CHƯƠNG 5

Sau đó, anh và Triệu Thanh Hà tự định chuyện cả đời, đi đăng ký kết hôn.

Nhưng, cái chết của mẹ là một cái gai trong lòng anh, một nhát dao đâm mạnh!

Trong lòng anh có một ngọn lửa cháy hừng hực, ngọn lửa trả thù!

Anh không cam lòng, anh muốn trả thù cho mẹ, anh muốn đòi lại công bằng cho mẹ!

Vì thế từ biệt Triệu Thanh Hà, đi tòng quân.

Sau đó bốn năm, anh chưa từng xem mạng của mình là mạng!

Dưới sự kích thích của mối thù của mẹ, ở trong nỗi nhớ về Triệu Thanh Hà, cuối cùng, dị huyết trong cơ thể thức tỉnh, từ trong núi xác biển máu, dựa vào dị huyết trong người và một vài kỳ ngộ, anh đã giết trở ra!

Chân giẫm lên núi xác, xương trắng đúc vương tọa!

Càn quét cường địch, một tay trấn định quần hùng!

Anh giết tới nỗi địch quốc khiếp sợ, trở thành tôn vị vô thượng – Chiến thần chi chủ, môn đồ khắp thiên hạ!

Vốn hôm nay sau khi duyệt quân, anh định trở về, tiêu diệt nhà họ Lý, trả thù cho mẹ.

Đồng thời cho Triệu Thanh Hà một cuộc sống hạnh phúc!

Nhưng anh không ngờ, khi anh muốn thực hiện lời hứa, khi anh muốn cho Triệu Thanh Hà một đời vinh hoa, người phụ nữ anh yêu, vợ của anh, ân nhân cứu mạng của anh, đang bị người ta sỉ nhục!!

Gọi video trực tiếp tới điện thoại của anh!!

Sỉ nhục vô cùng lớn!

Đồng thời, trong lòng Vương Bác Thần lửa giận bừng bừng, sau khi anh rời khỏi Hà Châu, ngay cả Triệu Thanh Hà cũng không có phương thức liên lạc của anh, là ai đã tiết lộ phương thức liên lạc của anh?

Còn nữa, là ai đang ám toán Triệu Thanh Hà?

Anh rõ ràng cho người âm thầm bảo vệ Triệu Thanh Hà, tại sao lại xuất hiện chuyện như này? Tại sao không có ai báo cáo với anh?

Rốt cuộc là ai đang ngăn cản tất cả chuyện này?

Có người đang cố ý nhằm vào anh!

“Muốn xem tao chơi vợ mày như thế nào không?”

“Triệu Thanh Hà là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt!”

“Rất kích thích nhỉ? Lát nữa còn có trò vui hơn. Hừ hừ hừ, tao thích loại thiếu phụ như vợ của mày, tao đã nôn nóng muốn biết hương vị của cô ta rồi.”

Nụ cười âm hiểm biến thái đó của Hồ Hách…

Những âm thanh này giống như ma chú của ma quỷ, không ngừng đan xen trong đầu của Vương Bác Thần, không ngừng phá vỡ lý trí của anh!

Giống như một thanh đao, từ từ, từ từ, quấy trong tim của anh!

“Aaaaaaa…”

Vương Bác Thần cắn răng, nắm chặt tay, đau lòng gầm lên, tiếng gầm giống như mãnh thú đang phát điên, sát khí bức người, phóng thẳng lên trời!

Tầng mây trên trời bị sát khí ngập trời của Vương Bác Thần phá tan!

Lúc này, thành phố Hà Châu.

Sản nghiệp dưới trướng nhà họ Hồ, phòng tổng thống của câu lạc bộ Hồng Trần.