Vừa dứt lời, Diệp Phong đột nhiên dùng sức, trực tiếp xé rách cánh tay bị gãy của Hồng Phi Vũ ra khỏi cơ thể hắn ta!

"A!"

Trên trán Hồng Phi Vũ toát mồ hôi lạnh, hắn ta gào thét một trận thảm thiết, giống như đang giết heo vậy!

Diệp Phong buông tay phải ra, ném cánh tay Hồng Phi Vũ đi, sắc mặt lạnh lùng, không hề có một chút cảm xúc nào!

Chuyện này quá chấn động, không ai có mặt ở đây có thể phản ứng kịp thời, đặc biệt là những thành viên của bang Long Hổ, bọn họ sợ đến mức dựng tóc gáy, sống lưng toát mồ hôi lạnh!

Hồng Phi Vũ là con trai của Kim Lăng Vương, Diệp Phong dám bẻ gãy một cánh tay của hắn ta khi biết rõ thân phận của hắn ta, chẳng lẽ hắn thực sự không sợ sự trả thù của Kim Lăng Vương sao?!

"Anh Phong!"

Tiêu Y Nhân gọi Diệp Phong, cô ấy lo lắng Diệp Phong sẽ hành động bốc đồng!


Dù sao Hồng Phi Vũ cũng là con trai của Kim Lăng Vương, làm hắn ta tàn phế cũng giống như gây ra mối họa lớn, Kim Lăng Vương sẽ không dễ dàng buông tha!

Không để ý đến Hồng Phi Vũ đang rê.n rỉ đau đớn, cô ấy trực tiếp nắm lấy cánh tay Diệp Phong, muốn kéo Diệp Phong ra khỏi nhà hàng.

Nhưng vào lúc này, Hồng Phi Vũ đột nhiên rít gào lên nói:

"Tên họ Diệp, dám xé rách cánh tay của tôi, tôi muốn cả nhà cậu phải chôn cùng!"

Dứt lời, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Hồng Phi Vũ đứng lên, hai mắt hắn ta đỏ tươi, cánh tay trái còn lại tung ra một cú đấm, nện vào mặt bàn, đột nhiên, cả chiếc bàn tròn vỡ tan, vụn gỗ bay tung tóe khắp nơi!

Hắn ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Phong bằng ánh mắt dữ tợn, đầy căm hận:

"Đánh gãy tứ chi của cậu ta cho tôi, giữ lại mạnh chó của cậu ta, tôi sẽ khiến cậu ta muốn sống không được, muốn chết không xong!"

"Vâng thưa cậu!"

Hắn ta vừa dứt lời, sáu trong số mười tên vệ sĩ mà hắn ta mang theo đã lao về phía Diệp Phong với vẻ mặt dữ tợn.

"Dám làm bị thương con trai của Kim Lăng Vương, tên nhãi ranh thối tha, cậu chết chắc rồi!"

Thấy vậy, Diệp Phong dừng bước, nói với Tô Khuynh Thành và Tiêu Y Nhân: "Chờ tôi một lát."

Sắc mặt hắn lạnh lùng, vừa nói xong, Diệp Phong sải bước vọt tới, đi tới trước mặt một tên võ giả Hóa Kình hậu kỳ, tung ra một cú đá ngang, trúng vào ngực người kia!


Tên võ giả Hóa Kình hậu kỳ kia thậm chí còn chưa có cơ hội đỡ đòn, đã bị Diệp Phong đá văng ra xa, ngã xuống đất, không còn hơi thở!

Năm người còn lại nhìn thoáng qua, lập tức kinh hãi!

Diệp Phong đang ở cảnh giới nào, tại sao một cường giả Hóa Kình hậu kỳ lại không thể chịu nổi một đòn của hắn!

Năm người không dám lơ là, lao về phía Diệp Phong, bao vây hắn!

Nhưng chưa đầy năm giây, cả năm người đều phát ra tiếng kêu thảm thiết, máu tươi phun ra, chết ngay tại chỗ!

Hồng Phi Vũ thấy vậy thì sửng sốt một lát, hắn ta không ngờ Diệp Phong lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, tất cả vệ sĩ của hắn ta không thể chịu nổi mười giây trong tay hắn đã bị gi.ết chết!

Hắn ta sợ đến mức lùi lại một bước, nhưng không ngờ bóng dáng của Diệp Phong lóe lên như một bóng ma, trong nháy mắt đã đến trước mặt hắn ta.

Rắc!

Một tiếng vang giòn, Diệp Phong tóm lấy cổ họng Hồng Phi Vũ, dùng một tay nhấc hắn ta lên khỏi mặt đất, vẻ mặt giễu cợt nói:


"Không phải anh cho rằng tôi sẽ không dám giết anh đó chứ?"

Hồng Phi Vũ giãy giụa một hồi cũng không làm gì được, hắn ta dùng âm thanh run run uy hiếp:

"Cậu... Cậu muốn làm gì, cha tôi là Kim Lăng vương, nếu cậu dám giết tôi, cha tôi sẽ không buông tha cho cậu đâu!"

Khóe miệng Diệp Phong hiện lên một tia cười lạnh: "Kim Lăng Vương? Đừng nói cha anh là Kim Lăng Vương, cho dù cha anh có là Thiên Vương Lão Tử, ông đây cũng giết không tha."

"Diệp Phong, cậu dám!"

Ba tên võ giả còn lại đi cùng Hồng Phi Vũ đứng lên đe dọa.

Tuy nhiên, lời đe dọa chưa kịp nói xong, thì đã nghe một âm thanh răng rắc giòn vang.