Tống Úc Hòa từ trại chăn nuôi trở về thì nhìn thấy cháu gái đang nằm ở trên giường đất phơi cái bụng, nắm tay nhỏ giống như đang đầu hàng, đặt ở bên cạnh đầu cô, tuy rằng thân thể cũng không có lăn thành bánh quai chèo, chân cũng quy củ, nhưng nhìn vào vẫn tràn ngập cảm giác vui vẻ.“Đã hơn hai tuổi rồi mà tướng ngủ vẫn giống như lúc mới sinh ra.” Bà cười lẩm bẩm một câu, sau đó xoay người đi đến phòng bếp làm cơm trưa.Hiện tại trời nóng, tuy bà không phải làm việc nặng nhọc, nhưng trong đội nuôi được nhiều heo như vậy, mỗi ngày cắt cỏ cho heo cũng không phải một số lượng nhỏ.

May mắn trong đội cũng sẽ có người lấy cỏ heo tới đổi điểm công, so với cỏ heo mà nói, nhiệm vụ lớn hơn nữa của bà là muốn nuôi heo trong đội cho thật béo, dọn dẹp chuồng heo sạch sẽ, chờ cuối năm giao nhiệm vụ lại có thể bảo các đội viên chia thịt.


Cũng là vì heo bà nuôi tốt, hàng năm ở công xã đều là vào hạng đầu, cho nên người tài trong đội đối với chuyện bà nuôi heo một ngày lấy mười điểm công đều là tâm phục khẩu phục.Nếu không phải là bà có bản lĩnh thì có một số đội viên đỏ mắt đã náo loạn từ lâu rồi.

Suy cho cùng một người già một ngày mới có được mười điểm công, cho dù sức lực lớn đến mấy và làm việc không so được với người già đó cũng chỉ có thể lấy chín điểm.

Bà chỉ cần nuôi heo một ngày là có mười điểm, còn không cần xuống ruộng dãi nắng dầm mưa, việc làm này còn không biết đã khiến bao nhiêu người hâm mộ.Cuối năm bà còn có thể có nhiều phần thịt đó.Nghĩ đến đây Tống Úc Hòa nhịn không được ngâm nga một điệu hát dân gian.


Trời nóng bọn nhỏ không có gì để ăn uống, bà lấy bát cháo đã nấu lúc sáng ra khỏi tủ, lại lưu loát làm một ít bánh rau, cuối cùng nấu canh dưa chua và canh trứng, món canh này là món khai vị cho gia đình họ vào mùa hè.Chỉ có điều vào thời điểm này mà thiếu trứng cũng chỉ cần trực tiếp nấu một nồi canh dưa chua là được.Bà làm xong cơm, lại dọn đồ ăn lên, sau đó mới đi tới phòng ngủ gọi Hứa Nặc rời giường, sau khi thấy Hứa Nặc đứng lên bà lại đi ra cửa sân nhìn xem Hứa Thừa đã về chưa, chờ đến khi nhìn thấy hai người Hứa Thừa và Hàn Ngang từ nhà bên này đi tới, bà mới cảm thấy hài lòng rồi trở lại trước bàn cơm chờ ăn cơm.***Tết Trung thu Hứa Ái Quốc lại mang về hai con gà, nói một con để hầm ăn, một con nuôi để đẻ trứng.

Hứa Nặc nhớ tới sau tận thế gà không muốn đẻ trứng khi trời chuyển lạnh, nên đối với việc này mang thái độ hoài nghi.Vào mùa đông không có nhiều giun nên gà cũng không đều đặn đẻ trứng nữa.Cô cau mày nhìn con gà thừa ra ở trong nhà, gà mái nhỏ như này khi hầm sẽ rất thơm đây.“Còn phải thêm ít nấm.” Hứa Thừa ngồi xổm bên cạnh Hứa Nặc nhìn con gà mái nhỏ mới ở trước mặt, sốt sắng chộn rộn nhìn con gà mái nhỏ.Cậu bé vừa duỗi tay ra đã bị Hứa Nặc đập một cái, trực tiếp đập tay của cậu bé trở về: “Trong nồi đang hầm đó, con này cho lần sau.”Hai con cùng lúc thì ăn sao hết.Hứa Ái Quốc đang đứng ở cổng lớn ôm bụng cười nhìn hai đứa thiếu chút nữa không thẳng lưng lại được.

Ông biết con trai và con gái của mình rất thú vị, là cái kiểu đáng yêu hoạt bát ngốc nghếch, nhưng ông không ngờ chúng lại thú vị đến vậy.Ông vẫy tay với Hứa Nặc và Hứa Thừa: “Con trai, con gái, mau lại đây.”Hứa Thừa như yến con lao vào tổ vọt tới nhào vào trong lồng ngực Hứa Ái Quốc, Hứa Nặc chậm rì rì đi ở phía sau, đứng ở trước mặt Hứa Ái Quốc ngẩng đầu nhìn ông: “Cha ơi, mùa đông gà không đẻ trứng, lần tới cùng nhau hầm đi.”“Cho nấm nữa.” Anh trai quàng tay qua ôm cổ Hứa Ái Quốc nói thêm một câu.“Ở nhà cũng không thiếu đồ cho các con ăn uống, hai con sao mà cứ thấy đồ ăn là sáng mắt lên thế?” Hứa Ái Quốc chọc vào đầu Hứa Thừa, sau đó nhìn về phía con gái ngoan ngoãn đứng trước mặt mình, quả thật không nỡ chọc cô.Con gái cưng của ông không giống đứa con trai, con trai da dày chịu được sức, chọc thêm hai cái cũng không sao.


Con gái vừa ngoan ngoãn lại trắng trẻo, ông làm sao nỡ lòng chọc chứ.

Nghĩ đến đây ông thuận tay nhấc Hứa Nặc lên, con trai con gái mỗi người một bên ngồi ở trong khuỷu tay ông.Hứa Thừa không quan tâm đến việc cha mình chọc vào trán mình mà không phải là trán của em gái, đối với cậu bé mà nói, cha cậu bé chọc vào trán mình cũng không sao, dù sao cậu bé cũng quen rồi, nhưng nếu cha cậu bé chọc vào đầu em gái mình thì cậu bé sẽ tức giận.Trán em gái là có thể tùy tiện chọc sao?Ngay cả cha của cậu bé cũng không được!.