"Tôi muốn xem kết quả" Ngô Chử Đồng lên tiếng, giọng nói kiên định nhìn Sicily.
Sicily rất nể mặt Ngô Chử Đồng, đơn giản vì người ta tài năng nên nâng như trứng hứng như hứng hoa là điều đương nhiên.

Gật đầu một cái, màn hình công chiếu kết quả hiện ra, gương mặt JaneOR thoáng biến sắc, cuộn chặt tay lòng nổi lên trận ghen ghét thầm chửi mắng Ngô Chử Đồng.
Trên bảng kết quả của Mẫn Phương Kiều khiến người ta không có gì bàn tán vì với bộ sưu tập nhìn có vẻ đại trà bình thường chỉ có điều thêm chút bạo thủ quyến rũ điều đó làm nên khác biệt với những bộ sưu tập xếp hạng 456 ra thì nằm ở giải ba tương đối phục.

Khách mời và khán giả hôm nay rất đông, họ luôn đề cao thiết kế của nhà QF như một tính ngưỡng thời trang vô cùng thích thú, đánh giá công tâm thì nắm giải nhất tuyệt đối, nhưng công bố kết quả nhà OR của JaneOR lại lấy được giải cao trong khi bộ sưu tập Hãn Hàn chẳng mấy để lại ấn tượng, so với bộ sưu tập Phun Tầng của PCF thì phải nói là tệ hơn một chút, không đáng để đạt giải danh giá cao của Fashion - WJ năm nay.

Nhìn bảng điểm đánh giá của 5 vị ban giám khảo, mọi người vừa cau có ra mặt vừa khó hiểu.
Bộ sưu tập Hãn Hàn dành số điểm cao nhất với số điểm lần lượt là Sicily: 8 điểm / Ngô Chử Đồng: 8.5 điểm / nhà thiết kế người Ý: 8.5 điểm / Tống Kim: 9.5 điểm / Tàu Chi Hạ: 9.5 điểm.

Tổng số điểm OR thu về là 44 điểm.
Vị trí hạng hai thuộc về QF với số điểm tương đương như sau: Sicily: 10 điểm / Ngô Chử Đồng: 10 điểm / nhà thiết kế người Ý: 10 điểm / Tống Kim: 4 điểm / Tàu Chi Hạ: 5 điểm.

Tổng số điểm có được dành cho bộ sưu tập được mong chờ từ nhà thiết kế QF là 39 điểm.
Tuyết Hạ cách biệt với Hãn Hàn đến tận 5 điểm, một con số nhỏ nhưng mang lại khoảng cách rất xa.

Không gian xung quanh bắt đầu xì xầm, nói nhỏ là giả dối, nói lớn là phóng đại, lời bàn tán gì cũng lọt vào tai JaneOR, cô ta nắm chặt nắm đấm, tức giận đến mức MC nhìn sang mà sợ, kiêng dè đứng cách một sảy chân.
Ngay lúc nhìn số điểm hiện lên, Ngao Trạch Vũ nhíu mày sau đó không nói gì đôi tay thon dài thành thục lướt nhanh trên phím điện thoại, kết thúc Anh nở một nụ cười trào phúng.
Đưa tay sang khẽ xoa đầu cô gái trấn an nói thầm vào tai: "Không sao đâu, đừng buồn"
Thượng Khiết My khẽ hít một hơi, mày nhỏ hơi nhíu lại sang đó giãn ra, tay Anh đụng vào chỗ sưng trên phần gáy của cô, hít một hơi thật sâu để tránh Anh phát hiện.
Nhưng làm sao qua được đôi mắt đó, Anh liền hỏi: "Làm sao vậy, em khó chịu ở đâu sao"
Cô gượng, lắc đầu, nhỏ giọng: "Không có, em chỉ hồi hộp quá thôi"
Ngô Chử Đồng đưa mắt nhìn hai vị ban giám khảo đánh giá có số điểm thấp nhất, ánh mắt trào phúng nhìn bọn họ như nhìn những đám cỏ dại bên đường: "Hai vị sao lại đánh giá số điểm thấp nhất từ trước đến nay vậy, theo tôi biết cho dù bộ thiết kế có tệ đến mức nào thì không bao giờ cho con số nhỏ hơn 6, vậy mà hai vị lại mở ra con đường tạo kỉ lục, thật hiếm thấy sự bất ngờ này"
Tống Kim, Tàu Chi Hạ bị chế giễu mặt tái nhợt tay dưới bàn mồ hôi chảy nhễ nhại, lén nhìn về phía JaneOR để xem ý kiến của người kia nhưng người ta làm gì để ý đến hai người, giống như việc này chẳng phải mình làm, cũng chẳng quen hai người bọn họ.


Tống Kim và Tàu Chi Hạ nhìn nhau, cắn răng, kệ đi người ta không cứu mình thì mình tự cứu bản thân vậy nhưng nhớ lại thân phận của JaneOR bọn họ lại dè dặt chần chừ, gây thù với người dòng giỏi hoàng tộc thật sự không nên, nghe nói Đức Vua, Vương Hậu và Thái Tử AndrewOR nước T rất yêu thương JaneOR, vì điều đó cũng đã khiến cho tính cách ngạo mạn hống hách của JaneOR hình thành, ăn sâu vào trong máu.
Tống Kim vội vàng giải thích: "Cô Ngô hiểu lầm rồi, tôi đây là công tâm, có thể bộ sưu tập đó hợp với phong cách mọi người nhưng tôi thì không hợp.

Tôi chấm điểm như vậy đã là nương tay rồi"
Tàu Chi Hạ cũng nhốn nhào theo: "Chúng tôi công tâm mà chấm, luôn mang tính chất công việc lên làm đầu, chấm theo quy luật của thời trang, Cô Ngô không nên vì bộ sưu tập Tuyết Hạ để lại dấu ấn tốt hay vì một chút yêu thích của bản thân đối với Tuyết Hạ mà đổ oan cho chúng tôi"
Vẻ mặt Ngô Chử Đồng nghe xong đầy nhạo báng, cô cười xoà: "Hai người các cô đang nói chuyện vô lý gì vậy nhỉ" Cười khẩy nói tiếp: "Các người bảo tôi vì một chút yêu thích của bản thân đối với bộ sưu tập Tuyết Hạ nên đổ oan? nói các người làm việc không đúng? Vậy tôi hỏi các người, số điểm cao ngất ngưởng với một bộ sưu tập không có điểm gì đẹp, chẳng có nổi một nét độc lạ phá cách, nói dễ nghe là bình thường nói khó nghe là HÀNG CHỢ thì có gì đẹp để những người đam mê thời trang chấp nhận được, chỉ với một bộ sưu tập bình thường như đem hàng chợ lên thi cuộc thi tầm cỡ vậy mà cũng rinh về giải thưởng lớn, hai cô xem Fashion - WJ là cuộc thi chợ đêm đấy à, các cô nói xem Hãn Hàn có cái gì mà khiến hai người công tâm gắn sức như thế"
Nghe đến hai từ *Hàng Chợ* liên tục lặp lại gân trên trán JaneOR nổi hết cả lên, Ngô Chử Đồng đang công khai nhạo báng tác phẩm của cô ta ngay trước hàng trăm người, đã thế đây còn là chương trình trực tiếp hàng ngàn người đang xem, vậy mà Ngô Chử Đồng không cho Cô ta một chút mặt mũi đã phán xét Hãn Hàn của cô ta một cách thậm tệ.

Đôi mắt ngập tràn tia lửa, hận không thể cắn chết ả đàn bà ngồi vị trí giám khảo kia.
"Một người thì nói tôi chấm theo gu thời trang của mình, một người thì nói tôi vì yêu thích nên thiên vị.

Thử hỏi, hai người không vì yêu thích Hãn Hàn mà thiên vị hay sao.

Cô Tống nói tôi thích Tuyết Hạ, mà bản thân cô Tống không hợp gu nên chấm điểm thấp nhất, còn cô Tàu thì bảo tôi yêu thích nên thiên vị, haa, hai cô phối hợp nhịp nhàng thật, một người khoét lỗ một người đào sâu nhưng cả hai lại đều lộ cái sơ hở của mình.

Lần sau có diễn kịch cũng nên bàn bạc với nhau rồi hả nhập tâm vào, diễn xuất tệ như vậy, câu thoại lại nhiều cái bốc đồng đối nghịch, hai cô quả thật là ngưu tầm ngưu mã tầm mã"
Lần đầu tiên Ngô Chử Đồng phán xét người khác một cách tệ hại lại còn sắc bén công khai như vậy.

Lời nói cứ chém vào màng nhĩ của Tống Kim và Tàu Chi Hạ.

Hai người nghe xong xanh cả mặt, JaneOR cũng chẳng tốt hơn là bao.
Ngô Chử Đồng không ngừng lại ở đó mà tiếp tục công kích: "Chắc là làm việc cho một người nào đó, nên mới thật công tâm đúng không"
Tống Kim, Tàu Chi Hạ lo sợ thất kinh.

Bỗng dưng điện thoại nhấp nháy, là tin nhắn đến, không biết người gửi gì mà gương mặt họ hốt hoảng xám xịt.
Đứng lên, cúi người thành tâm khẩn trương nhìn Thượng Khiết My: "Cô CiaLi, thành thật xin lỗi vì tính bốc đồng của chúng tôi.


Vì chúng tôi lỡ đánh giá vượt ngoài khả năng của công việc nên không công tâm, chấm điểm không công bằng làm thiệt hại đến cô, chúng tôi thành thật xin lỗi"
Sau đó nhìn Ngô Chử Đồng, Sicily và nhà thiết kế người Ý nói: "Ba vị ban giám khảo, là lỗi của chúng tôi, chúng tôi vì yêu thích của bản thân khiến nhà thiết kế QF bị thiệt hại, chúng tôi sẵn sàng rời khỏi vị trí ban giám khảo, loại bỏ kết quả vừa rồi, và xin thề rời khỏi vị trí bam giám khảo của các chương trình khác không bao giờ xuất hiện trước mặt công chúng"
Nói xong, hai người bọn họ chạy trối chết.

Doạ chết người rồi, ban nãy có người gửi tin nhắn đến với nội dung như sau *nếu cô còn không ngừng giả dối thì yên tâm công ty lần này và hạng mục cô đang dốc sức đấu tranh để giành được sẽ hoàn toàn biến mất.

Một khi nợ bị vỡ cô nghĩ bản thân còn vật lộn nổi ở cái đất nước này hay không? Tôi nắm được điểm yếu của cô thì tất nhiên sẽ có chứng cứ, không tin cứ việc thử.

Gửi từ_Pr"
JaneOR mở to mắt nhìn hai người bọn họ chạy đi, bọn họ không nghe thấy lời hù dọa của cô ta hay sao? Hay là hoàn toàn không để tâm đến những lời nói của cô ta? Trước lúc chương trình bắt đầu cô ta đã gọi điện thoại về cho anh trai AndrewOR bảo anh ấy giúp mình mua chuộc hai tên giám khảo khách mời, cứ tưởng chừng mọi việc thuận lợi không ngờ vừa đọc xong tin nhắn hai người kia liền chạy như heo sắp chọc tiết.

Rốt cuộc xảy ra việc gì?
Cách đó không xa, Ngao Trạch Vũ hưởng thức vẻ mặt bất an trên sân khấu, ý cười càng sâu.
Mặt JaneOR tái xanh, cổ họng khô khốc, đứng như một bức tượng khắc người hề, mọi người nhìn cô ta với ánh mắt giễu cợt, khinh thường.

Câu nói của Ngô Chử Đồng y hệt như ám chỉ cô ta mua chuột hai vị giám khảo kia, mà cũng không cần Ngô Chử Đồng ám chỉ mọi người cũng ngấm ngầm nghi ngờ, vì một bộ sưu tập bình thường lại lấy giải cao nhất, không đem sự nghi ngờ dành cho JaneOR cũng uổng.

Vì thế, JaneOR đứng bất động, đưa ánh mắt nhìn về hướng người đàn ông khiến tim cô ta hổn thức điên loạn nhưng người đó lại ân cần cho cô gái kế bên, ánh mắt cô ta tối đi ngày càng tối, bực lại càng bực, thù hận cứ như gom tụ rồi chất chồng lên tạo thành một dãy phân cách thù hận.
Sicily bàn bạc với hai vị giám khảo, cuối cùng ra quyết định: "Tôi quyết định hai tấm phiếu điểm của hai vị giám khảo kia sẽ bị hủy bỏ.

Và tôi sẽ là người cho số điểm của hai phiếu điểm đó, yên tâm tôi dùng chính đạo đức nghề nghiệp của mình chấm, đem mặt mũi của Fashion - WJ ra để đặt cược cho sự công bằng của mình"
Hai phiếu điểm lần lượt như sau: một phiếu 9.5 và một phiếu 10.

Kết quả của bộ sưu tập Tuyết Hạ dành điểm cao nhất trong 20 năm qua trong lĩnh vực thời trang từ trước đến nay, phá bỏ kỷ luật 48 điểm trước đó, dành lấy kỷ luật mới do mình tạo ra với 49.5 điểm.

Liệu ai sẽ là người phá vỡ kỷ luật tạo nên cơn sóng cuồn cuộn này? Đó là một ẩn số tối cao.

Và người nhục nhã không ai khác là JaneOR, cô ta đứng từ lúc kêu danh đến tận lúc có kết quả mới.

Cơn tức giận dồn nén vỡ ra thành cơn ấm ức, vành mắt đỏ hoe nhưng không muốn cho người khác thấy vẻ yếu đuối của mình, nuốt xuống uẩn khúc, nhận lấy chiếc cúp hạng hai sau đó hì hục chạy xuống ghế ngồi cúi đầu tức tưởi.
Và người nhục nhã không ai khác là JaneOR, cô ta đứng từ lúc kêu danh đến tận lúc có kết quả mới.

Cơn tức giận dồn nén vỡ ra thành cơn ấm ức, vành mắt đỏ hoe nhưng không muốn cho người khác thấy vẻ yếu đuối của mình, nuốt xuống uẩn khúc, nhận lấy chiếc cúp hạng hai sau đó hì hục chạy xuống ghế ngồi cúi đầu tức tưởi.
Vì QF không tồn tại một nhà thiết kế nên cô và Nhiệt Tịnh đều đi lên, mọi người biết rõ điều đó nên cũng không cảm thấy lạ.

Tiếng vỗ tay nồng nhiệt tự nguyện chứ không ép buộc, cô và Nhiệt Tịnh cùng nhau giơ cao chiếc cúp vàng vẻ vang, đây là thành tựu đầu tiên sau khi thành lập QF đến nay.

Giờ thì lòng bọn cô nhẹ hẳn rồi, không còn hụt hẫng như lúc đầu nữa.
Mẫn Phương Kiều gương mặt tức tối, ghen ghét tột cùng, đưa mắt nhìn cô trên sân khấu rồi lại nhìn Anh đang ngồi đó vỗ tay nồng nhiệt, sắc mặt cô ta khó coi lại càng khó coi hơn, vứt chiếc cúp sang cho Phương Sánh không thèm nhìn đến, đối với cô ta giải thưởng này chả làm nên trò trống gì chỉ làm mất mặt mà thôi.

Độ nổi tiếng của PCF lần đầu ra mắt đã được săn đón nồng nhiệt, luôn là con chiến mã mang lại hãnh diện cho cô ta, vậy mà bị một QF đánh bại lại còn bỏ xa, cứ ngỡ lần này được giải ba vót vét được một chút mặt mũi, sẽ lấy lại danh tiếng như xưa, thật không ngờ QF lại ẫm hẳn giải nhất.

Lần này PCF của cô ra sẽ ra sao đây?
MC cười tươi rối trên sân khấu, dõng dạc nói: "Cuối chương trình là tiệc xã giao tổ chức ở khách sạn, mong mọi người tham dự thoải mái"
Khách sạn cũng là nơi tổ chức Fashion - WJ, khách sạn hướng ra biển lớn để khách có thể cảm nhận tiếng sóng vỗ, nhìn thấy cảnh đẹp của biển rộng bao la, buổi trình diễn tổ chức ở trước cửa khách sạn khoảng cách không xa chỉ cần băng qua một đoạn là tới khách sạn.

Thượng Khiết My ôm lấy chiếc cúp vui mừng không tả nổi, mọi người đi hết chỉ còn lác đác vài người, Ngao Trạch Vũ cúi đầu, lén lén hôn lên mặt cô một cái.
Mặt liền đỏ lên, vành tai như nung mà đỏ theo.

Cô trừng mắt một cái sau đó rời đi, Anh lủi thủi đi theo đuôi.
Ngao Trạch Vũ lẽo đẽo, như vô tội: "Đây là phần thưởng Anh dành cho em mà"
Trả lời cho câu hỏi của người vô tội là một cái hừ lạnh và trợn mắt.
Ngô gia bao quanh cháu gái nhà mình, vì sợ ống kính cho nên không dám đứng gần chỉ luẩn quẩn đi quanh.

Ngô Tần trong dáng vẻ bí ẩn với cặp nón kính đen mời cô rượu, gương mặt tươi cười, giọng nói hãnh diện: "Chúc mừng cháu gái của bác cả nhé, về nhà bác cả sẽ bảo đầu bếp nấu món ngon đãi tiệc, Nhiệt Tịnh cũng đến luôn nha"
Nhiệt Tịnh mỉm cười, khách sáo nói: "Không cần đâu ạ"
Ngô Phương bèn tiếp lời: "Dù sao lần này cũng nhờ công sức của cháu góp vào mới có thành công lớn này, cháu hãy đến chung vui với gia đình Cô"
Nhiệt Tịnh bị dáng vẻ nồng nhiệt của Ngô Phương làm cho thuyết phục, không từ chối nữa, cô gật đầu.

JaneOR thấy người đàn ông mình để ý đứng trơ trọi một mình, thầm nghĩ cơ hội của mình đến rồi.

Bỏ qua cơn điên vì bị hất tay trên như vừa rồi Cô ta yểu điệu xinh đẹp từ từ bước đến trước mặt Anh, nở một nụ cười chói mắt làm người khác muốn tự nguyện dâng hiến trái tim.
"Xin chào, em là nhà thiết kế OR - JaneOR, rất vui được gặp Anh.

Em có thể đứng đây trò chuyện cùng Anh không? Thấy Anh đứng một mình vừa hay em cũng không có bạn, chúng ta tìm hiểu nhau chút, nhé?"
Ngao Trạch Vũ mặt không biến sắc, ngay cả 1 cái liếc mắt cũng chẳng bố thí cho, khuôn mặt lạnh lùng hoàn toàn không để tâm cô ta lải nhải, giống như coi cô ta là không khí.

JaneOR bị Anh hờ hững bỏ qua, có chút ngượng nhưng nghĩ lại ở đây không có ai nên lấy lui làm tiến, bỏ qua thái độ xem nhẹ trong mắt Anh, tiếp tục luyên thuyên: "Em có thể biết tên Anh không?"
"Em là công chúa của nước T, lần đầu đến nước X đất nước xa lạ này, Anh cho em biết tên nhá, không biết Em có thể làm phiền Anh giới thiệu với em về nước X không"
"Hay ngày mai Anh chở em một vòng thành phố này nhá" giọng JaneOR gần như làm nũng người yêu, nhu nhược yêu kiều, nhưng vào tai của Anh thì vô cùng nhão, vô cùng khó nghe.
JaneOR như tự biên tự diễn, không xem sự khó chịu của Anh mà tiếp tục luyên thuyên nói nhảm.
Cuối cùng Anh cũng nhân từ ném cho cô ta ánh mắt vô cùng khó coi: "Cô thấy xa lạ thì cút về nước mình đi"
"Cô là ai mà bắt tôi phải dẫn cô đi chơi? Là ai mà ra lệnh bắt tôi phải làm hướng dẫn viên du lịch cho cô?"
"À, chắc vì là danh phận công chúa cao cả nên tôi phải phục tùng cô phải không?"
"Đừng đem cái danh công chúa công nghiệp gì đó bày vẽ với tôi, ở đây là nước X không phải đất nước Vua Tôi nô lệ"
"Nếu cô là công chúa thì tôi là ông cố nội của người cha Đức Vua cao cả của cô đấy.

Cút đi"
Không hiểu sao Anh lại đi tốn hơi tốn nước bọt với kẻ ngu xuẩn thích bám lấy người khác như cô ta, đã vậy còn làm kiểu không nhìn rõ sắc mặt khó chịu của Anh cứ mặt dày mày dạn dây dưa.
Giọng nói vô tâm vanh vảnh trong đầu JaneOR, cứ nghĩ Anh sẽ nhún nhường và chiều lòng cô ta vì cô ta có thân phận đặc biệt nhưng không ngờ phản ứng của Anh lại mãnh liệt như vậy, cô ta tròn xoe mắt vành mắt đỏ hoe cắn môi, vô hại nhìn Anh như đang uẩn ức cầu mong một chút dỗ dành mật ngọt.
Anh khinh thường: "Đừng làm vẻ mặt vô tội ấy, vô dụng với tôi thôi"
JaneOR không ngờ kế của mình vô hiệu như vậy, lúc nhỏ cô ta hay đòi những thứ linh tinh, phụ thân và mẫu thân không cho cô ta liền sẽ làm dáng vẻ đó, cuối cùng lần nào họ cũng mềm lòng.

Từ ấy, dáng vẻ đó thành vũ khí tối cao để cô ta được nước có được những thứ mình mong muốn.
Anh vốn đã khó chịu rồi, ban nãy có một chàng trai bắt chuyện với cô, lòng Anh như lửa đốt, khó chịu vô cùng.

Mà con người này lại đút đầu vào đầu súng khiến Anh bực hơn, tâm tình thoáng chốc nặng nề.

JaneOR bị mắng đến mất hết mặt mũi, khịt mũi tủi thân nói một câu trước khi rời đi: "Lần sau chúng ta sẽ gặp lại nhau".