Editor: HannahThiệu Diệu Tông: "Tôi là đàn ông.

Mang theo bốn đứa bé, cô và tôi nếu để ý thì sẽ biết chính là một nhà."Đỗ Xuân Phân ngẫm lại: "Anh nói đúng."Thiệu Diệu Tông âm thầm thơra một hơi, có thể tính là vượt qua được."Có phải rất nhanh là đến nơi rồi phải không?"Thiệu Diệu Tông nhìn ra ngoài, phương đông đã hiện lên ánh bình minh và vòng tròn của mặt trời, trong không khí cũng có nhiều khí lành tươi mới, làm tâm tình người ta thanh thản."Đúng rồi.

Đồ vật lấy xuống trước đi.""Anh đi lấy đi.


Tôi đi đánh thức mấy đứa trẻ.”Trẻ con ngủ ngon cả một đêm, tỉnh lại cũng không có buồn ngủ nữa.Đỗ Xuân Phân mang theo một loạt trẻ con đi nhà vệ sinh, xe lửa bắt đầu đi chậm lại.Thiệu Diệu Tông đem đồ vật chồng lên để tới gần cửa xe, Đỗ Xuân Phân thác mành cửa sổ xe lên nhìn ra ngoài, xa xa có thể nhìn thấy nhà tầng: "Địa phương như An Đông này nhỏ mà còn có nhà tầng?""Trước kia có rất nhiều người phương Tây ở đây.

Đừng nhìn địa phương nho nhỏ, nhưng rất phồn hoa.

Tân Hải có thì nơi này đều có."Đỗ Xuân Phân chuyển hướng nhìn anh, luôn cảm thấy trong lời nói của anh có hàm ý."Ý gì? Không nên mang nồi sắt, không nên mang theo xe đạp nát của tôi?"Đáy lòng Thiệu Diệu Tông có chút giật mình, cô cũng thật là cảnh giác.Nhưng người cảnh giác như thế, cho dù trong nhà ép buộc rất gay gắt, cũng không nên gặp ánh một lần liền dám đề cập tới kết hôn với anh.Hay là chỉ là người giỏi giả ngu.Thiệu Diệu Tông không nghĩ ra, xe lửa lại rất nhanh sẽ ngừng, dứt khoát nói: "Không, tôi chỉ là trần thuật lại sự thật."Đỗ Xuân Phân từ trên xuống dưới dò xét anh một phen, "Tốt nhất đừng nói xấu tôi, mưu trí, khôn ngoan đều không xài được đâu."Thiệu Diệu Tông trong lòng tự nhủ, âm mưu có nhiều nhưng gặp gỡ như nhiều người thẳng tính như cô cũng vô dụng thôi."Thật không có." Thiệu Diệu Tông nói sang chuyện khác, "Xe lửa sẽ ngừng ở chỗ này một lúc, không cần phải gấp."Đỗ Xuân Phân là lần thứ nhất ngồi xe lửa, cái gì cũng không hiểu, chuyện có liên quan với ngồi xe lửa sẽ không đối nghịch với anh, "Liên trưởng kia đón anh có phải đã tới rồi không?"Thiệu Diệu Tông nhìn ra bên ngoài, theo xe lửa đi về phía trước, người đứng bên ngoài nhìn càng rõ ràng, nhìn quanh một vòng, chỉ về một phía, "Ở nơi đó."Chờ Đỗ Xuân Phân thuận ngón tay của anh tìm thấy người, liền có thể thấy rõ tướng mạo đối phương.

Không cao như Thiệu Diệu Tông, cường tránh hơn so với Thiệu Diệu Tông, một thân quân trang, trên mặt áo có hai đóa cao nguyên đỏ, tướng mạo mặc dù phổ thông, dáng người lại thẳng tắp, so với Thiệu Diệu Tông càng có tinh thần.Đỗ Xuân Phân khẽ vuốt cằm: "Không sai!"Thiệu Diệu Tông muốn cười, anh cùng cô đến tột cùng ai mới là ra dáng của trưởng quan."Doanh trưởng! Doanh trưởng!"Thiệu Diệu Tông phất phất tay, người kia đi theo xe đi đi về trước.Xe so với người hơn nhanh, đợi xe dừng lại, hắn vừa vặn đi đến bên Thiệu Diệu Tông.Cửa xe mở ra, Thiệu Diệu Tông để hai cô con gái ngồi trong cái sọt, mang theo hai con gái xuống xe.Liên trưởng ngẩn người, nhìn thấy trong cái sọt đúng là trẻ con, không khỏi nhìn Thiệu Diệu Tông, ngài làm sao lại đem trẻ con mang đến.

Trước mắt lại nhiều thêm hai cái sọt, hắn vô ý thức quay đầu, nhìn thấy tướng mạo Đỗ Xuân Phân, lại sửng sốt.Thiệu Diệu Tông: "Đây là chị dâu của cậu, Đỗ Xuân Phân."Liên trưởng nhìn thử "Chị dâu" lại nhìn mấy đưa trẻ, đúng là có bốn đứa.

Hai đứa trắng tinh, hai đứa lôi tha lôi thôi, hắn lại hồ đồ, nhìn nhìn chị dâu, bộ dáng rất sạch sẽ.


Cho nên lôi tha lôi thôi chính là trẻ con nhà doanh trưởng của hắn.Chị dâu này có địa vị gì, so với mấy đứa trẻ nhàdoanh trưởng còn xinh đẹp hơn.Đỗ Xuân Phân: "Đây là Điềm Nhi cùng Tiểu Mỹ, con gái tôi.

Đây là Bình Bình cùng An An, con gái Thiệu Diệu Tông.

Hai chúng tôi đều đã ly hôn."Hắn biết doanh trưởng lần này trở về việc này.


Hắn cũng biết vợ dầu dễ tìm, mẹ kế tốt lại khó tìm.

Cho nên căn bản không nghĩ tới anh có thể hoàn thành nhiệm vụ viên mãn như thế.Chẳng lẽ đây chính là sự khác nhau của doanh trưởng cùng liên trưởng như hắn à?Thiệu Diệu Tông lấy nồi sắt, xe đạp cùng đòn gánh xuống, đem nồi sắt cùng xe đạp đưa cho hắn.Liên trưởng vô ý thức tiếp nhận, thấy rõ đồ vật, "Nhà doanh trưởng không phải có nồi rồi sao?" Do ban bếp núc đi trong thành mua hộ.Đỗ Xuân Phân nửa thật nửa giả nói: "Tôi là đầu bếp, đây là đồ tốt mà tôi tìm kiếm từ lâu, không nỡ cho người khác.""Chị dâu là đầu bếp?" Liên trưởng kinh ngạc, đầu bếp không phải toàn thân toàn mỡ à.Đỗ Xuân Phân ôm con gái lên: "Đầu bếp tiệm cơm quốc doanh Tân Hải.

Cậu đã nếm qua đồ ăn nào thì tôi đề có thể làm."Thiệu Diệu Tông bước chân dừng lại, thở dài nói: "Xuân Phân, nói ít thôi!".