Phú bà nhỏ kêu gọi ba cô gái khác tung tin chắc như thép, thành công đập chết Hướng Minh Húc.

Buổi tối này người hóng drama toàn mạng được ăn một bữa thịnh yến Thao Thiết.

Tuy nói sáng nay Hướng Minh Húc bị trung y tung tin sinh hoạt cá nhân hỗn loạn trên livestream, nhưng sau khi cư dân mạng xem xong, phần lớn đều coi cho vui, cho rằng tình huống chân thật có lẽ là nửa thật nửa giả.

Dựa theo suy đoán bình thường Hướng Minh Húc ít nhiều cũng có vấn đề sinh hoạt cá nhân, dù sao không có lửa làm sao có khói, nhưng có vài người hiểu rõ, nơi này tuyệt đối còn có một vài tình huống bị phóng đại.

Không nói đến chị gái trung y kia có năng lực tinh tế như vậy hay không, nghe thấy nội dung chẩn bệnh hơi thái quá, mỗi ngày ngủ ba bốn tiếng, sinh hoạt cá nhân phóng túng quá mức, người bình thường giống Hướng Minh Húc còn có thể sống sao, người không phải đã sớm bị đào rỗng rồi.

Nhưng không ai nghĩ đến, tin tức chị gái trung y kia nói đều đúng từng câu, bọn họ còn chờ được bằng chứng trong cùng ngày.

Cư dân mạng so sánh chứng cứ bốn cô gái tung ra, lại đi xem phần chẩn bệnh của Bạch Giới Tuệ cho anh ta.

Đặc biệt là trong đó có một cư dân mạng đại thần, nhìn thấy khi Bạch Giới Tuệ nói chuyện lúc cuối phủi gì đó trên bàn, thông qua việc phóng đại màn ảnh, cư dân mạng đại thần thành công đọc được chữ viết trên mặt bàn.

Là một số “4”.

Tin tức này bị truyền đi, cư dân mạng hoàn toàn chịu phục, không thể không cảm thán cô chẩn bệnh như thần.

[Trời đất, chị gái trung y vậy mà còn để lại chút mặt mũi cho anh ta]

[Cô Tiểu Bạch bắt mạch được cả số người? Cái này khoa học không, cái này không khoa học đi, cằm của tôi đều bị khiếp sợ rớt rồi!]

[Nhìn kỹ biểu cảm của Hướng Minh Húc, khi cô Tiểu Bạch viết ra số 4, Hướng Minh Húc lập tức bị doạ choáng váng, bởi vậy có thể thấy được anh ta chột dạ bao nhiêu]

[Tôi thừa nhận chị gái trung y không phải đang khám bệnh, là đang xem mệnh, trâu bò trâu bò, ngoại trừ trâu bò tôi không nghĩ ra bất cứ từ ngữ nào để hình dung]

[Tôi luôn cảm thấy chị gái trung y còn biết gì đó chưa nói ra, đừng cố kỵ, nói ra hết đi, tôi thích nghe!]

[Đúng vậy, nên tung ra toàn bộ, đối với tên đểu cáng như Hướng Minh Húc, anh ta đáng bị tung ra như vậy]


[Thật sự rất thương bạn gái mối tình đầu của Hướng Minh Húc, phí sinh hoạt khi đi học của mình cũng gửi một nửa cho anh ta, tiền đi làm thêm cũng tích góp gửi cho anh ta, ủng hộ anh ta đi giải mộng, lương tâm của anh ta đều bị chó ăn rồi, vậy mà lại cô phụ một cô gái tốt như vậy]

[May là cô gái kia nhận rõ tên đểu, kịp thời rời xa tên đểu đó]

Bốn nữ sinh từng liên quan đến Hướng Minh Húc, làm mọi người thương rất nhiều phải kể đến mối tình đầu kia, bỏ ra tình cảm và quá nhiều thời gian, sự tổn thương không thể nghi ngờ cũng là lớn nhất.

[Thật ra tôi cũng rất ngoài ý muốn, chị gái mối tình đầu có thể quyết tuyệt tung tin của Hướng Minh Húc ra như vậy]

[Có thể làm mối tình đầu có tình cảm bao nhiêu năm đứng ra, chỉ có thể nói rõ Hướng Minh Húc gây tổn thương cho cô ấy rất sâu]

Thật ra trước khi phú bà nhỏ đi tìm mối tình đầu của Hướng Minh Húc cũng không hoàn toàn nắm chắc, trời biết trạng thái của Hướng Minh Húc và mối tình đầu là gì, có lẽ đối phương đã sớm biết, còn ngầm đồng ý với hành vi của Hướng Minh Húc, bằng lòng dùng chung một người đàn ông với người khác.

Nói như thế nào thì tiền đồ của Hướng Minh Húc bây giờ huy hoàng một mảnh, có thể cung cấp cuộc sống giàu có cho cô ấy, cũng có thể cho cô ấy tiền gấp mười lần, gấp trăm lần.

Nhưng chờ đến khi người của phú bà nhỏ tìm được địa chỉ của mối tình đầu Hướng Minh Húc, cô ta có chút ngoài ý muốn.

Mối tình đầu của Hướng Minh tên là Triệu Tích Linh, cô ấy không ở trong chung cư xa hoa, cũng không ở trong biệt thự mới của Hướng Minh Húc, bây giờ cô ấy còn đang ở ghép với người khác, thuê chính là một căn phòng chia đôi ở khu chung cư cũ, trang hoàng và gia cụ đều lộ ra hương vị rẻ tiền.

Lúc ấy phú bà nhỏ chỉ có một kế hoạch, cùng lắm thì cô ta ném tiền, mặc kệ là bao nhiêu, nhất định phải đào được một ít tư liệu trên tay Triệu Tích Linh.

Không gây chuyện cho Hướng Minh Húc, sự tức giận trong lòng cả đời cô ta cũng không giảm được, sau khi cô ta sống hơn hai mươi năm, thì không chịu được sự lừa dối quá lớn như vậy, rất giống như ăn phải ruồi chết.

Phú bà nhỏ đối với ai cũng là bộ dáng kiêu căng ngạo mạn, lúc tìm thấy Triệu Tích Linh cũng vậy.

Cô ta mang theo tài xế cùng một đám vệ sĩ, kiêu căng ôm ngực bảo Triệu Tích Linh ra giá, cô ta muốn chứng cứ kết giao của Triệu Tích Linh với Hướng Minh Húc mấy năm nay.

Cô ta không giấu diếm điều gì, trực tiếp nói cho Triệu Trích Linh bản thân muốn gây chuyện cho Hướng Minh Húc, dù sao bản thân bất luận thế nào cũng phải trút giận.

Triệu Tích Linh thoạt nhìn chính là cô gái rất ngốc, rất ngây thơ, lại rất nghe lời, bộ dáng giống như con thỏ trắng ngoan ngoãn.


Phú bà nhỏ không am hiểu việc giao tiếp với thỏ trắng nhất, những cô ấy thông thường đều rất cảm tính, gặp chuyện chỉ biết khóc, đầu óc không tỉnh táo chút nào.

Sau khi Triệu Tích Linh nghe ngọn nguồn của sự việc rất lâu không nói gì, ngồi ở trên sô pha nhỏ hẹp được cách ra, không ngừng véo tay mình.

Từ sắc mặt trắng bệch của cô ấy, cùng gân móng tay đan xen có thể nhìn ra, tâm tình của cô ấy lúc này rất loạn.

Phú bà nhỏ làm việc từ trước đến nay đều tốc chiến tốc thắng, không có thời gian kéo dài với cô ấy.

Cô ta bực bội đi qua đi lại trong phòng: “Thật ra cô nên nghĩ lại xem bản thân làm cho cậu ta như vậy có đáng không, cô yêu đương với cậu ta có thể nhận được cái gì, là thân phận chính quy thông cáo thiên hạ, là tiền tài tiêu xài tùy ý, hay là cảm tình không đủ trung trinh? Cô cũng đừng trách tôi nói chuyện khó nghe, tôi thấy cô ở phía cậu ta, ba thứ này đều không nhận được.”

Triệu Tích Linh im lặng không nói gì bỗng nhiên véo chặt tay mình.

Phú bà nhỏ nói tiếp: “Trước đó vấn đề lần đầu tiên tôi hỏi cậu ta là có bạn gái hay không, cô đoán xem cậu ta trả lời tôi thế nào?”

Trong lòng Triệu Tích Linh lộp bộp một chút, sắc mặt cũng trắng đi nửa phần.

Phú bà nhỏ: “Cậu ta thề với trời, nói với tôi cậu ta vẫn luôn độc thân, còn vô cùng chủ động đi kiểm tra sức khoẻ, vì có thể nhanh chóng bám lấy đùi tôi, để cho cậu ta bước lên trời trong giới giải trí. Cậu ta không để tôi biết sự tồn tại của cô và những người khác, tôi nhìn dáng vẻ của cô, chắc là cậu ta cũng chưa từng nhắc đến tôi trước mặt cô, chưa từng nói cậu ta có hôm nay như thế nào đi.”

Trong mắt Triệu Tích Linh chứa nước mắt, mắt thấy sắp rơi xuống.

Không phải phú bà nhỏ không có lòng đồng tình, là không có lòng đồng tình với cô gái ngốc như vậy.

Cô ta không nhịn được mà trợn trắng mắt: “Cô biết cậu ta muốn giữ người phụ nữ có thể cho cậu ta tiền tài là tôi, nói cô là gì không?”

Cuối cùng Triệu Tích Linh cũng ngẩng đầu lên, đối diện với phú bà nhỏ, nước mắt trong hốc mắt muốn rơi lại không được.

“Cậu ta vì có thể phủ sạch quan hệ với cô, nói cô sắp kết hôn còn không buông bỏ được cậu ta, ngàn dặm xa xôi chạy đến tìm cậu ta, chính là để ngủ với cậu ta lần cuối, đối mặt với hành vi đưa tận miệng ngàn dặm này của cô, cậu ta chỉ có thể rưng rưng ngủ với cô một lần, để cô không tiếc nuối gì trước khi kết hôn.” Phú bà nhỏ nói xong lại chọc tức bản thân: “Có lẽ cậu ta còn cảm thấy bản thân như vậy rất vĩ đại, giúp đỡ cô.”

Ở một khắc cuối cùng, nước mắt của Triệu Tích Linh cũng rơi xuống theo khoé mắt.


Phú bà nhỏ cạn lời trợn mắt, nghĩ thầm, nước mắt của thỏ trắng cuối cùng cũng đến rồi.

Kết quả Triệu Tích Linh vừa rơi một giọt nước mắt, cô ấy lau sạch nước mắt trên mặt ngay, đứng dậy đi vào phòng ngủ lấy điện thoại cũ của mình ra.

“Chỗ này có lịch sử trò chuyện và ảnh chụp mấy năm trước của tôi và anh ta, chắc là chứng cứ cô muốn.” Tiếng nói của thỏ trắng không khác gì tiếng muỗi kêu, còn mang theo giọng mũi khóc nức nở, có vẻ nhu nhược đáng thương.

Đối lập với phú bà nhỏ kiêu căng ngạo mạn ở bên cạnh, hoàn toàn là hai phong cách.

Lúc ấy phú bà nhỏ thậm chí cũng nghi ngờ bản thân có phải nữ vai ác trong câu chuyện, cố ý đến chia rẽ môi đôi tình nhân hay không.

Chẳng qua trong lòng phú bà nhỏ hiể rõ, bây giờ cô ta là hoá thân của chính nghĩa, phải thông cáo chính nghĩa với thiên hạ, cho dù là kẻ ác cô ta cũng muốn làm!

Phú bà nhỏ cũng không khách khí với cô ấy, lấy điện thoại bắt đầu tìm kiếm chứng cứ cô ta muốn.

Cho dù là điện thoại cũ, Triệu Tích Linh vẫn bảo quan rất tốt như cũ, lượng pin sung túc, vừa nhìn là biết thường xuyên sạc pin, dùng để xem lại từng chuyện của bọn họ trong quá khứ.

Điện thoại của Triệu Tích Linh thật sự tràn ngập hồi ức, có hơn một ngàn bức ảnh của Hướng Minh Húc, rất nhiều bức ảnh là trước khi Hướng Minh Húc debut đi hẹn hò với Triệu Tích Linh.

Phú bà nhỏ bĩu môi, Hướng Minh Húc trước khi debut nhìn qua còn rất ra dáng con người, sau khi debut càng ngày càng dối trá.

Cô ta bắn ảnh và tư liệu mình muốn đến điện thoại của mình.

Lúc này Triệu Tích Linh lại lấy một ít đồ vật từ trong phòng ngủ ra, trong hộp đựng đầy cuống vé, có vé xe đi gặp Hướng Minh Húc, có vé xem phim, còn có vé đi xem concert, v.v… của bọn họ.

Còn có rất nhiều quà tặng, thú bông cùng ly nước, v.v… rẻ tiền thật ra có thể nhìn thấy dấu vết từng sử dụng, những đồ vật như vòng cổ, túi xách quý trọng một chút, hoàn toàn là bộ dáng mới tinh.

Vừa nhìn chính là Hướng Minh Húc sau khi nổi tặng, có thể thấy được ngày thường cô ấy cũng không nỡ dùng.

Phú bà nhỏ hiếm có chút lòng trắc ẩn, bắt đầu thương Triệu Tích Linh.

Xong việc phú bà nhỏ lại liên lạc với Bạch Giới Tuệ, nhất định phải chia sẻ hành động vĩ đại của mình trong ngày ra, cuối cùng phú bà nhỏ còn tiếc hận: “Một cô gái tốt như vậy, Hướng Minh Húc không phải thứ gì tốt, lúc ấy tôi nói với cô ấy, sau một khoảng thời gian nữa sẽ giới thiệu cho cô ấy người đàn ông đáng tin hơn, bảo đảm tốt hơn Hướng Minh Húc một trăm lần, cô ấy còn không muốn.”

Nghe xong tổng kết của phú bà nhỏ, Bạch Giới Tuệ cũng bội phục hiệu suất làm việc của phú bà nhỏ từ tận đáy lòng.


Trong vòng một ngày tìm được ba cô gái, thuyết phục các cô ấy đứng ra chỉ điểm Hướng Minh Húc, liên hệ người chấp bút, sáng tác ra một bài văn lên án những việc xấu loang lổ của Hướng Minh Húc, thành công dẫn phát hưởng ứng rất lớn trên mạng.

Bạch Giới Tuệ: “Cô ấy không tiêu sái như cô, có lẽ phải mất một khoảng thời gian nữa mới ổn định được.”

Phú bà nhỏ vô cùng vừa lòng với hình dung từ của mình, kiêu ngạo rầm rì một tiếng: “Đúng vậy, tôi không có cảm tình với tên súc sinh kia, đổi một người đàn ông ở chỗ tôi không quan trọng bằng đổi một con chó.”

Bạch Giới Tuệ nhăn mi: “Đừng quên lời nói của tôi, chú ý số lượng vừa phải thôi.”

Phú bà nhỏ phụt cười: “Chị gái nhỏ đừng lo lắng, tôi bây giờ không hứng thú với đàn ông, một tên Hướng Minh Húc đã làm tôi ghê tởm rồi, tôi tạm thời không muốn “chơi” với đàn ông, một khoảng thời gian rất dài tiếp theo tôi sẽ chuyên chú làm sự nghiệp, tranh thủ làm lớn sản nghiệp của ba tôi. Nếu sau này chị gái nhỏ thay đổi chủ ý, phải nói ra, tôi sẽ dùng toàn lực bắc cầu lót đường, sáng tạo một con đường rộng rãi bình thản thông suốt, để chị đi thông thuận hơn tên súc sinh kia, nổi tiếng hơn cậu ta!”

Bạch Giới Tuệ: “…”

Cô ta còn chưa từ bỏ ý tưởng nâng Bạch Giới Tuệ debut.

“Bên tôi còn có một tin tức, Hướng Minh Húc bây giờ bận đến sứt đầu mẻ trán, bên hợp tác với cậu ta đều đang liên lạc với cậu ta, bảo cậu ta đền tiền, lúc này cậu ta không ở lại công ty nghĩ cách giảm bớt tổn thất, còn một mình chạy đi tìm Triệu Tích Linh, xem ra lời nói của chị gái nhỏ rất đúng, tuy Hướng Minh Húc không phải thứ gì tốt, nhưng vẫn có vài phần thật lòng với Triệu Tích Linh kia.” Phú bà nhỏ tấm tắc thở dài.

Bạch Giới Tuệ lý tính đánh giá: “Sự thật lòng của anh ta như vậy quá mức rẻ tiền, ngoại trừ cảm động bản thân, không cảm động được ai nữa cả.”

Phú bà nhỏ mừng rỡ lăn lộn trên giường lớn xa hoa: “Ha ha ha ha, chị gái nhỏ nói rất đúng! Chẳng qua bây giờ cậu ta muốn tìm Triệu Tích Linh cũng không tìm thấy, tôi sai người dọn nhà cho Triệu Tích Linh suốt đêm, mà chị biết Triệu Tích Linh từ đầu đến cuối cũng không từ chối hay không, chỉ là nhất định chuyển tiền nhà cho tôi, xem ra là hoàn toàn hết hy vọng với tên súc sinh Hướng Minh Húc kia rồi.”

Phú bà nhỏ thật sự rất thích nói chuyện, lời nói cũng rất nhiều, từ chuyện của Hướng Minh Húc đến việc cô ta vừa uống trung dược.

“Chị gái nhỏ, tôi vừa mới uống thuốc chị kê cho, toàn thân đều thoải mái, eo không xót chân không mềm, đủ tinh thần, ăn uống tốt, làn da cũng tốt lên rồi, chờ tôi uống hết chị lại kê thêm cho tôi đi.”

Bạch Giới Tuệ không phải chưa từng thấy người ồn ào muốn cô kê thêm thuốc, đối với yêu cầu đặc thù của phú bà nhỏ, cô không ngoài ý muốn chút nào.

Càng là người có tiền, càng chú trọng dưỡng sinh.

“Thuốc không phải thứ đồ có thể uống tùy tiện, không bệnh thì đừng uống.”

Phú bà nhỏ thất vọng “ồ” một tiếng, sau đó lại quấn lấy Bạch Giới Tuệ xin cao đuổi muỗi.

“Tên súc sinh Hướng Minh Húc kia lấy cao đuổi muỗi về cho tôi, tôi biết là do chị gái nhỏ làm, sử dụng rất tốt, tôi rất thích, bây giờ đã tăng thành đồ vật Ngô Phái Sam tôi thích dùng nhất, thuốc bôi có thể bán cho tôi nhiều chút chứ.”

Bạch Giới Tuệ đồng ý nếu rảnh rỗi sẽ làm mấy cái cho cô ta, lúc này mới đuổi được phú bà nhỏ quấn người đi.