"Khốn nạn, mày là ai mà dám giết đoàn võ sĩ của bọn tao!" Đôi mắt của Yamanaka Kojiro như muốn rách ra, ông ta gầm nhẹ về hướng Diệp Phong.

Diệp Phong lạnh nhạt nhìn lướt qua bọn người Yamanaka Kojiro rồi cười lạnh và nói: "Người? Chẳng lẽ vừa rồi tao giết không phải một con chó sao? Người ở đâu ra chứ?"

Nghe vậy, ánh mắt Yamanaka Kojiro lạnh lẽo tới cực điểm, ông ta đường đường là võ sĩ của đoàn võ sĩ Nhật mà lại bị người ta mắng làm chó, tuyệt đối không thể chịu đựng!

Yamanaka Kojiro căn răng nói: "Thứ sâu kiến như mày dám sỉ nhục đoàn võ sĩ tụi tao, đắc tội đoàn võ sĩ Nhật thì mày sẽ chết rất thê thảm!"

Dứt lời, Yamanaka Kojiro rút đao võ sĩ ra từ bên hông, lưỡi đao sắc bén lấp lóe tia sắc lạnh khiếp người rồi nhắm thẳng vào Diệp Phong.

Xet xẹt xet!

Ngay sau đó những võ sĩ Nhật phía sau ông ta cũng rút trường đao ra lao về hướng Diệp Phong.

Ánh mắt Diệp Phong bình tĩnh như nước, không có chút bối rối nào cả.

Mãi đến khi võ sĩ Nhật tới gần trong phạm vi ba mét thì hắn mới chậm rãi nâng cánh tay lên.

Oanh!


Dòng khí tuôn ra, một chưởng kình mãnh liệt lan toả ra từ bàn tay Diệp Phong rồi đánh thẳng về hướng tới những võ sĩ kia

Phanh phanh phanh!

Chưởng kình kh ủng bố như là sóng lớn vỗ bờ, bảy tám võ sĩ đi đầu ở phía trước bị đẩy bay ra ngoài rồi ngã xuống đất, toàn thân nổ ra vô số lỗ máu, sau đó

chết ngay tại chỗ.

"Mày..." Yamanaka Kojiro mở to hai mắt, trên mặt tràn đầy khó tin mà nhìn chằm chằm Diệp Phong.

Chiến sĩ tinh anh của đoàn võ sĩ bọn họ lại bị đối phương tung một chưởng gi ết chết.

Dương Cẩm Nguyên cũng kinh ngạc đến ngây người, cảnh tượng này như trong mộng, nhưng cũng vô và chân thực.

Hai mươi mấy võ sĩ còn lại đều sửng sốt trừng to mắt nhìn chằm chằm Diệp Phong, cuống quít lui về phía sau một bước.

Diệp Phong đứng dậy, nhìn đám Nhật này mà mỉa mai cười nói: Măng các người là chó còn có lỗi với chó, người Nhật các người chẳng bằng con chó."

"Ngu ngốc!"


Lời vừa nói ra, đám võ sĩ lập tức lửa giận ngập trời, hung ác vồ thẳng về phía Diệp Phong.

Diệp Phong cười nhạo, căn bản không e dè chút nào.

Chỉ thấy hắn đấm ra một quyền, trong chớp mắt đã đánh nổ đầu một tên võ sĩ phân nộ.

Chỉ trong chốc lát, máu tươi văng ra, người kia chỉ còn một thi thể không đầu đứng tại chỗ.

Ánh mắt của Diệp Phong đanh ngưng lại, sau đó lại vung hai nắm đấm lên đánh ra từng đòn công kích kinh khủng, gi ết chết những võ sĩ kia dưới nắm đấm của hắn.

Phốc phốc phốc!

Tiếng kêu thảm như heo bị làm thịt liên tục vang lên, máu tươi b ắn ra, những mảnh chân tay cụt văng đầy đất, chỉ trong chớp mắt mà hai mươi mấy tên võ sĩ

đã bị giết sạch không còn manh giáp!

Thấy cảnh này, Yamanaka Kojiro cố nuốt một ngụm nước bọt, lúc này ông ta đã đổ mồ hôi đầm đìa, run rẩy đến mức không nắm chặt được đao võ sĩ trong tay.

Sao lại có người kinh khủng như thế, những người dưới tay ông ta đều là võ sĩ được tuyển chọn tỉ mi, thực lực tương đương với cảnh giới Hóa Kình của Hoa Hạ, kết quả lại không có sức phản kháng mà bị giế t chết, sao Yamanaka Kojiro có thể không sợ hãi.

"Rốt cuộc các hạ là ai!" Yamanaka Kojiro khàn khàn hỏi.

Diệp Phong đứng ở đó, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Yamanaka Kojiro: "Mày chỉ là một người chết, không cần thiết hỏi nhiều như vậy."

Tiếng nói vừa dứt, Diệp Phong đanh mặt trực tiếp lao về hướng Yamanaka Kojiro.