-Làm sao rồi, có vẻ như võ hồn ngươi đã hoàn tất tiến hóa.

-Haizz, ta không muốn trải qua thêm cái cảm giác ấy nữa. Đau khiếp a.

-Ha hả, ngươi thử vận chuyển hồn lực hóa thành hỏa diễm xem.

Nói xong, Mã Tiểu Đào vận chuyển hồn lực trong cơ thể chuyển hóa thành một đoàn hỏa diễm màu vàng kim trên tay của minh.

-Woa, lửa của ta có màu vàng rồi. Ta nhớ nó màu đỏ mà.

-Ồ, cái đó là lửa thường còn đây là cực chí chi hỏa.

-Mà, lúc này là cái gì vậy? Hình như là võ hồn dung hợp a.

-Ân, ta cũng có cảm giác đó. Không ngờ hai ta lại có thích ứng cao như vậy.

Phi Linh tay sờ cằm suy nghĩ nói.

-Hay ta thử lại một xem.

Mã Tiểu Đào thấy Phi Linh đang suy nghĩ, gợi ý nói.

-Ừm, thử một lần a.

Đồng ý, Phi Linh lại gần Mã Tiểu Đào, mắt Phi Linh nhìn Mã Tiểu Đào.

-Nhìn cái gì mà nhìn có ôm thì ôm đi. Xấu hổ chết.

Mã Tiểu Đào xấu hổ nói. Trong giọng nói nhưng vẫn có chút đanh thép, cô nàng này vô cùng cứng rắn a. Mã Tiểu Đào nói xong, Phi Linh giang tay ôm lấy nàng, bắt đầu truyền hồn lực vào trong cơ thể nàng. Luồng hồn lực chảy vào như sóng ập vào bắt đầu dung nhập với hồn lực của Mã Tiểu Đào. Đồng thời trong cơ thể hai người cảm thấy vô cùng thoải mái, không chút gò bó. Hồn lực dung hợp lại tản hữu hình hóa lượn lờ xung quanh hai người. Vốn dĩ băng và hỏa là hai thuộc tính đối lập nhau nhưng đấy là đối với bình thường thuộc tính. Cực âm sinh dương, cực dương sinh âm. Điều này đúng với trường hợp của Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào.

Võ hồn dung hợp kỹ, vốn là hai loại võ hồn có độ tương thích nhất định tiến hành dung hợp tạo ra kỹ năng mới có uy lực mạnh mẽ hơn. Sẽ còn hiếm hơn nếu có người này chưởng khống chủ đạo tạo ra một kỹ năng mới còn người còn lại chủ đạo tạo thêm một kỹ năng nữa.

Lần này, ý thức của Phi Linh tiến lên nắm quyền chủ đạo. Hồn lực bắt đầu ba động dữ dội hơn.

Rống.

Đột ngột một ngọn lửa màu xanh lấy hai người làm trung tâm, tản mát ra một thứ nhiệt độ thấp vô cùng. Ngọn lửa dần hóa hình. Một con phượng hoàng, nhưng lại là một con băng phượng hoàng. Màu xanh bao trùm các khu vực gần đó, ngay cả nước gần bờ hồ cũng bị đóng băng. Phi Linh tâm động một cái, con băng phượng bắt đầu đảo đảo trên không trung rồi sau đó hướng mặt hồ đâm xuống.

Ầm.

Con băng phượng đâm xuống hồ tạo thành âm thanh đinh tai lớn vô cùng. Khiến Mục lão, Ngôn Thiếu Triết cũng phải kinh động. Sau đó là mặt hồ đóng băng mà còn để lại hình ảnh tóe nước vô cùng đẹp mắt.

Ngưng truyền hồn lực vào Mã Tiểu Đào. Phi Linh tách người ra khỏi Mã Tiểu Đào. Mã Tiểu Đào mở mắt nhìn khung cảnh xung quanh ồ một tiếng kinh ngạc.

-Há, lần sau để ta chưởng khống a.

Mã Tiểu Đào vốn muốn nắm quyền chủ đạo nhưng lại bị Phi Linh khuyên, nên ngoan ngoãn nghe theo một lần.

-Rồi rồi.

Phi Linh cũng chỉ biết thở dài đáp lại.

Lúc này, Ngôn Thiếu Triết cũng bay đến chỗ phát ra hồn lực ba động. Nhìn thấy cảnh mặt hồ đóng băng cũng cau mày. Bay về phía của Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào.

-Các ngươi vừa làm gì vậy?

Ngôn Thiếu Triết thắc mắc hỏi.

-Ồ, viện trưởng. Ngươi tới. Bọn ta vừa thử nghiệm một chút.

-Thử nghiệm? Thử nghiệm cái gì?

-Võ hồn dung hợp kỹ.

-Hả! Các ngươi có võ hồn dung hôp kỹ.

Ngôn Thiếu Triết nghe thế không khỏi sửng sờ.

-Phi Linh, ngươi có muốn gia nhập Sử Lai Khắc Thất Quái đời này không?

Suy nghĩ một chút, Ngôn Thiếu Triết hỏi Phi Linh.

-Đúng a. Phi Linh ngươi nên gia nhập.

-Thôi cho ta miễn đi. Nếu nói là trợ giúp lần đấu hồn đại tái sắp tới thì ta đồng ý.

-Ừm, vậy cũng được.

Ngôn Thiếu Triết thấy Phi Linh từ chối cùng gợi ý giúp đỡ cũng chỉ biết gật đàu cho qua.

-Há, Thiếu Triết thúc thúc. Võ hồn của ta tiến hóa cực chí chi hỏa phượng hoàng rồi.

-!!! Có chuyện gì?

Hết chuyện này đến chuyện khác. Ngôn Thiếu Triết thấy mình tim sắp giật thốt ra ngoài mất rồi.

-À, là Phi Linh giúp ta tịnh hóa tà hóa đồng thời cái biến võ hồn ta.

-Ta không hỏi cái này. Làm sao lại nhanh như vậy đã đạt được cải biến.

-Là do thể chất nàng đặc thù. Tiến triển vô cùng nhanh chóng thôi.

Phi Linh trả lời cho thắc mắc của Ngôn Thiếu Triết.

-Ồ, ra là vậy.

Hiểu ra vấn đề Ngôn Thiếu Triết gật gật đầu.

Nói xong, cả ba cùng đi về phía Hải Thần các.

---------

Vài ngày sau, Phi Linh cũng nhận được tin Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông và Tiêu Tiêu chung một đội doạt quán quân khảo sát tân sinh. Mọi chuyện đều tiến triển thuận lợi.

Hiện tại, Phi Linh cũng đang nhức đầu vì một việc. Phi Linh muốn ngăn cản Đường Nhã xa đọa vào tà hồn sư sau này. Phi Linh đã từng nghĩ có thể trao đổi trong hệ thống nhưng không hề có phương pháp nào. Điều cậu muốn làm là giải quyết vấn đề mong muốn mạnh mẽ của Đường Nhã. Muốn báo thù cho Đường Môn, Đường Nhã muốn mạnh hơn nữa. Nhưng sau này, nó sẽ khiến Đường Nhã lâm vào cảnh tà hồn sư.

-Haizz, giá như có Lam Ngân Hoàng ở thì tốt a.

Phi Linh đau đầu nhớ đến Đường Tam. Lam Ngân Hoàng của Đường Tam là thứ tốt nhất đối Đường Nhã hiện tại. Thỏa mãn mong muốn của Đường Nhã, tránh tình trạng sa đọa.

-Ta cũng có thể đi theo Vương Đông. Tìm đến Hạo Thiên tông. Không không, đây là không có khả năng. Tên Đường Tam kia không có ở đó.

Phi Linh vò đầu bức óc suy nghĩ.

-Haizz, cậu có cần phải làm vậy không?

Đột nhiên trong đầu Phi Linh. Eri Kousaki đã lâu không gặp lên tiếng nói.

-Eri, mình phải làm sao. Không lẽ không có cách để tránh sự kiện kia sao.

-Cần làm cái gì. Từ giờ đến đó thời gian còn dài. Chả phải chỉ cần khuyên cô ta, giúp cô ta tăng thực lực là được việc Lam Ngân Hoảng thì sau này tất sẽ có cách tìm ra nó.

Eri Kousaki cũng chỉ biết khuyên Phi Linh như thế. Nàng làm sao có thể can thiệp quá nhiều chứ. Con đường phát triển của Phi Linh phải tự mình cố gắng a.

-Hừm, chắc cũng chỉ có cách này thôi.

Phi Linh không nghĩ gì nữa thầm than.

-À, cái phong ấn trong người mình. Có cách phá bỏ nó không?

-Cái đó là do vị diện này hạ xuống phong ấn. Làm sao phá. Không phải cậu còn dùng được mấy cái siêu năng lực sao? Cần gì phải ma pháp siêu cấp.

Eri Kousaki nói.

-Ồ, thế thì thôi vậy.

Trong lúc này, có tiếng gõ cửa. Phi Linh nghe thấy. Chỉnh trang lại, mở cửa ra.

-Ồ, tiểu Đào. Ngươi tìm ta?

-Ân, trông ngươi nhợt nhạt thế.

-À, không có gì. Sao nào có gì không?

-Hừ, không có gì cũng không được tìm ngươi sao?

Mã Tiểu Đào bất mãn nói.

-Ấy ấy, cái đó không phải a. Ta chỉ đang nghĩ lung tung thôi. Tiểu Đào đáng yêu cần gì nào?

-Hừ. Sắp tới có cuộc thi tuyển đệ tử hạch tâm. Ngươi có muốn đi xem một chút không?

-Ồ, tất nhiên phải đi một chút a. Lớp của Vũ Hạo cũng thi mà. Đi xem một chút bất ngờ a.

-Bất ngờ? Có gì sao?

-À, lúc đó rồi xem một chút chuyện cười.

Phi Linh cười cười nói. Mã Tiểu Đào không hiểu gì.

Nói chuyện một hồi. Mã Tiểu Đào cũng rời phòng của Phi Linh quay về phòng mình. Phi Linh thì không biết làm, cũng bắt đầu bò lên giường bắt đầu luyện công khôi phục tu vi.

-Haizz, không biết sau này. Ta còn phải xuyên không bao nhiêu vị diện đây.

Phi Linh thở dài. Sau đó nhắm mắt lại tu luyện.