Ăn sáng xong, ba người rời khỏi Hồ Tâm Cư và đến nhà họ Tiêu.

Lúc này, Tiêu Hà và Tống Diễm đang chuẩn bị gọi điện cho Tiêu Y Nhân để lừa cô ta quay về. Còn chưa kịp bấm số, họ đã nhìn thấy Tiêu Y Nhân, Diệp Phong Tô Khuynh Thành cùng nhau bước vào nhà.

Tống Diễm giật mình khi nhìn thấy Diệp Phong, vội vàng vỗ vỗ vai Tiêu Hà:

"Lão gia mau nhìn xem,Y Nhân trở về rồi! Còn dẫn theo tiểu tử kia về cùng!"

Tiêu Y Nhân vào nhà cũng không thèm nhìn Tiêu Hà và Tống Diễm lấy một cái, cô ta dẫn Diệp Phong đi thẳng lên tầng hai:

"Anh Phong, bà nội em ở tầng hai."

"Được." Diệp Phong gật đầu.

"Y Nhân, con đi đâu vậy?" Tiêu Hà mở miệng hỏi.

Tiêu Y Nhân lạnh lùng trả lời: “Đi chữa bệnh cho bà nội con.”


Sau đó, cô ta đi thẳng lên tầng hai.

"Chữa bệnh?"

Tiêu Hà sửng sốt, mọi người trong nhà họ Tiêu đều biết lão phu nhân bị tắc động mạch não cấp tính, không thể phẫu thuật cũng không thể trụ được quá lâu, tại sao đột nhiên lại muốn chữa trị?

Tiêu Hà và Tống Diễm vội vàng theo họ lên tầng hai để tìm hiểu tình hình.

Bên cạnh giường bệnh của Tiêu lão phu nhân có một người phụ nữ tóc bạc đang chăm sóc, hầu hạ một cách cẩn thận. Người này tên là Bạch Hương Lan- đệ nhất cao thủ của nhà họ Tiêu!

Từ nhỏ bà ta đã đi theo Tiêu lão phu nhân, là người giúp việc riêng của Tiêu lão phu nhân, cùng bà ấy về nhà chồng, đồng thời gánh vác trách nhiệm bảo vệ bà ấy.

Bạch Hương Lan có thực lực rất mạnh và có địa vị cao trong nhà họ Tiêu, ngay cả người gia chủ hiện tại, Tiêu Hà cũng phải kiêng nể bà ta đôi phần.

Bình thường, Tiêu Y Nhân gọi Bạch Hương Lan là bà Bạch.

Nhìn thấy Bạch Hương Lan, Tiêu Y Nhân lập tức nói: "Bà Bạch, cháu đã dẫn người tới rồi, anh ấy có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội."


Bạch Hương Lan nghe vậy mỉm cười: "Tôi hiểu tâm ý của tiểu thư, nhưng phu nhân đã như vậy rồi làm sao có thể chữa khỏi được chứ?"

Diệp Phong khẽ mỉm cười nói: "Cháu có thể chữa khỏi."

Bạch Hương Lan nhìn sang thì thấy Diệp Phong, mặt liền biến sắc.

Toàn thân Diệp Phong tỏa ra khí tức cực kỳ cường đại, ngay cả một võ giả Đan Kình như bà ta cũng không thể chịu được. Thanh niên trước mặt này rất mạnh rất mạnh!

Bạch Hương Lan vô cùng kinh hãi, lập tức hỏi: "Thanh niên, cậu... Cậu đã đột phá Khí Kình tông sư rồi sao?!"

Diệp Phong nhẹ nhàng cười nói: "Có lẽ mạnh hơn so Khí Kình tông sư một chút."

Nói xong, Diệp Phong thu hồi khí tức, mục đích của hắn đã đạt được rồi. Bạch Hương Lan trước mặt chính là cao thủ, biện pháp tốt nhất chứng minh thân phận chính là cho bà ta thấy khí tức của hắn.

"Vô cùng linh hoạt!? Cao nhân!" Hai mắt Bạch Hương Lan đột nhiên trợn to, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc!

Mặc dù Khí Kình tông sư đã thuộc cấp cao nhất của giới võ đạo nhưng hắn vẫn cần phải tập hợp nội lực cực mạnh mới có thể vô cùng linh hoạt như vậy. Nhưng Diệp Phong có thể dễ dàng làm được!

Mức độ khủng khiếp này vượt xa sự tưởng tượng của Bạch Hương Lan! Thanh niên trước mắt nhất định mạnh hơn nhiều so với Khí Kình tông sư!

Mục tiêu cả đời của Bạch Hương Lan là trở thành Khí Kình tông sư, hiện tại bà ta đã bảy mươi tuổi và vẫn chưa đột phá.

Thanh niên trước mặt chỉ mới ngoài hai mươi tuổi nhưng đã đạt đến trình độ siêu việt Khí Kình tông sư, quả thực đáng sợ!