Lăng Hàn thu kiếm, cười nói:

- Các ngươi sẽ nói chuyện ngày hôm nay ra sao?

- Đương nhiên sẽ không!

Năm người Lưu Đông đều vội vàng lắc đầu.

- Vậy là được rồi, chúng ta ai cũng không nói, ai biết bọn người Hàng Chiến chết ở nơi này?

Lăng Hàn nói.

Năm người Lưu Đông vẫn không yên lòng, dù sao ba chữ Thạch Lang Môn kia quá đáng sợ, trở tay liền có thể diệt gia tộc của bọn họ trăm lần. Ở dưới tâm thái như vậy, bọn họ cũng không dám dừng lại nơi này, sợ bị Lăng Hàn giết người diệt khẩu, hơn nữa trong tay bọn họ đều có một trái Thanh Linh Quả, trong lòng ai cũng loạn tùng phèo.

Bọn họ cáo biệt Lăng Hàn, như một làn khói chạy mất tăm.

Lăng Hàn tự nhiên không có dự định diệt khẩu, bởi vì tiểu thị nữ của hắn là Lưu gia quý nữ, Hàng Chiến so sánh lại tính là gì? Nếu như Thạch Lang Môn biết Hàng Chiến dám động tà niệm với Lưu Vũ Đồng, phỏng chừng còn muốn tự mình động thủ chặt đầu Hàng Chiến đến tạ tội ấy chứ.

Giống như bọn người Lưu Đông cực kỳ sợ hãi Thạch Lang Môn, Thạch Lang Môn so với bát đại thế gia lại tính là gì?

- Trước ăn một trái Thanh Linh Quả, đạt đến Luyện Thể tầng chín đỉnh cao rồi nói sau.

Lăng Hàn nói thầm, tuy hắn đã đi qua từ Luyện Thể đến Thiên Nhân cảnh, nhưng cũng không phải nói, gặp phải cửa ải của đại cảnh giới liền có thể một bước vượt qua.

Bởi vì ngoại trừ lĩnh ngộ cảnh giới, vượt cửa ải còn cần lượng lớn năng lượng chống đỡ.

Năng lượng từ đâu tới?

Linh dược, đan dược, thú bảo, thiên địa linh dịch,… đều có thể, bất quá những vật này đều quá ít ỏi.

Cái này cũng là nguyên nhân cảnh giới càng cao, võ giả càng ít, nếu không có bảo vật phụ trợ, như vậy cũng chỉ có thể dựa vào bản thân từ từ tích lũy, có mấy người có thể thành công.

Nếu như không có Thanh Linh Quả, Lăng Hàn đạt đến Luyện Thể tầng chín đỉnh cao, khả năng cần tích lũy chừng mười ngày, sau đó nhất cổ tác khí xông lên Tụ Nguyên Cảnh, nhưng hiện tại không giống, đến thời điểm đó chỉ cần ăn Thanh Linh Quả, liền nước chảy thành sông.

Lăng Hàn cướp đoạt đồ trên người Hàng Chiến cùng Dư lão, bởi vì xa nhà lịch lãm, bọn họ đương nhiên sẽ không mang quá nhiều, chỉ có một ít ngân phiếu và một quyển bí kíp võ công.

Ngân phiếu đạt đến mười vạn, xem như một số của cải không nhỏ, mà bí kíp tên Dẫn Bạo Thuật, có chút đặc biệt, có thể truyền nguyên lực vào vật thể, lại nổ tung lên, dùng để công kích kẻ địch, khó lòng phòng bị.

May mắn Dư lão chưa tu thành môn bí thuật này, nếu không Lưu Vũ Đồng không đề phòng, nhất định sẽ ăn một ít thiệt thòi.

Hai người thay đổi chỗ khác, nơi này dù sao có hai bộ thi thể, nhìn ảnh hưởng tâm tình.

Lăng Hàn khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một trái Thanh Linh Quả, sau khi dùng nước rửa sạch, liền bắt đầu ăn.

Không hổ là thiên địa linh quả, dù cấp bậc không cao cũng ngon cực kỳ, hai ba ngụm liền ăn xong, để hắn cảm giác rất dư vị, hận không thể ăn luôn quả khác.

Hắn vội vàng đè khát vọng xuống, lẳng lặng chờ đợi dược lực phát huy.

Chỉ một lát, dược lực liền tản ra, hóa thành vô số hạt căn bản nhỏ bé, tiến vào mạch máu của hắn, lưu chuyển toàn thân.

Lăng Hàn vận chuyển Ngũ Hành Thiên Cực Công, linh căn trong đan điền phát sáng, như một đóa đạo liên, dẫn dắt dược lực thoải mái mỗi một khối huyết nhục, mỗi một cây xương, mỗi một mạch máu trong cơ thể.

Tốc độ tu luyện của hắn vốn đã nhanh, trước khi ăn Thanh Linh Quả đã đạt đến tầng bảy trung kỳ, hiện tại được linh quả trợ giúp, tốc độ tăng lên tự nhiên kinh khủng.

Luyện Thể tầng bảy hậu kỳ, Luyện Thể tầng bảy đỉnh cao!

Hơi tích trữ nguyên lực một lát, hắn liền xông lên Luyện Thể tầng tám, mà lúc này, dược lực của Thanh Linh Quả còn không có tiêu hao hết, vẫn đang nhanh chóng tăng lên tu vi của hắn, mãi đến khi bước vào Luyện Thể tầng tám trung kỳ, mới rốt cục ngừng lại.

Rất tốt, bớt đi gần như sáu ngày thời gian của hắn.

Lưu Vũ Đồng nhìn ở trong mắt, trong lòng bay lên một ý nghĩ quái lạ. Lần đầu tiên nàng không kỳ quái khi thấy cảnh giới của Lăng Hàn tăng vọt, lần này bình thường thôi, ăn Thanh Linh Quả mà.

Hai người tiếp tục loanh quanh trong núi, Lăng Hàn vẫn còn đang mài giũa kiếm pháp, muốn ở trước khi đột phá Tụ Nguyên Cảnh, đạt tới trình độ ba đạo kiếm khí.

Lại sau tám ngày, Lăng Hàn đạt đến Luyện Thể tầng tám đỉnh cao, sau khi tích trữ nguyên lực một buổi tối, hắn bắt đầu xung kích Luyện Thể tầng chín. Khi mặt trời mọc, hắn đứng lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười.

Luyện Thể tầng chín.

Rất tốt, chỉ cần thêm gần mười ngày, hắn liền có thể đạt đến Luyện Thể tầng chín đỉnh cao, sau đó ăn Thanh Linh Quả, nhất cổ tác khí xông lên Tụ Nguyên Cảnh.

Lưu Vũ Đồng đã mất cảm giác, phỏng chừng ngày mai Lăng Hàn đột phá đến Tụ Nguyên tầng chín cũng sẽ không để cho nàng cảm thấy kỳ quái, bằng không nhiều lần đều bị tên này dọa cả kinh, nhất định sẽ tráng niên mất sớm.

Thoáng qua như vậy chính là mười ngày, như hắn dự đoán, đã đạt đến Luyện Thể tầng chín đỉnh cao.

Hắn lấy Thanh Linh Quả, lộ ra một nụ cười nói:

- Ngày hôm nay là ngày cuối cùng ta ở Luyện Thể Cảnh, ai, thật lâu!

Lưu Vũ Đồng không khỏi khinh thường, nàng là nhìn Lăng Hàn từ Luyện Thể tầng hai một đường đi tới, lúc này mới bao nhiêu ngày? Một tháng mà thôi! Cái này cũng gọi lâu? Có điều ngẫm lại trước đó, Lăng Hàn dừng lại mấy năm ở Luyện Thể tầng hai, cảm khái này tựa hồ cũng có mấy phần đạo lý.

Nàng mười ba tuổi bắt đầu tu luyện, mười bốn tuổi liền đạt đến Tụ Nguyên Cảnh, chỉ từ điểm đó, xác thực nhanh hơn Lăng Hàn nhiều.

Sau khi Lăng Hàn ăn Thanh Linh Quả, bắt đầu xung kích Tụ Nguyên Cảnh.

Hắn cũng không vội vã, chỉ tích trữ dược lực.

Người bình thường xung kích cửa ải, chính là dựa vào dược lực chống đỡ, một đợt tiếp một đợt liên tục xung kích, mãi đến tận cửa ải buông lỏng, liền có thể vượt qua. Nhưng Lăng Hàn có tự tin tuyệt đối, chỉ cần hắn súc tích đủ, liền có thể một lần thành công.

Sau nửa giờ, trong cơ thể hắn đã tràn ngập nguyên lực, chỉ cảm thấy cả người giống như bành trướng lên.

Đương nhiên đây chỉ là một loại ảo giác, là trong cơ thể hắn tích trữ sức mạnh quá nhiều, mới sẽ cho hắn loại cảm giác "bành trướng" ấy, nhưng nếu hắn không đột phá, hoặc là chuyển hóa những sức mạnh này đi, hắn thật sẽ bị những sức mạnh này phá tan thân thể.

Này giống như một quả bóng nước, nếu như không đâm một lỗ hổng, hoặc đổi một quả càng to lớn hơn, vậy chỉ có thể bị căng nứt.

Gần đủ rồi.

Lăng Hàn nói thầm, dẫn dắt sức mạnh bàng bạc, khởi xướng xung kích về đan điền.

Luyện Thể Cảnh, là lưu trữ nguyên lực ở trong máu thịt, bởi vậy ở lượng là có hạn. Mà Tụ Nguyên Cảnh thì sao? Chính là mở ra đan điền, hình thành một không gian kỳ dị ở trong người.

Trong cơ thể mỗi người đều có một tiểu Vũ trụ, võ đạo nhận định tiểu thế giới này tồn tại ở trong đan điền.

Ầm!

Dưới sức mạnh cuồng bạo xung kích, đan điền lập tức xuất hiện một lỗ hổng. Nếu là người bình thường đột phá, sẽ dựa vào từng làn từng làn xung kích, để lỗ hổng kia không ngừng mở rộng, nhưng Lăng Hàn không giống, hắn tích trữ sức mạnh quá sung túc, một lần là mở.

Đan điền mở ra, đây là bước thứ nhất, kế tiếp mới là quan trọng nhất.

Ngưng tụ nguyên lực thành nguyên hạch.

Đây giống như xếp vào đan điền một bình dự trữ, hơi suy nghĩ, nguyên hạch liền có thể cao tốc truyền ra lực lượng, bùng nổ ra công kích đáng sợ.

Tại sao Tụ Nguyên Cảnh nghiền ép Luyện Thể Cảnh? Chính là bởi vì sau khi hình thành nguyên hạch, sức mạnh dâng trào như nước thủy triều, song phương tích lũy nguyên lực, một phương có thể hình thành nguyên hạch, đánh ra công kích sẽ càng nhanh, càng mạnh hơn, nắm giữ ưu thế áp đảo