Nhìn phía trước hồ dung nham có vẻ hiện ra rất yên bình, giống như đây đơn giản chỉ là nơi dung nham bình thường.

Nhưng không ẩn giấu bên dưới, chính là những con yêu thú săn mồi, chúng đang chờ con mồi đi vào phạm vi của chúng.
Bắc Tiểu Lục nhìn hồ dung nham trước mặt trầm tư :” Được rồi, cứ thăm dò trước xem sao”.
Nói là làm Bắc Tiểu Lục thúc dục chân khí hộ thể, pháp huy Thất Lôi bộ pháp biến ảo, mỗi đường bóng đi qua chỉ để lại những tia sét mờ ảo.

Hắn cũng không dám chủ quan, một đường di chuyển đều chăm chú dùng thần thức đề phòng.

Chớp mắt Bắc Tiểu lục đã sắp đi tới nửa quãng đường, hắn biết đây là chỗ yêu thú dễ tập kích nhất.

Oành!
Từ dưới lòng dung nham, xuất hiện hơn chục chiếc xích màu đỏ tấn công về phía Bắc Tiểu Lục, không dám khinh suất hắn tập trung tinh thần tránh né, khống chế phi kiếm ngăn cản những đuôi xích muốn lại gần.

Bỗng xuất hiện từ phía sau ba con Nham Xích, như là biết trước hắn liền ném ra sau ba tấm Thủy Ưng Phù cấp hai thượng phẩm.

Ba con Ưng Nhãn to hơn ba mét xuất hiện, bay đến tấn công về phía ba con nhị giai Nham Xích đối diện.

Ầm ầm…!
Một vụ nổ lớn làm cho chất lỏng dung nham bắn tung tóe, Bắc Tiểu Lục đứng khá gần bị vụ nổ ép góc bay ra xa, hơn chục con Nham Xích cùng lúc bay ra khỏi lòng dung nham, bắn ra một loạt mũi tên dạng dung nham.

Bắc Tiểu Lục nâng kiếm chém ra hàng chục đường kiếm khí, miễn cưỡng chống đỡ được đòn tấn công này.
Không cho hắn kịp thở dốc, hàng loạt chiếc đuôi xích nối nhau bay về phía hắn.

Bắc Tiểu Lục lợi dụng bộ pháp lui lại một khoảng cách, điều khiển phi kiếm tạo thành một tầng màn kiếm hộ thể.

Răng rắc!
Không được bao lâu màn kiếm bị những đòn tấn công ác liệt của Nham Xích phá vỡ.

Ba con nhị giai lúc trước bị thương bỗng nhào về phía Bắc Tiểu Lục, mặc dù tránh né khá nhanh nhưng vẫn bị một con trong đó va chạm, thân thể lập tức bị hất tung một đoạn khá xa, sức mạnh kèm theo hơi nóng kinh khủng của Nham Xích, phá vỡ tầng hộ thể của hắn.

Bắc Tiểu Lục thể chất mặc dù kinh người, nhưng cũng không nhịn được cổ họng tanh máu.
Bắc Tiểu Lục cấp tốc ném vài viên Hồi Linh Đan vào miệng vội vàng vận chuyển hấp thu, chân chạm vào một hòn đá ngầm bên dưới lấy điểm tựa, thúc dục Thất Lôi bộ pháp cực hạn một đường bay về phía trước.

Có lẽ không can tâm con mồi chạy thoát, bọn chúng kêu lên từng tiếng, dưới lòng dung nham chợt bộc phát ra từng âm thanh.
Bắc Tiểu Lục như nghĩ tới điều gì, sắc mặt đại biến vận chuyển chân nguyên, thúc dục Thất Lôi bộ pháp tới cực hạn.

Lúc này chỉ thấy những đường mờ ảo, quá nhanh, tốc độ như được tăng lên gấp mấy lần,một bên cầm ra năm tấm Băng Đạn Phù cấp ba, truyền chân nguyên vào, rất nhanh liền kích hoạt được.
Không nghĩ ngợi nhiều, mỗi khi sắp tới điểm đặt chân, hắn đều ném ra một tấm, một bên sử dụng thần thức điều khiển phi kiếm quấy nhiễu.

Cũng không biết loại đá gì, mà lại tồn tại được lòng dung nham, nhưng chúng cách khá xa nhau và cũng không theo quy luật gì.
Bỗng trước mắt trồi lên một con Nham Xích, vừa nhìn Bắc Tiểu Lục liền tức giận :” Con mẹ mày, nhị giai yêu thú đỉnh phong”.

Không dám tiến về phía trước, hắn đành lộn nhào trên không, lui về sau.

Hai tay cầm hai tấm phù Băng Không Phù cấp năm ném lên không trung.


Trên không bỗng xuất hiện hàng loạt tấm đá băng rải rác cả một nửa khu vực.

Lợi dụng lúc đó, thúc dục chân nguyên chém ra một kiếm “ Thương Hải Kiếp” về phía con nhị giai đỉnh phong.
Kiếm quang tràn ngập cả một khu vực nhỏ, bay về phía con Nham Xích to lớn kia.

Lần này do hắn sử dụng chân nguyên, càng làm cho chiêu thức này mạnh gấp mấy lần lúc trước.

Con Nham Xích kia cũng không ăn chay, ngay lập tức phun ra một tầng chất lỏng nham thạch bao quanh người.
Oành Oành!
Một vụ nổ lớn làm dung nham bay tung lên từng mảng to, Bắc Tiểu Lục sắc mặt có chút trắng bệch, hắn sử dụng gần như là hết một thành chân nguyên.

Ném ra mười tấm phù lục băng tiễn phù cấp một thượng phẩm, nhằm ngăn cản những con Nham Xích xung quanh.

Cấp tốc ném vào miệng ba viên Hồi Linh Đan, điên cuồng vận chuyển dược tính đan dược.

Hắn lúc này mới mặc kệ tác dụng phụ của đan được, một mực liều sống thúc dục Thất Lôi bộ pháp đến cực hạn.
Có lẽ dưới sự nguy cơ, Thất Lôi bộ pháp bỗng tiến thêm được một bước nhỏ, chỉ thiếu chút nữa bước vào đại thành.

Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi, chớp mắt Bắc Tiểu Lục chạm được tới bờ ngọn núi, không dám ngoảnh lại, một mực phi thân về phía trước.
Mãi đến một khu rừng nguyên sinh, hắn mới cầm ra một tấm độn phù, kích hoạt liền xuất hiện độ sâu một nghìn mét, lúc này hắn mới an tâm.


Liền tiến vào Ngũ hành thế giới, Hồng Giao Long Khâu thấy Bắc Tiểu Lục tiến vào rất vui mừng, nhưng khi thấy hắn bị thương thì không dám làm phiền.
Bắc Tiểu Lục trên người vết thương chồng chất, bên trong cơ thể hắn tồn tại nhiều ám thương.

Hắn cầm ra hai lọ đan dược, bên trong chính là Sinh Cơ Đan và Tố Thể Đan.

Trước hết hắn cần ăn Tố Thể Đan để hồi phục các vết thương, sau một lúc vận chuyển Hóa Lôi Quyết tiêu hóa dược lực.

Một lúc lâu sau sắc mặt hắn mới dần dần hồng hào chuyển biến tốt, lúc này mới có tâm trạng phát tiết :” Con mẹ nó chứ, bọn này ra tay cũng quá độc ác rồi.

Lần sau về phải học một bộ độn pháp mới để chạy trốn mới được”.

Nói rồi hắn nhắm mắt tu dưỡng, có lẽ phải mất nửa ngày mới bình ổn lại được.
Thật ra hắn không biết là, con Nham Xích nhị giai đỉnh phong kia xuất hiện, là do hắn tình cờ giết phải con của nó.

Nên nó mới tức giận truy sát, nhưng cho dù hắn có biết thì cũng chỉ vào mặt nó chửi :” Con mẹ mày, tao biết được con nào là con của mày, cẩu vật!”.