Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp có người biết Bạch Giới Tuệ, rất nhanh đã gửi tài khoản của cô ra.

Cũng giới thiệu về cô trên bình luận bay.

[Cô ấy là blogger khu tri thức của Lục Giang, chuyên môn phổ cập tri thức trung y với cư dân mạng, bây giờ hỏi khám trên phát sóng trực tiếp, lúc trước K.W trúng độc nấm là do cô ấy phát hiện ra trước]

[Sau đó cô ấy còn khám bệnh cho một blogger chơi game, còn lừa blogger đó mua thuốc, bây giờ blogger uống thuốc kia cũng không biết thế nào, rất nhiều ngày không có tin tức.]

[Dù sao sự tranh luận của cô ấy ở Lục Giang rất lớn, có không ít người nghi ngờ năng lực chuyên nghiệp của cô ấy, cũng có người cảm thấy cô ấy đang loè thiên hạ, cố ý dùng phương thức khác tranh thủ độ chú ý]

Người phổ cập khoa học còn tính là khách quan, không cố ý khuếch đại tình huống của Bạch Giới Tuệ.

Chẳng qua cho dù là vậy, vẫn làm cho mọi người thảo luận kịch liệt như cũ.

[Khám bệnh trên livestream thật là thái quá]

[Chị gái rất đẹp, tùy tiện makeup tán gẫu đều có thể hấp dẫn sự chú ý, không cần làm những đồ vật kỳ quái kia, lỡ như xảy ra chuyện thật thì làm sao?]

[Chỉ có thể nói người đẹp này thật sự quá muốn nổi tiếng, tôi xem tên phòng phát sóng của cô ta, tên là “Mỹ nữ thần y hạng nhất toàn mạng”, phốc, người đẹp không cảm thấy thẹn sao?]

[Trước kia thật sự không tìm được cô ấy, từ khi xây dựng hình tượng mỹ nữ thần y, bắt đầu khám bệnh trên livestream mới nổi tiếng, ba ngày tăng một trăm vạn fans]

[Nhìn thấy mỹ nữ, tôi mlem mlem, nhìn thấy cử chỉ tác phong của mỹ nữ, não của tôi thanh tỉnh trong nháy mắt, cô ấy thật sự có năng lực khám bệnh cho người ta sao?]

[Nói cho mấy người, cô ấy chính là cố vấn trung y tổ tiết mục tìm đến, không chỉ khám bệnh cho người khác, đợi lát nữa phải khám bệnh cho các anh trai nhà mấy người đó]

[Tổ tiết mục thật là, vì nhiệt độ mà vứt cả mặt mũi]

[Mọi người đừng quá căng thẳng, vốn dĩ chính là tiết mục giải trí theo hướng dưỡng sinh, mấy người thật sự trông cậy vào khách quý khám bệnh trên tiết mục?]

Bạch Giới Tuệ còn chưa biết sự xuất hiện của mình đã dẫn phát sự hưởng ứng kịch liệt trên mạng, cô thu dọn đơn giản một chút, đi theo PD ra khỏi phòng.

Ra cửa vừa vặn gặp được Pick đã xuống lầu từ sớm.


Pick rất trùng hợp, đứng ở cửa phòng của cô, không giống như đi ngang qua, ngược lại giống như đến tìm cô, vừa nhìn thấy cô là một bộ dáng muốn nói lại thôi.

Bạch Giới Tuệ đứng không nhúc nhích, chờ cậu ta nói trước.

Đời này Pick chưa nói lời xin lỗi với ai, hôm nay là lần đầu tiên phá lệ.

“Chuyện ngày hôm qua thật sự ngại quá, tôi không nên ghét bỏ cao đuổi muỗi của chị.” Cậu ta không được tự nhiên mà gãi gãi cổ, cúi đầu không dám nhìn Bạch Giới Tuệ.

Bạch Giới Tuệ nhìn bộ dáng ngại ngùng của cậu ta, cũng không nói nhận hay không nhận.

Một khi đã mở miệng, lời nói kế tiếp của Pick dường như cũng không khó khăn như vậy.

Cậu ta ngẩng đầu thoải mái hào phóng nói tiếp: “Cao đuổi muỗi chị làm rất có tác dụng, trước đó là tôi coi thường chị, aizzz, cho nên đêm qua tôi xứng đáng bị muỗi cắn thành tên ngốc.”

Nói xong Pick móc mấy tờ tiền giấy ra, không nói hai lời đặt trong tay Bạch Giới Tuệ.

“Cao đuổi muỗi chị cực cực khổ làm, cũng đừng tiện nghi loại người ngốc như tôi, nên là vẫn phải nhận tiền.”

“P Thần, ghi hình tiết mục không được nói bậy.” PD đi theo không nhịn được nhắc nhở.

Pick chậc một tiếng tạm dừng một chút, nói: “Đây là tiền của tôi và anh tôi, dù sao chị cũng phải nhận.”

Một loạt thao tác này của Pick, Bạch Giới Tuệ không có biểu cảm gì, nhưng thật sự làm người xem trong phòng phát sóng choáng váng.

[Đây vẫn là P Thần mà tôi biết sao?]

[Tôi vừa mới nghe thấy cái gì? P Thần đang xin lỗi, cậu ấy đang xin lỗi?]

[P Thần có phải bị đoạt xác hay không, trước kia bị xử phát cấm thi, cậu ấy cũng không chịu xin lỗi những thành viên chiến đội khác, hôm nay làm sao đột nhiên lại đổi tính]

[Người anh em này không phải tính tình cứng có tiếng, miệng còn độc hay sao, trên tay tôi còn có tuyển tập độc miệng của cậu ấy khi thi đấu đấy]

[Yên tâm, miệng của cậu ấy vẫn độc như trước, vừa rồi không phải nghe thấy cậu ấy gọi mình là kẻ ngốc sao:)]


[Mấy người là không đi xem cậu ấy bình luận thi đấu, không có câu lạc bộ quản cậu ấy, miệng còn độc hơn so với phía trước, kỹ năng châm chọc từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc chưa từng dừng lại]

[Cho nên cao đuổi muỗi mà bọn họ nói rốt cuộc là cái gì?]

[Có thể để Pick thành thành thật thật xin lỗi, chỉ có thể nói chị gái này có chút gì đó]

Sau đó bọn họ thần kỳ phát hiện, không riêng gì Pick khách khí với cô, một vài khách mời khác cũng rất khách khí với cô.

Ví dụ như Mia, buổi sáng nhìn thấy cô vô cùng ân cần, còn bưng một lọ tổ yến Tức Thực đến cho cô.

“Lần sau nếu cô lại đến sau núi hái thảo dược, tôi bảo trợ lý đi cùng cô, để cô đi một mình quá vất vả.”

Chủ động lôi kéo làm quen, đây là quyết định sau khi Mia suy nghĩ cả đêm.

Cô ta vô cùng chán ghét bị muỗi cắn, trên người ngứa ngáy khó chịu không nói, còn sẽ lưu lại dấu vết ảnh hưởng mỹ quan, mỗi tháng cô ta tốn số tiền lớn để làm đẹp toàn thân, cũng không phải để muỗi hưởng lợi.

Bất luận như thế nào cô ta cũng phải nghĩ cách lấy được chút cao đuổi muỗi ở chỗ Bạch Giới Tuệ.

Tục ngữ nói duỗi tay không đánh người có gương mặt tươi cười, mà cô ta còn đưa ra yêu cầu với Bạch Giới Tuệ trước ống kính, cô ta cũng không tin Bạch Giới Tuệ có thể trực tiếp từ chối cô ta.

Bạch Giới Tuệ nhìn ra trong lòng Mia đang tính toán làm gì, cô tự nhiên là gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, nói một cách ba phải: “Được, nếu lần sau tôi đi sẽ gọi cô.”

Còn về việc có lần tiếp theo hay không thì không nhất định.

Mia rất vui mừng, cũng tính toán ở trong lòng, buổi chiều liền xúi giục cô đi.

Cô ta ân cầm mở nắp lọ tổ yến Tức Thực ra, đưa đến trước mặt Bạch Giới Tuệ: “Tuy cô Tiểu Bạch còn trẻ, nhưng cũng phải bảo dưỡng bản thân, buổi sáng không ăn gì ăn chút tổ yến rất tốt với làn da.”

Bạch Giới Tuệ mỉm cười nhìn tổ yến của cô ta chằm chằm một lúc.

“Tôi không biết ăn tổ yến, tôi thích dưỡng sinh tự nhiên, không ăn vật phẩm bổ dưỡng, tôi kiến nghị cô cũng dưỡng sinh tự nhiên, trạng thái tự nhiên khoẻ mạnh của con người mới là tốt nhất.”


“Người không ăn đồ bổ dưỡng sẽ già rất nhanh, không đến mấy năm sẽ suy sụp, không phải cô là trung y sao, chẳng lẽ còn không biết đạo lý này?”

“Hiệu quả của đồ bổ rất có hạn, càng nhiều dinh dưỡng đều sẽ thải ra khỏi cơ thể qua đường ruột, một mặt theo đuổi tuổi trẻ mà không già đi, bản thân chính là vi phạm tự nhiên, chúng ta phải dùng tâm thái khoẻ mạnh đối mắt với sự già đi, mặt khác ăn nhiều đồ bổ quá nhiều sẽ mang đến gánh nặng cho cơ thể của cô.”

Mia không cãi được với Bạch Giới Tuệ, lọ tổ yến kia đều không tặng đi được, để cô thuận nước đẩy thuyền cho Trác Kỳ ăn.

Dưới cái nhìn của Mia, những lời vừa rồi Bạch Giới Tuệ nói đều là những lý do, bản chất nguyên nhân vẫn là do nội tâm cô nhỏ, còn nhớ chuyện ngày hôm qua.

Mia chính là người biết nể mặt, mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, trước ống kính vĩnh viễn là một bộ dáng chị gái tri kỷ với Bạch Giới Tuệ.

Mà các cô là blogger cùng nền tảng, như vậy thì có vẻ cô ta càng thêm chiếu cố Bạch Giới Tuệ.

Mia còn sai sử trợ lý nhỏ của mình lấy đồ cho Bạch Giới Tuệ.

Chẳng qua Bạch Giới Tuệ không cho, cô không có bao nhiêu đồ vật, nhiều lắm chính là cần mang theo gối bắt mạch mà thôi.

Lưu trình của tiết mục “Cuộc sống khoẻ mạnh” là như vậy, buổi sáng mỗi ngày Bạch Giới Tuệ bắt mạch cho các khách mời, hiểu biết tình huống thân thể của bọn họ, sau đó căn cứ thể chất của mỗi người bọn họ, chế định phương án điều trị thích hợp cùng với thầy dưỡng sinh.

Trải qua việc điều trị cả ngày, buổi sáng ngày hôm sau lại bắt mạch một lần, đối lập với tình huống của một ngày trước.

Điều trị năm ngày lặp đi lặp lại như vậy.

Đến một ngày cuối cùng thì tổng kết lại, để cư dân mạng trực quan cảm nhận sự đối lập biến hoá của các khách mời.

Để cư dân mạng xem trong năm ngày ngắn ngủi, có thể của con người có thể biến hoá lớn bao nhiêu, kích phát cư dân mạng đi tập thể hình vận động, chủ động dưỡng thành thói quen làm việc và nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm nay, chờ các khách mời rửa mặt chải đầu xong, mọi người tập hợp trong phòng oxy của làng du lịch thiên nhiên.

Dựa theo sự sắp xếp của tổ tiết mục, các khách mời ngồi vây quanh nhau, tiến hành một phân đoạn phỏng vấn và nói chuyện đơn giản.

Hướng Minh Húc và Thi Nguyên Khiết là diễn viên chính của bộ phim mới, cũng là minh tinh có nhân khí cao nhất ở hiện trường, hai người ngồi ở vị trí chính giữa.

Diễn viên phim ngồi ở một bên, blogger của Lục Giang ngồi ở bên còn lại, vài người ngồi thành một nửa hình cung.

Bạch Giới Tuệ ngồi ở vị trí cuối cùng bên trái của ống kính, Trác Kỳ ngồi ở vị trí cuối cùng bên phải ống kính, hai người vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy đối phương.

Trác Ký nhấp miệng, lập tức rời mắt đi, không muốn tiếp xúc ánh mắt gì với cô.

Dưới tay vô ý thức mà gãi vết muỗi cắn dày đặc trên cánh tay, trải qua thời gian một đêm, vết muỗi cắn đã từ vết sưng màu hồng nhạt biến thành đậu đỏ nhỏ, càng ngứa ngáy, còn chói mắt.


Cô ta biết là bản thân không nuốt được sự tức giận kia, không muốn dùng cao đuổi muỗi của Bạch Giới Tuệ, chẳng qua lại tưởng tượng, nếu không có cao đuổi muỗi của Bạch Giới Tuệ, người có vết muỗi cắn trên người không chỉ có một mình cô ta, càng sẽ không làm cô ta thảm như vậy một mình.

Sau khi ngủ một đêm, tâm thái của Trác Kỳ vẫn chưa điều chỉnh lại.

Tối hôm qua cô ta nằm trên giường lăn lộn không ngủ được, một phần là do vết muỗi cắn ngứa ngáy khó chịu, một phần là trong lòng có tâm sự, cô ta không nghĩ ra mình làm sai ở phân đoạn nào.

Bạch Giới Tuệ trong mơ rõ ràng không tham gia bất cứ tiết mục nào, trước khi nhận chú Nghiêm cả ngày cô ăn không ngồi rồi, sau khi nhận lại chú Nghiêm, cô vội vàng làm công chúa nhỏ được chú Nghiêm sủng ái nhất.

Lúc này trong lòng Trác Kỳ toát ra một suy đoán đáng sợ, chẳng lẽ là cô ta tùy tiện hành động, thay đổi sự phát triển của cốt truyện?

Cô ta nói ý tưởng này cho Hoa Hân suốt đêm, để Hoa Hân đưa ra chủ ý.

Hoa Hân đối với sự việc đột phát ngoài ý muốn lần này cũng rất bực bội, hối hận mình viết hợp đồng không đủ nghiêm túc cẩn thận, nhưng bà ta bình tĩnh hơn so với Trác Kỳ.

Giống như lời nói của Bạch Giới Tuệ, người một nhà của Nghiêm Dục Sơn căn bản không biết tình huống hơn hai mươi năm trước của Bạch Sương, lúc trước khi hai người yêu đương chưa từng công khai, cũng chưa kịp về nhà ra mắt, cũng chỉ có mấy nhân viên công tác bên cạnh Nghiêm Dục Sơn biết.

Thế gian có nhiều người giống nhau, dưới tình huống bình thường Nghiêm Dục Sơn sẽ không tùy tiện liên hệ Bạch Giới Tuệ và Bạch Sương với nhau.

Lại nói một lòng Nghiêm Dục Sơn chỉ có công việc, đóng phim, nghiên cứu kịch bản, không phải một người sẽ xem show truyền hình, ông ấy ít dùng internet, tất cả tài khoản mạng xã hội đều là phòng làm việc đang hoạt động, ông ấy mặc kệ hoàn toàn, dùng lời nói của fans, ông ấy chính là một người bị internet vứt bỏ.

Nếu không phải Trác Kỳ tự mình đa tình gửi tin nhắn dặn dò Nghiêm Dục Sơn xem show của mình, Hoa Hân có lẽ sẽ không cần lo lắng chút nào.

Trác Kỳ ở trong điện thoại cũng rất tủi thân: “Con cũng chỉ muốn chú Nghiêm nhìn thấy sự nỗ lực của con thôi, muốn chú ấy tán thành con.”

Hoa Hân mệt mỏi đỡ trán: “Lúc ghi hình con nhớ quản lý biểu cảm của mình, đừng lén giao lưu gì nhiều với cô ta.”

Trác Kỳ: “Con biết rồi ạ, con sẽ không quen biết cô ta, con cũng đã cảnh cáo cô ta rồi.”

Sau khi cúp máy Hoa Hân gửi tin nhắn cho Nghiêm Dục Sơn, ý đại khái chính là oán trách Trác Kỳ không hiểu chuyện, biết rõ ông ấy bận đóng phim, internet chỗ đóng phim lại không tốt, còn quấn lấy ông ấy bảo ông ấy xem show không dinh dưỡng của mình, cuối cùng nói mình đã phê bình Trác Kỳ rồi, Trác Kỳ cũng nhận ra sự sai lầm của mình, để Nghiêm Dục Sơn an tâm đóng phim, không cần lo lắng chuyện ở công ty.

Trác Kỳ cũng đã gửi tin nhắn cho Nghiêm Dục Sơn, lời nói cũng gần giống Hoa Hân, cũng bảo ông ấy đóng phim cho tốt, không cần phân tâm đi xem show của mình.

Bây giờ Trác Kỳ rất kiêng dè giao thoa ánh mắt của Bạch Giới Tuệ, cũng không biết vì sao cô nhất định phải ngồi đối diện mình.

Cô ta nghi ngờ Bạch Giới Tuệ cố ý ngồi đối diện gây khó chịu cho mình, rõ ràng vừa rồi đạo diễn sắp xếp cô ngồi trên vị trí gần giữa, ngồi gần Mia, hai nam sinh Kha Văn và Pick cũng bằng lòng ngồi bên cạnh, nhường vị trí ở giữa cho hai vị nữ sĩ, nhưng Bạch Giới Tuệ kiên trì muốn ngồi trên vị trí ở sườn bên ngoài.

Làm đôi mắt của Trác Kỳ cũng không biết đặt ở đâu, chỉ có thể ngây ngốc nhìn ống kính chằm chằm.