Đi ra khỏi biệt thự rồi vốn dĩ nó định về nhà luôn vì bù lu thứ việc như vậy thì cũng chả muốn đi đâu nữa .

Bỗng nhiên lại nhớ đến mình phải vào siêu thị 1 chuyến thì tâm trạng tụt hứng .

Bây giờ mà vào siêu thị thì kiếm đâu để có được thứ gọi là tâm trạng giờ .

Không đi thì lại không có đồ để mà dùng .

Thôi ! đằng nào thì cũng phải đi , muốn chết về nhà ăn no trước rồi nằm chết cũng chả sao ( chém vãi )

Bây giờ tuy không phải thời gian tan tầm nhưng đường thì lại rất nhiều xe cộ đi qua nên ít nhất nó cũng phải đứng chờ bên đường gần 10' thì xe mới vãn đi được 1 ít , lúc đó mới có thể qua đường .

Không khí ngột ngạt bên ngoài cũng được giải tỏa sau khi vào siêu thị .

Mặc dù là mùa đông nhưng ở đây vẫn thường để điều hòa .

Nên khi vào cũng không cản thấy ngột ngạt nữa .

Lấy 1 cái rỏ rồi chậm rãi lướt qua từng nơi , xem có gì mua được thì bỏ vào .

Nhưng do không để ý nên đột nhiên lúc đó bỗng nhiên có 1 cô gái đi qua .

Cô ta cố tình đi gần sát vào nó rồi huých mạnh 1 cái khiến nó ngã xuống đất . Cười khẩy 1 cái rồi đi luôn .

RẦM

''A''

Cộp cộp cộp

'' cháu ...không sao chứ ''

1 giọng nói trầm thấp và mang vẻ ấm áp lọt vào tai nó .

Ngẩng lên thì nó thấy 1 người phụ nữ đồ đen , nhanh sắc đã được che kín bởi chiếc mũ đen mang đến cho người ta 1 sự bí ẩn đến lạnh người .

Bà ta không chìa tay ra đỡ nó dậy mà chỉ đứng đó , nhìn nó , nhìn rất chăm chú .

'' quả rất giống . ''

Cười nhẹ 1 tiếng bà ta nói

Nhưng có vẻ nhận ra sự khó hiểu của nó bà ta bảo nó đứng dậy tính tiền rồi ra ngoài nói chuyện chứ ở trong này nói mà nó cứ ngồi đó thì thật bất lịch sự .