(Chương 246: Tiểu Thiên Truyền Tống Trận nói về Chúc gia chứ không phải họ Khúc. Khúc gia hoàn toàn không tồn tại ở thời điểm này. Do nhanh-ẩu-đoảng khiến phát sinh lỗi nhập trầm trọng, ảnh hưởng nội dung. Mong các bạn thông cảm!)

- -----------*

Khi âm thanh Trận Pháp “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận” bị phá hủy vang lên không được bao lâu. Phía ngọn Chủ Phong lại vang lên thêm một âm thanh lớn khác nhưng âm thanh lần này nhỏ hơn, kéo dài hơn.

Chúng đệ tử nội viện không hay biết chuyện gì đang xảy ra. Ở trung tâm đ*o Viện lại phát sinh biến cố khiến nhiều đệ tử hoang mang. Bọn họ nhanh chóng cưỡi lên phi hành kiếm đến cứu viện.

Trên ngọn Chủ Phong lúc này, thân ảnh đại trưởng lão đứng sừng sững trước đống đổ nát. Trong khi nhóm trưởng lão gần đó không biết chuyện gì đang xảy ra.

Bọn họ chỉ nhìn thấy đại trưởng lão chậm rãi tiến lại gần ngọn tháp Linh Lung và đưa ra một chưởng. Sau đó, ngọn Tháp Linh Lung liền sụp đổ mà không có dấu hiệu gì báo trước.

Bọn họ trơ mắt nhìn ngọn Tháp Linh Lung sụp đổ mà không thể ngăn cản. Bởi vì bọn họ quá bất ngờ đến nỗi chân tay không thể nào nhúc nhích được. Đại trưởng lão của Đạo Viện lại phá hủy đi ngọn Tháp Linh Lung, vốn là biểu tượng của Đạo Viện.

Nhị trưởng lão là người phản ứng đầu tiên. Hắn nhanh chóng phóng tới định bắt giữ đại trưởng lão lại, nhưng khi khoảng cách đến đại trưởng lão chỉ còn hai mươi trương. Cả thân thể hắn như bị khống để, bất tri bất giác bị ném trở lại về sau hai trăm trượng. Bức tường phía sau không chống chịu nổi cũng phải đổ nát theo.

Bảy vị trưởng lão còn lại như hoa mắt, bọn họ chỉ thấy nhị trưởng lão bất thình lình đứng im tại chỗ rồi bị bắn ngược về sau. Hoàn toàn không có khả năng phản kháng. Bọn họ bắt đầu có cảm giác lo sợ, nhưng vẫn cố gắng trấn giữ tinh thần.

Bảy người liếc nhìn nhau rồi đồng loạt lao lên.

Đại trưởng lão không nói gì, vẫn giữ nguyên gương mặt lạnh. Một tay tùy ý quơ ngang. Tức thì bảy vị trưởng lão như bị một cơn gió thổi bay về phía sau. Thực lực bọn họ hoàn toàn bị áp đảo, không thể đứng gần đại trưởng lão được.

Đại trưởng lão không truy theo mà phóng về phía vị trí trung tâm đống đổ nát, nơi ngọn Tháp Linh Lung sụp đổ.

Lão dùng tay gạt về trước, từ đó xuất hiện lực đẩy thổi bay đống đổ nát sang một bên.

Lão đưa ánh mắt nhìn xung quanh như tìm kiếm thứ gì đó.

Sau một hồi, lão tiến lại gần một thông đạo, lối vào mật thất của ngọn Tháp Linh Lung.

Phía dưới mật thất là một khoảng không gian trống rỗng như một căn phòng rộng lớn. Chính giữa có một bệ đá, phía trên bệ đá có một giá đỡ nhưng đã thiếu đi một vật gì đó.

Sắc mặt lão thay đổi, hàng chân mày nhíu lại. Điều này không đúng như những gì lão suy nghĩ, nên biểu hiện có phần thất vọng.

Lão không trở về theo đường thông đạo cũ mà phóng thẳng lên phía trên, đâm thẳng trần mật thất, phá tung mật thất khiến mật thất sụp đổ.

Lão chậm rãi đáp xuống mặt đất thì phát hiện lão viện trưởng cùng Kiếm Hư Chân Quân ngạc nhiên nhìn lão.

Hầu như lão viện trưởng và Kiếm Hư Chân Quân không thể tin vào mắt mình. Người phá hủy ngọn Tháp Linh Lung lại là đại trưởng lão. Chuyện này là như thế nào.

Ngọn Tháp Linh Lung cao trên năm mươi trượng, đứng sừng sững từ xưa đến nay, lúc này đã hóa thành một đống phế tích. Nguyên nhân là do đại trưởng lão phá hủy. Cả hai đến lúc này vẫn không thể tin tưởng việc này lại xảy ra.

Kiếm Hư Chân Quân phát hiện đối phương mới từ mật thất phóng lên, phá hủy mật thất. Lão đã có thể suy đoán được mục đích của đại trưởng lão là đang tìm vật gì.

Lão chậm rãi chất vấn “Ngươi muốn tìm… Linh Lung Đăng?”

Nét mặt đại trưởng lão nhất thời thay đổi, hàng chân mày nhíu lại. Câu hỏi này cũng khiến lão viện trưởng cũng hiểu ra được vấn đề.

Thấy đối phương im lặng, lão nói tiếp “Ngươi ẩn giấu thật sâu, không nghĩ tới một đại trưởng lão của Đạo Viện lại là nội ứng của Huyền Môn!”

Câu nói chắc như đinh đóng cột của Kiếm Hư Chân Quân lại khiến lão viện trưởng bất ngờ. Bản thân là viện trưởng, không nghĩ tới Huyền Môn đã cài nội ứng từ lâu, vậy mà lão không hề hay biết.

Lúc này suy nghĩ kỹ lại, lão đã chín phần xác nhận trực giác trước kia. Thì ra bản thân luôn bị theo dõi không phải do ấn ký từ Ngưu Ma Kiếm, mà là do đại trưởng lão.

Nói như vậy, kế hoạch lần này dẫn dụ kẻ thù bước vào Bắc Cảnh một mẻ hốt gọn, cũng đều đi sau đối phương một bước.

Bản thân lão cùng Kiếm Hư Chân Quân có cùng kẻ thù, có thể đã giải quyết được mối thâm thù. Tâm ma xem như triệt để loại trừ, nhưng rốt cuộc vẫn là bị đối phương tính kế. Mục đích cuối cùng không phải là thí điểm “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận” mà phá hủy Tháp Linh Lung mới là mục tiêu của bọn chúng.

Bọn chúng muốn cắt đứt truyền thừa Đạo Viện, ngăn không cho Đạo Viện tương lai có thể khôi phục lại danh khí của năm nghìn năm trước. Bọn chúng vẫn luôn e ngại Đạo Viện, và cuối cùng cũng đã ra tay.

Tháp Linh Lung sụp đổ, Linh Lung Đăng không còn. Đây chính là nói kế hoạch của đại trưởng lão chỉ thành công được một nửa. Đoạt được Linh Lung Đăng, phá hủy nó mới thật sự là thành công mỹ mãn.

Đại trưởng lão nhếch miệng lên, nhàn nhạt nói “Các ngươi cho rằng, bấy nhiêu người có thể ngăn cản được ta sao?”

Lão xoay lưng, đưa mắt nhìn về một phương hướng khác, rồi nói tiếp “Ta ẩn nhẫn ở nơi đây lâu như vậy, chẳng qua là muốn nhìn xem tên Chúc Sơn ngươi làm được trò trống gì. Rất tiếc là làm cho ta thất vọng!”

Lão ngừng lại, đưa bàn tay về phương hướng Minh Nhân Thôn rồi chộp lấy vào khoảng không phía trên.

Từ trên bầu trời, vốn có nhiều áng mây bao phủ Minh Nhân Thôn, xuất hiện chín chấm đen nhỏ như đầu ngón tay. Từ đó sản sinh ra một loại áp lực cực kỳ lớn, đè ép xuống bên dưới mặt đất.

Dần dần, chín điểm đen đó thoát khỏi áng mây lộ ra chín cột trụ khổng lồ. Chín cột trụ bắt đầu lấy tốc độ nhanh nhất rơi xuống, cắm vào chín vị trí ở Minh Nhân Thôn.

Khi chín cột trụ cắm vào mặt đất, gây ra làn sóng dư chấn thổi bay nhiều căn nhà gỗ ở Minh Nhân Thôn. Nhiều người bắt đầu hoảng sợ, đi ra bên ngoài quan sát động tĩnh.

Bao vây Minh Nhân Thôn là chín cột trụ, được bố trí theo Trận Bàn “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận”.

Lão viện trưởng nhìn cảnh tượng này, nội tâm dâng lên một điều không ổn.

Lão không nghĩ tới, đại trưởng lão lại có thủ đoạn nghịch thiên này. Thì ra “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận” vốn là đại trưởng lão khởi động. Chính đại trưởng lão mới là mấu chốt của toàn bộ kế hoạch.

Nói như vậy, lão đã lọt hố đối phương không chỉ một lần mà đến hai lần. Lúc này, bản thân lão bắt đầu sinh ra một nỗi hối hận, hối hận vì quá khinh địch.

Vẻ mặt lão hốt hoảng, nhưng bên trong âm thầm truyền âm nhập mật vào lệnh bài Đạo Viện. Âm thầm giao phó cho nhóm đệ tử nội viện phụ cận Minh Nhân Thôn sơ tán toàn bộ người dân đến một khu vực an toàn.

Lão cười ha ha tiếc nuối “Thì ra ta đã đánh giá thấp bọn người Huyền Môn các ngươi. Thì ra ngươi chỉ chờ ta thí điểm thành công liền ra tay…”

Đại trưởng lão đưa ánh mắt khinh bỉ về phía lão viện trưởng, thoáng chốc thân ảnh lão biến mất.

Lúc xuất hiện, là ở trên không trung gần chín trụ đá ở Minh Nhân Thôn. Lão liền xuất ra La Bàn Vô Cực rồi ném nó vào trị trí Tâm Trận, tức thì sản sinh ra một lực hút. Lực hút hướng một tảng đá trong Minh Nhân Thôn.

Sau một lúc, tảng đá nứt toạc ra, lộ ra một khối trung phẩm Tinh Vẫn Thạch. Nguồn năng lượng từ bên trong lập tức bạo phát đi ra, bao trùm lấy La Bàn Vô Cực. La Bàn Vô Cực hấp thu nguồn năng lượng, tại chỗ xoay vòng một đoạn thời gian rồi mới biến mất.

Khi La Bàn Vô Cực biến mất, tại vị trí trung tâm chín trụ đá xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy này có khuôn viên chừng mười trượng. Lớn hơn nhiều so với ở Cấm Vực.

Từ bên trong vòng xoáy bước ra một thân ảnh đầu tiên, người này chính là Ám Diện Nhân. Theo sau là mười thân ảnh trong trang phục đường chủ của Ma Môn. Phía sau mười tên đường chủ là một đội quân số lượng ước chừng một vạn tên Ma Môn lâu la.

Cùng lúc đó, nơi tàn tích đánh nhau trước đó ở Cấm Vực. Trên mặt đất chính là tro cốt của ba tên thủ lĩnh đã bị diệt sát. Trong đó hai tên Biên Bức Nữ Tướng và Minh Lang Tướng đã thật sự hôi yên phi diệt, nhưng Ám Tướng thì không.

Bản chất nó chính là U Linh, không có hình dạng cụ thể. Dùng công kích tầm thường không thể nào giết chết nó được. Nó chỉ là mượn gió bẻ măng, chỉ ẩn mình chờ thời cơ.

Lúc này cơ hội đến, hai tên thủ lĩnh kia đã chết. Cơ hội chiếm dụng hai bộ tro cốt đó đã đến. Với thực lực ngang hàng cấp tướng lĩnh. Nếu Ám Tướng có thể hấp thụ và chiếm dụng toàn bộ tro cốt của Biên Bức Nữ Tướng và Minh Lang Tướng, nó sẽ được nâng lên một cấp bậc thành Ám Soái.

Ám Soái trồi lên khỏi lớp tro bụi, thân ảnh như một cơn gió chầm chậm tiếp xúc với hai cổ tro cốt của Biên Bức Nữ Tướng và Minh Lang Tướng bắt đầu quá trình thôn phệ.