Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong lòng Trình Ninh lập tức dâng lên sự cảnh giác.

Cô biết, năm đó Hàn Đông Nguyên bất ngờ vào tù vì anh vô tình đánh chết người.

Đương nhiên là đáng đời người kia, gã ta dẫn người dân lên núi sâu hái trộm thuốc của Hàn Đông Nguyên.

Khiến cho người khác căm phẫn nhất là, những loại thuốc chưa đến thời gian thu hoạch đều bị gã ta giẫm hỏng.

Hàn Đông Nguyên ra tay đánh người cực kì tàn nhẫn, càng tấn công càng hung ác hơn! kết quả đến ngày thứ hai thì người này chết.

Ban đầu, nếu chỉ vì lý do này, Hàn Đông Nguyên có thể nhận một bản án nhẹ hơn.

Dù sao người kia cũng ăn trộm thuốc của công xã.

Nhưng hết người này đến người khác nhìn thấy mấy ngày trước gã ta đã trêu chọc Triệu Chi.

Triệu Chi cũng thừa nhận.

Sau đó, Triệu Chi còn dính dáng đến chuyện tình cảm với Hàn Đông Nguyên.


Có người cho rằng Hàn Đông Nguyên lấy việc công làm việc tư, bề ngoài là vì công, nhưng thực chất là vì mục đích cá nhân.

Cũng vì người phụ nữ này mà Hàn Đông Nguyên bị phán mười năm tù.

Cố Cạnh Văn, cô cũng nhớ rõ cái tên này.

Bởi vì lúc ở trong phòng đọc sách của Hàn Đông Nguyên, cô đã mấy lần nghe thấy anh và đàn em nhắc tới.

Cô thấy thật nhàm chán.

Cô thường chăm chú nghe họ nói chuyện và dựa trên cuộc nói chuyện của họ để ghép lại một số chuyện.

Cũng sẽ nghiêm túc xem các tài liệu anh mở trên bàn.

Anh ta và Hàn Đông Nguyên đều là thanh niên trí thức của đại đội Thượng Hàn.

Anh ta mở một cửa hàng đồ gia dụng rất lớn, hình như gọi là Văn Tâm.

Hàn Đông Nguyên ra tù lập nghiệp, mấy lần lọt vào mưu đồ của Cố Cạnh Văn.


Mặc dù kết quả là anh ta không thể đánh chết Hàn Đông Nguyên, cuối cùng còn bị Hàn Đông Nguyên làm cho sụp đổ.

Trình Ninh đề phòng, lỗ chân lông lập tức dựng lên.

Cuối cùng người phụ nữ này sẽ kết hôn với tên họ Cố, vì vậy cô nên cô khóa chặt hai người này lại với nhau ngay từ đầu.

“Cậu tên Trình Ninh à? Chúng ta đều đến công xã Thạch Kiều, hi vọng chúng ta sẽ được xếp vào cùng một đại đội.


Trong lúc Trình Ninh nhớ lại những chuyện kia, Triệu Chi ngồi bên đã chủ động bắt chuyện với cô.

Trình Ninh nhìn thoáng qua, lạnh lùng “Ừ” một tiếng.

Thấy thái độ này của Trình Ninh, cô ta cũng không để bụng, chỉ cho rằng chắc do phải xa nhà nên cảm xúc của cô bị ảnh hưởng, khẽ khàng an ủi: “Đừng lo lắng quá, nếu được phân đến cùng một đại đội, chúng ta sẽ giúp đỡ nhau, nhiều người giúp đỡ nhau thời gian trôi qua sẽ ổn hơn.


Triệu Chi cũng lo lắng.

Vẻ ngoài của cô ta xinh đẹp, trước khi xuống thôn nghe nói các cô gái xinh đẹp không dễ sống ở đó, rất dễ xảy ra chuyện, cho nên lòng thấp thỏm không yên.

May mà thanh mai trúc mã của cô đã chọc thủng lớp giấy cuối cùng, người hàng xóm Cố Cạnh Văn xuống cùng vùng nông thôn với cô.

Cố Cạnh Văn là anh trai hàng xóm, lớn hơn cô ta hai tuổi.