Từ nhỏ Diệp Phong đã bị Tam sư nương dùng để thử thuốc, chỉ cần ngửi là biết trong rượu có độc hay không.

Diệp Phong cẩn thận ngửi một chút, phát hiện trong rượu có pha cả thuốc mê và thuốc kích dục, liều lượng khá lớn.

Sau đó hắn liếc nhìn ly nước của Lương Yên, không có gì ngạc nhiên khi ly nước của Lương Yên cũng chứa loại chất độc này.

Vậy mà Chu Vũ lại bỏ độc vào rượu, hắn ta không có ý tốt...

Thấy Diệp Phong còn chưa uống, Chu Vũ lập tức nói: "Sao vậy Diệp thiếu, rượu của tôi không hợp khẩu vị của anh à? Diệp thiếu, sao anh không uống?"

Lương Yên thấy Diệp Phong không uống nên cô ta cũng không uống chỉ cầm ly lên.

Diệp Phong lắc đầu nói: "Rượu ngon, cảm ơn Chu thiếu đã khoản đãi, nào, †ôi uống trước!"

Nói xong, Diệp Phong uống hết ly rượu.

Bởi vì từ nhỏ Diệp Phong đã bị Tam sư nương dùng để thử thuốc, nên Diệp Phong đã luyện thành cơ thể bách độc bất xâm từ lâu, uống thứ này không khác gì uống nước sôi để nguội.

"Uống đi."

Ngay sau đó, hắn lại ra hiệu cho Lương Yên yên tâm mà uống.

"Vâng."

Lương Yên mỉm cười, uống một ngụm.


Cô ta vừa uống xong, Diệp Phong đã lặng lẽ đưa tay ra sau lưng Lương Yên,

ấn vào huyệt giải độc phía sau Lương Yên để ngăn chất độc làm hại cơ thể cô ta.

Lương Yên hơi giật mình, liếc nhìn Diệp Phong, khi nhìn thấy ánh mắt của Diệp Phong, Lương Yên thông minh lập tức nhận ra điều gì đó.

Cô ta cũng không làm ầm lên, vẫn giả vờ như không có gì xảy ra.

"Diệp thiếu, tuyệt lắm!"

Nhìn thấy Diệp Phong và Lương Yên đều đã uống thuốc độc, hắn ta lập tức cười vui vẻ.

Như vậy, nhiệm vụ Lý Chiến giao cho hắn ta đã hoàn thành xuất sắc!

"Rượu ngonl"

Diệp Phong cũng hợp tác với màn trình diễn của Chu Vũ, tiếp tục giả vờ.

Đồng thời, hắn ta lặng lẽ vỗ nhẹ vào lưng Lương Yên hai lần.

Lần này là ấn vào huyệt ngủ của Lương Yên!

Ngay khi ấn xong, Lương Yên liền cảm thấy chóng mặt.


Cô ta vuốt nhẹ trán, bước đi lảo đảo, nhỏ giọng nói: "Sao tôi chóng mặt thế?”

Nói xong không bao lâu, Lương Yên trực tiếp ngã xuống bàn và ngất đi.

"Lương Yên?"

Diệp Phong giả vờ như không biết gì cả.

"Sao tôi cũng chóng mặt thế?”

"Có chuyện gì vậy?"

Diệp Phong xoa xoa đầu, cũng có dáng vẻ mơ màng, hắn nhanh chóng ngã xuống bàn.

Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Chu Vũ hiện lên nụ cười thành công!

Hắn ta bước đến gần Diệp Phong, võ võ Diệp Phong, xác nhận nói: "Diệp thiếu? Diệp thiếu tỉnh dậy đi?"

"Diệp thiếu, sao tửu lượng của anh lại kém như vậy?"

Sau khi kiểm tra một lúc, Chu Vũ chắc chắn rằng Diệp Phong đã bất tỉnh, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn ta lấy điện thoại di động ra bấm số của Lý Chiến.

"Lý thiếu, anh đến đây đi, bên đây tôi đã thành công rồi, cả hai đều bất tỉnh!"

Lý thiếu?!

Nghe vậy, Diệp Phong có chút giật mình.

Không có gì bất ngờ xảy ra thì Lý thiếu trong miệng Chu Vũ chắc chắn là Lý Chiến.