Triệu Trường Lâm vừa nghe em gái mình nói xong.

Ông nói: “Xuân Lệ, ít nghĩ đến chuyện xấu đi.

Giờ không còn sớm, hai vợ chồng các em về sớm một chút.

Ngày mai còn phải bắt đầu làm việc.”Triệu Xuân Lệ nói: “Đây là em muốn tốt cho La Tiếu.

Con bé là một cô gái nhỏ sao có thể tự mình nuôi sống bản thân.

Chuyện này mà thành công, anh hai còn có thể kiếm thêm một ít thu nhập.”Triệu Trường Lâm nói: “Người đang làm trời đang xem.

Các em thiếu chút nữa gây ra án mạng.


Nếu hôm nay các em đã nói sau này sẽ không liên quan đến nhau trước mặt người trong thôn thì cũng đừng nghĩ đến những chuyện đó.”Triệu Trường Lâm nói xong liền kêu vợ ông về.

Ông chướng mắt với tình cách của em dâu nhà mình.

Hôm nay bọn họ có việc nên cả nhà họ phải đi công xã.

Họ trở về mới biết gia đình em hai làm ra việc vô tình như vậy. Nếu mọi chuyện đã được quyết định rồi thì bọn họ có cản thiệp cũng không tốt lắm.

Dù sao cũng đã phân ra rồi.Vào ban đêm La Tiếu đợi Lục Nghị Thần về phòng đóng cửa rồi mới vào không gian.Tiến vào không gian rồi thì đến về hướng thung lũng, nhìn hai bên là các loại trái cây.

Số lượng và chủng loại không nhiều nhưng điều đó vẫn khiến La Tiếu mừng rỡ không thôi.

Thời đại này không dễ dàng có trái cây.Cách thác nước đó không xa là một cái hồ lợi dụng vị trí của vỏ đất dẫn nước vô hồ.

Bên trong còn trồng một ít hoa sen.La Tiếu ngẩng đầu nhìn ngọn núi phía trước.

Dù cây cối cao to nhưng lại có nhiều loại cô không biết.Suy nghĩ xong, lúc này cô mới nhớ đến trong không gian này ngoại trừ cô thì không còn vật sống nào khác.

Cô nghĩ hôm nào cơ thể cô tốt lên thì sẽ đến ngọn núi lúc trước làm thí nghiệm.Hôm sau, La Tiếu dậy sớm.

Cô cảm thấy cơ thể tốt hơn nhiều so với hôm qua.

Hôm nay cô chuẩn bị đi chọn nhà trong viện thanh niên tri thức.

Cô muốn dọn ra sớm một chút.


Dù sao quấy rầy Lục Nghị Thần người ta cũng không tốt.Tuy cơ thể này gầy như một cọng giá, nhưng xuất hiện lời nói không dễ nghe khi trai gái xa lạ lại đơn độc ở cạnh nhau.

Ngày hôm qua cô nghe đại đội trưởng nói viện thanh niên tri thức cách nơi ở của Lục Nghị Thần không xa.Có khả năng là do cô uống nước giếng vào ngày hôm qua nên cơ thể mới tốt hơn so với ngày hôm qua.

Buổi sáng đầu xuân, thời tiết trở nên ấm áp dù vẫn còn hơi lạnh, La Tiếu tìm chậu nước để rửa mặt trong viện, lấy vạc múc nước cạnh cửa nhà bếp.Cô đang chuẩn bị rửa mặt, Lục Nghị Thần đi ra từ nhà bếp.

Trong tay anh còn bưng một cái hồ lô đựng nước ấm, nói: “Trời lạnh, thêm một chút nước ấm rửa mặt.”La Tiếu ngẩng đầu nhìn Lục Nghị Thần đã xoay người rời đi.

Đúng là một người đàn ông mạnh miệng mềm lòng.La Tiếu vệ sinh xong.

Lục Nghị Thần cũng ăn sáng xong.

Lúc hai người đến viện thanh niên tri thức thì đúng lúc đại đội trưởng cũng mang theo vài lao động cường tráng trong thôn tới.Đại đội trường nói với La Tiếu: “Bây giờ viện thanh niên tri thức không có người ở.

Cháu thích nhà nào thì gọi họ giúp cháu dọn dẹp một chút.”Cuối cùng La Tiếu chọn một ngôi nhà gần nhất, đúng lúc có nhà bếp bên cạnh nên rất thuận tiện.Năm trước phòng không có người ở nên những nơi cần tu sửa cũng không nhiều.


Một buổi sáng liền thu dọn thỏa đáng, chỉ là bây giờ dù đã dọn dẹp sạch sẽ nhưng bên trong ngoại trừ chỉ có giường đất, cái gì cũng không có.Nguyên chủ ngoại trừ mang theo một cái bọc nhỏ bên người.

Bên trong chỉ có vài bộ quần áo và đồ tắm giặt, còn lại không còn gì.Đại đội trưởng về nhà một chuyến, kêu vợ ông đưa tới một bộ đệm trải giường và chăn cũ, còn có hai bộ bát đũa.

May mắn là trong nhà bếp của viện thanh niên trí thức cũng có nồi và lu nước.Sau viện còn có chất đống một ít bó củi.

Nếu không sợ là ngay cả cơm cũng không nấu được.La Tiếu cảm kích: “Cảm ơn thím.

Mấy thứ này cháu mượn trước, chờ sau này trên tay cháu dư dả một chút liền mua đồ đạc.

Cháu nhất định sẽ trả lại cho thím.”Vợ đại đội trường nói: “Cháu không chê là tốt rồi.

Sau này cháu từ từ sẽ tốt lên thôi.”.