Bộ dáng của nàng làm cho Thương Đông Thần liền phát hoảng, nghe thấy nàng nói không để ý đến mình nữa, khuôn mặt tuấn dật của hắn nhăn nhó vội xoay người Hàn Mạch Như lại đối diện với mình, biểu cảm trên mặt giống như muốn khóc, nói: "Như nhi muội muội không thể không để ý Thần nhi, vậy được rồi, Thần nhi sẽ không nói chuyện này với cha mẹ."

Nhìn bộ dáng hắn đáng yêu như vậy, Hàn Mạch Như thật muốn vươn tay xoa bóp khuôn mặt tuấn tú của hắn, vừa nâng tay lên một chút liền lại hạ xuống, trong lòng thầm nghĩ vẫn là quên đi, chuyện này chờ bản thân cùng hắn thành thân xong rồi làm cũng không muộn, dù sao về sau còn nhiều thời gian, bản thân muốn nhéo bao lâu đều được.

Hàn Mạch Như vừa lòng cười gật đầu, đáp, "Uh, Thần nhi ca ca thực nghe lời."

Thương Đông Thần thấy nàng giống như không có giận mình, khuôn mặt trắng nõn tuấn dật mới trấn tĩnh lại, lộ ra bộ dạng tuấn tú lúc bình thường, nhìn thấy Như Nhi muội muội nở nụ cười, Thương Đông Thần cũng cười rộ theo tiến đến gần bên người Hàn Mạch Như nhỏ giọng nói, "Như nhi muội muội không cần tức giận với Thần nhi, về sau Thần nhi sẽ vẽ tranh cho Như nhi muội muội, Như Nhi muội muội có phải sẽ lại thưởng cho Thần nhi ca ca cái thân thân nữa a." Thương Đông Thần nói xong câu đó, một đôi mắt trông đợi nhìn chằm chằm vào Hàn Mạch Như, giống như một bộ dáng ngươi không thưởng cho ta, ta liền khóc cho ngươi xem.

Hàn Mạch Như đành phải gật đầu đồng ý, cuối cùng vẫn bị bộ dạng đáng thương của hắn đánh bại, đáp ứng nói, "Uh, Như Nhi sẽ thưởng cho Thần nhi ca ca ."

"Như nhi muội muội, ngươi thật tốt, trừ bỏ cha mẹ và Tiểu Ngũ bây giờ có Như nhi muội muội nữa là người yêu thương ta nhất, về sau Thần nhi đều sẽ nghe theo lời của Như Nhi muội muội." Lúc này ở trong đầu óc mười tuổi của Thương Đông Thần bắt đầu tính toán một kế hoạch, vì để mỗi ngày đều có thể được Như Nhi muội muội thưởng cho một cái yêu yêu, hắn quyết định mỗi ngày họa một bức tranh đưa cho Như Nhi muội muội, có như vậy mình sẽ được thưởng một cái yêu yêu, nghĩ đến này, trong lòng Thương Đông Thần lộ ra đắc ý tươi cười.

Nếu ý tưởng này của hắn mà để Hàn Mạch Như biết đến, nàng nhất định sẽ đi hỏi Thương gia hai vị lão nhân, ai nói con cái bọn họ là cái chỉ có mười tuổi chỉ số thông minh ngốc tiểu tử, rõ ràng so với người bình thường có khi còn khôn khéo hơn ấy chứ, nếu biết đến vì chuyện này mà tiện nghi của bản thân bị chiếm, chắc nàng sẽ không thưởng cho hắn cái thân ái, thật là nàng tự đào hố cho mình rồi nhảy vào đi.

Trong cuộc sống hàng ngày sau này, khi Hàn Mạch Như và Thương Đông Thần đã thành thân, mỗi ngày nàng đều thu được một bức họa tuyệt đẹp và tất nhiên Thương Đông Thần mỗi ngày cũng được nàng thưởng cho thân ái, liền ngay cả sau khi Hàn Mạch Như sinh đứa nhỏ, việc này đã trở thành một thói quen luôn luôn có, đương nhiên đây là chuyện sau này mới nói.

Hàn gia và Thương gia cùng nhau đặt mua đồ chuẩn bị cho việc cưới hỏi làm cho người ngoài ít nhiều biết đến, người hữu tâm tìm hiểu cũng tự nhiên đem chuyện này đồn đại ra ngoài, hiện tại người trên trấn cơ hồ là không người nào không biết thiên kim tiểu thư của Hàn gia chuẩn bị được gả cho đại thiếu gia của Thương gia.

Một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn cũng liền truyền đến trong tai Ngô Hạo Thiên- người tháng trước vừa bị Hàn gia lui hôn.

Sau khi việc hôn nhân của Ngô gia và Hàn gia thất bại, Ngô Hạo Thiên ở Ngô gia địa vị liền kém đi, không những bị lão cha không còn coi trọng, liền ngay cả vài cái di nương sinh ra vài cái dã chủng sau lưng hắn cũng nói này nói nọ, nói hắn tự cho là đúng, bảo thủ, sẽ không làm cho nữ nhân vui vẻ, còn lưu truyền cái gì mà tại tiểu thư Hàn gia nhìn rõ Ngô đại thiếu gia là một nam nhân vô dụng cho nên mới lui cửa hôn nhân này.

Bởi vì một ít lời đồn đãi này, liền ngay cả lão cha ma quỷ của hắn cũng chầm chậm tin, mấy ngày nay đều muốn nhanh đem hơn phân nửa cửa hàng giao cho hắn quản lý thu lại.