Tưởng Hướng Vanh và công an vừa đi, đơn vị của Lý Phượng Hoa liền có người tới cầm lấy một phong thư tố cáo: “Lý Phượng Hoa, con gái riêng của Triệu Kiến Nghiệp và vợ trước tên là Triệu Uyển Hương đi.

Triệu Uyển Hương tố cáo cô không để ý đến tâm nguyện của con bé, ép buộc hôn nhân.

Dù có thật hay không, mong cô phối hợp điều tra với chúng tôi.


Lý Phượng Hoa trong một ngày liên tiếp gặp tất cả kinh hách cả đời, rốt cục tinh thần sụp đổ.


Trước mắt bà ta tối sầm, đặt mông ngã ngồi dưới đất.

….

Trước khi Triệu Uyển Hương lên xe lửa không thế nào ngủ, lại dậy sớm chạy mấy giờ đường, nên rất mệt mỏi.

Lại vì sự háo hức khi sắp được gặp Thẩm Phụng nên khiến bản thân khó ngủ.

Thể xác và tinh thần đều bị dày vò.

Cô ôm hành lý nhắm mắt lại, ép mình từ từ ngủ.

Sau đó dần dần ngủ thiếp đi, nhưng không biết qua bao lâu, bên tai vang lên tiếng con nít khóc to và tiếng mắng chửi của phụ nữ.

Cô mơ mơ màng màng tỉnh lại, sau đó cảm giác trong ngực có một bàn tay đang chạm vào.

Cô ấy lập tức tỉnh táo.


Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy một bàn tay nhanh chóng rút về, có người vừa dời bước đi về phía sau đoàn tàu.

Triệu Uyển Hương cúi đầu, chỉ thấy túi xách của mình bị kéo ra một cái miệng nhỏ.

“Gặp kẻ trộm.


Cô liếc mắt nhìn cửa sổ xe tối đen như mực cùng lữ khách ngổn ngang ngủ gục xung quanh, liền hiểu được chuyện gì xảy ra.

Cô kéo túi xách lại nhìn về phía đối diện, vừa khéo gặp chị gái ngồi đối diện.

Lúc này chị gái không hề hung dữ mắng chửi đứa nhỏ nữa, hai đứa trẻ cũng ngừng khóc chuyển sang yên lặng nức nở.

Chị gái nhìn thấy Triệu Uyển Hương liền lấy khăn tay ra lau mồ hôi nóng chảy ra trên trán, rất xấu hổ nói: "Thật ngại quá, đám trẻ quá ồn ào, quấy rầy em ngủ.



Triệu Uyển Hương vội nói: "Không có gì đâu, trẻ con thích ồn ào mà, em hiểu.


Chị gái còn nói: "Vậy em có thể giúp chị trông con được không, chị muốn đi vệ sinh.


Triệu Uyển Hương lập tức đồng ý.

Chị gái rất nhanh rời khỏi chỗ ngồi, từ lối đi nhỏ chật chội đi về phía trước thùng xe.

Triệu Uyển Hương chú ấy cô ấy chỉ dừng trước cửa wc, rồi đi tiếp về trước, mới đó đã biến mất rồi.