàn Thủy Nhất Trản nói, ngươi tìm được Thiên Cơ Vô Tướng quả và Sinh Mệnh chi thủy?" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt mở miệng, đi thẳng vào vấn đề.

"Đúng vậy a Minh ca, còn có thật nhiều những thứ khác a!" Mì Thịt Bò gật gật đầu.

Đầu tiên lấy ra ba quả Thiên Cơ Vô Tướng quả bổ sung thêm Thiên Cơ Vô Tướng thụ.

Sau đó thì là bốn năm mươi thùng Sinh Mệnh chi thủy màu vàng kim.

Sau đó lại lấy ra mười mấy bình máu tươi giống như hỏa diễm thiêu đốt.

Thậm chí còn có hơn mười cái vảy màu đỏ lớn bằng chảo sắt.

Cuối cùng, lại là một người chơi bị đông thành bức tượng băng.


"Minh ca, băng hoa này không nhận dạng ra nổi, ngay ở trong thân thể người anh em này! Bởi vì băng hoa chỉ cần bất kỳ thứ gì chạm vào một cái là lập tức đóng băng, chỉ có thể mang về theo cách này!""Đúng rồi, xung quanh băng hoa còn có những khoáng thạch kỳ lạ này? Hay là kim loại? Lúc chúng ta giám định cũng biểu hiện ra dấu chấm hỏi!" Mì Thịt Bò nói xong, lại từ trong Trữ Vật phù đổ ra một đống lớn vật kim loại kỳ lạ.

"???" Hạ Nhất Minh xem tới cả người mộng bức.

Đậu xanh rau muống!Chẳng những là thật!Lại còn có nhiều bảo bối khác như vậy?"Nơi này không an toàn, tất cả mọi người lập tức lên Thanh Vũ Cự Ưng, ta mang các ngươi trở về tông môn!" Hạ Nhất Minh không nói hai lời, lập tức mở miệng!"A? Minh ca, cứ điểm này xử lý như thế nào? Mặc kệ sao?" Một người chơi thuộc Tinh Thần điện lưu thủ ở đây vội vàng hỏi.

"Cái cứ điểm bỏ đi này, mặc kệ cũng chẳng sao cả! Đi mau, lập tức đi!" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt mở miệng, lập tức nhảy lên trên lưng Thanh Vũ Cự Ưng.

Người chơi khác nhìn nhau cái rồi cũng vội vàng leo lên.

"Sưu!" Thanh Vũ Cự Ưng nhanh chóng bay lên không trung, lập tức bắt đầu bay trở về.

Hạ Nhất Minh nhìn về phía sau lưng.

Sau khi dần dần rời xa Thập Vạn Đại Sơn, cảm giác nguy hiểm trong lòng cũng dần dần tiêu tan.

"Sẽ không có chuyện gì!" Hạ Nhất Minh suy nghĩ một lúc cũng không nghĩ nhiều nữa.

Một tiếng sau.

Một con yêu thú vô cùng to lớn, mở ra một đôi cánh khổng lồ trải đầy vết thương, ầm ầm hạ xuống đất, lập tức giẫm vỡ rất nhiều kiến trúc ở cứ điểm này.

Đột nhiên, chính là Bạo Viêm Thư Hỏa Long bị thương không nhẹ.

"Khí tức biến mất bọn chúng đi nơi nào?" Ánh mắt Bạo Viêm Thư Hỏa Long chuyển động, cuối cùng, chậm rãi rơi về phương hướng Tây Nam.

"Cực Hoang vực này ngàn dặm không người, tu sĩ Nhân tộc ở trăm năm về trước đã từ bỏ nơi này, khả năng duy nhất là những con kiến hôi trong Bách tộc kia sao? Đúng, mười mấy năm gần đây, những con kiến hôi Bách tộc kia thường xuyên xuất hiện ở gần đây, chắc là bọn chúng.

""Ha ha ha, ngươi cho rằng, ngươi cướp đi thứ mà bản Long trông chừng trăm năm là có thể trốn đi được sao? Bản Long vì chờ đợi lực lượng pháp thuật thần thông Băng hệ kia tiêu tán, chờ chính là trăm năm! Làm sao có thể cho phép một con kiến hôi nho nhỏ như ngươi cướp đi!" Bạo Viêm Thư Hỏa Long phát ra một tiếng rống giận dữ kinh khủng, thế là mở rộng hai cánh ra bay về phía Bách tộc ở phía Tây Nam, phá không mà đi.

.