Dịch: Phong Thanh

Trở lại căn hộ thuê, Bùi Khiêm thay quần áo ở nhà, làm tổ trên ghế salông, hưởng thụ ánh mặt trời buổi chiều, cảm giác thích thú khó mà diễn tả thành lời.

Trước kia lúc đi làm rất muốn trải nghiệm cảm giác một lời không hợp liền nghỉ làm, hiện tại cuối cùng hắn cũng cảm nhận được!

Chỉ tiếc chuyện này không thể xảy ra thường xuyên, nếu không hệ thống sẽ cho rằng làm trái quy tắc.

Bùi Khiêm cầm một lon cola từ trong tủ lạnh, sau khi uống hai ngụm thì bắt đầu suy nghĩ việc quy hoạch.

Kế hoạch dùng tiền gần đây, có vẻ tiến hành rất thuận lợi.

Thuê văn phòng công ty, tuyển nhân viên, mua các loại vật dụng văn phòng, hoàn thành những việc này quả thật đã tốn ra không ít tiền của hệ thống.

Hơn nữa, những khoản chi cố định mỗi tháng này đều là một gánh nặng, có thể càng lúc càng tiêu tiền không ngừng.

Điều này khiến Bùi Khiêm rất thích thú!

Từ tốc độ dùng tiền mà nói, mục đích của Bùi Khiêm đã đạt được.

Thế nhưng, công ty vẫn phải là hoạt động bình thường, hệ thống quy định không thể ăn chơi lãnh lương.

Nhân viên càng nhiều lên, Bùi Khiêm lập tức đối mặt một những vấn đề mới.

Hắn nhất định phải chọn lựa một phương hướng sai lầm, khiến công ty lỗ vốn một cách hợp lý, không thể để cho các nhân viên liếc mắt là đã nhìn ra được do hắn cố ý làm nên!

"Rất khó khăn..."

Bùi Khiêm suy nghĩ một chút về mọi mặt.

Quan trọng là lựa chọn một loại hình trò chơi.

Game mobie là tuyệt đối sẽ không gặp lại, đây chính là một cái hố to!

Tiếp thu bài học từ (Quỷ Tướng), Bùi Khiêm khắc sâu trong lòng, hiện tại làn sóng di động đang ngày càng phát triển, những game di động đang được chăm chút rất nhiều.

Dù làm ra một con lợn, cũng có thể được khen thành hoa hậu xinh đẹp!

Đã như vậy, thế thì làm game trực tuyến!

Thị trường game trực tuyến hiện nay ngày càng sa sút, đi vào giai đoạn xuống dốc.

Hiện nay dòng game MMORPG trên thị trường chỉ có trò ( Fantasyland – Vùng đất kỳ ảo), tương tự như (WOW – War of Warcraft) của kiếp trước.

- -

MMORPG: Game nhập vai trực tuyến nhiều người chơi, như Warcraft, Võ lâm truyền kỳ, MU…

- -

Nếu như muốn lỗ vốn, lập tức làm một game tương tự như ( Fantasyland) cũng không tồi.

Thế nhưng Bùi Khiêm nghĩ đi nghĩ lại, không thích hợp, vẫn có nguy hiểm.

Lỡ như làm thành (Võ lâm truyền kỳ 3D), vậy chẳng phải càng lúng túng sao?

Quan trọng là dòng game MMORPG có cách chơi gần cố định, cho dù có làm ra một game đạt 90 điểm khi so với (Fantasyland) vẫn sẽ có người tải chơi.

Không phải đặc biệt an toàn!

Có trò chơi nào 99% sẽ lật xe chết?

Bắt chước (Thần khải)?

Tuyệt đối không được!

Lỡ như làm ra game (Liên minh huyền thoại), vậy thì lại là đại sự!

Đối với làm sao để trò chơi có thể thua lỗ, Bùi Khiêm kỳ thực cũng không có cách nào xác định, chỉ có thể căn cứ kinh nghiệm của kiếp trước để sàng lọc.

Nếu có những trường hợp thành công ở kiếp trước, hãy cố gắng đừng đụng đến là được!

Suy đi nghĩ lại, Bùi Khiêm rốt cục nghĩ đến một cái thể loại phù hợp.

Thể loại này hiện đang có một game cực kỳ thành công trên thị trường.

Cho dù các nhân viên cố gắng sáng tạo thế nào đi chăng nữa, Bùi Khiêm chắc chắn việc nghiên cứu phát minh trò chơi này

cũng tuyệt đối không thể khiến nó thành công!

Kiếp trước, dù cũng có một trường hợp thành công trong dòng game này, thành công của nó chủ yếu được hưởng lợi từ môi

trường..

Mà thế giới song song này, môi trường đã thay đổi rất nhiều!

Bùi Khiêm cảm thấy đây là một lựa chọn khá tốt!

Lại thêm một ít chỉnh sửa phù phép chắc chắn sẽ thất bại, lần lỗ vốn này, tất nhiên không có sơ hở nào!

Bùi Khiêm càng nghĩ càng thấy hay, mọi khía cạnh đều được xem xét.

Vấn đề duy nhất là phải dao động nhóm nhân viên (lưu manh) này một hồi.

Đương nhiên, không dao động cũng không có chuyện gì, Bùi Khiêm là ông chủ, hắn nói cái gì, nhân viên phải làm cái đó, quyền lực là phải có.

Thế nhưng Bùi Khiêm là người thích giảng đạo lý.

Cưỡng chế những nhân viên này làm trò chơi bọn họ không coi trọng, có hai nguy hiểm, một là nếu có rất nhiều người chây lười, trò chơi làm không xong thì không cách nào kết toán đúng thời hạn được.

Đây là cố ý làm biếng, trái quy tắc.

Một loại khác chính là khiến các nhân viên hoài nghi Bùi Khiêm đang cố ý lỗ vốn, tương tự cũng sẽ bị hệ thống phán định làm trái quy tắc.

Vì vậy, để an toàn, Bùi Khiêm phải thống nhất suy nghĩ, khiến những nhân viên này theo đó mà hoàn thành, còn hắn chỉ cần bát nhát một hồi vào lúc quyết định then chốt, để cả quá trình sản xuất đi chệch đường là được!

...

Sáng thứ ba.

Tại phòng họp công ty trách nhiệm hữu hạn mạng lưới kỹ thuật Đằng Đạt.

Đám người Hoàng Tư Bác đều ngồi ngay ngắn chỉnh tề, vẻ mặt đầy mặt mong chờ nhìn Bùi Khiêm.

Hôm nay là ngày 12 tháng 11, ngày hôm qua là thứ hai, vốn là lễ độc thân, kết quả Bùi Khiêm ra lệnh bắt buộc mọi người phải

nghỉ, thành ra nghỉ thêm một ngày.

Kỳ nghỉ thả cửa ba ngày khiến Hoàng Tư Bác cảm thấy chính mình đang sống ở trên thiên đường!

Nhưng khi kỳ nghỉ qua đi, Hoàng Tư Bác cũng kiên định hơn một niềm tin.

Bùi tổng là một ông chủ tốt, nhất định phải ra sức cống hiến cho hắn máu chảy đầu rơi!

Những người khác, cũng là tâm trạng kích động như vậy.

Ông chủ tốt như vậy, tuyệt chủng rồi!

Lễ độc thân được nghỉ, có người yêu thì dẫn người yêu đi chơi, không có người yêu thì đi tìm đối tượng, ông chủ chịu chơi như

vậy sao!

Ông chủ quan tâm cuộc sống của nhân viên như vậy, đi đâu tìm?

Vì vậy, ngày nghỉ này qua đi, hầu hết mọi người đều tĩnh dưỡng đến tinh lực dồi dào, cực kỳ sung sức.

Ngay cả Bao Húc, trên đỉnh đầu hơi trọc như lấp lóe một loại năng lượng lạc quan và tích cực.

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng, nhìn mọi người đang ngồi: "Hạng mục chúng ta phải làm sau đây, là một trò chơi FPS."

- -

Trò chơi bắn súng FPS là Bắn súng dưới góc nhìn người thứ nhất, góc nhìn của người chơi trải nghiệm hành động thông qua mắt của nhân vật chính.

- -

Mọi người nghe vậy, đều sững sờ.

Đặc biệt là Hoàng Tư Bác.

Anh ta biết, tác phẩm thành công trước của Bùi Khiêm là ( Quỷ Tướng), một game thẻ bài trên di động.

Theo lẽ thường, hạng mục mới nên là một game thẻ bài hoành tráng hơn, hoặc ít nhất cũng là game mobie mới đúng.

Đột nhiên nhảy đến thể loại game online, lại là thể loại bắn súng, phạm vi có có vẻ quá to lớn, không có công ty bình thường

nào làm như vậy!

Dù sao tất cả các công ty đều chưa từng làm, độ nguy hiểm quá cao.

Hơn nữa, game trên điện thoại di động sẽ là xu thế phát triển, chính là núi vàng, cứ thế mà từ bỏ hình như có chút đáng tiếc?

Có vẻ đoán được Hoàng Tư Bác muốn nói điều gì, Bùi Khiêm tiếp tục nói: "Chúng ta không làm hạng mục về game mobie."

"Mục tiêu của Đằng Đạt là trở thành ông hoàng ngành trò chơi, không thể để hạng mục game mobie như trò đùa trẻ con che mắt. Thấy lợi nhỏ đã an ổn, không phải tính cách Đằng Đạt chúng ta, cũng không phải tính cách của tôi!"

"Đằng Đạt chúng ta, không lên tiếng thì thôi, một khi đã nói phải khiến người kinh sợ!"

Khi Bùi Khiêm nói những lời này, nghiêm túc trang nghiêm, một thân chính khí, bày ra khí thế nhà giàu, chỉ điểm giang sơn, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.

Hoàng Tư Bác bừng tỉnh, mạnh mẽ gật đầu.

Thì ra là như vậy!

Cảnh giới không giống nhau!

Hoàng Tư Bác tự nghĩ chính là phải đi từng bước, vì công ty tạo lợi nhuận.

Nhưng tầm nhìn, lòng dạ của Bùi tổng hoàn toàn khác!

Không lên tiếng thì thôi, hót một tiếng làm kinh người, mấy chữ vừa nói ra, quả thực khiến Hoàng Tư Bác nhiệt huyết sôi trào!

Nhìn, nhìn xem, đây chính là cảnh giới khác nhau!

Công ty cũ trước đây, mỗi ngày đều nghĩ chính là làm sao moi tiền từ người chơi, đúng là bè lũ xu nịnh, khiến người ta khinh thường.

Còn Đằng Đạt thì khác hẳn, công ty so với nhau lại khác biệt lớn như vậy!

Bùi Khiêm nhìn phản ứng của mọi người, cực kỳ hài lòng.

"Như vậy tôi chỉ có mấy yêu cầu đối với hạng mục này, hạng mục này... Hoàng Tư Bác, Bao Húc, hai người các cậu chịu trách nhiệm."

"Bao Húc phụ trách đưa ra ý tưởng thiết kế, Hoàng Tư Bác làm giám sát chính thực hiện kế hoạch."

Hai người Bao Húc và Hoàng Tư Bác đều giật mình, suýt chút nữa cho rằng nghe lầm.

WTF, nhiệm vụ quan trọng vậy sao?!

Ý tưởng thiết kế có thể nói là linh hồn một trò chơi.

Mà giám sát chính, phải phụ trách đẩy mạnh tiến độ, bảo đảm trò chơi có thể thuận lợi làm xong đúng ngày.

Trên căn bản hai cái chức vụ quan trọng nhất của tổ thiết kế đã bị Bùi Khiêm chọn lựa rất hời hợt!

Bao Húc cũng còn đỡ, dù sao cậu ta cũng không hiểu lắm về các chức vụ trong công ty game, đối với trọng trách mà bản thân

phải gánh cũng rất mơ hồ.

Mà Hoàng Tư Bác lại hoàn toàn bị kinh hãi rồi.

Từ trợ lý giám sát kế hoạch, nhảy một bước lên trời trở thành giám sát chính?

Cú nhảy này phải trải qua năm, sáu năm kinh nghiệm tuổi nghề!