Editor: Lynn

"Ta nói không phải đan thuật, mà là võ thuật." Tử Đồng nghiêm mặt nói.

"Võ thuật?" Tử Đồ đưa tay gãi gãi cái ót, "Tiểu thư lại nói đùa, ta ngay cả kiếm cũng không cầm được, làm sao mà biết võ thuật được ạ?"

Tử Đồng không nói gì, chỉ là đột nhiên bước lên một bước, bàn tay phải duỗi ra, hai ngón tay hướng thẳng đến chỗ yếu hại trên cổ Tử Đồ.

Nàng xuất thủ mà không hề báo trước, động tác cực kì lanh lẹ. Theo bản năng, Tử Đồ nhảy lui một cái tới tận góc phòng, ngón tay Tử Đồng rủ xuống, giữa mấy ngón tay còn có một sợi tóc kéo xuống từ trên người hắn. Sợi tóc trên tay nàng chậm rãi rơi xuống, Tử Đồng cười híp mắt nhìn Tử Đồ ở phái góc phòng.

"Bây giờ ngươi còn muốn nói ngươi không biết võ thuật không?"

Sắc mặt Tử Đồ trở nên nghiêm nghị, nhìn về phía Tử Đồng trong chính sảnh, năm ngày không thấy, cái tiểu nha đầu này hoàn toàn thay đổi thành một con người khác, không chỉ có bắt đầu luyện đan mà còn có thân thủ lưu loát nhanh nhẹn như vậy, nhìn thấu cả bí mật thân thể của hắn.

"Trước kia đều là ta giả bộ!" Tử Đồng nhún vai, nhàn nhạt trả lời.

Xuyên việt huyền huyễn cái gì gì đó quá phức tập, ai biết được hắn nghe nàng nói linh hồn đoạt xác tiểu thư nhà hắn có nổi điên lên cho nàng là yêu quỷ gì đó rồi liều mạng với nàng không. Giải thích như vậy là tốt nhất.

Tử Đồ bước lên một bước, trịnh trọng quỳ chân sau xuống trước mặt nàng, "Tử Đồ chúc mừng tiểu thư, những năm này tiểu thư chịu khổ rồi!" Trong giọng nói của hắn khó có thể che giấu hết vẻ cảm khái.

Tử Đồng bước lên phái trước, đỡ hắn dậy, "Nói như vậy là ngươi đã đáp ứng?"

Đứng người lên, Tử Đồ nhẹ nhàng lắc đầu, "Tử Đồ tài sơ học thiển, chỉ sợ tu luyện võ thuật không giúp gì được cho tiểu thư, nhưng người không cần lo lắng, Tử Đồ sẽ giúp người tìm một chút công pháp tu luyện, bây giờ tiểu thư nghỉ ngơi trước, ta đi một chút sẽ trở lại ngay!"

Cười liếc mắt nhìn Tử Đồng, Tử Đồ xoay người đi ra cửa.

Tử Đồng đứng bên cửa, nhìn bóng dáng hắn nhảy ra khỏi sân nhỏ liền đem mũ che kín đầu, áo choàng phủ kín thân bám theo hắn trong đêm tối.

Tử Đồ một đường ra ngoài của Tử gia, hướng đến khu nhà giàu thành bắc lao đi, cuối cùng biến mất trước một tòa viện. Ở một gian nhà nhìn qua bình thường trong nội viện, thân hình Tử Đồ rơi xuống mặt đất. Hắn vừa mới đứng vững, một người đã theo phân nửa cửa sổ đang hé mở bay vút ra, huy chưởng đánh về phía hắn.

"Phụ thân đại nhân, là ta!"

Vỗ ngực một cái bụp, bàn tay cứng rắn trước mặt hắn dừng lại, nam tử trung niên một thân huyền y – Tử Qủy thu bàn tay lại, nhìn con trai đứng trước mặt mình, nét mặt cũng không có mấy phần ôn hòa, "Sao ngươi trở về rồi?"

"Phụ thân không nên tức giận, lần này Tử Đồ trở về là có chuyện vô cùng trọng yếu muốn nói với người." Tử Đồ trả lời.

"Chuyện gì?" Tử Quỷ hỏi.

"Tử Đồng tiểu thư, nàng tối hôm qua đã bắt đầu chế thuốc, hơn nữa luyện một lần liền ra mười viên đan dược địa giai một sao." Bên trong thanh âm Tử Đồ khó nén khỏi sự hưng phấn.

Sắc mặt Tử Qủy cũng thay đổi, "Thật sự?"

"Ta thấy rất rõ ràng, là năm viên Lưu thông máu tán, năm viên Tiêu dao hoàn, tuyệt sẽ không sai. Không chỉ có như thế, Tử Đồng tiểu thư còn đột nhiên hướng ta ra tay, vạch trần thân phận võ sĩ của ta, nàng còn nói muốn ta dạy nàng luyện tập võ thuật." Tử Đồ mấp máy môi, "Ta có thể cảm giác được lúc này tiểu thư đã hoàn toàn thay đổi, ta có thể xác định, nàng chính là người trước kia ở Tinh thần điện trong nháy mắt thắp sáng toàn bộ ba mươi sáu sao của trụ khảo nghiệm!"

"Thật tốt quá!" Vẻ mặt Tử Qủy cũng là mừng rỡ, "Mười ba năm, rốt cục cũng đợi đến ngày này."

Trong miệng cảm thán, hắn cất bước đi xuống bậc thang phía dưới. Tử Đồ đuổi theo, "Phụ thân định đi chỗ nào?"

Tử Quỷ dừng bước, "Ngươi cứ ở chỗ này chờ ta!"

!!