Nguồn truyện: Truyện FULL

Đã không thể tránh thánh chiến, chiến tranh giữa nhân loại và ma tộc vừa mới bắt đầu.

Đơn giản thu dọn chiến trường, Long Hạo Thần mang theo đồng bạn biến mất ở cuối chân trời. Bao gồm Hoàng Thước, thống lĩnh Hắc Long cấm vệ quân, tổng cộng hai mươi Hắc Long cấm vệ quân chết trong trận chiến.

Long Hạo Thần không chút tạm ngừng, dẫn theo đồng bạn nhanh chóng hướng Ngự Long quan. Cùng lúc đó hắn khiến Thải Nhi dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo mũi nhọn quân đoàn đã đi trước, lệnh cho họ hết sức tăng tốc chạy về Ngự Long quan.

Dù đã tiêu diệt tiên phong ma tộc nhưng tâm tình Long Hạo Thần không chút thoải mái. Đây chỉ mới là bắt đầu, tin tức Nguyệt Dạ đã chứng thực là chính xác, cũng chứng minh sự chính xác tin của cô. Ma Thần Hoàng thực sự dẫn gần hai trăm cường giả ma tộc cấp chín đến giết hắn. Bây giờ hắn chỉ có thể lựa chọn rút lui, nhanh chóng trở về Ngự Long quan, lấy lực lượng hùng quan phòng thủ.

Muốn hoàn toàn công kích ma tộc tuyệt đối không chỉ một cuộc chiến đấu là có thể hoàn thành. Long Hạo Thần cần là chờ đợi, cùng với kiên trì.

Khi Ma Thần Hoàng trông thấy A Bảo thì sắc mặt khó xem suýt ói máu.

Bộ dạng của A Bảo đúng là quá chật vật, y thậm chí không bay trên trời mà là ngơ ngác đi bộ. Lúc này y tựa như một nhân loại bình thường, bước chân loạng choạng. Giây phút A Bảo bị Long Hạo Thần đánh bại thì Ma Thần Hoàng đã cảm nhận được rồi, nhưng phong ấn trong người A Bảo không bị mở ra, y cho rằng Long Hạo Thần và A Bảo là lưỡng bại câu thương, bởi vì y nghĩ không ra Long Hạo Thần có lý do gì không giết A Bảo.

Nhưng chân chính thì thấy con trai mình một người đi trong nơi hoang dã, Ma Thần Hoàng Phong Tú mới biết mình đã sai. Y quá hiểu biết A Bảo. Nếu A Bảo là cùng Long Hạo Thần lưỡng bại câu thương, A Bảo tuyệt đối sẽ không có biểu tình này, A Bảo nhất định sẽ nghĩ hết cách trị thương và nhanh chóng truyền tin cho y. A Bảo bây giờ giống hệt như cái xác biết đi. Trên mặt A Bảo đã không còn bá khí và tự tin trước kia, ánh mắt ngơ ngác, bước chân chậm chạp tựa như rối gỗ.

*Bốp!*

Ma Thần Hoàng một bạt tai đánh bay A Bảo, nếu không phải Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư vội vàng ôm lấy y, tay phải của y sẽ vỗ xuống.

A Bảo bị bạt tai đánh ra mấy chục mét, mạnh đập xuống đất, miệng y ọc ra từng đợt máu tím và cục máu đông, rơi vào hôn mê. Ma Thần Hoàng rất kinh ngạc, y ra tay tất nhiên có chừng mực. A Bảo là người kế nhiệm của y, là con trai ruột, bạt tai nhìn như dùng sức kỳ thực đa phần là sức mạnh thân thể mà thôi. Nhưng tình huống của A Bảo rõ ràng không đơn giản như vậy!

Không chờ Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư khuyên, Ma Thần Hoàng đã nhoáng người đi tới bên cạnh A Bảo, vẫy hướng y. Thân thể y từ từ trôi nổi đến trước mặt Ma Thần Hoàng. Một tầng sáng ám tím bao phủ hai cha con vào trong.

Một lát sau, ánh sáng ám tím tán đi, A Gia Lôi Tư thấy rõ ràng, tia sáng đen vàng trong mắt Ma Thần Hoàng chớp lóe ba lần. Y hiểu, đây là biểu hiện Ma Thần Hoàng giận đến cực điểm.

Trong phút chốc, dù là Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần hay là hai mươi vị ma thần khác đều cấm như hến, không dám cả thở mạnh.

Ma Thần Hoàng nhìn hướng A Gia Lôi Tư, trầm giọng nói.

"A Bảo, phế."

"Cái gì?" Mặc dù A Gia Lôi Tư đoán ra tình hình A Bảo không tốt, nhưng khi chữ phế thoát ra từ miệng Phong Tú thì vẫn khiến y vô cùng kinh sợ.

A Bảo là người thừa kế duy nhất hiện nay của Ma Thần Hoàng! Từ khi tu vi A Bảo đột phá cấp chín, Ma Thần Hoàng bắt đầu trải đường cho y kế vị.

Làm sao A Bảo có thể bị phế ch ứ? Không chỉ là A Gia Lôi Tư, tất cả ma thần đều chấn kinh biến sắc. Vị thái tử điện hạ này mang theo hai mươi Hắc Long cấm vệ quân đi, bây giờ sót lại một mình, còn bị phế đi. Những Hắc Long cấm vệ quân đâu? Cường giả chủng tộc số một ma tộc không lẽ không bảo vệ được thái tử của mình? Huống chi sức mạnh của A Bảo không yếu! Không ngờ chẳng thể an toàn rút lui.

"Tại sao như vậy? Thái tử điện hạ và ngài huyết mạch liền nhau, khi cần thiết có thể mượn dùng lực lượng của ngài!" A Gia Lôi Tư khó hiểu hỏi.

Ma Thần Hoàng Phong Tú lạnh lùng nói.

"Hắn đóng liên hệ hơi thở giữa ta và hắn, sử dụng Thiên Ma Giải Thể đại pháp xong còn bị trọng thương. Cho dù ta đích thân trị thương cho hắn, ít nhất trong vòng hai mươi năm sẽ không hồi phục tình hình lúc trước, cả đời vĩnh viễn không thể tu luyện đến cảnh giới của ta. A Tư Mạc Đức."

"Bệ hạ!" Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, Long kỵ Ma Thần A Tư Mạc đức xếp hạng thứ ba mươi hai nhanh chóng bước ra khỏi hàng, cung kính đáp.

Lúc trước gã từng khiến Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức chịu thiệt lớn, hơn nữa tiêu diệt Săn Ma Đoàn của họ. Là Long Hạo Thần từ trong tay gã cứu ra hai người, nhưng do đó rơi vào cái bẫy của Ma Thần Hoàng và Tinh Ma Thần.

"Ngươi mang hắn quay về Tâm thành, sau đó dẫn Lãnh Tiêu đến gặp ta." Nói rồi Ma Thần Hoàng đưa A Bảo tới tay A Tư Mạc Đức, tia sáng đen vàng lại lấp lóe trong mắt.

A Tư Mạc Đức cẩn thận nhận lấy A Bảo, các ma thần có mặt đều im lặng. Chúng hiểu ẩn ý trong lời nói của Ma Thần Hoàng, là cắt đứt khả năng A Bảo kế thừa ngai vàng! Ma Thần Hoàng có một con trai một con gái, kêu Lãnh Tiêu đến chẳng phải vì khiến cô bước trên A Bảo trở thành người thừa kế Ma Thần Hoàng đời sau ư?

Đích thực cho dù Lãnh Tiêu bẩm sinh không bằng A Bảo, nhưng thời gian hai mươi năm đủ khiến cô bỏ A Bảo ra xa phía sau. Huống chi Ma Thần Hoàng giận dữ không chỉ vì thực lực.

"Phụ hoàng…"

Đang khi A Tư Mạc Đức chuẩn bị xoay người rời đi thì A Bảo tỉnh khỏi hôn mê. Trải qua Ma Thần Hoàng chữa trị, vết thương của y miễn cưỡng ổn định lại, ít nhất không bị nguy hiểm sinh mạng.

Phong Tú lạnh lùng nhìn con trai của mình.

"Ngươi khiến ta quá thất vọng rồi."

Khóe miệng A Bảo lộ cay đắng.

"Phụ hoàng, ta thua, thua Long Hạo Thần. Cho dù sử dụng Thiên Ma Giải Thể đại pháp cộng thêm lực lượng Nghịch Thiên Ma Long Trụ, đều không thể chiến thắng hắn."

Ma Thần Hoàng lòng máy động.

"Ngươi nói toàn quá trình ra đi, còn nữa, đám Hoàng Thước đâu?"

Mắt A Bảo trống rỗng, nói.

"Ta không biết đám Hoàng Thước đi đâu, khi đó trong mắt ta chỉ có Long Hạo Thần, đối thủ chỉ có Long Hạo Thần. Ta phóng ra lực lượng Nghịch Thiên Ma Long Trụ…"

"…cuối cùng Long Hạo Thần khiến ta chuyển lời với phụ hoàng, hắn chờ ngài đến. Thời đại hắc ám sáu ngàn năm phải kết thúc. Còn nói không giết ta là trả nhân tình lúc trước tại tháp Tinh Ma ngài không giết chết đồng bạn của hắn."

Ma Thần Hoàng chậm rãi hít sâu, trong con ngươi sắc vàng đen từ từ thu lại. Đáy mắt y có cảm tình cực kỳ đặc biệt dao động, phức tạp mà giãy dụa.

A Gia Lôi Tư luôn lặng lẽ quan sát Ma Thần Hoàng, mấy ma thần khác càng không dám quấy rầy y.

Mãi một lát sau, Ma Thần Hoàng vung tay với Long kỵ Ma Thần A Tư Mạc đức. A Tư Mạc Đức hiểu ý, ôm A Bảo xoay người rời đi. Gã thật sự không muốn đứng ở trước mặt Ma Thần Hoàng lâu, áp lực quá lớn.

"Đáng tiếc." Không ngờ Ma Thần Hoàng chẳng hề tức giận, ngược lại phát ra tiếng thở dài.

"Bệ hạ đáng tiếc A Bảo ư? Kỳ thực thái tử điện hạ có khả năng hồi phục. Đợi kết thúc chiến tranh lần này, thần nguyện ý dốc sức hỗ trợ bệ hạ chữa trịch o thái tử." Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư nói.

Ma Thần Hoàng lắc đầu nói.

"Ta đáng tiếc không phải hắn. Tính tình A Bảo bảo thủ, không đủ tầm nhìn đại cục luôn là nhược điểm trí mạng của hắn. Ta vốn tưởng chậm rãi bồi dưỡng hắn, nhưng hắn vẫn không thể đi ra mộng yểm trong lòng mới có việc hôm nay. Hắn đã không có tư cách trở thành chủ nhân tương lai ma tộc. Ta đáng tiếc là giữa ta và Long Hạo Thần, mâu thuẫn đã hoàn toàn không thể hóa giải, nếu không thì…"

Nói đến đây, Ma Thần Hoàng ngừng lời. Người A Gia Lôi Tư rung lên, nghĩ tới một khả năng. Bởi vì y bỗng nhớ tới lúc trước Ma Thần Hoàng từng ở trong tháp Tinh Ma nói câu gì.

Ma Thần Hoàng vung tay lên.

"Xuất phát! Ta muốn xem coi Long Hạo Thần làm sao kết thúc thời đại hắc ám!"

Nói xong y ở giữa hư không bước ra một bước, lại rơi xuống long liễn của mình. Phụ trách nâng long liễn là ba mươi hai Hắc Long cấm vệ quân.

Ngàn người lần nữa lên đường, không cần Ma Thần Hoàng ra lệnh, chúng tăng tốc độ tiến lên hướng tới phương bắc.

Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư không uổng là ma thần xếp hạng hai, trong quá trình tiến tới lần lượt phái ra tộc nhân Nguyệt Ma tiến trú sáu thủ phủ hành tỉnh phương bắc khống chế tình huống.

Thoạt nhìn giống như y vượt quyền, kỳ thực mọi thứ đều là Ma Thần Hoàng ngầm ra lệnh, mới hiện ra y quang minh lỗi lạc.

Ma Thần Hoàng làm như không biết gì hết, chỉ im lặng ngồi trên long liễn, dường như đang suy nghĩ cái gì.

Liên Bang Thánh Điện, Đông Nam quan, bộ tác chiến.

Khâu Vĩnh Hạo ngồi trên chế ch ủ vị, tuy ông đã đem vị trí điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện truyền cho Vương Nguyên Nguyên, nhưng trước mắt kỳ thực Chiến Sĩ Thánh Điện vẫn do ông cai quản.

Bên tay trái là chín vị Anh Hùng Vĩnh Hằng, tay phải là các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện.

Từ ánh mắt các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện nhìn đối diện thì có thể thấy họ cực kỳ tôn kính chín Anh Hùng Vĩnh Hằng. Nguyên nhân rất đơn giản, chín vị Anh Hùng Vĩnh Hằng này đều xuất thân từ chiến sĩ, họ lựa chọn người thừa kế cũng ở trong Đông Nam quan này, chính là con cháu các cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện. Hơn nữa trong chín chiến sĩ, tu vi cao nhất là cấp chín bậc bốn, thấp nhất là cấp chín bậc ba. Bất cứ người nào ở trong Chiến Sĩ Thánh Điện đều tuyệt đối là cường giả.

Thông qua khoảng thời gian tiếp xúc, từ bên dưới Khâu Vĩnh Hạo, các cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện có thể nói là phục chín Anh Hùng Vĩnh Hằng sát đất. Chín vị cường giả tổ tông này chưa từng làm kiêu thân phận với họ, chưa từng tham gia bất cứ quyết định quan trọng nào, mọi chuyện đều nghe theo Khâu Vĩnh Hạo chỉ huy. Cùng lúc đó, họ truyền thụ người thừa kế của mình, cũng không tiếc dốc kinh nghiệm tu luyện và chiến đấu dạy cho đệ tử tuổi trẻ ưu tú khác trong Chiến Sĩ Thánh Điện, tuyệt đối không khư khư giữ vốn riêng của mình. Chỉ có một ít tuyệt học độc môn là một mình truyền cho người thừa kế.

Có thể đoán được có chín vị tiền bối này truyền thụ, lứa thanh niên Chiến Sĩ Thánh Điện chắc chắn trưởng thành mạnh hơn đời Khâu Vĩnh Hạo rất nhiều. Chín Anh Hùng Vĩnh Hằng được toàn thể cao tầng kính trọng nhất.

"Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp thống lĩnh mười sáu ma thần, thống soái năm mươi vạn đại quân tinh nhuệ ma tộc ngày đêm áp sát bên ta. Theo biểu hiện tình báo thì khoảng ba ngày sau chúng sẽ đến Đông Nam quan. Hôm nay mời các vị tới là để bàn bạc đối sách cụ thể."

Lời của Khâu Vĩnh Hạo khiến không khí trong bộ tác chiến biến căng thẳng. Dù bọn họ sớm đoán ra đây là quan ải gần với Ma Đô nhất, Ma Thần Hoàng rất có thể đem họ trở thành mục tiêu ưu tiên công kích. Nhưng khi đại quân ma tộc thật sự đến thì vẫn khiến cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện hồi hộp.

Dù sao quá khứ Đông Nam quan có Chiến Sĩ Thánh Điện ở bị công kích số lần nhiều nhất, cũng là một quan ải có thực lực yếu nhất trong sáu quan ải. Lần này đại quân ma tộc hùng hổ tới, chỉ riêng là ma thần đã nhiều tới mười sáu tên, có thể tưởng tượng đối với Chiến Sĩ Thánh Điện thì áp lực lớn bao nhiêu.

"Tin tức có chính xác không? Khâu điện chủ?" Trong chín Anh Hùng Vĩnh Hằng, một ông lão ngồi ở chủ vị trầm giọng hỏi.

Khâu Vĩnh Hạo gật đầu, nói.

"Tin tức rất chính xác, đây là chủ tịch sai người đưa tới, cũng theo dấu hiệu tình báo chính chúng ta nhận được, nghiệm chứng hai mặt thì tính tin cậy rất cao. Diệp tiền bối, ngài có đề nghị gì không?"

Ông lão tu vi cấp chín bậc bốn này tên là Diệp Tam Mê. Lão nhẹ lắc đầu, nói.

"Chúng ta chỉ phụ trách chiến đấu, chiến lược, chiến thuật thì các ngươi xác định. Nhưng ta phải nhắc nhở một câu, bây giờ Chiến Sĩ Thánh Điện là xen lẫn với sáu chức nghiệp, khác trước kia. Về mặt chiến lược, chiến thuật nên có thay đổi."

"Vâng." Khâu Vĩnh Hạo cung kính đáp.

Bây giờ ông không sợ Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp. Hiện nay trong Đông Nam quan, sáu chức nghiệp giả đã nhiều tới vài chục vạn, còn có gần năm mươi vạn đại quân, từ số lượng thì không kém gì ma tộc. Cho dù quân đội này của ma tộc cực kỳ tinh nhuệ, nhưng lần trước sau thánh chiến, Đông Nam quan bị chính sách Liên Bang ảnh hưởng, kiến thiết ra phòng ngự càng mạnh hơn trước. Lại thêm có chín Anh Hùng Vĩnh Hằng trấn giữ, cứng đối cứng trên bình nguyên với ma tộc không được, nhưng nói cố thủ Đông Nam quan thì Khâu Vĩnh Hạo có tự tin rất lớn.

Từng mệnh lệnh nhanh chóng sắp đặt, dựa theo Long Hạo Thần bố trích iến lược toàn cục. Nếu Đông Nam quan gặp phải đại quân ma tộc công kích, mục tiêu chỉ có một, đó là phòng ngự. Đem đại quân ma tộc cầm chân tại đây, cố gắng giảm thiểu tổn thất bản thân là đủ rồi.

Sắp xếp chiến lược tương tự cũng xuất hiện Vạn Thú quan có Linh Hồn Thánh Điện. Vạn Thú quan được chi viện binh lực không nhiều, nhưng cho tới nay Vạn Thú quan, cùng với Gia Lăng quan có Ma Pháp Thánh Điện là khó công phá nhất trong sáu quan ải. Thêm vào lần này chuyển hoán chức nghiệp, Vạn Thú quan là vẹn toàn nhất sáu chức nghiệp. Bên cạnh Trần Hoành Vũ cũng có chín Anh Hùng Vĩnh Hằng giúp đỡ, ông tràn đầy tự tin. Chẳng những phải thủ vững mà thậm chí còn có lòng muốn phản công.

Cùng với đại quân hai bên nhân loại và ma tộc không ngừng điều động, không khí toàn Thánh Ma đại lục biến ngày càng căng thẳng.

Nhưng trước tiên xảy ra chiến đấu không phải là đại quân hai bên va chạm, mà đến từ lực lượng đỉnh cao ngàn ma tộc do Ma Thần Hoàng thống soái.

Dựa vào thực lực cường đại, chúng gần như quét ngang phân nửa ma tộc đến ngoài Ngự Long quan, Tử Linh Ma Thần và Địa Ngục Ma Thần thống lĩnh đại quân ma tộc còn chưa tới các quan ải cần công kích.

Từ xa Ngự Long quan đã ngay trước mắt, nma tộc A Gia Lôi Tư đi tới bên long liễn của Ma Thần Hoàng, thấp giọng hỏi.

"Bệ hạ, chúng ta lập tức tấn công hay là…"

Ma Thần Hoàng nhàn nhạt nói.

"Không vội, chẳng phải Long Hạo Thần cố ý dẫn ta đến đây sao? Tốt thôi, ta trước gặp hắn rồi tính. Cứ ở đây đi, kiếm chỗ bằng phẳng cắm trại."

"Vâng." A Gia Lôi Tư đáp một tiếng, nhanh chóng truyền xuống lệnh của Ma Thần Hoàng.

Đừng nhìn Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư là Trụ Ma Thần thứ hai, nhưng lúc này y giống như đại quản gia toàn quân, ý chí của Ma Thần Hoàng hoàn toàn do y thực hiện.

Nơi đây cách ngự Long quan còn có năm mươi mét.

Trong gió lạnh buốt giá, từng cái lều tinh xảo do da trâu già chế thành nhanh chóng dựng lên trong hoang dã.

Thực lực cường thật tốt, ngay cả dựng lều cũng rất nhanh.

Nếu là trong quân đội bình thường, cường giả cấp bảy đã có địa vị cực cao. Nhưng trong đội ngũ này, cấp tám đều chỉ có thể chạy vặt. Trong ngàn quân ma tộc không có một cấp bảy, tu vi thấp nhất đều là cấp tám. Một ngàn cấp tám là lực lượng khủng khiếp tới đâu? Lục Đại Thánh Điện nhân loại cộng lại cũng chưa chắc làm ra được.

Cấp tám chỉ có thể hai người ở một cái lều. Chỉ cường giả cấp chín mới có tư cách một mình một lều. Lều của các ma thần là vàng sậm, một tòa lớn nhất dĩ nhiên chính là Ma Thần Hoàng.

Đem lều biến thành giống cung điện, đây là hình dung chính xác nhất về lều của Ma Thần Hoàng.

Một ngàn ma tộc ở phương bắc gió tuyết vần vũ, trong màn đêm giáng xuống thì không thấy rõ ràng lắm. Nhưng khi tất cả lều dựng xong, đám ma tộc vào ở thì bên Ngự Long quan trước tiên phát hiện ra chúng.

Không phát hiện không được! Bởi vì thật là quá bắt mắt.

Mười chín cột sáng chớp lóe.

Màu mỗi cột sáng khác nhau, lớn nhỏ cũng khác. Nhưng dù là cột sáng thấp nhất thì cũng cao trăm mét, cột sáng tím cao nhất thì gần ngàn cây số.

Đây chính là từ bên dưới Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, mười chín Trụ Ma Thần của các ma thần đi theo Ma Thần Hoàng đến. Khi mười chín Trụ Ma Thần xuất hiện, ánh sáng nở rộ trong hoang dã khiến Ngự Long quan chấn động.

Trừ Anh Hùng Vĩnh Hằng ra, các cường giả trong Ngự Long quan chưa từng gặp tình hình rầm rộ như vậy.

Mười chín Trụ Ma Thần đại biểu cho mười chín ma thần đi tới Ngự Long quan. Quan trọng hơn, mười chín Trụ Ma Thần hình thành một vòng, chính giữa chúng một cột sáng vàng đen như ẩn như hiện, liên tiếp trời đất, như cột chống trời hiện hình. Tuy không rõ ràng lắm nhưng uy nghiêm cao cả là mười chín Trụ Ma Thần cộng lại cũng không thể sánh bằng.

Đừng nói là người khác, coi như chủ tịch Liên Bang Thánh Điện, đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi Long Hạo Thần nhìn thấy tình hình ngoài quan ải thì cũng bị rung động rất nhiều.

Biết là một việc, chính mắt thấy lại là chuyện khác. Dù hắn biểu hiện cực kỳ bình tĩnh nhưng trong lòng cảm giác có gì đó áp lực. Ma Thần Hoàng, sự tồn tại vô địch trên Thánh Ma đại lục rốt cuộc đến. Hắn cuối cùng sẽ đối đầu ngay mặt với sự khủng bố đó.

Các cao tầng Kỵ Sĩ Thánh Điện tại Ngự Long quan bây giờ vẻ mặt nghiêm túc, ngay cả nhóm Anh Hùng Vĩnh Hằng cũng không khác gì.

Tin tức Long Hạo Thần dẫn theo mũi nhọn quân đoàn đại thắng ma tộc mà về trước tiên truyền đến Ngự Long quan, còn tuyên truyền khắp Liên Bang, Hắn làm chủ tịch Liên Bang, phút chốc uy vọng tăng vọt. Thêm vào tuyên truyền hình ảnh ma pháp trước đó, sức ảnh hưởng của Long Hạo Thần mạnh hơn lúc vừa trở thành chủ tịch Liên Bang rất nhiều.

Nhân loại cùng ma tộc đối đầu sáu ngàn năm chưa từng thắng lớn như vậy. Mà giờ phút này, nhìn hai mươi Trụ Ma Thần phía xa, vui sướng thắng lợi trước đó bị quét sạch.

Thắng lợi có lúc và chiến thắng vĩnh viễn không thể gộp chung thành một. Chỉ cần Ma Thần Hoàng còn đó, vẫn là sự tồn tại vô địch, đối với nhân loại là không có ngày lật người.

Thoạt nhìn Ma Thần Hoàng mang đến hai trăm cường giả cấp chín, một ngàn cường giả cấp tám, nhưng kỳ thực, chân chính có uy hiếp lớn nhất với Ngự Long quan chỉ một mình Ma Thần Hoàng.

Mấy ngàn năm tích lũy uy nhiếp không phải phồng lên dũng khí là có tự tin tràn đầy. Không khí trong Ngự Long quan trầm trọng đáng sợ.

"Long-Hạo-Thần!"

Thanh âm trầm thấp sóng âm cuồn cuộn ập đến, khí thế khủng bố như chấn động Ngự Long quan rung rinh.

Mắt thấy Ma Thần Hoàng, các cường giả ma tộc ở phía xa cắm trại, cao tầng Kỵ Sĩ Thánh Điện vốn tưởng y sẽ không trước tiên phát động công kích, nhưng bây giờ thanh âm vang lên, mọi người bản năng giật mình, ánh mắt đều tập trung vào người Long Hạo Thần.

Cách năm mươi mét, giọng Ma Thần Hoàng lại như gần ngay trước mắt.

Long Hạo Thần nheo mắt, đáy mắt tĩnh lặng, nhún mũi chân, người bay lên. Sau lưng sáu cánh vàng giương ra, bỗng chốc chiếu rọi đầu tường Ngự Long quan nhuộm sắc vàng óng ánh.

"Ma-Thần-Hoàng!"

Giọng Long Hạo Thần rất bình tĩnh, không nghe ra chút cảm xúc dao động, cũng truyền đi xa.

Nói rồi người hắn chậm rãi bay lên càng cao. Cùng lúc đó, một cột sáng trong suốt lóng lánh chói lòa từ trên trời giáng xuống, rơi sau lưng Long Hạo Thần.

Trên bầu trời bỗng biến thành như ban ngày, ánh sáng trắng lóng lánh bỗng khuếch tán, xua tan hắc ám ban đêm. Ít nhất chỗ Ngự Long quan hoàn toàn bị hơi thở tinh thuần bao phủ, vuốt ve nỗi khủng hoảng trong lòng mọi người.

Chính giữa ánh sáng trắng lóng lánh là một vòng vầng sáng chín sắc bắt đầu khuếch tán. Chín sắc đó huyễn lệ, thần thánh, cao quý, còn có uy nghiêm cao thượng.

Chính giữa ánh sáng chín sắc, một Thần Ấn vương tọa to lớn cao hơn trăm mét xuất hiện ở giữa không trung. Ánh sáng chín sắc có hơi thở đặc biệt, chín sắc lấp lánh không chút rối loạn. Mơ hồ đằng sau lưng Thần Ấn vương tọa, chín sắc dần hình thành từng vòng tròn giao nhau lấp lánh. Bản thể vương tọa thì dần biến thành như bạch ngọc điêu khắc ra.

Trên lưng ghế từng phù điêu tinh tế cho người cảm giác xinh đẹp khó thể hình dung. Đỉnh, là nhật nguyệt tinh thần, chính giữa là chim muông sinh linh, liên tiếp ghế ngồi là cảnh tượng thiên nhiên.

Chỗ tay vịn ghế ngồi là pho tượng Thần Thánh Cự Long và thiên sứ mười hai cánh. Các cường giả Ngự Long quan tẩm trong ánh sáng vương tọa này, chỉ cảm thấy nỗi sợ trong lòng tán đi, không cảm nhận được bất cứ áp lực gì từ hai mươi cây Trụ Ma Thần phía xa.

Thân thể Long Hạo Thần còn đứng đó nhưng lấy bản thân hắn làm trung tâm, một hình người khổng lồ đứng ở đằng trước Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa. Thân hình ấy lớn tới một trăm năm mươi mét, chính là bản thân Long Hạo Thần. Dù chỉ là bóng sáng nhưng khi thân thể khổng lồ của hắn từ từ ngồi vào Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, trên Ngự Long quan, dù là chức nghiệp gì đều dùng lễ tiết cao nhất của mình hướng tới Long Hạo Thần trên không trung, cuồng nhiệt thay thế nỗi sợ trong lòng họ.

Ma tộc có Ma Thần Hoàng vô địch, nhưng nhân loại chúng ta cũng có Huy Hoàng và Lãnh Tụ Thần Ấn kỵ sĩ, chủ tịch Liên Bang Long Hạo Thần!

Long Hạo Thần phóng ra Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa khiến sĩ khí trên Ngự Long quan lại hồi phục, còn lấy tốc độ kinh người tăng lên.

Dường như bị khí thế của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa kích động, phía xa, ánh sáng đen vàng trong Nghịch Thiên Ma Long Trụ của Ma Thần Hoàng bỗng nhiên chói lòa. Ma Thần Hoàng tẩm trong ánh sáng đen vàng chiếu rọi thân thể từ từ biến to, tăng đến cỡ như Long Hạo Thần thì mới ngừng.

Một con rồng to màu đen vàng to lớn hiện ra sau lưng y, hóa thành long ỷ còn to hơn cả Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa đỡ thân thể Ma Thần Hoàng.

"Tốc độ trưởng thành của ngươi khiến ta rất ngạc nhiên. Trận chiến năm năm trước ngươi không chết là sai lầm lớn nhất của ta."

Dù cách xa hơn mười mét, nhưng giọng của Ma Thần Hoàng vẫn rõ ràng như vậy, dường như vang bên tai.

Long Hạo Thần bình thản nói.

"Sai là sai. Ta nghe nói Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc đã từng tiên tri, đó là cơ hội duy nhất để các ngươi đối phó ta. Lần đó không thành công ý nghĩa ma tộc sẽ đi hướng suy vong, ta không nói sai chứ?"

Ma Thần Hoàng biến sắc, cũng ngừng lời nói. Đại Dự ngôn Thuật của Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc là cơ mật tối cao nhất của ma tộc, làm sao Long Hạo Thần biết được? Coi như là trong ma tộc thì chỉ có thiểu số ma thần cao tầng mới nghe nói chút chút.

"Chỉ bằng ngươi?" Phong Tú cười lạnh. Y không phản bác lời của Long Hạo Thần.

Làm Ma Thần Hoàng, y khinh thường nói dối. Nhưng không biết tại sao, nghe câu nhắc nhở của Long Hạo Thần, trong lòng y có nỗi bất an. Đúng thế! Năm đó Ngõa Sa Khắc đã nói như vậy, đó là cơ hội duy nhất để chúng đối phó Long Hạo Thần. Bỏ qua lần đó rồi Long Hạo Thần trưởng thành, đủ uy hiếp sống còn của ma tộc.

"Chỉ bằng ta!" Long Hạo Thần khẳng định đáp lại Ma Thần Hoàng, bây giờ không thể yếu về khí thế.

Phong Tú đột nhiên cười.

"Rất tốt, ngươi không uổng là thanh niên ta vừa mắt. Dù là tộc ta hay nhân loại các ngươi, ở tuổi của ngươi đích thực không ai có may mắn và tài năng vượt qua được ngươi. Bây giờ, ngươi đúng là hùng mạnh."

Ma Thần Hoàng đang khích lệ Long Hạo Thần? Dù là quan hệ đối địch, nhưng các cường giả nhân loại trên Ngự Long quan nghe mấy lời của y đều thấy tự hào. Đây chính là Ma Thần Hoàng! Sự tồn tại vô địch, cường giả số một ma tộc.

"Có hùng mạnh hay không, không cần ngươi bình xét. Trận thánh chiến này nếu đã không thể tránh né, ta tin đây là cuộc chiến để nhân loại xoay chuyển càn khôn." Long Hạo Thần lạnh lùng nói.

Ma Thần Hoàng cười nhạt.

"Ta khen ngươi, nói ra đều là lời trong lòng. Ngươi đích thực ưu tú, nhưng ngươi còn quá trẻ. Ta có thể giết ngươi một lần, vậy có thể giết chết ngươi lần thứ hai."

Long Hạo Thần đột nhiên mở to mắt, hai tia sáng lạnh từ con ngươi bắn ra. Thân hình khổng lồ cao một trăm năm mươi mét hiện ra vô cùng sắc bén, như cung đã căng dây, tùy thời bùng phát công kích cường đại nhất.

"Bây giờ ngươi có thể thử xem?" Nói rồi Long Hạo Thần đứng dậy khỏi Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa.

Hắn chủ động khiêu khích Ma Thần Hoàng?

Đừng nói là các cường giả nhân loại trên Ngự Long quan giật mình, dù là mười chín ma thần phía xa cũng rất kinh ngạc. Long Hạo Thần này quá cuồng ngạo, lại dám khiêu khích Ma Thần Hoàng bệ hạ.

Nhưng Ma Thần Hoàng không tức giận, dường như không có ý định ra tay, mỉm cười nói.

"Ngoài mạnh trong yếu. Ta nói ngươi không được chính là không được. Ngươi có thể đánh bại A Bảo tất nhiên khiến ta giật mình, nhưng chênh lệch giữa ngươi và ta vẫn rất lớn. Nếu để ta tại đây thấy ngươi thì ngươi đã thành vật trong túi của ta. Nhưng kỳ thực ta không muốn giết ngươi. Ta hỏi ngươi một vấn đề, Austin Griffin còn sống không?"

Long Hạo Thần cười, trong nụ cười có phần khinh thường.

"Ngươi có tự tin giết ta mà cũng sợ sao? Hạo Nguyệt tất nhiên còn sống, nó sống rất tốt."

Ma Thần Hoàng cũng cười.

"Xem ra ngươi đã cho ta biết đáp án. Không sai, ta không phủ nhận, Austin Griffin có uy hiếp rất lớn với ma tộc chúng ta. Đáng tiếc là nó có huyết khế với ngươi, ngươi đã chết rồi thì sao nó sống được?"

Long Hạo Thần bật cười nói.

"Ta chết? Vậy ở trước mặt ngươi là ai?"

Ma Thần Hoàng lạnh nhạt nói.

"Chẳng qua chỉ là vong linh mà thôi."

Long Hạo Thần nhẹ lắc đầu, nói.

"Ma Thần Hoàng bệ hạ, ngươi quá tự tin. Có nhiều lúc không phải ngươi tưởng làm sao thì chính là thế ấy. Ngươi nói ta là vong linh, có bằng chứng gì không?"

Ma Thần Hoàng cười nói.

"Bằng chứng? Tất nhiên là không có. Bởi vì bây giờ ngươi đã không phải vong linh. Chẳng qua ngươi từng là vong linh."

Long Hạo Thần cũng cười nói.

"Bệ hạ nói lời tự mâu thuẫn thật khiến người buồn cười."

Ma Thần Hoàng lắc đầu, nói.

"Không, điều này không buồn cười. Ta nói thẳng với ngươi, dù là ta hay bất cứ ma thần nào, đích thực trong lòng rất e sợ Austin Griffin. Nhưng tình huống của ngươi biểu lộ cho ta biết, nó đúng thực đã chết. Lúc trước tại tháp Tinh Ma, ta đánh vỡ trái tim ngươi, ngươi chết rồi. Nếu ta không đoán sai, lý do ngươi có thể đứng trước mặt ta, chắc chắn là lúc đó có bảo vật đặc biệt gì có thể tụ tập linh hồn không tán đi. Có lẽ, khi đó Austin Griffin còn chưa chết hẳn. Sau đó ngươi dùng mật pháp vong linh sống lại, nhưng lúc đó ngươi chỉ là vong linh, không chân chính sống. Ngươi có thể giữ linh hồn không tán đi nhưng Austin Griffin thì không được, nó chỉ có con đường diệt vong mà thôi. Bây giờ người lại trở về làm người là bởi vì ngươi có thần vị Tự Nhiên Nữ Thần cướp từ trong tay ta, dựa vào lực lượng Tự Nhiên Nữ Thần khiến trái tim tái sinh. Nhưng nó cách ban đầu ta giết ngươi đã qua năm năm. Thời gian năm năm, Austin Griffin đã sớm chết đến không thể chết nữa rồi."

Nghe Ma Thần Hoàng phân tích từng chút một, Long Hạo Thần ngây ra. Đúng thế! Nhìn theo lời Ma Thần Hoàng nói và quy tắc huyết khế, nếu lúc trước mình dựa vào Trái Tim Vĩnh Hằng sinh tồn thì Hạo Nguyệt nên chết mới đúng. Trừ phi mình không phải Sinh Vật Vong Linh, nhưng mà…

Chính hắn cũng không biết trước khi trái tim tái sinh thì hắn là cái gì. Nhưng Y Lai Khắc Tư sáng tạo ra Trái Tim Vĩnh Hằng kỳ diệu khiến hắn không khác gì người thường, thậm chí tu luyện cũng không bị ảnh hưởng chút nào. Phút chốc trong lòng Long Hạo Thần tràn đầy nghi hoặc.

Bộ dạng của hắn ở trong mắt Ma Thần Hoàng chính là khẳng định lời y nói.

"Nếu Austin Griffin đã chết, vậy khác biệt lớn nhất của chúng ta không còn." Ý cười trên mặt Ma Thần Hoàng càng đậm. "Tuy trong người ngươi có một phần huyết mạch Austin Griffin, nhưng theo nó chết đi, lực lượng huyết mạch cũng sẽ dần biến mất. Nếu đã vậy thì ta có thể cho ngươi một cơ hội."

Long Hạo Thần tỉnh táo khỏi suy tư, trong giây lát ngẫm nghĩ dường như hắn bắt được điều gì. Ma Thần Hoàng biết rõ Austin Griffin và Hạo Nguyệt của hắn thật sự là cùng một sinh vật sao? Không, hoàn toàn không. Đơn giản nhất ở chỗ lúc Hạo Nguyệt còn yếu ớt, có thể tồn tại trên Thánh Ma đại lục là bởi vì huyết khế với Long Hạo Thần. Trong người Hạo Nguyệt không chỉ chảy dòng máu của Long Hạo Thần, cùng lúc đó, cái đầu vốn nên là hắc ám của nó bị biến đổi thành thuộc tính quang minh. Nếu đã vậy thì có lẽ mọi thứ sẽ khác biệt.

Long Hạo Thần suy đoán hoàn toàn chính xác. Chính vì thuộc tính biến đổi mới khiến Hạo Nguyệt có thể sống sót, dần hồi phục vết thương, sau đó lại lần nữa tiến hóa.

Quang minh và hắc ám là hai loại lực lượng hoàn toàn tương phản. Trong tám cái đầu của Hạo Nguyệt, Tiểu Quang có thể nói là thân thiết với Long Hạo Thần nhất, bởi vì lực lượng của nó hoàn toàn đến từ hắn.

Lúc Y Lai Khắc Tư hồi sinh Long Hạo Thần, sử dụng Trái Tim Vĩnh Hằng giữ lại tất cả đặc điểm nhân loại của Long Hạo Thần, không thể nói là vong linh chân chính, chỉ có thể nói là trạng thái nửa nhân loại nửa vong linh. Trái Tim Vĩnh Hằng thì là do thể chất con trai quang minh dùng nội tình tập trung lực lượng quang minh khổng lồ hình thành. Chính là kết tinh của Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư một đời nghiên cứu vong linh ma pháp mà thành. Linh hồn và huyết mạch bản thân Long Hạo Thần có Trái Tim Vĩnh Hằng kéo dài đã hoàn toàn hồi phục, còn xuất hiện thăng cao.

Tu vi của Ma Thần Hoàng có mạnh hơn nữa thì không hiểu nhiều về vong linh ma pháp, càng không biết giúp Long Hạo Thần hồi sinh là một vị có thực lực khủng bố hoàn toàn không kém gì y, cho nên suy đoán mới sai lệch.

Nghe giọng Ma Thần Hoàng có chút chậm rãi mà khăng khăng cho rằng Hạo Nguyệt đã chết, Long Hạo Thần không hề phản bác. Bây giờ hắn cần nhất là thời gian. Mỗi qua một ngày là tu vi của hắn sẽ tăng vượt bậc Cùng lúc đó, bố cục bên Đông Nam quan, Vạn Thú quan sẽ càng tiến một bước.

Bên ngoài Ngự Long quan muốn hoàn toàn thắng Ma Thần Hoàng và những cường giả khủng bố y mang đến có khả năng rất nhỏ. Mục tiêu của hắn là bám chặt những cường giả ma tộc này tại đây, tốt nhất là kéo dài đến khi chiến đấu ở Đông Nam quan, Vạn Thú quan kết thúc luôn. Tới khi đó thì Anh Hùng Vĩnh Hằng, các cường giả Lục Đại Thánh Điện có thể tới trợ giúp hắn, đó mới là giây phút cuối cùng quyết tử chiến với Ma Thần Hoàng.