Tiêu Y Nhân cười nói: "Ha ha ha, Băng Băng tội nghiệp, lớp trưởng quên mất cô rồi à?"

Nghe vậy thì sắc mặt Tô Khuynh Thành chợt tối sầm lại, cô cảm thấy có chút không phục.

Cô và Tiêu Y Nhân là hai nữ thần trong lớp cấp ba, tại sao lớp trưởng chỉ thông báo cho Tiêu Y Nhân mà không thông báo cho cô?

"Sao có thể như vậy, hồi cấp ba quan hệ giữa tôi và Lương Yên cũng khó tốt, sao cô ấy có thể quên thông báo cho tôi."

"Haiz, ai mà biết được."

Tiêu Y Nhân trợn mắt bất lực nói: "Nếu đã không thông báo với cô, vậy cô cũng không cần phải đi, thật đúng lúc."

Nói xong, Tiêu Y Nhân mỉm cười bước tới chỗ Diệp Phong, nắm lấy tay Diệp Phong nói: Anh Phong, em muốn anh đi cùng em đến buổi họp lớp tối nay, được không?”

"Được chứ, không thành vấn đề."

Diệp Phong cởi mở cười một tiếng, trực tiếp đồng ý.

Dù sao lần họp lớp này cũng không phải sân nhà của hắn, hắn chỉ cần cùng Tiêu Y Nhân mà thôi.


"Tốt quá, cảm ơn anh Phong." Tiêu Y Nhân tỏ ra vui mừng, phấn khích ôm lấy Diệp Phong, rúc vào lòng hắn.

Thấy vậy Tô Khuynh Thành tức giận, phồng má lên, nhưng cũng không bước tới ngăn cản, chỉ nói: "Tôi cũng muốn đi!"

"Người ta không có mời cô, cô đi làm gì?" Tiêu Y Nhân trợn mắt nhìn cô nói.

Tô Khuynh Thành nói: "Chúng ta đều là bạn cùng lớp, tại sao tôi không thể đi, tôi và anh Phong còn chưa ăn gì, chỉ vừa lúc đến đó ăn thôi!"

"Được thôi, vậy thì đi chung, chị đây cũng không để ý." Tiêu Y Nhân thản nhiên mỉm cười, không hề lo lắng.

7 giờ tối, ba người đến khách sạn Khải Toàn đúng giờ. Trước khi họ đến thì các bạn học đã đến gần đủ rồi.

Phòng bao rất náo nhiệt, nhóm ba hoặc năm người tụ tập cùng nhau trò chuyện vui vẻ.

Diệp Phong nhìn thoáng qua, hầu hết bạn nam thì đều mặc vest, đi giày da, mặc đồ hiệu, trên tay cầm chìa khóa xe, không ngừng lắc lư, vô tình hoặc cố ý khoe khoang bản thân mình.

Còn nhóm các bạn nữ thì ăn mặc rất rực rỡ, hoặc mặc váy ngắn, hoặc mặc váy liền áo, mỗi người mang một phong cách riêng, từng cử chỉ của họ đều thể hiện sức hấp dẫn của bản thân.

Mọi thứ dường như vẫn bình thường nhưng luôn có cảm giác như có điều gì đó đã thay đổi.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Những người có hoàn cảnh tốt hơn, thì chỉ chỉ trỏ trỏ, cử chỉ và hành vi của họ đều rất tự nhiên, trong khi những người có hoàn cảnh kém hơn, lại trở nên rất cứng nhắc và không thoải mái, vẫn ngồi đó gật đầu hoặc cúi người trước những người có hoàn cảnh tốt.

Có lẽ ai cũng đã trưởng thành, từ lâu đã mất đi sự trẻ trung, giản dị của ngày đi học.

Sau khi Tiêu Y Nhân và Tô Khuynh Thành cùng Diệp Phong bước vào phòng bao, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

"Wow, nữ thần lớp năm của chúng ta đến rồi!" Một bạn nam cùng lớp hét lên một cách khoa trương. Nhìn thấy hai người, phòng bao bỗng trở nên yên tĩnh.

Tô Khuynh Thành và Tiêu Y Nhân từng là hai nữ thần được toàn trường công nhận khi còn học cấp 3, giờ đã rời khỏi trường, họ lại càng xinh đẹp hơn.


Những bạn nữ ăn mặc sang trọng và trang điểm đậm đó lập tức ảm đạm đi trước mặt hai người.

Các bạn nam trong lớp đều ngơ ngác nhìn, không chịu rời mắt khỏi hai người bọn họ.

Cũng vào lúc này, bọn họ mới chú ý tới Diệp Phong ở bên cạnh.

"Anh ta là ai? Không phải là bạn cùng lớp của chúng ta đúng không? Tại sao trông lạ mặt vậy?" Một bạn cùng lớp hỏi.

Một nam sinh nói: "Đúng vậy, đây chắc chắn không phải bạn cùng lớp của chúng tat"

Một bạn nữ Thoa sỉ từ khi còn đi học nhìn Diệp Phong nói: “Anh ấy đẹp trai quá, chẳng lẽ anh ấy là bạn trai của Y Nhân sao?"

Nghe Tiêu Y Nhân mỉm cười, gật đầu chào cô bạn hoa sỉ cùng lớp đó, sau đó cô ấy cẩn thận nắm lấy cánh tay của Diệp Phong.

"Anh ấy quả thực là bạn trai của Y Nhân, còn cao ráo đẹp trai nữa, thật tuyệt vời!"

Lúc này, Tô Khuynh Thành nhìn thấy Tiêu Y Nhân ôm cánh tay Diệp Phong, nhất thời không vui.

"Anh Phong là của tôi."

Cô trừng mắt nhìn Tiêu Y Nhân với vẻ mặt thù địch, sau đó chủ động nắm lấy cánh tay còn lại của Diệp Phong, còn dùng sức kéo tay hắn về phía mình.


"Ai nói anh Phong là của cô? Băng Băng chết tiệt, cô đừng vô cớ gây sự không đúng lúc được không?”

Tiêu Y Nhân không phục, cũng dùng sức kéo Diệp Phong về phía mình. "Ai vô cớ gây sự?" Tô Khuynh Thành tức giận nói: "Là cô cố ý khiêu khích tôi."

Hai người không ai nhường ai, ánh mắt của hai người như bản ra điện, Diệp Phong bị kẹp giữa hai nữ thần, lúng túng không biết phải làm sao!

Diệp Phong nhếch miệng nói: "Hai người đang làm gì vậy?”

Tại sao hai nữ thần không hợp nhau lại tranh nhau một người đàn ông?

Đặc biệt là các bạn nam trong phòng, ít nhiều đều thâm yêu một trong hai người Tiêu Y Nhân hoặc Tô Khuynh Thành, có người đã dũng cảm thổ lộ tình cảm của mình, nhưng đáng tiếc đều bị từ chối một cách tàn nhẫn.

Nhìn thấy Diệp Phong, trong lòng cũng có cảm giác khó chịu!

Không phải chỉ là có dáng vẻ đẹp trai thôi sao?

Ngoài đẹp trai ra thì hắn còn có gì nữa?