Trên không trung Hoang Vu Chi Giác, một đuôi cá không gian ngũ sắc lại bị người câu mất. Mặc dù ở bên dưới đã thay đổi một đám người chơi, nhưng mà bọn họ đều chung lời hâm mộ: “Khi nào mình mới có được một tấm quỷ bài đây?”

“Có vẻ thẻ bài này không có tác dụng gì, nên xé nó không nhỉ?” Trong khi cái người vừa câu mất cá không gian thì lại phát ngôn như con dao đâm vào trái tim đau.

Vì bị mang cái chết ra uy hiếp, hơn nữa tinh thần đã vốn suy sụp từ lâu, cô Vương trở thành quỷ bài của Nhậm Dật Phi như tính toán ban đầu. Có điều hắn vẫn không vui vẻ cho lắm, ngay cả khi trở về Hoang Vu Chi Giác.

Không hài lòng với quỷ bài là nguyên nhân thứ yếu, chuyện quan trọng nhất vẫn là tin tức Sơn Xuyên đã nói ra.

“Đừng suy nghĩ quá nhiều, cho dù không phải hiện tại thì sau này chúng ta cũng phải đối diện với nó. Em hay anh đều không phải kiểu người cam lòng ở mãi nơi đây, chấp nhận bị nó khống chế cả đời.” Salman nhẹ nhàng ôm Nhậm Dật Phi an ủi.

Thật ra Salman mới là người gặp tình huống nguy hiểm, ít ra Nhậm Dật Phi vẫn còn ba điểm sinh mạng. Hắn thì sao, hắn chỉ còn một mạng duy nhất.

“Không, em không lo lắng chuyện đó. Em đang nghĩ xếp hạng của mình chưa đủ để khiêu chiến Hoang Vu Chi Giác, nếu không đã có thể đánh nhanh thắng nhanh.” Nhậm Dật Phi nhướng mày nhìn vị trí xếp hạng 17 vừa mới cập nhật.

Nếu đang ở Hoang Vu Chi Giác thì chỉ có thể lợi dụng quy tắc của Hoang Vu Chi Giác. Tuy nhiên trong hệ thống các quy tắc này, khả năng duy nhất để người chơi nắm giữ quyền chủ động là tiến vào Thập Đại, khiêu chiến chính phủ.

Sau khi phá giải, người chơi sẽ có cơ hội hiện thực hóa nguyện vọng mình trực tiếp.

“Nếu có thể thực hiện một nguyện vọng, Quan Nguyệt, anh muốn thực hiện nguyện vọng gì?”

“Nguyện vọng gì à?” Salman vốn đang lo lắng chuyện phó bản tiếp theo, rốt cuộc lại bị Nhậm Dật Phi kéo sang đề tài khác. Hắn suy nghĩ, bản thân mình có thứ gì phải lấy cho bằng được, hoặc không thể vứt bỏ hay không?

Đột nhiên Salman nhìn về phía Nhậm Dật Phi: “Có thể lựa chọn trói buộc với em không?”

Salman nói chuyện quá nghiêm túc, nghiêm túc đến nỗi Nhậm Dật Phi sẽ thiếu tôn trọng anh nếu hắn xem nó là một câu nói đùa.

Nhậm Dật Phi suy xét cẩn thận rồi gật đầu: “Có thể. Thế thì sau khi chúng ta trói buộc với nhau rồi, em sẽ ước mình rời khỏi nơi đây. Anh muốn trở về cuộc sống bình thường nhỉ?”

Salman nhạy bén nghe được hai chữ “anh muốn”, vậy em ấy thì sao?

“Dường như A Phi không ghét bỏ cuộc sống nơi này?”

“Ừm, vì không tìm được nơi nào có nhiều người phối hợp diễn kịch giống thế.” Nhậm Dật Phi lắc đầu, “Diễn xuất phụ thuộc vào thiên phú, cho nên muốn tìm một nhóm diễn viên phụ có năng lực phối diễn là chuyện không dễ, ngược lại ở đây em không phải băn khoăn. Đương nhiên, em không nói không phải nơi này thì không được, dù sao em cũng không thích cuộc sống mình bị người khác khống chế.”

Hai người ngồi trên ghế sô pha chuyện trò vui vẻ, trong khi hai tinh linh hướng dẫn lắc lư nửa ngày trước mặt bọn họ đều không có chút cảm giác tồn tại.

“Người chơi không định xem xét khen thưởng ạ? Mặc dù lại là qua màn hoàn mỹ.” Tinh linh hướng dẫn của Nhậm Dật Phi mở miệng nói chuyện.

Tinh linh hướng dẫn của Salman ở cạnh bên nghe thấy, nó lập tức nhấp nháy đèn trắng, nói lời sâu xa: “Lại?” Khi nào mà qua màn hoàn mỹ cũng có thể bị người ta nhắc tới bằng giọng điệu “bình thường thôi” như vậy?

“Tôi còn tưởng rằng người chơi các ngài khá chú ý tới “môn đăng hộ đối”, “thực lực ngang hàng” này nọ chứ? Không ngờ một người chơi ngay cả một lần qua màn hoàn mỹ cũng không có, lại có thể tìm được một người chơi khác năng lực xuất chúng.”

Thanh âm tinh linh hướng dẫn của Salman đột nhiên trở nên cực kỳ dịu dàng, khiến người nghe không khỏi sởn hết tóc gáy: “Đồng nghiệp à, nhất định ký chủ nhà cậu rất thiện lương ha, ngài ấy lấy việc giúp đỡ mọi người làm niềm vui, hằng ngày còn giúp đỡ người nghèo.”

Hai người đang ngồi trên sô pha đều đứng hình một giây, sau đó người hầu như không có phản ứng cảm xúc dữ dội là Nhậm Dật Phi đều phải che trán ngửa đầu, hắn dựa vào sô pha bật cười ha ha. Salman thì đen mặt đi tới rồi tóm lấy tinh linh hướng dẫn: “Bộ tôi đắc tội cậu hay gì?”

“Tôi đã không lên xem vòng bạn bè mình một năm.” Tinh linh hướng dẫn lạnh lùng đáp.

Nhậm Dật Phi lập tức càng cười lớn tiếng, không hề cho Salman một chút mặt mũi.

Vòng bạn bè của đám tinh linh hướng dẫn rất đơn giản và không quá phô trương. Mỗi ngày tinh linh hướng dẫn nhà Nhậm Dật Phi đều lên vòng bạn bè đăng bài Versailles*, ngược lại tinh linh hướng dẫn của Salman thì đã bỏ chơi mạng.

*Dùng lời văn tao nhã để (vô tình) khoe khoang cuộc sống xa hoa cao quý=))))))))

Trong giây phút nào đó, Nhậm Dật Phi cảm thấy tinh linh hướng dẫn không khác nào trợ lý chạy theo nghệ sĩ ở trong giới giải trí. Khi các trợ lý gặp mặt nhau, bọn họ phải tìm hiểu trình độ của cố chủ từng người.

Hai tinh linh hướng dẫn mang đến rất nhiều tiếng cười cho Nhậm Dật Phi. Hắn bận ngồi cười mãi, cười mãi, ha ha ha… Cho tới khi Nhậm Dật Phi xem đến chuyên mục khen thưởng. Hắn không cười nổi nữa.

Lâm Quan Nguyệt, biệt danh Salman, người chơi qua màn phổ thông, đạt được khen thưởng như sau:

Điểm tích lũy +28, sò trắng +5000, sò bạc +0, sò vàng +0, không có rương báu vật.

Đạo cụ: Súng trường AK 47 cải tiến, thư mời, xe jeep.

Kỹ năng: Cao giàu đẹp (Tăng 30% mức độ cảm tình đối với người khác giới). Trao đổi (mỗi phó bản có thể cưỡng chế trao đổi một vật ngang giá với người khác).

Xem xong thu hoạch của Salman, chuyển sang xem người còn lại.

Nhậm Dật Phi, biệt danh Thỏ Đen, người chơi qua màn hoàn mỹ, đạt được khen thưởng như sau:

Điểm tích lũy +40, sò trắng +10000, sò bạc +10, sò vàng +5, không có rương báu vật.

Quỷ bài cấp SR: Kẻ thương tâm (55%).

Thuốc lá thủy ngân: Cải tiến từ hệ thống, không màu không vị, nếu hận hắn thì đưa hắn một điếu.

Mắt kính ngụy trang: Sau khi trang bị mắt kính xong, cảm giác tồn tại của ngài sẽ hạ thấp 30%, khiến ngài thay đổi từ một người nổi bật nhất đám đông thành người qua đường Giáp Ất Bính.

Thẻ nâng cấp kỹ năng: B lên A.

Kỹ năng: Mê hoặc.

Kích hoạt kỹ năng: Có thể sai khiến một người khác thông qua phương tiện thông tin, 60% đối phương sẽ nghe theo lời sai khiến của ngài.

Đánh giá: C (Hiểu biết nhu cầu của đối phương rồi dẫn dắt thì mới có khả năng gia tăng tỷ lệ thành công nha~)

“Hết rồi?” Bốn phía lặng yên như tờ, tinh linh hướng dẫn của Salman phát ra âm thanh không thể tin được.

Tinh linh hướng dẫn của Nhậm Dật Phi lập tức chảy nước mắt: “Đây là mức thu hoạch bình thường sau khi được chúc phúc rồi đó.” Nếu không khen thưởng sẽ càng thêm keo kiệt, đoán chừng Hoang Vu Chi Giác đang nhắm vào ký chủ nhà nó thật, cố tình giảm bớt tỷ lệ rơi xuống khen thưởng.

“Vẫn ổn.” Nhậm Dật Phi bình tĩnh đáp, hắn bắt đầu suy nghĩ nên sử dụng thẻ nâng cấp kỹ năng cho kỹ năng nào.

Mặc dù khen thưởng của Nhậm Dật Phi thảm thương hơn Salman nhưng xét về chất lượng, ít ra hắn cũng không thua kém mấy. Thuốc lá thủy ngân và mắt kính ngụy trang đều là đạo cụ dùng cho thực tế, càng có ích hơn đạo cụ chiến đấu đối với Nhậm Dật Phi.

Hiện tại hắn có bốn kỹ năng cấp B:

Yêu hóa, kỹ năng công kích mạnh, chẳng qua chỉ có thể sử dụng trong thế giới huyền huyễn, hạn chế quá lớn.

Bom cuồng ma, cũng là kỹ năng công kích, không có hạn chế gì đặc biệt.

Mùi hương, kỹ năng trợ giúp, lúc cận kề cái chết sẽ kéo người khác làm tù binh đệm lưng.

Thân phận giả, kỹ năng trợ giúp, sau khi giết chết sinh vật nào đó sẽ lấy được thân phận đối phương.

Suy nghĩ trong chốc lát, rốt cuộc Nhậm Dật Phi vẫn quyết định dùng thẻ nâng cấp để nâng cấp kỹ năng thân phận giả:

Kỹ năng: Thân phận giả.

Kích hoạt kỹ năng: Sau khi giết chết một sinh vật, ngài có thể đánh cắp thân phận của đối phương, thậm chí tùy thời nhận được một năng lực mà đối phương sở hữu.

Hạn chế: Áp dụng cho tất cả phó bản.

Đánh giá: A (Nếu vẫn bị người khác nhìn thấu, thế thì ngài đi tìm cái ao nhỏ rồi nhảy xuống giùm cái.)

Đánh giá kỹ năng nào cũng rất cá tính nhỉ, Nhậm Dật Phi kiểm tra toàn bộ đạo cụ và kỹ năng mình có được một lần, tránh cho để lâu lại quên mất gia sản.

Salman thì không thể kiểm kê gia sản như A Phi, số lượng đạo cụ và kỹ năng của hắn quá nhiều, nếu muốn kiểm tra toàn bộ trong một lần thì trời sẽ tối mất.

Hắn chỉ hơi kinh ngạc, A Phi đã vào chơi nhiều phó bản như thế, mỗi lần em ấy đều qua màn hoàn mỹ, nghiền áp phó bản một đường lại đây, vì sao đạo cụ và kỹ năng vẫn ít ỏi đến vậy?

Salman đã xem hết từng video qua màn của Nhậm Dật Phi, hiện tại hắn ngẫm nghĩ cẩn thận, có lẽ địch ý mà Hoang Vu Chi Giác nhắm vào Nhậm Dật Phi vốn xuất hiện ngay lần đầu bọn họ gặp mặt.

Mỗi nhân vật A Phi sắm vai đều là nhân vật dễ dàng tử vong nhất. Chỉ cần em ấy có một chút biểu hiện khác thường, NPC sẽ là người ra tay trước tiên, không đến lượt người chơi chém giết lẫn nhau.

Trong phó bản “Láng giềng”, nhân vật mà A Phi sắm vai là bạch nguyệt quang bị Boss theo dõi. Diễn không tốt, bị Boss phát hiện thì chỉ có một con đường chết. Nhưng nếu diễn tốt quá, cuối cùng gợi lên dục vọng giết chóc của Boss, em ấy cũng chỉ có một con đường chết.

Trong phó bản “Xuân nhật yến”, Nhậm Dật Phi là tuyến che giấu, quỷ và Boss đều nhìn hắn chằm chằm. Chỉ cần Nhậm Dật Phi có chút kỳ lạ thì sẽ bị nhân luân hủy diệt. Cho nên với năng lực diễn xuất tốt của mình, Nhậm Dật Phi bị buộc phải diễn một vở kịch không hoàn mỹ*. (Nhậm Dật Phi tự đánh giá)

*Biến số không hoàn mỹ là 2 nhân cách Hạc Quân.

Bản thân “Cô đảo” là một phó bản gây bất lợi hoàn toàn đối với ngụy trang giả. Dường như Hoang Vu Chi Giác cố ý điều chỉnh sau khi phát hiện A Phi có thể mượn sức mạnh từ Boss.

Ở phó bản này, A Phi chỉ có khả năng nỗ lực sống sót bằng năng lực chính mình, ngụy trang không hề có ý nghĩa.

Trong phó bản “Không người biết hiểu”, A Phi là nhân vật bị vạn người đối đầu. Theo lý thuyết mà nói, mặc kệ có là NPC hay người chơi, bọn họ đều xem Tinh Hồng Nữ Vu là “tế phẩm”. Dù em ấy diễn tốt như thế nào đi nữa, một khi bị bọn họ bắt lấy, nhất định thứ chờ đợi A Phi phía trước là tương lai đen kịt.

Ngược lại nếu không muốn bị bắt, A Phi chỉ có thể lang thang ở bên ngoài căn cứ con người, không thể tiến vào khu trung tâm, cũng không có khả năng phá giải phó bản, lịch sử qua màn hoàn mỹ liền bị phá vỡ.

Sang phó bản “Ổ kiến”, ngay lúc A Phi trở về, em ấy lập tức kích phát hoàn cảnh “bị đuổi giết”.

Nhân vật này che giấu rất nhiều tin tức, là một trong số những linh hồn của đội quân khởi nghĩa, hơn nữa còn là quý tộc chưa phát dục hoàn toàn. Chỉ cần A Phi không xử lý tình huống tốt, em ấy sẽ khiến một lớp người, thậm chí nhiều lớp người căm thù.

Sống sót trong hoàn cảnh đó đã là điều khó khăn, huống chi còn phải giải đề bài phó bản?

Video “Trò chơi nhỏ” vẫn chưa được đăng lên, có điều Salman biết rõ cảm giác bên trong là gì —— Mỗi ngày đều trở về cuộc sống học sinh, mỗi ngày đều học tập hướng về tương lai.

Hoang Vu Chi Giác đem phó bản ra đánh cờ với một cái vô hạn lưu khác, làm cối xay máu thịt đám người chơi cấp cao. Nếu người chơi không trang bị đủ kiến thức phổ thông, bọn họ sẽ dễ ở lại bên trong, vĩnh viễn không thoát ra được. A Phi có thể hợp tác cùng quốc gia để đối đầu với trò chơi nhỏ, đúng là em ấy dám nghĩ dám làm.

Phó bản “Chim trong lồng” vừa mới kết thúc, nhân vật A Phi sắm vai là Boss nguyên bản, trong đó còn có Boss chân chính ẩn nấp, anh ta đến vì muốn giết bọn họ.

Mặc dù Salman không thích Sơn Xuyên lắm, song hắn không thể phủ nhận điểm mạnh của người này.

Nhưng có vẻ Hoang Vu Chi Giác cũng không dự đoán được năng lực diễn xuất của A Phi có thể làm người nọ từ bỏ tính toán ban đầu, cuối cùng chỉ khoanh tay xem kịch từ đầu tới cuối, sau đó tiết lộ ác ý mà Hoang Vu Chi Giác đang nhắm đến bọn họ.

“Hoang Vu Chi Giác vẫn luôn nhắm vào em, nó muốn giết em, sau khi phát hiện em tiến vào Hoang Vu Chi Giác.” Salman cực kỳ kinh ngạc, hắn thật sự không hiểu vì sao chính phủ lại ôm lòng thù địch với A Phi như vậy.

Một người bình thường, cho dù là bản thân Salman đi nữa, mặc kệ hắn biểu hiện thiên phú càn quét phó bản không gì sánh kịp, Salman cũng sẽ không bị nó để ý, đừng nói đến mức bị nó nhắm vào.

“Vâng, em biết.” Nhậm Dật Phi vừa ăn táo vừa lướt mạng.

Lúc xem video qua màn của Niên Thiên Hỉ và tìm hiểu tình huống trò chơi từ người chơi khác trên mạng, Nhậm Dật Phi đã có cảm giác đó. Nhưng bởi vì hắn diễn kịch tùy tiện vui vẻ, cho nên Nhậm Dật Phi cũng không quá bận tâm.

Salman lập tức nhớ tới năng lực cắn nuốt “Trò chơi nhỏ” của Nhậm Dật Phi, chắc chắn năng lực đó không phải là kỹ năng nhận được từ Hoang Vu Chi Giác. Có lẽ trước đây, A Phi từng có dịp gặp phải, đồng thời tồn tại trong mình năng lực uy hiếp đến chính phủ.

Dù trong lòng Salman rất tò mò nhưng hắn vẫn không muốn hỏi. Đợi đến lúc Nhậm Dật Phi chủ động nói ra, Salman sẽ biết, hắn cũng rất chờ mong ngày ấy.

Nhậm Dật Phi bên này không quan tâm ý đồ hãm hại mình của Hoang Vu Chi Giác lắm, hắn đang xem phó bản phúc lợi mới nhất vừa nhảy lên.

Salman liền chú ý tới hành động của đối phương: “Em muốn tiến vào phó bản phúc lợi để ngăn Hoang Vu Chi Giác chuẩn bị càng nhiều à?” Chẳng hạn cho người tham gia khác hiểu biết đại khái cốt truyện phó bản.

Nhậm Dật Phi cắn một miếng táo lớn thật kêu: “Em mong tất cả mọi người đều đứng cùng một vạch xuất phát. Hơn nữa, tốt nhất là nhiều người chút, em thích náo nhiệt.”

Ngón tay hắn ấn vào phó bản trăm người mới nhất, phía chính phủ tự mình đánh giá là phó bản cấp cao.

[Thâm lam*]

“Vậy mà nó công khai cả tên và cấp bậc phó bản?”

*Xanh thẫm.